Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1286: Nhân tộc đáng chết,





Ầm!

Cây màu tím là cường giả Hoàng cảnh của tộc Thảo mộc Tử Lâm hoàng, khí thế to lớn trên người ông ta hoàn toàn bạo phát ra.

Dương Thiên cẩn thận cảm nhận lĩnh vực này, so sánh với lĩnh vực của Trở Diệp hoàng.

"So sánh với lĩnh vực của cường giả Hoàng cảnh cao cấp thuộc yêu tộc kia, lĩnh vực naỳ vẫn còn kém hơn chút. Nếu thôi động hoàn toàn cánh Hắc Vân, chắc có thể đạt đến gấp ba lần tốc độ ánh sáng, thế nhưng tốc độ thế này quá mạnh mẽ, sau này nhiều nhất mình bộc lộ ra bằng tốc độ ánh sáng là được rồi. Tốc độ quá nhanh chắc chắn dễ dàng dẫn tới sự nghi ngờ của người khác".

Bóng người Dương Thiên lướt đi, tốc độ nhanh đến ngạc nhiên, tiếp cận Tử Lâm hoàng một cách nhanh chóng.

Tốc độ đã rất nghịch thiên, vượt qua tốc độ ánh sáng càng vô cùng đáng sợ, đủ gây nên chấn động cho các tộc quần lớn.

"Tốc độ ánh sáng!" Trong mắt Tử Lâm hoàng lộ ra một tia chấn động.

"Đây là ai? Cơ bản hai mươi cường giả của nhân loại đạt đến tốc độ ánh sáng cũng không có sự tồn tại của người này?"

Ầm!

Dương Thiên mặc kệ suy nghĩ của Tử Lâm hoàng, vung đao Hắc Phệ trong tay lên, lập tức phát huy công kích mạnh nhất của mình! Đao mang khổng lồ xẹt qua chân trời, giống như một ngôi sao băng, nhanh chóng đến trước người của Tử Lâm hoàng.

"Không biết công kích của mình có thể làm cường giả Hoàng cảnh của tộc Thảo mộc này bị thương không?" Dương Thiên mong chờ.

Từng cường giả Hoàng cảnh đều dựa vào át chủ bài của bản thân, không ai biết thực lực rốt cuộc ở mức độ nào.

Vù...

Trên lá cây màu tím, ánh sáng kì lạ chớp động, trên mỗi lá cây lại xuất hiện một thanh trường kiếm khổng lồ, khí thế mạnh mẽ đang tỏa ra, trong chớp mắt nghênh hướng đao mang của Dương Thiên.

Âm thanh va chạm kịch liệt vang lên, công kích của một trăm thanh trường kiếm phát động trên lá cây.

Ba giây sau, đao mang của Dương Thiên liền trực tiếp biến mất.

"Trường kiếm này đều là trọng bảo sao? Không biết đạt đến cấp độ gì?" Dương Thiên nhìn những trường kiếm khổng lồ kia, trong lòng kinh hãi.

Một trăm trọng bảo công kích thi triển ra cùng lúc, uy lực của nó chắc chắn vô cùng mạnh mẽ.

Hắn công kích một số lần, nhưng từng vệt đao mang đều bị những trường kiếm này liên hợp ngăn cản. Cơ bản công kích của hắn không thể đến gần vị trí chính giữa của tộc Thảo mộc này.

Sinh mệnh thảo mộc giống như vậy, trừ khi phá hủy thân thể ở vị trí chính giữa nhất của chúng, không thì làm tổn hại một số lá cây không có ảnh hưởng gì nhiều đến chúng, thông qua một số bảo vật quý giá có thể hồi phục.

Mỗi sinh mệnh Thảo mộc đều tinh thông pháp tắc hệ mộc, lực sinh mệnh vô cùng ngạc nhiên, kết hợp với thân thể không chết, lực hồi phục càng mạnh mẽ.

Tử Lâm hoàng vừa chiến đấu vừa có ý định đến gần bên cạnh Dương Thiên. Ông ta cũng thử dò xét thực lực của Dương Thiên, cơ bản không hề sợ hãi.

Thế nhưng, tốc độ của Dương Thiên đáng ngạc nhiên, hoàn toàn không cho ông ta cơ hội.

Sinh mệnh Thảo mộc của tộc Thảo mộc này, là khó dây dưa nhất, một khi bị tiếp cận, nếu bị trói buộc thì Dương Thiên chạy không thoát.

"Nhân tộc đáng chết, có dám cận chiến với ta không!" Tử Lâm hoàng phẫn nộ nói.

"Tộc Thảo mộc các ngươi chỉ có kế khích tướng thấp hèn như vậy sao?" Dương Thiên khinh thường nói.

