Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1060: Đệ tử xin lui





"Hồn Vân Châu ngoại trừ tác dụng bảo vệ linh hồn, còn có thể thay đổi ngoại hình và khí tức của ngươi, thậm chí có thể che giấu cảnh giới của ngươi. Thế này lúc ngươi đi vào chiến trường Hư Vô chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không bị ai nhận ra".

Dương Thiên gật đầu, hắn hơi động ý nghĩ, hố đen to lớn trên người hắn liền biến mất.

Hồn Vân Châu có thể che giấu cảnh giới cấp Hắc Động.

Phải biết rằng, trong chiến trường Hư Vô, kì thật cường giả cấp Hắc Động rất dễ phát hiện, trên người họ có một hố đen khổng lồ, đây chính là biểu tượng của thực lực, nhưng cũng rất dễ bại lộ bản thân.

Về phần cường giả cấp Lĩnh Chủ, lại không có băn khoăn như thế.

"Dương Thiên, lần này thông tin ngươi vượt qua cửa mười chín của cửa ải pháp tắc, chắc chắn đã truyền trong các dị tộc, một khi ngươi bại lộ thân phận trong chiến trường Hư Vô, thứ chờ đón ngươi chắc chắn là những cuộc đuổi giết tàn khốc, cho nên nhóm tầng lớp cấp cao của công ty vì muốn giảm nguy cơ tử vong của ngươi, ban cho ngươi Hồn Vân Châu. Ngươi chỉ cần cẩn thận che giấu bản thân. Nếu ngươi không tự nói ra, không ai có thể phát hiện thân phận thật sự của ngươi".

Dương Thiên gật đầu, Hồn Vân Châu đối với hắn mà nói, quả thực là một bảo vật rất thích hợp.

"Thế nhưng Dương Thiên ngươi phải cẩn thận, chiến trường Hư Vô còn có một số người với linh hồn vượt qua gấp năm mươi lần, ngươi gặp những người đó, trước tiên tự bạo, nhóm tồn tại vĩ đại của tộc quần Nhân loại chúng ta chắc chắn sẽ hồi sinh cho ngươi". Thần chủ Hư Tuyệt nhắc nhở.

"Đệ tử biết rồi". Dương Thiên nói.

Ánh mắt của hắn có vẻ hưng phấn, có Hồn Vân Châu thì nguy cơ bỏ mạng của hắn giảm xuống rất nhiều ngay lập tức.

Xoạt!

Bỗng nhiên, một trường đao màu đỏ đến trước mặt Dương Thiên.

"Sư phụ, đây là?" Dương Thiên ngây người.

"Hồn Vân Châu do tầng lớp cấp cao của công ty ban cho ngươi để bảo toàn sinh mệnh, sư phụ biết vũ khí của ngươi là đao, đây là một trọng bảo trung cấp bình thường, nó không có tác dụng gì với ta, ngươi nhận chủ với nó đi". Thần chủ Hư Tuyệt nói.

Dương Thiên trầm mặc một lát, nhìn về người đàn ông trung niên trước mắt rồi gật đầu, linh hồn liền nhận chủ thanh trường đao màu đỏ.

"Trọng bảo trung cấp đao Hồng Huyền, nâng cao lực công kích gấp mười lần". Một thông tin đơn giản liền xuất hiện trong đầu của Dương Thiên.

Dương Thiên sững sờ, giống Huyễn Quân Côn của Đan Lăng nâng cao lực công kích gấp năm lần, đao Hồng Huyền lại nâng cao lực công kích lên mười lần, đây chắc chắn là một trọng bảo trung cấp đỉnh cấp nhất.

Tay phải Dương Thiên vung lên, trường đào màu đỏ xuất hiện trong tay hắn. Trên đó mơ hồ tỏa ra dao động sắc bén, Dương Thiên cảm nhận một đao bất kì có thể chém cả một hành tinh.

Bây giờ thực lực của hắn gấp mười lăm lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, nếu có đao Hồng Huyền nâng cao lực công kích gấp mười lần, lực công kích của hắn đạt đến gấp một trăm năm mươi lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong.

