Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1160: Không thể chọc sơ hồn giả nhân loại





Rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ theo bản năng tránh xa Ám Ảnh.

Họ nhìn Dương Thiên, trong ánh mắt lộ ra sự kiêng dè. Sự kiêng dè này, thậm chí xuất hiện ở cả cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong của dị tộc.

Quy cách loại C của sương mù Tuyết Duyên, thứ nhất là giá trị vô cùng đắt đỏ, thứ hai là bị thế lực lớn lũng đoạn hoàn toàn, cường giả cấp Lĩnh Chủ bình thường muốn kiếm được rất khó khăn, phải trả giá rất nhiều.

Ngay như Dương Thiên trao đổi cũng phải mất mười tỷ điểm tích lũy. Nó tương đương với giá trị của một món trọng bảo cao cấp rồi.

Dương Thiên lạnh lùng nhìn mọi người, sương mù Tuyết Duyên của hắn đương nhiên là hồi trước hắn về Công ty Lỗ Sâu Ảo để trao đổi, hắn lấy ra chỉ để khiến các cường giả cấp Lĩnh Chủ sợ hãi.

Dương Thiên có khả năng đến bên cạnh họ và bóp nát sương mù Tuyết Duyên ngay lập tức, điều đó chứng tỏ chính cần Dương Thiên thích là có thể tùy ý giết chết bất cứ người nào trong số họ.

Đương nhiên, sử dụng sương mù Tuyết Duyên, Dương Thiên cũng sẽ tử vong.

Nhưng loại tử vong này đối với Dương Thiên mà nói không có gì to tát cả, hắn tử vong nhưng có thể nhanh chóng sống lại.

Còn đa số những người khác đều không có thế lực lớn, cho dù là người của thế lực lớn cũng không thể chiếm cứ vị trí cao nhất. Vì vậy sau khi tử vong, muốn sống lại còn không biết phải mất bao lâu.

Những sự tồn tại hiểu rõ hoàn toàn về pháp tắc thời gian, họ sẽ không dễ dàng mà làm sống lại người khác.

“Aaa!”, Ám Ảnh cuồng nộ, ông ta xoay người đi thẳng ra khu vực khác, đi tranh đoạt cự phủ.

Rất rõ ràng, ông ta lựa chọn tạm thời né tránh sự gai góc của Dương Thiên, ông ta kiêng dè sương mù Tuyết Duyên của Dương Thiên.

“Ám Ảnh chọn cách rời đi sao?”

“Sơ hồn giả bức lùi Ám Ảnh cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong?”

“Không có gì kỳ lạ, quy cách loại C của sương mù Tuyết Duyên có thể uy hiếp bất cứ một cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong! Ngươi xem ngoài Ám Ảnh ra, những cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong khác đều cách sơ hồn giả nhân loại và Ám Ảnh rất xa?”

……

Các cường giả cấp Lĩnh Chủ dùng ý thức giao lưu với nhau.

Trong lòng Ám Ảnh cảm thấy cay cú, ông ta là cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, ở lục địa Phiêu Linh cũng thuộc top mấy người mạnh nhất, cực sát với vương cảnh, nhưng lại bị một nhân loại cấp Lĩnh Chủ hậu kỳ bức lùi.

Sương mù Tuyết Duyên đó cũng có khả năng là loại D, sơ hồn giả nhân loại lấy ra chỉ để dọa ông ta, nhưng ông ta không dám đặt cược.

“Uỳnh!”

Thân ảnh Ám Ảnh bạo động, lao thẳng vào tranh cướp cự phủ đó.

“Ám Ảnh!”

“Tránh ra!Ám Ảnh! Không phải ngươi đi tranh đoạt huyết sắc khải giáp sao?”

“Cho dù thực lực của ngươi cường đại, muốn có được cự phủ cũng không có cửa đâu!”

……

Các cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong của các tộc giận dữ nói.

Huyết sắc khải giáp biến mất, Ám Ảnh liền đến tranh với họ.

Ánh mắt Dương Thiên quét qua mọi người một lượt, sắc mặt lạnh lùng, bên cạnh hắn xuất hiện một cánh cửa kỳ dị, sau đó một bước bước vào, lập tức xuất hiện ở phía xa.

Một phi thuyền đột nhiên hiện ra, Dương Thiên ngồi lên phi thuyền, nhanh chóng rời đi.

“Sơ hồn giả nhân loại đi rồi!”

Cường giả cấp Lĩnh Chủ dị tộc khác nhìn bóng dáng Dương Thiên rời đi, trong lòng suy đoán khả năng trên chín mươi phần trăm là huyết sắc khải giáp nằm ở trên người Dương Thiên, nhưng mà, họ cũng có thể làm gì chứ?