Hắn vừa chiến đấu, vừa quan sát phương thức chiến đấu của Tử Lâm hoàng, cùng với dao động pháp tắc, có ý định nâng cao thực lực của mình.

"Ầm!"

Bỗng nhiên, một cỗ linh hồn vô cùng to lớn trực tiếp đi vào trong thức hải của Dương Thiên. Thức hải của Dương Thiên đột nhiên xuất hiện vô số huyễn cảnh, đây là thủ đoạn nô dịch linh hồn. Mà trên bầu trời này chỉ có Tử Lâm hoàng và Dương Thiên, thân phận của cường giả có ý định nô dịch linh hồn hắn có thể tưởng tượng được.

Trong người của Dương Thiên, hồn tháp hơi rung động, những huyễn cảnh này đều tiêu tán toàn bộ. Ảnh hưởng của linh hồn mạnh mẽ này đối với Dương Thiên lập tức trở nên nhỏ bé không đáng kể.

"Linh hồn quá mạnh mẽ!" Trong mắt Dương Thiên lộ ra một tia chấn động.

"Dao động của linh hồn này, ít nhất đạt đến gấp bốn mươi ba lần!"

Linh hồn gấp bốn mươi ba lần, còn mạnh hơn linh hồn của hắn thêm ba lần! Cấp Lĩnh Chủ này tuyệt đối là sự tồn tại vô cùng hiếm có.

Ngay lúc linh hồn của Dương Thiên chịu ảnh hưởng, Tử Lâm hoàng đã đến gần hắn.

Bóng người Dương Thiên chớp động, lại nhanh chóng kéo dài khoảng cách với ông ta.

"Cái gì? Linh hồn của mình lại không có ảnh hưởng bao nhiêu đến tên nhân loại này?" Sắc mặt của Tử Lâm hoàng mang vẻ ngạc nhiên.

Sắc mặt của Tử Lâm hoàng mang vẻ ngạc nhiên.

Ông ta biết linh hồn của mình mạnh mẽ cỡ nào, dựa vào linh hồn mạnh mẽ, ảnh hưởng đến người khác, sau đó nhanh chóng tiếp cận, nhờ vào một trăm chiếc lá bao trùm lên họ, dựa vào pháp tắc này ông ta vẫn có thể giết chết ba cường giả Hoàng cảnh.

Thế nhưng người trước mặt lại tránh thoát khỏi trong nháy mắt.

Tộc Thảo mộc trời sinh ra cường độ linh hồn mạnh hơn tộc quần khác, mà Tử Lâm hoàng ông ta, có cường độ linh hồn đứng đầu trong những cường giả cấp Lĩnh Chủ của tộc thảo mộc, bình thường mà nói, cho dù là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, đột nhiên dưới công kích linh hồn của ông ta, cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn.

Ầm!

Cây màu tím là cường giả Hoàng cảnh của tộc Thảo mộc Tử Lâm hoàng, khí thế to lớn trên người ông ta hoàn toàn bạo phát ra.

Dương Thiên cẩn thận cảm nhận lĩnh vực này, so sánh với lĩnh vực của Trở Diệp hoàng.

"So sánh với lĩnh vực của cường giả Hoàng cảnh cao cấp thuộc yêu tộc kia, lĩnh vực naỳ vẫn còn kém hơn chút. Nếu thôi động hoàn toàn cánh Hắc Vân, chắc có thể đạt đến gấp ba lần tốc độ ánh sáng, thế nhưng tốc độ thế này quá mạnh mẽ, sau này nhiều nhất mình bộc lộ ra bằng tốc độ ánh sáng là được rồi. Tốc độ quá nhanh chắc chắn dễ dàng dẫn tới sự nghi ngờ của người khác".

Bóng người Dương Thiên lướt đi, tốc độ nhanh đến ngạc nhiên, tiếp cận Tử Lâm hoàng một cách nhanh chóng.

Tốc độ đã rất nghịch thiên, vượt qua tốc độ ánh sáng càng vô cùng đáng sợ, đủ gây nên chấn động cho các tộc quần lớn.

"Tốc độ ánh sáng!" Trong mắt Tử Lâm hoàng lộ ra một tia chấn động.

"Đây là ai? Cơ bản hai mươi cường giả của nhân loại đạt đến tốc độ ánh sáng cũng không có sự tồn tại của người này?"

Ầm!

Dương Thiên mặc kệ suy nghĩ của Tử Lâm hoàng, vung đao Hắc Phệ trong tay lên, lập tức phát huy công kích mạnh nhất của mình! Đao mang khổng lồ xẹt qua chân trời, giống như một ngôi sao băng, nhanh chóng đến trước người của Tử Lâm hoàng.

"Không biết công kích của mình có thể làm cường giả Hoàng cảnh của tộc Thảo mộc này bị thương không?" Dương Thiên mong chờ.

