Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1197: Dương Thiên khẽ cười.





Dương Thiên ở bên trong phi thuyền, hơi lắc đầu.

“Cự mãng màu đen vừa rồi chỉ là cường giả Vương cảnh có thực lực yếu nhất của Yêu tộc, thực lực tự thân chỉ gấp 2 triệu lần cường giả cấp Hắc động đỉnh phong, thêm cả trọng bảo công kích thì cũng chỉ gấp 20 triệu lần, tính ra mạnh hơn mình có một chút thôi. Tiếc là lĩnh vực trói buộc của mình chỉ có thể hạn chế tốc độ của ông ta chứ không thể khiến ông ta bị thương. Ông ta còn có khải giáp giảm lực công kích, làm suy yếu công kích của mình, thế nên muốn nô dịch linh hồn thì rất khó.”

Dương Thiên thầm than thở: “Thực lực hiện tại của mình yếu quá.”

Sau hai trận chiến, Dương Thiên đã hiểu rất rõ thực lực của mình. Ở trong giới Mạn Tân, thực lực của hắn là thấp nhất.

Lực công kích không đủ, nếu chỉ muốn dựa vào pháp tắc để khiến cho những cường giả Vương cảnh chịu trọng thương thì đúng là khó hơn lên trời. Nếu như không hoàn toàn trói buộc được bọn họ thì Dương Thiên cũng không có cách nào nô dịch linh hồn bọn họ.

Thực lực có thể đạt tới Vương cảnh thì linh hồn cũng rất mạnh mẽ. Hơn nữa, hầu như người nào cũng có trọng bảo công kích và trọng bảo phòng ngự, cho dù trọng bảo của bọn họ không bằng của hắn thì cộng với thực lực nguyên bản của những người đó thì cũng đều mạnh hơn hắn.

“Cứ đi từ từ vậy!” Dương Thiên hơi lắc đầu.

...

Dần dần, rất nhiều cường giả dị tộc ở lục địa Quang Huyền đã biết đến sự tồn tại của Dương Thiên.

Mặc dù thực lực của hắn yếu ớt nhưng lại vô cùng khó đối phó, lĩnh vực trói buộc đủ sức đạt tới Vương cảnh cao cấp, hơn nữa linh hồn cũng cường đại.

Bọn họ biết trên người Dương Thiên chắc chắn có bảo vật, nhưng Dương Thiên lại vô cùng cảnh giác, chỉ cần cảm thấy có gì không thích hợp là sẽ nhanh chóng rời đi. Có được cánh cửa giới Viễn Bi, bọn họ căn bản không có cơ hội liên thủ đánh chết hắn.

Nháy mắt đã sáu mươi năm trôi qua, Dương Thiên cũng đã lăn lộn ở lục địa Quang Huyền này sáu mươi năm!

...

“Hồn Hiên vương nhân loại! Chỉ dựa vào thực lực của ngươi mà cũng muốn nô dịch linh hồn ta?” Trên không trung, một cái cây to lớn điên cuồng gào lên.

Trước mặt ông ta là một thanh niên mặc huyết giáp khải giáp, nhìn gương mặt thì đúng là Dương Thiên.

“Trấn áp!” Dương Thiên cũng hét lên một tiếng, lĩnh vực khổng lồ nhanh chóng trấn áp sinh mệnh của vị cường giả tộc Thảo mộc kia.

“Hừ!” Vị cường giả của tộc Thảo mộc hừ lạnh một tiếng, cành lá lay động, từng luồng ánh sáng màu vàng không ngừng xuất hiện, tấn công về phía Dương Thiên.

Dương Thiên vung đao Hắc Phệ lên, liên tục công kích.

Sau một hồi chiến đấu, bên cạnh Dương Thiên bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa màu trắng.

“Đi thôi.” Dương Thiên nhanh chóng bước vào trong.

“Ha ha, Hồn Hiên vương, nếu như không có trọng bảo lĩnh vực kia thì ngươi chẳng là cái thá gì hết, suốt ngày chỉ biết chạy trốn thôi.” Cường giả tộc Thảo mộc nhìn về phía Dương Thiên đi mất, cười ha ha.

...

Dương Thiên đứng thẳng trong phi thuyền, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.

“Thực lực của cường giả tộc Thảo mộc này kết hợp với trọng bảo đã gấp 60 triệu lần cường giả cấp Hắc động đỉnh phong. Mình có thể dây dưa với ông ta trong thời gian dài như vậy cũng đã coi như không tệ rồi.

Trong 60 năm qua, Dương Thiên cũng đã tạo được danh tiếng nhất định trên lục địa Quang Huyền. Bởi vì linh hồn của Dương Thiên vô cùng cường đại, nên nhóm người Lang Huyết vương đã gọi hắn là Hồn Hiên vương.

Dần dần, các dị tộc khác cũng biết đến danh hiệu này của Dương Thiên.

Dương Thiên lại không thèm để ý, danh hiệu cũng chỉ là một cái tên thôi mà, không có chút ảnh hưởng nào với hắn cả.

“Đáng tiếc là trong suốt 60 năm nay mình chưa đánh chết được cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh nào.” Dương Thiên lắc đầu.