"Cảm ơn sư phụ".

Dương Thiên nói với vẻ cảm kích.

Hắn ước tính đao Hồng Huyền ít nhất có giá trị khoảng mười tỷ điểm tích lũy.

Dương Thiên cảm kích trong lòng, mười tỷ điểm tích lũy cũng là một con số không nhỏ đối với thần chủ Hư Tuyệt.

"Dương Thiên, lúc đi vào chiến trường Hư Vô, tất cả đều dựa vào chính ngươi, mọi cơ hội phải dựa vào ngươi mà tranh đoạt, không ai có thể giúp ngươi, biết chưa? Muốn trở thành một cường giả chân chính, mỗi người đều trải qua vô số trận tàn sát". Thần chủ Hư Tuyệt nhìn đệ tử nhỏ nhất của mình nhắc nhở.

"Đệ tử biết rồi". Dương Thiên gật đầu, cho dù con đường phía trước có nguy hiểm, hắn cũng phải tiếp tục bước đi.

"Trong rất nhiều đệ tử mà sư phụ thu nhận, ba người mạnh nhất đạt đến vương cảnh, thiên phú của ngươi tốt hơn nhiều so với nhóm sư huynh của ngươi, hoàng cảnh là yêu cầu thấp nhất của ta với ngươi". Thần chủ Hư Tuyệt nói.

"Đệ tử chắc chắn có thể làm được". Khuôn mặt Dương Thiên hiện vẻ kiên định.

"Ừm, ngươi còn việc gì thì đi xử lí đi, công ty không có quy định bắt buộc bây giờ phải vào chiến trường Hư Vô, ngươi có thể lợi dụng toàn bộ tài nguyên, nâng cao thực lực của mình, chuẩn bị thật tốt, đợi ngươi quay về Công ty lỗ sâu ảo lần nữa chính là lúc ngươi đi vào chiến trường Hư Vô". Thần chủ Hư Tuyệt nói.

Dương Thiên gật đầu.

Chiến trường Hư Vô nguy hiểm đến mức nào, chắc chắn cần phải chuẩn bị tốt mới có thể đi vào.

"Đi đi". Thần chủ Hư Tuyệt phất tay.

"Đệ tử xin lui". Dương Thiên cung kính nói, sau đó rời khỏi đây.

Thần chủ Hư Tuyệt lặng lẽ đứng đó, nhìn bóng người Dương Thiên rời đi nhưng vẫn không nói câu gì.

"Hư Tuyệt". Bỗng nhiên một giọng nói to lớn vang lên trong đầu của thần chủ Hư Tuyệt.

Thần chủ Hư Tuyệt sững sờ, khuôn mặt lập tức trở nên cung kính.

"Bây giờ thực lực của Dương Thiên vẫn rất yếu, ngươi cứ tạm thời hướng dẫn cậu ta trước, chờ lúc cậu ta đến thừa nhận của căn nguyên pháp tắc, sẽ do ta đích thân hướng dẫn". Một giọng nói vang lên.

Ngay sau đó, giọng nói này liền biến mất hoàn toàn.

Thần chủ Hư Tuyệt lặng lẽ đứng đó, trong mắt khó nén sự kinh hãi.

"Dương Thiên lại được ngươi kia nhìn trúng, chẳng trách không có cường giả trên cấp Viên Mãn đến tìm Dương Thiên". Thần chủ Hư Tuyệt đầu tiên là kinh hãi, sau đó liền tỏ vẻ vui mừng.

"Có sự chỉ điểm của vị đại nhân kia, sau này Dương Thiên rất có khả năng trở thành cường giả trên cấp Viên Mãn".

...

Dương Thiên quay trở về bí cảnh Hỗn Độn.

"Thiếu gia Dương Thiên". Đan Lăng đi qua, vô cùng cung kính nói.