Sơ hồn giả nhân loại có khả năng giết chết bất cứ ai trong số họ, bảo vật mặc dù quan trọng, nhưng mạng sống còn quan trọng hơn. Ngay cả cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong còn lùi bước, họ càng không có chuyện đi kiếm chuyện với sơ hồn giả nhân loại.

……

Trong khu di tích, những bảo vật khác còn rất nhiều, hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ tranh đoạt nhau. Chiến đấu đến mấy ngày, cuộc tranh đoạt mới kết thúc.

Mấy ngày sau, chuyện ở đây được truyền ra ngoài với tốc độ kinh người.

Di tích xuất hiện, sơ hồn giả nhân loại uy hiếp rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, rồi thản nhiên rời đi, tạo nên sự chấn động cho rất nhiều người trên lục địa Phiêu Linh.

Trước đó, còn có người khinh thường sơ hồn giả nhân loại, bởi sơ hồn giả nhân loại cùng lắm là nô dịch cường giả cấp Lĩnh Chủ trung kỳ, không đối phó với họ được, nhưng bây giờ hẳn mấy cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong ra tay, cũng không làm gì được hắn.

“Không thể chọc sơ hồn giả nhân loại!”

Trong lòng tất cả dị tộc đều thấy sợ hãi, hiện tại họ đã hoàn toàn xếp sơ hồn giả nhân loại vào cùng hàng với gần trăm vị cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong của lục địa Phiêu Linh, hơn nữa vị trí đủ để xếp ở top mười.

……

Khu vực ngoài ba trăm tỷ kilomet, phi thuyền của Dương Thiên dừng lại.

Ở đây cách chỗ di tích đó đã rất xa, hơn nữa thiết bị tìm kiếm của hắn cũng không kiểm tra thấy bất cứ phi thuyền nào.

Dương Thiên mỉm cười, tay nắm lại, một chiếc huyết sắc khải giáp liền xuất hiện trong tay hắn.

Ám Ảnh nói không sai, huyết sắc khải giáp của cự thú ba đầu đúng là đã ở trong tay hắn.

Trước đó, món quà cho Dương Thiên lúc cự thú ba đầu tử vong nói, chính là quỹ tích phi hành của huyết sắc khải giáp, nó mặc dù thoát ly khỏi cự thú ba đầu, nhưng quỹ tích vận hành vẫn chịu sự kiểm soát của cự thú ba đầu.

Rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ theo bản năng tránh xa Ám Ảnh.

Họ nhìn Dương Thiên, trong ánh mắt lộ ra sự kiêng dè. Sự kiêng dè này, thậm chí xuất hiện ở cả cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong của dị tộc.

Quy cách loại C của sương mù Tuyết Duyên, thứ nhất là giá trị vô cùng đắt đỏ, thứ hai là bị thế lực lớn lũng đoạn hoàn toàn, cường giả cấp Lĩnh Chủ bình thường muốn kiếm được rất khó khăn, phải trả giá rất nhiều.

Ngay như Dương Thiên trao đổi cũng phải mất mười tỷ điểm tích lũy. Nó tương đương với giá trị của một món trọng bảo cao cấp rồi.

Dương Thiên lạnh lùng nhìn mọi người, sương mù Tuyết Duyên của hắn đương nhiên là hồi trước hắn về Công ty Lỗ Sâu Ảo để trao đổi, hắn lấy ra chỉ để khiến các cường giả cấp Lĩnh Chủ sợ hãi.

Dương Thiên có khả năng đến bên cạnh họ và bóp nát sương mù Tuyết Duyên ngay lập tức, điều đó chứng tỏ chính cần Dương Thiên thích là có thể tùy ý giết chết bất cứ người nào trong số họ.

Đương nhiên, sử dụng sương mù Tuyết Duyên, Dương Thiên cũng sẽ tử vong.

Nhưng loại tử vong này đối với Dương Thiên mà nói không có gì to tát cả, hắn tử vong nhưng có thể nhanh chóng sống lại.

Còn đa số những người khác đều không có thế lực lớn, cho dù là người của thế lực lớn cũng không thể chiếm cứ vị trí cao nhất. Vì vậy sau khi tử vong, muốn sống lại còn không biết phải mất bao lâu.

Những sự tồn tại hiểu rõ hoàn toàn về pháp tắc thời gian, họ sẽ không dễ dàng mà làm sống lại người khác.