Sau thời gian dài như vậy, Dương Thiên đã phát hiện ra muốn đánh chết những cường giả Vương cảnh là một chuyện vô cùng khó khăn.

Hắn đã ở lục địa Quang Huyền 60 năm, nghe nói mới chỉ có bảy cường giả Vương cảnh ngã xuống. Tỷ lệ tử vong này thấp hơn so với giới Mạc Nguyên rất nhiều.

Thực lực đạt tới Vương cảnh đã là vô cùng cường đại, lại còn có nhiều con át chủ bài, thân thể bất tử, rồi còn có sự hỗ trợ của những cường giả Vương cảnh khác. Nếu muốn một cường giả Vương cảnh ngã xuống thì đúng là một chuyện vô cùng gian nan.

“Mặc dù mình không đánh chết được bọn họ, nhưng mình lại có thêm nhiều cơ hội tôi luyện bản thân.” Dương Thiên khẽ cười.

Lĩnh vực pháp tắc đã đạt tới Vương cảnh đã là vô cùng cường đại rồi. Dương Thiên lĩnh ngộ bảy hệ pháp tắc, gần như mỗi lần giao thủ với một cường giả Vương cảnh thì hắn đều vô cùng kích động.

Pháp tắc của hắn tiến bộ với tốc độ kinh người.

Bây giờ pháp tắc mạnh mẽ nhất của Dương Thiên là pháp tắc hệ Thủy, nhưng vẫn cách cấp Hắc động đỉnh phong một khoảng lớn, ít nhất cũng phải mấy trăm năm nữa thì mới có thể chân chính đạt tới đỉnh phong. Những pháp tắc khác cũng cần có thời gian để phát triển.

Hơn nữa, cho dù pháp tắc của hắn đột phá cấp Hắc động thì muốn đạt tới cấp Lĩnh chủ cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Có vô số cường giả cấp Hắc động đỉnh phong bị vây khốn ở bước cuối cùng này, mãi mà vẫn không thể đột phá.

Lĩnh vực pháp tắc thời gian của Dương Thiên hiện tại đã mở rộng đến 700 nghìn mét rồi, nhưng vẫn còn cách 1 triệu mét một khoảng rất lớn.

Pháp tắc thời gian, sau khi lĩnh ngộ quyển bí tịch thời gian thứ sáu thì có thể đạt tới 1 triệu mét, pháp tắc thời gian lúc đó cũng đột phá tới cấp Hắc động.

Đừng nghĩ cấp Hắc động là yếu, pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian là hai pháp tắc đỉnh cấp, uy lực của nó mạnh hơn những pháp tắc khác rất nhiều.

Pháp tắc thời gian của cấp Hắc động sơ kỳ thậm chí còn có thể sáng ngang với cường giả cấp Lĩnh chủ sơ kỳ, pháp tắc không gian cũng giống như thế.

Pháp tắc không gian của Dương Thiên hiện tại cũng đã mở rộng được 600 nghìn mét rồi, không ngừng tới gần cấp Hắc động.

Dương Thiên ở bên trong phi thuyền, hơi lắc đầu.

“Cự mãng màu đen vừa rồi chỉ là cường giả Vương cảnh có thực lực yếu nhất của Yêu tộc, thực lực tự thân chỉ gấp 2 triệu lần cường giả cấp Hắc động đỉnh phong, thêm cả trọng bảo công kích thì cũng chỉ gấp 20 triệu lần, tính ra mạnh hơn mình có một chút thôi. Tiếc là lĩnh vực trói buộc của mình chỉ có thể hạn chế tốc độ của ông ta chứ không thể khiến ông ta bị thương. Ông ta còn có khải giáp giảm lực công kích, làm suy yếu công kích của mình, thế nên muốn nô dịch linh hồn thì rất khó.”

Dương Thiên thầm than thở: “Thực lực hiện tại của mình yếu quá.”

Sau hai trận chiến, Dương Thiên đã hiểu rất rõ thực lực của mình. Ở trong giới Mạn Tân, thực lực của hắn là thấp nhất.

Lực công kích không đủ, nếu chỉ muốn dựa vào pháp tắc để khiến cho những cường giả Vương cảnh chịu trọng thương thì đúng là khó hơn lên trời. Nếu như không hoàn toàn trói buộc được bọn họ thì Dương Thiên cũng không có cách nào nô dịch linh hồn bọn họ.

Thực lực có thể đạt tới Vương cảnh thì linh hồn cũng rất mạnh mẽ. Hơn nữa, hầu như người nào cũng có trọng bảo công kích và trọng bảo phòng ngự, cho dù trọng bảo của bọn họ không bằng của hắn thì cộng với thực lực nguyên bản của những người đó thì cũng đều mạnh hơn hắn.

“Cứ đi từ từ vậy!” Dương Thiên hơi lắc đầu.

...

Dần dần, rất nhiều cường giả dị tộc ở lục địa Quang Huyền đã biết đến sự tồn tại của Dương Thiên.

Mặc dù thực lực của hắn yếu ớt nhưng lại vô cùng khó đối phó, lĩnh vực trói buộc đủ sức đạt tới Vương cảnh cao cấp, hơn nữa linh hồn cũng cường đại.