Ông ta nhìn người thanh niên trước mặt, khuôn mặt hiện vẻ khó tin. Trong thời gian tám năm này, ông ta đều bảo vệ Dương Thiên, chứng kiến sự phất lên của một thiên tài tuyệt thế.

"Đan Lăng, chúng ta quay về Trái Đất của hệ Ngân Hà, lần này là lần cuối cùng làm phiền ngươi". Dương Thiên mỉm cười nói.

"Có thể bảo vệ thiếu gia Dương Thiên, chính là phúc khí của Đan Lăng". Đan Lăng cung kính nói.

"Hồn Vân Châu ngoại trừ tác dụng bảo vệ linh hồn, còn có thể thay đổi ngoại hình và khí tức của ngươi, thậm chí có thể che giấu cảnh giới của ngươi. Thế này lúc ngươi đi vào chiến trường Hư Vô chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không bị ai nhận ra".

Dương Thiên gật đầu, hắn hơi động ý nghĩ, hố đen to lớn trên người hắn liền biến mất.

Hồn Vân Châu có thể che giấu cảnh giới cấp Hắc Động.

Phải biết rằng, trong chiến trường Hư Vô, kì thật cường giả cấp Hắc Động rất dễ phát hiện, trên người họ có một hố đen khổng lồ, đây chính là biểu tượng của thực lực, nhưng cũng rất dễ bại lộ bản thân.

Về phần cường giả cấp Lĩnh Chủ, lại không có băn khoăn như thế.

"Dương Thiên, lần này thông tin ngươi vượt qua cửa mười chín của cửa ải pháp tắc, chắc chắn đã truyền trong các dị tộc, một khi ngươi bại lộ thân phận trong chiến trường Hư Vô, thứ chờ đón ngươi chắc chắn là những cuộc đuổi giết tàn khốc, cho nên nhóm tầng lớp cấp cao của công ty vì muốn giảm nguy cơ tử vong của ngươi, ban cho ngươi Hồn Vân Châu. Ngươi chỉ cần cẩn thận che giấu bản thân. Nếu ngươi không tự nói ra, không ai có thể phát hiện thân phận thật sự của ngươi".

Dương Thiên gật đầu, Hồn Vân Châu đối với hắn mà nói, quả thực là một bảo vật rất thích hợp.

"Thế nhưng Dương Thiên ngươi phải cẩn thận, chiến trường Hư Vô còn có một số người với linh hồn vượt qua gấp năm mươi lần, ngươi gặp những người đó, trước tiên tự bạo, nhóm tồn tại vĩ đại của tộc quần Nhân loại chúng ta chắc chắn sẽ hồi sinh cho ngươi". Thần chủ Hư Tuyệt nhắc nhở.

"Đệ tử biết rồi". Dương Thiên nói.

Ánh mắt của hắn có vẻ hưng phấn, có Hồn Vân Châu thì nguy cơ bỏ mạng của hắn giảm xuống rất nhiều ngay lập tức.

Xoạt!

Bỗng nhiên, một trường đao màu đỏ đến trước mặt Dương Thiên.

"Sư phụ, đây là?" Dương Thiên ngây người.

"Hồn Vân Châu do tầng lớp cấp cao của công ty ban cho ngươi để bảo toàn sinh mệnh, sư phụ biết vũ khí của ngươi là đao, đây là một trọng bảo trung cấp bình thường, nó không có tác dụng gì với ta, ngươi nhận chủ với nó đi". Thần chủ Hư Tuyệt nói.

Dương Thiên trầm mặc một lát, nhìn về người đàn ông trung niên trước mắt rồi gật đầu, linh hồn liền nhận chủ thanh trường đao màu đỏ.

"Trọng bảo trung cấp đao Hồng Huyền, nâng cao lực công kích gấp mười lần". Một thông tin đơn giản liền xuất hiện trong đầu của Dương Thiên.

Dương Thiên sững sờ, giống Huyễn Quân Côn của Đan Lăng nâng cao lực công kích gấp năm lần, đao Hồng Huyền lại nâng cao lực công kích lên mười lần, đây chắc chắn là một trọng bảo trung cấp đỉnh cấp nhất.