“Aaa!”, Ám Ảnh cuồng nộ, ông ta xoay người đi thẳng ra khu vực khác, đi tranh đoạt cự phủ.

Rất rõ ràng, ông ta lựa chọn tạm thời né tránh sự gai góc của Dương Thiên, ông ta kiêng dè sương mù Tuyết Duyên của Dương Thiên.

“Ám Ảnh chọn cách rời đi sao?”

“Sơ hồn giả bức lùi Ám Ảnh cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong?”

“Không có gì kỳ lạ, quy cách loại C của sương mù Tuyết Duyên có thể uy hiếp bất cứ một cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong! Ngươi xem ngoài Ám Ảnh ra, những cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong khác đều cách sơ hồn giả nhân loại và Ám Ảnh rất xa?”

……

Các cường giả cấp Lĩnh Chủ dùng ý thức giao lưu với nhau.

Trong lòng Ám Ảnh cảm thấy cay cú, ông ta là cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, ở lục địa Phiêu Linh cũng thuộc top mấy người mạnh nhất, cực sát với vương cảnh, nhưng lại bị một nhân loại cấp Lĩnh Chủ hậu kỳ bức lùi.

Sương mù Tuyết Duyên đó cũng có khả năng là loại D, sơ hồn giả nhân loại lấy ra chỉ để dọa ông ta, nhưng ông ta không dám đặt cược.

“Uỳnh!”

Thân ảnh Ám Ảnh bạo động, lao thẳng vào tranh cướp cự phủ đó.

“Ám Ảnh!”

“Tránh ra!Ám Ảnh! Không phải ngươi đi tranh đoạt huyết sắc khải giáp sao?”

“Cho dù thực lực của ngươi cường đại, muốn có được cự phủ cũng không có cửa đâu!”

……

Các cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong của các tộc giận dữ nói.

Huyết sắc khải giáp biến mất, Ám Ảnh liền đến tranh với họ.

Ánh mắt Dương Thiên quét qua mọi người một lượt, sắc mặt lạnh lùng, bên cạnh hắn xuất hiện một cánh cửa kỳ dị, sau đó một bước bước vào, lập tức xuất hiện ở phía xa.

Một phi thuyền đột nhiên hiện ra, Dương Thiên ngồi lên phi thuyền, nhanh chóng rời đi.

“Sơ hồn giả nhân loại đi rồi!”

Cường giả cấp Lĩnh Chủ dị tộc khác nhìn bóng dáng Dương Thiên rời đi, trong lòng suy đoán khả năng trên chín mươi phần trăm là huyết sắc khải giáp nằm ở trên người Dương Thiên, nhưng mà, họ cũng có thể làm gì chứ?

Sơ hồn giả nhân loại có khả năng giết chết bất cứ ai trong số họ, bảo vật mặc dù quan trọng, nhưng mạng sống còn quan trọng hơn. Ngay cả cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong còn lùi bước, họ càng không có chuyện đi kiếm chuyện với sơ hồn giả nhân loại.

……

Trong khu di tích, những bảo vật khác còn rất nhiều, hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ tranh đoạt nhau. Chiến đấu đến mấy ngày, cuộc tranh đoạt mới kết thúc.

Mấy ngày sau, chuyện ở đây được truyền ra ngoài với tốc độ kinh người.

Di tích xuất hiện, sơ hồn giả nhân loại uy hiếp rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, rồi thản nhiên rời đi, tạo nên sự chấn động cho rất nhiều người trên lục địa Phiêu Linh.

Trước đó, còn có người khinh thường sơ hồn giả nhân loại, bởi sơ hồn giả nhân loại cùng lắm là nô dịch cường giả cấp Lĩnh Chủ trung kỳ, không đối phó với họ được, nhưng bây giờ hẳn mấy cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong ra tay, cũng không làm gì được hắn.

Ở đây cách chỗ di tích đó đã rất xa, hơn nữa thiết bị tìm kiếm của hắn cũng không kiểm tra thấy bất cứ phi thuyền nào.

Dương Thiên mỉm cười, tay nắm lại, một chiếc huyết sắc khải giáp liền xuất hiện trong tay hắn.

Ám Ảnh nói không sai, huyết sắc khải giáp của cự thú ba đầu đúng là đã ở trong tay hắn.

Trước đó, món quà cho Dương Thiên lúc cự thú ba đầu tử vong nói, chính là quỹ tích phi hành của huyết sắc khải giáp, nó mặc dù thoát ly khỏi cự thú ba đầu, nhưng quỹ tích vận hành vẫn chịu sự kiểm soát của cự thú ba đầu.