Bọn họ biết trên người Dương Thiên chắc chắn có bảo vật, nhưng Dương Thiên lại vô cùng cảnh giác, chỉ cần cảm thấy có gì không thích hợp là sẽ nhanh chóng rời đi. Có được cánh cửa giới Viễn Bi, bọn họ căn bản không có cơ hội liên thủ đánh chết hắn.

Nháy mắt đã sáu mươi năm trôi qua, Dương Thiên cũng đã lăn lộn ở lục địa Quang Huyền này sáu mươi năm!

...

“Hồn Hiên vương nhân loại! Chỉ dựa vào thực lực của ngươi mà cũng muốn nô dịch linh hồn ta?” Trên không trung, một cái cây to lớn điên cuồng gào lên.

Trước mặt ông ta là một thanh niên mặc huyết giáp khải giáp, nhìn gương mặt thì đúng là Dương Thiên.

“Trấn áp!” Dương Thiên cũng hét lên một tiếng, lĩnh vực khổng lồ nhanh chóng trấn áp sinh mệnh của vị cường giả tộc Thảo mộc kia.

“Hừ!” Vị cường giả của tộc Thảo mộc hừ lạnh một tiếng, cành lá lay động, từng luồng ánh sáng màu vàng không ngừng xuất hiện, tấn công về phía Dương Thiên.

Dương Thiên vung đao Hắc Phệ lên, liên tục công kích.

Sau một hồi chiến đấu, bên cạnh Dương Thiên bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa màu trắng.

“Đi thôi.” Dương Thiên nhanh chóng bước vào trong.

“Ha ha, Hồn Hiên vương, nếu như không có trọng bảo lĩnh vực kia thì ngươi chẳng là cái thá gì hết, suốt ngày chỉ biết chạy trốn thôi.” Cường giả tộc Thảo mộc nhìn về phía Dương Thiên đi mất, cười ha ha.

...

Dương Thiên đứng thẳng trong phi thuyền, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.

“Thực lực của cường giả tộc Thảo mộc này kết hợp với trọng bảo đã gấp 60 triệu lần cường giả cấp Hắc động đỉnh phong. Mình có thể dây dưa với ông ta trong thời gian dài như vậy cũng đã coi như không tệ rồi.

Trong 60 năm qua, Dương Thiên cũng đã tạo được danh tiếng nhất định trên lục địa Quang Huyền. Bởi vì linh hồn của Dương Thiên vô cùng cường đại, nên nhóm người Lang Huyết vương đã gọi hắn là Hồn Hiên vương.

Dần dần, các dị tộc khác cũng biết đến danh hiệu này của Dương Thiên.

Dương Thiên lại không thèm để ý, danh hiệu cũng chỉ là một cái tên thôi mà, không có chút ảnh hưởng nào với hắn cả.

“Đáng tiếc là trong suốt 60 năm nay mình chưa đánh chết được cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh nào.” Dương Thiên lắc đầu.

Sau thời gian dài như vậy, Dương Thiên đã phát hiện ra muốn đánh chết những cường giả Vương cảnh là một chuyện vô cùng khó khăn.

Hắn đã ở lục địa Quang Huyền 60 năm, nghe nói mới chỉ có bảy cường giả Vương cảnh ngã xuống. Tỷ lệ tử vong này thấp hơn so với giới Mạc Nguyên rất nhiều.

Thực lực đạt tới Vương cảnh đã là vô cùng cường đại, lại còn có nhiều con át chủ bài, thân thể bất tử, rồi còn có sự hỗ trợ của những cường giả Vương cảnh khác. Nếu muốn một cường giả Vương cảnh ngã xuống thì đúng là một chuyện vô cùng gian nan.

“Mặc dù mình không đánh chết được bọn họ, nhưng mình lại có thêm nhiều cơ hội tôi luyện bản thân.” Dương Thiên khẽ cười.

Lĩnh vực pháp tắc đã đạt tới Vương cảnh đã là vô cùng cường đại rồi. Dương Thiên lĩnh ngộ bảy hệ pháp tắc, gần như mỗi lần giao thủ với một cường giả Vương cảnh thì hắn đều vô cùng kích động.

Pháp tắc của hắn tiến bộ với tốc độ kinh người.

Pháp tắc thời gian, sau khi lĩnh ngộ quyển bí tịch thời gian thứ sáu thì có thể đạt tới 1 triệu mét, pháp tắc thời gian lúc đó cũng đột phá tới cấp Hắc động.

Đừng nghĩ cấp Hắc động là yếu, pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian là hai pháp tắc đỉnh cấp, uy lực của nó mạnh hơn những pháp tắc khác rất nhiều.

Pháp tắc thời gian của cấp Hắc động sơ kỳ thậm chí còn có thể sáng ngang với cường giả cấp Lĩnh chủ sơ kỳ, pháp tắc không gian cũng giống như thế.

Pháp tắc không gian của Dương Thiên hiện tại cũng đã mở rộng được 600 nghìn mét rồi, không ngừng tới gần cấp Hắc động.