Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1015: Thân hình của nó vô cùng khổng lồ





Mà tình cảnh hiện tại của Dương Thiên lại là bởi vì chút pháp tắc này đối với hắn mà nói không có tác dụng gì, có nhiều điểm tích lũy hơn nữa cũng không cách nào tiếp tục nâng cao thực lực của mình.

Cường độ linh hồn của hắn kinh người, lại có được linh hồn phân thân của nguyên châu năm hệ pháp tắc, nên lĩnh ngộ của hắn đối với những mảnh vụn pháp tắc này cao hơn rất nhiều so với những người khác.

Hắn lĩnh ngộ năm mươi năm, những người khác ít nhất cần mấy trăm năm mới có thể, thậm chí là cần mấy ngàn năm.

Tuổi thọ của toàn bộ cấp Tinh Chủ chỉ có 10 ngàn năm, cho nên mọi người không thể nào lãng phí toàn bộ thời gian ở trong này. Nơi này đối với hắn mà nói thì có ưu thế rất lớn so với người khác.

"Nơi này có rất nhiều mảnh vụn pháp tắc, nhưng mà quá ít binh khí giá trị cao.” Dương Thiên khẽ lắc đầu, tuy rằng nơi này nếu tìm được thần binh bảo vật, thì có thể xem như là của mình, nhưng mà qua vô số năm tháng, những binh khí thật sự trân quý cũng đã bị lấy đi từ lâu rồi, không thể nào lưu lại cho những người đến sau như bọn họ.

Trong năm mươi năm qua, Dương Thiên chưa từng nhìn thấy một món bảo vật quý giá nào.

Về phần tiểu Quang, tuy rằng có năng lực tầm bảo rất mạnh, nhưng mà Dương Thiên không dám để cho nó đi ra.

Nơi này là trọng địa Nhân tộc, được sáu thế lực lớn như: Công ty lỗ sâu ảo, Liên minh cường giả vũ trụ,.v.v…. nắm trong tay, ai biết bên trong có bị theo dõi hay không. Nói không chừng trong số vô số cường giả của Tộc quần Nhân loại lại có thể có tồn tại cường đại có thể phát hiện ra sự tồn tại của tiểu Quang.

Dương Thiên chậm rãi rời khỏi vách núi, nơi này không có những người khác. Những pháp tắc này đối với hắn mà nói là vô dụng, hiện tại hắn thuần túy là ôm tâm thái đi tham quan phế tích Quang Diễn mà bước đi.

Thời gian một tháng, Dương Thiên đi qua vô số khu vực. Nhìn thấy vô số thi thể hài cốt, trong lòng thở dài một hơi.

Thú Quang Diễn này là một tộc quần vô cùng cường đại trong vũ trụ, thậm chí có được một vị cường giả phía trên cấp Viên Mãn, còn có hơn mười vị cường giả cấp Viên Mãn, nhưng mà vẫn biến thành cát bụi, chỉ để lại từng khối thi hài.

Đây là quy luật sinh tồn trong vũ trụ, chỉ cần anh không đứng ở đỉnh cao nhất, thì sẽ có nguy cơ bị hủy diệt.

Trong lòng Dương Thiên cảm thấy thật may mắn, chỗ của hắn tộc quần Nhân loại đứng ở đỉnh vũ trụ, bọn họ cũng không cần phải lo lắng bị tộc quần khác xâm lược.

Phía trước là một vùng đồng bằng rộng lớn, có rất nhiều cây cỏ khô héo, còn có một ít thi hài dị tộc cấp Tinh Vực, không có gì khác so với những nơi khác.

Dương Thiên chậm rãi bước đi, linh hồn phát ra, cố gắng tìm kiếm bảo vật gì đó. Đáng tiếc là, ngoại trừ một ít thần binh cấp bảy, cấp tám bị vỡ thì không có bảo vật gì khác.

"Hả? Không đúng, sao nơi này lại khiến cho linh hồn của mình có một loại cảm giác áp lực.” Dương Thiên dừng bước chân lại.

Linh hồn của hắn đạt tới trạng thái viên mãn cấp Tinh Chủ, nhạy bén đến cỡ nào, khu vực này hiển nhiên có sự khác biệt rất lớn với những khu vực khác.

Ầm!

Linh hồn khổng lồ gấp 20 lần của Dương Thiên chợt bộc phát ra, bao phủ toàn bộ khu vực này. Bắt đầu xem xét từng tấc cây cỏ khô héo này.

Bỗng nhiên, Dương Thiên dừng lại, linh hồn của hắn đi tới một khu vực nhỏ, những cây cỏ khô ở nơi này dường như có chút khác với những nơi khác.

