Phi thuyền của Dương Thiên nhanh chóng đi xa, sau đó biến mất ở nơi này.
Sắc mặt của Vũ Quân vương vô cùng khó coi, trực tiếp thông báo cho Phệ Tâm vương: “Phệ Tâm vương, Hồn Hiên vương của nhân loại đã chạy trốn.”
Ông ta không có cách nào giữ chân Dương Thiên.
Phệ Tâm vương hờ hững nói: “Không sao, ta đã nhìn thấy hắn rồi.”
Bên trong phi thuyền của Phệ Tâm vương có một màn hình video thật lớn. Trong video, bóng dáng Dương Thiên nhanh chóng tiến vào trong phi thuyền, sau đó phi thuyền nhanh chóng đi xa.
Mặc dù tốc độ của Dương Thiên vô cùng kinh người, nhưng phi thuyền của hắn lại luôn nằm trong phạm vi theo dõi của Phệ Tâm vương.
“Hồn Hiên vương nhân loại, hôm nay ngươi nhất định phải chết!” Ánh mắt Phệ Tâm vương lộ ra một tia lạnh lẽo.
Vút!
Phi thuyền của ông ta nhanh chóng bay về phía phi thuyền của Dương Thiên.
Có thể giám sát phi thuyền của Dương Thiên mà không bị phát hiện chứng tỏ ông ta có được máy móc tìm kiếm vượt qua 70 tỷ kilomet.
...
Dương Thiên ở trong phi thuyền, hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, hấp thu kinh nghiệm chiến đấu để hỗ trợ cho pháp tắc của mình.
Những trận chiến trong chiến trường Hư Vô đều là trận chiến sinh tử, chỉ cần hơi sơ ý một chút là sẽ tử vong. Thế nên sau mỗi lần chiến đấu, Dương Thiên đều vô cùng cẩn thận hồi tưởng lại, suy nghĩ về những gì mình chưa làm được.
Cũng chỉ như vậy mới có thể khiến thực lực bản thân ngày một nâng cao.
“Cường giả vương cảnh cao cấp đã cường đại như thế này rồi, cường giả hoàng cảnh sẽ càng cường đại hơn. Mình muốn đạt tới một bước đó thì không biết còn phải cần mấy trăm năm nữa.”
Dương Thiên yên lặng suy nghĩ, mặc dù tốc độ tiến bộ của hắn rất kinh người, nhưng lại không đạt tới thực lực đỉnh cao.
Bỗng nhiên, Dương Thiên hơi biến sắc. Một chùm tia sáng nháy mắt đánh úp về phía hắn, chỉ chưa tới một giây sẽ đánh lên phi thuyền của hắn.
“Có thể ngăn chặn sự phát hiện của máy móc tìm kiếm của mình chứng tỏ đối phương có máy móc tìm kiếm mạnh hơn. Mình vừa mới chiến đấu với Vũ Quân vương của tộc Cơ giới chưa tới hai mươi phút, thế mà đã có người đuổi theo tới đây rồi. Đây rất có thể là cường giả của tộc Cơ giới, hơn nữa còn là cường giả vương cảnh cao cấp, thậm chí có khả năng là cường giả vương cảnh đỉnh phong.”
Dương Thiên tư duy rất nhanh, nhanh chóng nghĩ tới rất nhiều.
“Nếu là vương cảnh cao cấp thì mình còn có cơ hội chạy thoát, nhưng nếu là cường giả vương cảnh đỉnh phong thì khả năng chạy trốn của mình rất thấp. Nếu lỡ gặp phải cường giả tu luyện linh hồn vậy thì mình chết là cái chắc rồi, không có cơ hội tránh khỏi!”
Dương Thiên nhanh chóng đưa ra quyết định.
Ngay khi chùm tia sáng kia chạm tới người Dương Thiên thì hắn lập tức chuyển giao toàn bộ bảo vật trên người sang cho Tiểu Quang, sau đó thân thể nhanh chóng phình to lên.
“Bạo!”
Dương Thiên gầm lên một tiếng, sau đó thân thể trực tiếp nổ mạnh. Chùm tia sáng và tự bạo khiến cho phi thuyền nổ tung, đồng thời một luồng ánh sáng màu vàng cũng nhanh chóng bay khỏi nơi này.
Chiếc phi thuyền khổng lồ từ phía xa bay tới, bên trên là một con cự thú dữ tợn.
“Người đâu?” Phệ Tâm vương nhìn chiếc phi thuyền đã biến thành những mảnh nhỏ, nhưng ngoại trừ phi thuyền thì không còn những đồ vật khác.
“Hồn Hiên vương của Nhân loại tự bạo rồi? Nếu hắn tự bạo thì các bảo vật cũng phải lưu lại ở đây chứ! Chẳng lẽ lúc trước mọi thứ ta nhìn thấy đều chỉ là ảo giác? Hồn Hiên vương sử dụng máy móc tìm kiếm cường đại trốn khỏi nơi này, thoát khỏi tầm mắt của ta?”
Phệ Tâm vương nhíu mày, trên người phát ra uy thế khủng bố. Trong mắt ông ta đầy vẻ bạo nộ, ông ta đường đường là một cường giả vương cảnh đỉnh phong, thế mà phục kích một cường giả Vương cảnh sơ cấp của Nhân tộc cũng thất bại.
Phệ Tâm vương đứng lặng người trên bầu trời, nhìn những mảnh vỡ của phi thuyền.
“Đinh!”
Đột nhiên, Phệ Tâm vương nhận được một cuộc trò chuyện. Ông ta sa sầm mặt mũi, nhanh chóng ấn kết nối.
Vũ Quân vương xuất hiện trước mặt ông ta, nói: “Phệ Tâm vương, Hồn Hiên vương của nhân loại đã chết rồi sao?”
“Hắn chạy thoát rồi!” Phệ Tâm vương lạnh lùng nói.
“Sao... Sao có thể như thế được cơ chứ?” Trên mặt Vũ Quân vương lộ rõ vẻ khiếp sợ.
Cường giả vương cảnh đỉnh phong đích thân ra tay, thế mà Hồn Hiên vương lại có thể chạy thoát được. Đây đúng là một chuyện không thể nào tưởng tượng được.
“Thế nhưng hắn ta thực sự đã trốn thoát khỏi tay ta. Hồn Hiên vương nhân loại, không cần biết là ngươi chạy trốn hay là đã tự bạo, chỉ cần ngươi lại xuất hiện trước mặt ta một lần nữa thì ta nhất định sẽ không cho ngươi cơ hội trốn thoát!” Phệ Tâm vương nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt tràn đầy sát khí.
Xoẹt!
Sau đó, ông ta nhanh chóng lên phi thuyền, rời khỏi nơi này.
...
Hệ Ngân Hà, sao Hỏa.
Cành lá của phân thân cây Sinh mệnh khẽ lay động, sau đó, Dương Thiên trực tiếp bước ra, trên người hắn mặc một bộ khải giáp màu đen.
“May mắn là mình kịp thời tự bạo, người tới thế mà lại thực sự là một cường giả vương cảnh đỉnh phong!”
Sau khi Dương Thiên tự bạo, Tiểu Quang ẩn nấp trong hư không cũng nhìn thấy được Phệ Tâm vương.
Nếu như vừa rồi hắn còn do dự thì chỉ cần Phệ Tâm vương xuất hiện thì chắc chắn sẽ khống chế được hắn.
Thực lực của hắn so với vương cảnh đỉnh phong vẫn còn cách một khoảng cách rất dài.
“Không ngờ tới bây giờ mình lại khiến cho các cường giả vương cảnh đỉnh phong chú ý.” Dương Thiên khẽ lắc đầu, nhưng lại không hề cảm thấy sợ hãi.
“Dị tộc, các người muốn đánh chết ta cũng không phải chuyện dễ dàng như thế đâu!” Dương Thiên lạnh lùng nói.
