Trước mặt hắn, nháy mắt xuất hiện 1 cánh cửa kỳ dị, hắn trực tiếp xuất hiện trước mắt Hô Đề tộc cơ giới, thực lực của Hô Đề yếu nhất, hơn nữa linh hồn tộc cơ giới không tính là mạnh mẽ.
Dương Thiên nắm chặt chiến dao trong tay, chém 1 đao xuống. Lập tức phát động thế tiến công mạnh nhất của mình.
“Cút ngay!”, Hô Đề phản ứng kinh người, đại nộ nói, trực tiếp vẫy động cự chuỳ trong tay, ngăn cản đao mang của Dương Thiên.
Công kích của 2 người trực tiếp cứng đối cứng va chạm vào nhau, gần như không có kỹ xảo gì.
“Oành!”
Âm thanh bạo phá vô cùng cường liệt vang lên, công kích của 2 người tản phát ra 4 phía rất xa. Sau đó Hồ Đề vậy mà không chịu nổi uy lực đao mang của Dương Thiên, kêu thảm 1 tiếng, cơ thể trực tiếp mất ngã xuống, hung hăng nện xuống mặt đất, đem dãy núi cứng rắn va chạm tạo thành 1 cái khe dài mấy chục mét.
Phải biết, dãy núi ở đây đến trọng bảo trung cấp cũng khó có thể phá hư, có thể biết lực độ của lần va chạm này lớn như thế nào.
Hồ Đề đứng dậy, sắc mặt âm trầm, khí tức trên người ông ta có chút uể oải, nhưng lại nhanh chóng hồi phục, công kích của Dương Thiên không đủ để làm ông ta trọng thương, dưới hiệu quả của cơ thể bất tử, thương thế của ông ta có thể hồi phục nhanh nhất.
Lấy được căn nguyên pháp tắc thừa nhân, liền có thể điều động linh lực thiên địa, cho dù chịu thương thế nghiêm trọng như thế nào, chỉ cần vẫn còn 1 hơi thở, có thể nhanh chóng khôi phục lại.
Dương Thiên đánh lui Hô Đề, vẫn chưa có động tác tiếp theo, 4 công kích mạnh mẽ liền hướng về phía hắn. Dương Thiên và 2 công kích trong đó va chạm, sau đó thông qua cánh cửa kỳ dị tránh thoát 2 công kích khác.
Thân ảnh hắn nhanh chóng xuất hiện, lại mấy công kích đánh đến.
Dương Thiên vẫy động chiến đao trong tay, đao mang khổng lồ đánh ra, sau đó nhanh chóng vẫy động đao Hắc Phệ trong tay, ngăn cản mấy công kích khác.
“Phanh!”
Bỗng nhiên, 1 phủ quang cổng lồ đánh lên người Dương Thiên, cơ thể Dương Thiên bị đánh trúng, ngã bay ra xa mấy nghìn mét, khóe miệng xuất hiện 1 tia máu tươi.
Oành!
Dương Thiên lại tiến vào cánh cửa trước mắt, thân ảnh biến mất, xuất hiện ở 1 nơi khác.
“Sơ hồn giả nhân loại bị thương rồi?”
“Bình thường,
“Sơ hồn giả nhân loại mặc dù mạnh mẽ, nhưng đám người Ám Ảnh căn bản không cho hắn cơ hội phát huy linh hồn mạnh mẽ. Thực lực của hắn không nghiền ép đám người Ám Ảnh, cho dù hắn có thể đánh bạo Hồ Đề, cũng không thể nô dịch linh hồn ông ta.”
……
Những cường giả dị tộc thảo luận sôi nổi, bọn họ có lẽ xem nhẹ sự việc trên chiến trường.
Trong mắt 1 số cường giả dị tộc cấp Lĩnh Chủ thậm chí xuất hiện 1 tia hung lệ, bây giờ Sơ hồn giả nhân loại bị thương, bỏ mạng là việc sớm hay muộn. Bọn họ cũng muốn được chia 1 bát canh.
“Các ngươi nhanh chóng rời đi, ta đi giúp Sơ hồn!”, Liệt Long nói với những cường giả nhân loại khác.
Cơ thể ông ta trực tiếp bay ra, ông ta là cường giả nhân loại cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, không thể để những dị tộc này cùng nhau vây công Dương Thiên.
Liệt Long bay đến không trùn, bỗng nhiên, ông ta dừng lại, vừa nãy ông ta nghe được Dương Thiên truyền âm đến, tạm thời không cần ông ta giúp đỡ.
……
Trong khu vực chiến đấu, Dương Thiên không ngừng chém ra đao mang trong tay, 1 người đối mặt 5 người, chiến đao của hắn từng lần huy đồng, ép buộc bản thân đến cực hạn.
Đây không phải là điểm đến đó thì ngừng, cũng không phải là chiến đấu của công ty Lỗ Sâu Ảo. Hắn hơi không chú ý, liền sẽ bị đám người Ám Ảnh giết chết.
Hắn cũng không có cơ thể bất tử, chịu thương thế rất khó khôi phục.
Tin tức tốt 1 chút là, đám người Ám Ảnh kiêng kỵ sương mù Tuyết Duyên trên người hắn, từ đầu đến cuối không dám liên hợp với nhau, 5 người đều cách nhau ít nhất 1000 mét, nếu không, 5 người cùng lúc liên thủ, hắn có lẽ đã sớm bại rồi.
Dương Thiên lúc này đã bị thương, nhưng lại không đến mức trọng thương, hắn thông qua cánh cửa kỳ dị, không ngừng xuất hiện phía trước đám người Ám Ảnh. Lần lọt huy động đao Hắc Phệ trong tay.
Phương thức chiến đấu của 5 người Ám Ảnh hoàn toàn không giống nhau, sau mỗi 1 lần công kích, ánh mắt Dương Thiên lại càng ngày càng sáng.
Trận chiến đấu lúc này đã tiếp diễn được mười mấy phút, khuôn mặt của nhóm người Ám Ảnh càng ngày càng khó coi.
Thực lực của Sơ hồn giả nhân loại này không chỉ mạnh mẽ đến đáng sợ, hơn nữa phòng ngự cũng vô cùng đáng kinh ngạc, huống hồ họ còn phải đề phòng công kích linh hồn mạnh mẽ nhất của Sơ hồn giả nhân loại.
Công kích của họ đánh đến người của Sơ hồn giả nhân loại, hầu như không gây ra nhiều vết thương cho hắn, nhưng một đòn công kích của Dương Thiên đánh trúng người của họ, ít nhất vẫn làm họ bị thương.
Thế nhưng, vết thương này vẫn chưa đến mức nghiêm trọng, có thể hồi phục một cách nhanh chóng.
Ám Ảnh tiếp cận Dương Thiên một vài lần, biết được thực lực của hắn, nhưng vẫn bị thực lực của Dương Thiên làm cho chấn động.
Lần đầu gặp Dương Thiên, Dương Thiên không hề do dự mà tự bạo, lần thứ hai còn nhìn thẳng vào ông ta, bây giờ lại có thể hoàn toàn sánh ngang với năm cường giả có thực lực tương đương với ông ta.
Ông ta đã dành vô số năm từ trình độ cấp Lĩnh Chủ hậu kì đến bây giờ, kết quả Sơ hồn giả nhân loại chỉ vẻn vẹn dành ba mươi năm đã đến mức này.
"Nhất định là vì khải giáp màu đỏ của cự thú ba đầu!" Ám Ảm gào thét trong lòng.
Trong bí cảnh trước đó, ông ta thật sự vô cùng khát khao khải giáp màu đỏ, ông ta liên hợp với tất cả cường giả dị tộc giết chết cự thú ba đầu, kết quả lại tặng không cho Sơ hồn giả nhân loại.
Oành!
Trước mặt hắn, nháy mắt xuất hiện 1 cánh cửa kỳ dị, hắn trực tiếp xuất hiện trước mắt Hô Đề tộc cơ giới, thực lực của Hô Đề yếu nhất, hơn nữa linh hồn tộc cơ giới không tính là mạnh mẽ.
Dương Thiên nắm chặt chiến dao trong tay, chém 1 đao xuống. Lập tức phát động thế tiến công mạnh nhất của mình.
“Cút ngay!”, Hô Đề phản ứng kinh người, đại nộ nói, trực tiếp vẫy động cự chuỳ trong tay, ngăn cản đao mang của Dương Thiên.
Công kích của 2 người trực tiếp cứng đối cứng va chạm vào nhau, gần như không có kỹ xảo gì.
“Oành!”
Âm thanh bạo phá vô cùng cường liệt vang lên, công kích của 2 người tản phát ra 4 phía rất xa. Sau đó Hồ Đề vậy mà không chịu nổi uy lực đao mang của Dương Thiên, kêu thảm 1 tiếng, cơ thể trực tiếp mất ngã xuống, hung hăng nện xuống mặt đất, đem dãy núi cứng rắn va chạm tạo thành 1 cái khe dài mấy chục mét.
Phải biết, dãy núi ở đây đến trọng bảo trung cấp cũng khó có thể phá hư, có thể biết lực độ của lần va chạm này lớn như thế nào.
Hồ Đề đứng dậy, sắc mặt âm trầm, khí tức trên người ông ta có chút uể oải, nhưng lại nhanh chóng hồi phục, công kích của Dương Thiên không đủ để làm ông ta trọng thương, dưới hiệu quả của cơ thể bất tử, thương thế của ông ta có thể hồi phục nhanh nhất.
Lấy được căn nguyên pháp tắc thừa nhân, liền có thể điều động linh lực thiên địa, cho dù chịu thương thế nghiêm trọng như thế nào, chỉ cần vẫn còn 1 hơi thở, có thể nhanh chóng khôi phục lại.
Dương Thiên đánh lui Hô Đề, vẫn chưa có động tác tiếp theo, 4 công kích mạnh mẽ liền hướng về phía hắn. Dương Thiên và 2 công kích trong đó va chạm, sau đó thông qua cánh cửa kỳ dị tránh thoát 2 công kích khác.
Thân ảnh hắn nhanh chóng xuất hiện, lại mấy công kích đánh đến.
Dương Thiên vẫy động chiến đao trong tay, đao mang khổng lồ đánh ra, sau đó nhanh chóng vẫy động đao Hắc Phệ trong tay, ngăn cản mấy công kích khác.
“Phanh!”
Bỗng nhiên, 1 phủ quang cổng lồ đánh lên người Dương Thiên, cơ thể Dương Thiên bị đánh trúng, ngã bay ra xa mấy nghìn mét, khóe miệng xuất hiện 1 tia máu tươi.
Oành!
Dương Thiên lại tiến vào cánh cửa trước mắt, thân ảnh biến mất, xuất hiện ở 1 nơi khác.
“Sơ hồn giả nhân loại bị thương rồi?”
“Bình thường,
“Sơ hồn giả nhân loại mặc dù mạnh mẽ, nhưng đám người Ám Ảnh căn bản không cho hắn cơ hội phát huy linh hồn mạnh mẽ. Thực lực của hắn không nghiền ép đám người Ám Ảnh, cho dù hắn có thể đánh bạo Hồ Đề, cũng không thể nô dịch linh hồn ông ta.”
……
Những cường giả dị tộc thảo luận sôi nổi, bọn họ có lẽ xem nhẹ sự việc trên chiến trường.
Trong mắt 1 số cường giả dị tộc cấp Lĩnh Chủ thậm chí xuất hiện 1 tia hung lệ, bây giờ Sơ hồn giả nhân loại bị thương, bỏ mạng là việc sớm hay muộn. Bọn họ cũng muốn được chia 1 bát canh.
“Các ngươi nhanh chóng rời đi, ta đi giúp Sơ hồn!”, Liệt Long nói với những cường giả nhân loại khác.
Cơ thể ông ta trực tiếp bay ra, ông ta là cường giả nhân loại cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, không thể để những dị tộc này cùng nhau vây công Dương Thiên.
Liệt Long bay đến không trùn, bỗng nhiên, ông ta dừng lại, vừa nãy ông ta nghe được Dương Thiên truyền âm đến, tạm thời không cần ông ta giúp đỡ.
……
Trong khu vực chiến đấu, Dương Thiên không ngừng chém ra đao mang trong tay, 1 người đối mặt 5 người, chiến đao của hắn từng lần huy đồng, ép buộc bản thân đến cực hạn.
Đây không phải là điểm đến đó thì ngừng, cũng không phải là chiến đấu của công ty Lỗ Sâu Ảo. Hắn hơi không chú ý, liền sẽ bị đám người Ám Ảnh giết chết.
Hắn cũng không có cơ thể bất tử, chịu thương thế rất khó khôi phục.
Tin tức tốt 1 chút là, đám người Ám Ảnh kiêng kỵ sương mù Tuyết Duyên trên người hắn, từ đầu đến cuối không dám liên hợp với nhau, 5 người đều cách nhau ít nhất 1000 mét, nếu không, 5 người cùng lúc liên thủ, hắn có lẽ đã sớm bại rồi.
Dương Thiên lúc này đã bị thương, nhưng lại không đến mức trọng thương, hắn thông qua cánh cửa kỳ dị, không ngừng xuất hiện phía trước đám người Ám Ảnh. Lần lọt huy động đao Hắc Phệ trong tay.
Phương thức chiến đấu của 5 người Ám Ảnh hoàn toàn không giống nhau, sau mỗi 1 lần công kích, ánh mắt Dương Thiên lại càng ngày càng sáng.
Trận chiến đấu lúc này đã tiếp diễn được mười mấy phút, khuôn mặt của nhóm người Ám Ảnh càng ngày càng khó coi.
Lần đầu gặp Dương Thiên, Dương Thiên không hề do dự mà tự bạo, lần thứ hai còn nhìn thẳng vào ông ta, bây giờ lại có thể hoàn toàn sánh ngang với năm cường giả có thực lực tương đương với ông ta.
Ông ta đã dành vô số năm từ trình độ cấp Lĩnh Chủ hậu kì đến bây giờ, kết quả Sơ hồn giả nhân loại chỉ vẻn vẹn dành ba mươi năm đã đến mức này.
Trong bí cảnh trước đó, ông ta thật sự vô cùng khát khao khải giáp màu đỏ, ông ta liên hợp với tất cả cường giả dị tộc giết chết cự thú ba đầu, kết quả lại tặng không cho Sơ hồn giả nhân loại.