Ý thức Dương Thiên chậm rãi chìm vào trong đó, sau đó hắn thấy được, vị trí dưới gốc của cây cỏ khô này có một vật chất rất nhỏ giống như hòn đá có màu vàng.

Ý thức của Dương Thiên trực tiếp chìm vào trong đó.

Rống!

Một tiếng rống vô cùng lớn truyền vào trong đầu hắn, sau đó trong đầu của hắn xuất hiện một hình ảnh.

Một con cự thú Quang Diễn thật lớn đang rít gào.

Thân hình của nó vô cùng khổng lồ, che kín cả bầu trời.

Trên người con thú Quang Diễn này ngoại trừ màu đen, đôi cánh còn có một ít đường vân màu vàng, thoạt nhìn vô cùng kỳ dị.

"Đây là dao động pháp tắc? Cánh của con thú Quang Diễn thật lớn này khác với những con thú Quang Diễn cấp Viên Mãn khác.” Dương Thiên chấn động.

Lúc trước hắn lĩnh ngộ một ít mảnh vụn pháp tắc mà những con thú Quang Diễn cấp Viên Mãn lưu lại, cánh của những con thú Quang Diễn này đều tối đen như mực, nhưng ở trong này, cánh của con thú Quang Diễn thật lớn này lại có màu vàng, hơi thở cao quý. Hơn nữa thân hình càng thêm to lớn.

"Chẳng lẽ con thú Quang Diễn có đôi cánh màu vàng mà vừa rồi mình nhìn thấy trong đầu là thủ lĩnh của toàn bộ Tộc quần thú Quang Diễn?” Trong lòng Dương Thiên vừa động.

Tộc quần Thú Quang Diễn, tổng cộng có một vị cường giả phía trên cấp Viên Mãn, hơn mười vị cường giả cấp Viên Mãn.

Ý thức Dương Thiên cảm ứng hòn đá màu vàng này, trong lúc vô ý lại thăm dò xuống dưới hơn mười mét.

Ầm!

Bỗng nhiên, một luồng sát khí vô cùng khổng lồ nháy mắt đánh trúng linh hồn của hắn. Một tiếng gầm giận dữ từ trên linh hồn hắn phát ra.

"Phốc!” Dương Thiên chỉ cảm thấy mình bị một đòn thật mạnh, lục phủ ngũ tạng đều xuất hiện một chút vết thương.

Dương Thiên không hề do dự, nháy mắt lấy ra một quả trái cây quý giá, ăn vào.

Thân thể của hắn đã đạt tới cấp Hắc Động hậu kỳ, thế nhưng không chịu nổi luồng sát khí này.

Mà tình cảnh hiện tại của Dương Thiên lại là bởi vì chút pháp tắc này đối với hắn mà nói không có tác dụng gì, có nhiều điểm tích lũy hơn nữa cũng không cách nào tiếp tục nâng cao thực lực của mình.

Cường độ linh hồn của hắn kinh người, lại có được linh hồn phân thân của nguyên châu năm hệ pháp tắc, nên lĩnh ngộ của hắn đối với những mảnh vụn pháp tắc này cao hơn rất nhiều so với những người khác.

Hắn lĩnh ngộ năm mươi năm, những người khác ít nhất cần mấy trăm năm mới có thể, thậm chí là cần mấy ngàn năm.

Tuổi thọ của toàn bộ cấp Tinh Chủ chỉ có 10 ngàn năm, cho nên mọi người không thể nào lãng phí toàn bộ thời gian ở trong này. Nơi này đối với hắn mà nói thì có ưu thế rất lớn so với người khác.

"Nơi này có rất nhiều mảnh vụn pháp tắc, nhưng mà quá ít binh khí giá trị cao.” Dương Thiên khẽ lắc đầu, tuy rằng nơi này nếu tìm được thần binh bảo vật, thì có thể xem như là của mình, nhưng mà qua vô số năm tháng, những binh khí thật sự trân quý cũng đã bị lấy đi từ lâu rồi, không thể nào lưu lại cho những người đến sau như bọn họ.

Trong năm mươi năm qua, Dương Thiên chưa từng nhìn thấy một món bảo vật quý giá nào.

Về phần tiểu Quang, tuy rằng có năng lực tầm bảo rất mạnh, nhưng mà Dương Thiên không dám để cho nó đi ra.