Thực ra nếu như hắn sử dụng hết tất cả những con át chủ bài của mình thì cường giả vương cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc có thể làm gì được hắn.
Vút!
Trước mắt hắn lập tức xuất hiện một chiếc phi thuyền khổng lồ, Dương Thiên ngồi lên phi thuyền, hướng về phía Trái đất.
...
Phi thuyền của Dương Thiên nhanh chóng đi xa, sau đó biến mất ở nơi này.
Sắc mặt của Vũ Quân vương vô cùng khó coi, trực tiếp thông báo cho Phệ Tâm vương: “Phệ Tâm vương, Hồn Hiên vương của nhân loại đã chạy trốn.”
Ông ta không có cách nào giữ chân Dương Thiên.
Phệ Tâm vương hờ hững nói: “Không sao, ta đã nhìn thấy hắn rồi.”
Bên trong phi thuyền của Phệ Tâm vương có một màn hình video thật lớn. Trong video, bóng dáng Dương Thiên nhanh chóng tiến vào trong phi thuyền, sau đó phi thuyền nhanh chóng đi xa.
Mặc dù tốc độ của Dương Thiên vô cùng kinh người, nhưng phi thuyền của hắn lại luôn nằm trong phạm vi theo dõi của Phệ Tâm vương.
“Hồn Hiên vương nhân loại, hôm nay ngươi nhất định phải chết!” Ánh mắt Phệ Tâm vương lộ ra một tia lạnh lẽo.
Vút!
Phi thuyền của ông ta nhanh chóng bay về phía phi thuyền của Dương Thiên.
Có thể giám sát phi thuyền của Dương Thiên mà không bị phát hiện chứng tỏ ông ta có được máy móc tìm kiếm vượt qua 70 tỷ kilomet.
...
Dương Thiên ở trong phi thuyền, hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, hấp thu kinh nghiệm chiến đấu để hỗ trợ cho pháp tắc của mình.
Những trận chiến trong chiến trường Hư Vô đều là trận chiến sinh tử, chỉ cần hơi sơ ý một chút là sẽ tử vong. Thế nên sau mỗi lần chiến đấu, Dương Thiên đều vô cùng cẩn thận hồi tưởng lại, suy nghĩ về những gì mình chưa làm được.
Cũng chỉ như vậy mới có thể khiến thực lực bản thân ngày một nâng cao.
“Cường giả vương cảnh cao cấp đã cường đại như thế này rồi, cường giả hoàng cảnh sẽ càng cường đại hơn. Mình muốn đạt tới một bước đó thì không biết còn phải cần mấy trăm năm nữa.”
Dương Thiên yên lặng suy nghĩ, mặc dù tốc độ tiến bộ của hắn rất kinh người, nhưng lại không đạt tới thực lực đỉnh cao.
Bỗng nhiên, Dương Thiên hơi biến sắc. Một chùm tia sáng nháy mắt đánh úp về phía hắn, chỉ chưa tới một giây sẽ đánh lên phi thuyền của hắn.
“Có thể ngăn chặn sự phát hiện của máy móc tìm kiếm của mình chứng tỏ đối phương có máy móc tìm kiếm mạnh hơn. Mình vừa mới chiến đấu với Vũ Quân vương của tộc Cơ giới chưa tới hai mươi phút, thế mà đã có người đuổi theo tới đây rồi. Đây rất có thể là cường giả của tộc Cơ giới, hơn nữa còn là cường giả vương cảnh cao cấp, thậm chí có khả năng là cường giả vương cảnh đỉnh phong.”
Dương Thiên tư duy rất nhanh, nhanh chóng nghĩ tới rất nhiều.
“Nếu là vương cảnh cao cấp thì mình còn có cơ hội chạy thoát, nhưng nếu là cường giả vương cảnh đỉnh phong thì khả năng chạy trốn của mình rất thấp. Nếu lỡ gặp phải cường giả tu luyện linh hồn vậy thì mình chết là cái chắc rồi, không có cơ hội tránh khỏi!”
