Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1081: Thủ lĩnh Ngư Lân





Xoạt!

Họ liền chụp lấy hai miếng thịt lớn nhất.

"Oa! Ngon quá". Lôi Duyên tùy tiện cắn một miếng, lập tức lộ ra nét mặt mãn nguyện.

Cường giả trên con đường tu luyện, cũng sẽ buông lỏng bản thân, giống như một số thịt ngon và rượu thơm, những thứ này là một sự tận hưởng tuyệt vời đối với cường giả.

"Không tệ!" Lục Tháp cũng lộ nét mặt say mê.

"A! Barron, ngươi không đủ thành ý, những đồ ăn ngon này lại không gọi chúng ta?"

"Đúng vậy, lần trước chia bảo vật, ta còn cho ngươi một phần".

Một số cường giả cấp Hắc Động hậu kì khác cũng mở to hai mắt, bất mãn nhìn Barron nói.

"Mọi người đều có, lần này ta mang rất nhiều". Barron mỉm cười nói: "Mọi người không chê là được".

"Nhanh! Nhanh lấy ra đi".

"Barron ngươi là cường giả cấp Hắc Động hậu kì, không thể nhanh hơn à?"

...

Người khác thúc giục nói.

Barron mỉm cười, lại lấy ra rất nhiều.

Trải qua mười năm, người trong đội ngũ này đều như người nhà.

Cứ cách một đoạn thời gian lại có một chiến dịch sinh tử, có thể không bao giờ trở lại, trong chiến dịch sinh tử, tất cả đều dựa vào đồng đội của mình. Cùng nhau chiến đấu trong thời gian dài, mối quan hệ giữa mọi người đều là tình cảm anh em vào sinh ra tử.

Ở đây mọi người đều không có chỗ nương tựa, vì thế các đồng đội cũng giống như người nhà của mình

Bên ngoài thì lạnh lùng, thích chém giết, về lại khu vực rộng một km vuông này, sẽ để lộ mặt thật của mình.

Ở đây chính là nơi duy nhất họ có thể buông lỏng cảnh giác.

Dương Thiên vung tay phải, một miếng thịt liền đến tay Dương Thiên, hắn cắn một miếng.

"Thế nào?" Barron vội hỏi.

"Không tệ". Dương Thiên gật đầu, chất thịt này quả thực không tệ, giống như mùi vị thịt bò nướng trên Trái Đất, nhưng thơm hơn một chút.

"Ha ha, mùi vị mà Lân Huyễn Tinh chúng ta làm ra mọi người đều biết". Barron đắc ý nói.

Dương Thiên khẽ cười, hắn có thể cảm nhận được cảm giác tự hào và tinh thần trách nhiệm của Barron về hành tinh mẹ.

Bây giờ Barron hoàn toàn phấn đấu vì hành tinh mẹ của mình, nhưng nói qua nói lại, Dương Thiên vẫn chẳng phải cũng vì người nhà của mình, vì Trái Đất mà không ngừng mạnh lên sao.

Từng người đều có nơi được gửi gắm trong lòng, cho dù trước mặt đầy nguy hiểm, cũng sẽ không do dự mà bước đi.

"Dật Hiên ngươi biết rằng, Lân Huyễn Tinh của chúng ta mạnh rồi, đã xuất hiện một cường giả cấp Hắc Động sơ kì, còn có hai mươi mấy cường giả cấp Tinh Chủ! Những thứ này đều do ta". Barron mỉm cười nói.

"Oa! Ngươi giỏi quá?" Bên cạnh, Lôi Duyên mở to mắt nói.

"Hì hì! Say này ta chắc chắn có thể đột phá đến cường giả cấp Lĩnh Chủ, hành tinh mẹ của ta cũng có thể dưới sự lãnh đạo của ta, phát triển nhanh chóng, không ai có thể ức hiếp họ. Ta muốn chứng minh, sự lựa chọn ban đầu của họ là không sai". Barron đắc ý nói.

Trong mắt còn mang vẻ kiên định.

Barron đắc ý nói, trong mắt còn hiện vẻ kiên định.

Lân Huyễn Tinh cung cấp toàn bộ tài nguyên cho anh ta tu luyện, anh ta cảm kích trong lòng. Anh ta nhớ kỹ những kì vọng của Lân Huyễn Tinh dành cho anh ta.

Anh ta cũng không phụ lòng tài nguyên, đột phá đến cấp Tinh Chủ, thậm chí đến cấp Hắc Động!

Nhưng mà cấp Hắc Động không phải là mục tiêu của anh ta, tuổi thọ của cấp Hắc Động nhiều nhất mấy trăm nghìn năm, nhưng một khi đột phá đến cấp Lĩnh Chủ, chính là tuổi thọ trăm nghìn năm.

Mục tiêu của anh ta chính là dẫn dắt toàn bộ người Lân Huyễn Tinh vùng lên, mấy trăm nghìn năm đối với anh ta quá ngắn.

"Cấp Lĩnh Chủ, ta thấy hơi xa!" Lôi Duyên nói không chút khách khí.

"Có mục tiêu mới có cố gắng". Barron mỉm cười nói, liếc qua Lôi Duyên nói: "Hay là chúng ta tỉ thí, xem ai đột phá đến cấp Hắc Động đỉnh phong trước?"

"Thi thì thi!" Lôi Duyên không chịu thua nói.

Barron mỉm cười, anh ta đã quen với cách nói chuyện đả kích của Lôi Duyên, liền đáp lại: "Lôi Duyên, trước đó ta thấy ngươi nhìn một cô gái trong đội ngũ khác, ánh mắt hình như có gì không đúng?"

Lôi Duyên bỗng nhiên không nói gì, khuôn mặt lại đỏ lên.

"Oa! Lôi Duyên, chuyện gì vậy?"

"Mau nói với chúng ta đi".

...

Những người khác đang cười đùa truy hỏi.

Dương Thiên nhìn những người này lại khẽ cười, người ngoài nhìn vào, họ máu lạnh và tàn khốc, nhưng lúc này mới là chính bản thân họ thật sự.

Trong chiến trường Hư Vô, ai cũng sẽ ngụy trang cẩn thận cho bản thân. Ở đây là nơi duy nhất có thể bỏ lớp ngụy trang xuống.

Bỗng nhiên, một bóng người ở xa bước đến.

"Thủ lĩnh Ngư Lân".

"Thủ lĩnh".

...

Nhìn thấy người đến, mọi người đều nói với vẻ cung kính.

"Chuyện gì mà vui vậy? Nói với ta đi?" Khuôn mặt lạnh lùng của Ngư Lân cũng nở nụ cười.

"Thủ lĩnh, ta vừa mới trở về từ hành tinh mẹ của quê nhà, đem đến một ít đồ ăn, thủ lĩnh thử đi". Barron nhìn Ngư Lân với vẻ mong chờ.

"Được". Ngư Lân không từ chối.

Mặc dù ông ta thoạt nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng lại đối xử rất tốt với thành viên trong đội ngũ của mình.

"Mùi vị không tệ". Ngư Lân thử một ít rồi gật đầu.

Ông ta trò chuyện với mọi người một lúc rồi nói: "Còn có một giờ nữa chúng ta liền xuất phát, mục tiêu lần này của chúng ta chính là một nhánh đội ngũ của tộc Cơ giới. Nhánh đội ngũ kia có một cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, bốn mươi cường giả cấp Hắc Động hậu kì, thực lực yếu hơn chúng ta một chút".

"Quy tắc cũ, cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong để ta phụ trách, nhóm cường giả cấp Hắc Động hậu kì giao cho các ngươi, Dật Hiên tùy cơ hành động, ở đâu xảy ra nguy hiểm thì đi chỗ đó".

"Được, thủ lĩnh".

"Đã rõ".

...

Xoạt!

Họ liền chụp lấy hai miếng thịt lớn nhất.

"Oa! Ngon quá". Lôi Duyên tùy tiện cắn một miếng, lập tức lộ ra nét mặt mãn nguyện.

Cường giả trên con đường tu luyện, cũng sẽ buông lỏng bản thân, giống như một số thịt ngon và rượu thơm, những thứ này là một sự tận hưởng tuyệt vời đối với cường giả.

"Không tệ!" Lục Tháp cũng lộ nét mặt say mê.

"A! Barron, ngươi không đủ thành ý, những đồ ăn ngon này lại không gọi chúng ta?"

"Đúng vậy, lần trước chia bảo vật, ta còn cho ngươi một phần".

Một số cường giả cấp Hắc Động hậu kì khác cũng mở to hai mắt, bất mãn nhìn Barron nói.

"Mọi người đều có, lần này ta mang rất nhiều". Barron mỉm cười nói: "Mọi người không chê là được".

"Nhanh! Nhanh lấy ra đi".

"Barron ngươi là cường giả cấp Hắc Động hậu kì, không thể nhanh hơn à?"

...

Người khác thúc giục nói.

Barron mỉm cười, lại lấy ra rất nhiều.

Trải qua mười năm, người trong đội ngũ này đều như người nhà.

Cứ cách một đoạn thời gian lại có một chiến dịch sinh tử, có thể không bao giờ trở lại, trong chiến dịch sinh tử, tất cả đều dựa vào đồng đội của mình. Cùng nhau chiến đấu trong thời gian dài, mối quan hệ giữa mọi người đều là tình cảm anh em vào sinh ra tử.

Ở đây mọi người đều không có chỗ nương tựa, vì thế các đồng đội cũng giống như người nhà của mình

Bên ngoài thì lạnh lùng, thích chém giết, về lại khu vực rộng một km vuông này, sẽ để lộ mặt thật của mình.