Nơi này là trọng địa Nhân tộc, được sáu thế lực lớn như: Công ty lỗ sâu ảo, Liên minh cường giả vũ trụ,.v.v…. nắm trong tay, ai biết bên trong có bị theo dõi hay không. Nói không chừng trong số vô số cường giả của Tộc quần Nhân loại lại có thể có tồn tại cường đại có thể phát hiện ra sự tồn tại của tiểu Quang.

Dương Thiên chậm rãi rời khỏi vách núi, nơi này không có những người khác. Những pháp tắc này đối với hắn mà nói là vô dụng, hiện tại hắn thuần túy là ôm tâm thái đi tham quan phế tích Quang Diễn mà bước đi.

Thời gian một tháng, Dương Thiên đi qua vô số khu vực. Nhìn thấy vô số thi thể hài cốt, trong lòng thở dài một hơi.

Thú Quang Diễn này là một tộc quần vô cùng cường đại trong vũ trụ, thậm chí có được một vị cường giả phía trên cấp Viên Mãn, còn có hơn mười vị cường giả cấp Viên Mãn, nhưng mà vẫn biến thành cát bụi, chỉ để lại từng khối thi hài.

Đây là quy luật sinh tồn trong vũ trụ, chỉ cần anh không đứng ở đỉnh cao nhất, thì sẽ có nguy cơ bị hủy diệt.

Trong lòng Dương Thiên cảm thấy thật may mắn, chỗ của hắn tộc quần Nhân loại đứng ở đỉnh vũ trụ, bọn họ cũng không cần phải lo lắng bị tộc quần khác xâm lược.

Phía trước là một vùng đồng bằng rộng lớn, có rất nhiều cây cỏ khô héo, còn có một ít thi hài dị tộc cấp Tinh Vực, không có gì khác so với những nơi khác.

Dương Thiên chậm rãi bước đi, linh hồn phát ra, cố gắng tìm kiếm bảo vật gì đó. Đáng tiếc là, ngoại trừ một ít thần binh cấp bảy, cấp tám bị vỡ thì không có bảo vật gì khác.

"Hả? Không đúng, sao nơi này lại khiến cho linh hồn của mình có một loại cảm giác áp lực.” Dương Thiên dừng bước chân lại.

Linh hồn của hắn đạt tới trạng thái viên mãn cấp Tinh Chủ, nhạy bén đến cỡ nào, khu vực này hiển nhiên có sự khác biệt rất lớn với những khu vực khác.

Ầm!

Linh hồn khổng lồ gấp 20 lần của Dương Thiên chợt bộc phát ra, bao phủ toàn bộ khu vực này. Bắt đầu xem xét từng tấc cây cỏ khô héo này.

Bỗng nhiên, Dương Thiên dừng lại, linh hồn của hắn đi tới một khu vực nhỏ, những cây cỏ khô ở nơi này dường như có chút khác với những nơi khác.

Ý thức Dương Thiên chậm rãi chìm vào trong đó, sau đó hắn thấy được, vị trí dưới gốc của cây cỏ khô này có một vật chất rất nhỏ giống như hòn đá có màu vàng.

Ý thức của Dương Thiên trực tiếp chìm vào trong đó.

Rống!

Một tiếng rống vô cùng lớn truyền vào trong đầu hắn, sau đó trong đầu của hắn xuất hiện một hình ảnh.

Một con cự thú Quang Diễn thật lớn đang rít gào.

Thân hình của nó vô cùng khổng lồ, che kín cả bầu trời.

Trên người con thú Quang Diễn này ngoại trừ màu đen, đôi cánh còn có một ít đường vân màu vàng, thoạt nhìn vô cùng kỳ dị.

"Đây là dao động pháp tắc? Cánh của con thú Quang Diễn thật lớn này khác với những con thú Quang Diễn cấp Viên Mãn khác.” Dương Thiên chấn động.

Lúc trước hắn lĩnh ngộ một ít mảnh vụn pháp tắc mà những con thú Quang Diễn cấp Viên Mãn lưu lại, cánh của những con thú Quang Diễn này đều tối đen như mực, nhưng ở trong này, cánh của con thú Quang Diễn thật lớn này lại có màu vàng, hơi thở cao quý. Hơn nữa thân hình càng thêm to lớn.


Bỗng nhiên, một luồng sát khí vô cùng khổng lồ nháy mắt đánh trúng linh hồn của hắn. Một tiếng gầm giận dữ từ trên linh hồn hắn phát ra.





















Dương Thiên không hề do dự, nháy mắt lấy ra một quả trái cây quý giá, ăn vào.

Thân thể của hắn đã đạt tới cấp Hắc Động hậu kỳ, thế nhưng không chịu nổi luồng sát khí này.