Dương Thiên nhanh chóng đưa ra quyết định.
Ngay khi chùm tia sáng kia chạm tới người Dương Thiên thì hắn lập tức chuyển giao toàn bộ bảo vật trên người sang cho Tiểu Quang, sau đó thân thể nhanh chóng phình to lên.
“Bạo!”
Dương Thiên gầm lên một tiếng, sau đó thân thể trực tiếp nổ mạnh. Chùm tia sáng và tự bạo khiến cho phi thuyền nổ tung, đồng thời một luồng ánh sáng màu vàng cũng nhanh chóng bay khỏi nơi này.
Chiếc phi thuyền khổng lồ từ phía xa bay tới, bên trên là một con cự thú dữ tợn.
“Người đâu?” Phệ Tâm vương nhìn chiếc phi thuyền đã biến thành những mảnh nhỏ, nhưng ngoại trừ phi thuyền thì không còn những đồ vật khác.
“Hồn Hiên vương của Nhân loại tự bạo rồi? Nếu hắn tự bạo thì các bảo vật cũng phải lưu lại ở đây chứ! Chẳng lẽ lúc trước mọi thứ ta nhìn thấy đều chỉ là ảo giác? Hồn Hiên vương sử dụng máy móc tìm kiếm cường đại trốn khỏi nơi này, thoát khỏi tầm mắt của ta?”
Phệ Tâm vương nhíu mày, trên người phát ra uy thế khủng bố. Trong mắt ông ta đầy vẻ bạo nộ, ông ta đường đường là một cường giả vương cảnh đỉnh phong, thế mà phục kích một cường giả Vương cảnh sơ cấp của Nhân tộc cũng thất bại.
Phệ Tâm vương đứng lặng người trên bầu trời, nhìn những mảnh vỡ của phi thuyền.
“Đinh!”
Đột nhiên, Phệ Tâm vương nhận được một cuộc trò chuyện. Ông ta sa sầm mặt mũi, nhanh chóng ấn kết nối.
Vũ Quân vương xuất hiện trước mặt ông ta, nói: “Phệ Tâm vương, Hồn Hiên vương của nhân loại đã chết rồi sao?”
“Hắn chạy thoát rồi!” Phệ Tâm vương lạnh lùng nói.
“Sao... Sao có thể như thế được cơ chứ?” Trên mặt Vũ Quân vương lộ rõ vẻ khiếp sợ.
Cường giả vương cảnh đỉnh phong đích thân ra tay, thế mà Hồn Hiên vương lại có thể chạy thoát được. Đây đúng là một chuyện không thể nào tưởng tượng được.
“Thế nhưng hắn ta thực sự đã trốn thoát khỏi tay ta. Hồn Hiên vương nhân loại, không cần biết là ngươi chạy trốn hay là đã tự bạo, chỉ cần ngươi lại xuất hiện trước mặt ta một lần nữa thì ta nhất định sẽ không cho ngươi cơ hội trốn thoát!” Phệ Tâm vương nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt tràn đầy sát khí.
Xoẹt!
Sau đó, ông ta nhanh chóng lên phi thuyền, rời khỏi nơi này.
...
Hệ Ngân Hà, sao Hỏa.
Cành lá của phân thân cây Sinh mệnh khẽ lay động, sau đó, Dương Thiên trực tiếp bước ra, trên người hắn mặc một bộ khải giáp màu đen.
“May mắn là mình kịp thời tự bạo, người tới thế mà lại thực sự là một cường giả vương cảnh đỉnh phong!”
Sau khi Dương Thiên tự bạo, Tiểu Quang ẩn nấp trong hư không cũng nhìn thấy được Phệ Tâm vương.
Thực ra nếu như hắn sử dụng hết tất cả những con át chủ bài của mình thì cường giả vương cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc có thể làm gì được hắn.
Vút!
Trước mắt hắn lập tức xuất hiện một chiếc phi thuyền khổng lồ, Dương Thiên ngồi lên phi thuyền, hướng về phía Trái đất.