Ở đây chính là nơi duy nhất họ có thể buông lỏng cảnh giác.

Dương Thiên vung tay phải, một miếng thịt liền đến tay Dương Thiên, hắn cắn một miếng.

"Thế nào?" Barron vội hỏi.

"Không tệ". Dương Thiên gật đầu, chất thịt này quả thực không tệ, giống như mùi vị thịt bò nướng trên Trái Đất, nhưng thơm hơn một chút.

"Ha ha, mùi vị mà Lân Huyễn Tinh chúng ta làm ra mọi người đều biết". Barron đắc ý nói.

Dương Thiên khẽ cười, hắn có thể cảm nhận được cảm giác tự hào và tinh thần trách nhiệm của Barron về hành tinh mẹ.

Bây giờ Barron hoàn toàn phấn đấu vì hành tinh mẹ của mình, nhưng nói qua nói lại, Dương Thiên vẫn chẳng phải cũng vì người nhà của mình, vì Trái Đất mà không ngừng mạnh lên sao.

Từng người đều có nơi được gửi gắm trong lòng, cho dù trước mặt đầy nguy hiểm, cũng sẽ không do dự mà bước đi.

"Dật Hiên ngươi biết rằng, Lân Huyễn Tinh của chúng ta mạnh rồi, đã xuất hiện một cường giả cấp Hắc Động sơ kì, còn có hai mươi mấy cường giả cấp Tinh Chủ! Những thứ này đều do ta". Barron mỉm cười nói.

"Oa! Ngươi giỏi quá?" Bên cạnh, Lôi Duyên mở to mắt nói.

"Hì hì! Say này ta chắc chắn có thể đột phá đến cường giả cấp Lĩnh Chủ, hành tinh mẹ của ta cũng có thể dưới sự lãnh đạo của ta, phát triển nhanh chóng, không ai có thể ức hiếp họ. Ta muốn chứng minh, sự lựa chọn ban đầu của họ là không sai". Barron đắc ý nói.

Trong mắt còn mang vẻ kiên định.

Barron đắc ý nói, trong mắt còn hiện vẻ kiên định.

Lân Huyễn Tinh cung cấp toàn bộ tài nguyên cho anh ta tu luyện, anh ta cảm kích trong lòng. Anh ta nhớ kỹ những kì vọng của Lân Huyễn Tinh dành cho anh ta.

Anh ta cũng không phụ lòng tài nguyên, đột phá đến cấp Tinh Chủ, thậm chí đến cấp Hắc Động!

Nhưng mà cấp Hắc Động không phải là mục tiêu của anh ta, tuổi thọ của cấp Hắc Động nhiều nhất mấy trăm nghìn năm, nhưng một khi đột phá đến cấp Lĩnh Chủ, chính là tuổi thọ trăm nghìn năm.

Mục tiêu của anh ta chính là dẫn dắt toàn bộ người Lân Huyễn Tinh vùng lên, mấy trăm nghìn năm đối với anh ta quá ngắn.

"Cấp Lĩnh Chủ, ta thấy hơi xa!" Lôi Duyên nói không chút khách khí.

"Có mục tiêu mới có cố gắng". Barron mỉm cười nói, liếc qua Lôi Duyên nói: "Hay là chúng ta tỉ thí, xem ai đột phá đến cấp Hắc Động đỉnh phong trước?"

"Thi thì thi!" Lôi Duyên không chịu thua nói.

Barron mỉm cười, anh ta đã quen với cách nói chuyện đả kích của Lôi Duyên, liền đáp lại: "Lôi Duyên, trước đó ta thấy ngươi nhìn một cô gái trong đội ngũ khác, ánh mắt hình như có gì không đúng?"

Lôi Duyên bỗng nhiên không nói gì, khuôn mặt lại đỏ lên.

"Oa! Lôi Duyên, chuyện gì vậy?"

"Mau nói với chúng ta đi".

...

Những người khác đang cười đùa truy hỏi.

Dương Thiên nhìn những người này lại khẽ cười, người ngoài nhìn vào, họ máu lạnh và tàn khốc, nhưng lúc này mới là chính bản thân họ thật sự.

Trong chiến trường Hư Vô, ai cũng sẽ ngụy trang cẩn thận cho bản thân. Ở đây là nơi duy nhất có thể bỏ lớp ngụy trang xuống.

Bỗng nhiên, một bóng người ở xa bước đến.

"Thủ lĩnh Ngư Lân".

"Thủ lĩnh".

...

Nhìn thấy người đến, mọi người đều nói với vẻ cung kính.

"Chuyện gì mà vui vậy? Nói với ta đi?" Khuôn mặt lạnh lùng của Ngư Lân cũng nở nụ cười.

"Thủ lĩnh, ta vừa mới trở về từ hành tinh mẹ của quê nhà, đem đến một ít đồ ăn, thủ lĩnh thử đi". Barron nhìn Ngư Lân với vẻ mong chờ.







































...