Tay phải Dương Thiên vung lên, trường đào màu đỏ xuất hiện trong tay hắn. Trên đó mơ hồ tỏa ra dao động sắc bén, Dương Thiên cảm nhận một đao bất kì có thể chém cả một hành tinh.

Bây giờ thực lực của hắn gấp mười lăm lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, nếu có đao Hồng Huyền nâng cao lực công kích gấp mười lần, lực công kích của hắn đạt đến gấp một trăm năm mươi lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong.

"Cảm ơn sư phụ".

Dương Thiên nói với vẻ cảm kích.

Hắn ước tính đao Hồng Huyền ít nhất có giá trị khoảng mười tỷ điểm tích lũy.

Dương Thiên cảm kích trong lòng, mười tỷ điểm tích lũy cũng là một con số không nhỏ đối với thần chủ Hư Tuyệt.

"Dương Thiên, lúc đi vào chiến trường Hư Vô, tất cả đều dựa vào chính ngươi, mọi cơ hội phải dựa vào ngươi mà tranh đoạt, không ai có thể giúp ngươi, biết chưa? Muốn trở thành một cường giả chân chính, mỗi người đều trải qua vô số trận tàn sát". Thần chủ Hư Tuyệt nhìn đệ tử nhỏ nhất của mình nhắc nhở.

"Đệ tử biết rồi". Dương Thiên gật đầu, cho dù con đường phía trước có nguy hiểm, hắn cũng phải tiếp tục bước đi.

"Trong rất nhiều đệ tử mà sư phụ thu nhận, ba người mạnh nhất đạt đến vương cảnh, thiên phú của ngươi tốt hơn nhiều so với nhóm sư huynh của ngươi, hoàng cảnh là yêu cầu thấp nhất của ta với ngươi". Thần chủ Hư Tuyệt nói.

"Đệ tử chắc chắn có thể làm được". Khuôn mặt Dương Thiên hiện vẻ kiên định.

"Ừm, ngươi còn việc gì thì đi xử lí đi, công ty không có quy định bắt buộc bây giờ phải vào chiến trường Hư Vô, ngươi có thể lợi dụng toàn bộ tài nguyên, nâng cao thực lực của mình, chuẩn bị thật tốt, đợi ngươi quay về Công ty lỗ sâu ảo lần nữa chính là lúc ngươi đi vào chiến trường Hư Vô". Thần chủ Hư Tuyệt nói.

Dương Thiên gật đầu.

Chiến trường Hư Vô nguy hiểm đến mức nào, chắc chắn cần phải chuẩn bị tốt mới có thể đi vào.

"Đi đi". Thần chủ Hư Tuyệt phất tay.

"Đệ tử xin lui". Dương Thiên cung kính nói, sau đó rời khỏi đây.

Thần chủ Hư Tuyệt lặng lẽ đứng đó, nhìn bóng người Dương Thiên rời đi nhưng vẫn không nói câu gì.

"Hư Tuyệt". Bỗng nhiên một giọng nói to lớn vang lên trong đầu của thần chủ Hư Tuyệt.

Thần chủ Hư Tuyệt sững sờ, khuôn mặt lập tức trở nên cung kính.

"Bây giờ thực lực của Dương Thiên vẫn rất yếu, ngươi cứ tạm thời hướng dẫn cậu ta trước, chờ lúc cậu ta đến thừa nhận của căn nguyên pháp tắc, sẽ do ta đích thân hướng dẫn". Một giọng nói vang lên.

Ngay sau đó, giọng nói này liền biến mất hoàn toàn.

Thần chủ Hư Tuyệt lặng lẽ đứng đó, trong mắt khó nén sự kinh hãi.
















Ông ta nhìn người thanh niên trước mặt, khuôn mặt hiện vẻ khó tin. Trong thời gian tám năm này, ông ta đều bảo vệ Dương Thiên, chứng kiến sự phất lên của một thiên tài tuyệt thế.