Từng cường giả Hoàng cảnh đều dựa vào át chủ bài của bản thân, không ai biết thực lực rốt cuộc ở mức độ nào.

Vù...

Trên lá cây màu tím, ánh sáng kì lạ chớp động, trên mỗi lá cây lại xuất hiện một thanh trường kiếm khổng lồ, khí thế mạnh mẽ đang tỏa ra, trong chớp mắt nghênh hướng đao mang của Dương Thiên.

Âm thanh va chạm kịch liệt vang lên, công kích của một trăm thanh trường kiếm phát động trên lá cây.

Ba giây sau, đao mang của Dương Thiên liền trực tiếp biến mất.

"Trường kiếm này đều là trọng bảo sao? Không biết đạt đến cấp độ gì?" Dương Thiên nhìn những trường kiếm khổng lồ kia, trong lòng kinh hãi.

Một trăm trọng bảo công kích thi triển ra cùng lúc, uy lực của nó chắc chắn vô cùng mạnh mẽ.

Hắn công kích một số lần, nhưng từng vệt đao mang đều bị những trường kiếm này liên hợp ngăn cản. Cơ bản công kích của hắn không thể đến gần vị trí chính giữa của tộc Thảo mộc này.

Sinh mệnh thảo mộc giống như vậy, trừ khi phá hủy thân thể ở vị trí chính giữa nhất của chúng, không thì làm tổn hại một số lá cây không có ảnh hưởng gì nhiều đến chúng, thông qua một số bảo vật quý giá có thể hồi phục.

Mỗi sinh mệnh Thảo mộc đều tinh thông pháp tắc hệ mộc, lực sinh mệnh vô cùng ngạc nhiên, kết hợp với thân thể không chết, lực hồi phục càng mạnh mẽ.

Tử Lâm hoàng vừa chiến đấu vừa có ý định đến gần bên cạnh Dương Thiên. Ông ta cũng thử dò xét thực lực của Dương Thiên, cơ bản không hề sợ hãi.

Thế nhưng, tốc độ của Dương Thiên đáng ngạc nhiên, hoàn toàn không cho ông ta cơ hội.

Sinh mệnh Thảo mộc của tộc Thảo mộc này, là khó dây dưa nhất, một khi bị tiếp cận, nếu bị trói buộc thì Dương Thiên chạy không thoát.

"Nhân tộc đáng chết, có dám cận chiến với ta không!" Tử Lâm hoàng phẫn nộ nói.

"Tộc Thảo mộc các ngươi chỉ có kế khích tướng thấp hèn như vậy sao?" Dương Thiên khinh thường nói.

Hắn vừa chiến đấu, vừa quan sát phương thức chiến đấu của Tử Lâm hoàng, cùng với dao động pháp tắc, có ý định nâng cao thực lực của mình.

"Ầm!"

Bỗng nhiên, một cỗ linh hồn vô cùng to lớn trực tiếp đi vào trong thức hải của Dương Thiên. Thức hải của Dương Thiên đột nhiên xuất hiện vô số huyễn cảnh, đây là thủ đoạn nô dịch linh hồn. Mà trên bầu trời này chỉ có Tử Lâm hoàng và Dương Thiên, thân phận của cường giả có ý định nô dịch linh hồn hắn có thể tưởng tượng được.

Trong người của Dương Thiên, hồn tháp hơi rung động, những huyễn cảnh này đều tiêu tán toàn bộ. Ảnh hưởng của linh hồn mạnh mẽ này đối với Dương Thiên lập tức trở nên nhỏ bé không đáng kể.

"Linh hồn quá mạnh mẽ!" Trong mắt Dương Thiên lộ ra một tia chấn động.

"Dao động của linh hồn này, ít nhất đạt đến gấp bốn mươi ba lần!"


Sắc mặt của Tử Lâm hoàng mang vẻ ngạc nhiên.

Ông ta biết linh hồn của mình mạnh mẽ cỡ nào, dựa vào linh hồn mạnh mẽ, ảnh hưởng đến người khác, sau đó nhanh chóng tiếp cận, nhờ vào một trăm chiếc lá bao trùm lên họ, dựa vào pháp tắc này ông ta vẫn có thể giết chết ba cường giả Hoàng cảnh.

Thế nhưng người trước mặt lại tránh thoát khỏi trong nháy mắt.

Tộc Thảo mộc trời sinh ra cường độ linh hồn mạnh hơn tộc quần khác, mà Tử Lâm hoàng ông ta, có cường độ linh hồn đứng đầu trong những cường giả cấp Lĩnh Chủ của tộc thảo mộc, bình thường mà nói, cho dù là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, đột nhiên dưới công kích linh hồn của ông ta, cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn.