Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1293: Trời ạ! Đó là Khôi nguyên thạch!"





Thời gian nửa năm đã xảy ra rất nhiều chuyện. Dãy núi Hắc Mặc Thạch lúc này vẫn còn hơn ba trăm nghìn cường giả Hoàng cảnh đang không ngừng đào xới.

Thực ra, số lượng người còn nhiều hơn như vậy. Nhưng rất nhiều cường giả Hoàng cảnh sau khi đào xới một thời gian mà không thu hoạch được gì đã rời đi.

"Nửa năm, rất nhiều cường giả Hoàng cảnh Nhân tộc chúng ta đã đào xới được một khu vực rộng lớn như này nhưng vẫn không phát hiện ra viên Khôi nguyên thạch thứ hai." Trong góc, một cường giả Hoàng cảnh nói.

"Một tháng nữa mà vẫn không đào xới được gì, ta sẽ rời đi." Một cường giả Hoàng cảnh khác nói.

"Ầm!"

Lúc vị cường giả Hoàng cảnh này vừa nói xong, đột nhiên một âm thanh vô cùng to lớn truyền đến. Toàn bộ dãy Hắc Mặc Thạch rung lên kịch liệt, sơn mạch nhanh chóng rạn nứt.

Các cường giả Hoàng cảnh cả kinh, lập tức bay lên không trung, cách xa dãy Hắc Mặc Thạch, nhìn về phía phát ra tiếng động.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Sao dãy núi này lại nứt ra rồi?"

"Hắc Mặc thạch này vô cùng cứng rắn, cho dù là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong cũng rất khó phá hủy dãy núi này. Người nào lại có thể khiến nó nứt ra như vậy?"

...

Rất nhiều cường giả Hoàng cảnh nhìn về phía dãy núi Hắc Mặc Thạch đang không ngừng rạn nứt, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bọn họ đào xới bao lâu, biết rất rõ dãy núi này cứng rắn đến mức nào.

...

Dãy Hắc Mặc Thạch lắc lư. Bên trong một khu vực toàn những vết nứt, một số màu đen dần dần xuất hiện, trực tiếp hiện ra từ vết nứt.

Tất cả mọi người đều giật mình, ánh mắt ngây dại nhìn về phía trước.

Trên không trung dãy Hắc Mặc Thạch, một cung điện màu đen khổng lồ xuất hiện, chiều dài lên tới hàng chục triệu ki lô mét, và chiều rộng lên tới hàng triệu ki lô mét.

"Cung điện này xuất hiện bên trong dãy núi?"

Tất cả cường giả Hoàng cảnh đều lộ ra vẻ kinh hãi, sau đó lập tức kích động.

Giới Hạch Huyền chiến trường Hư Vô có rất nhiều di tích. Xuất hiện trước mắt bọn họ bây giờ, không nghi ngờ gì nữa chính là một di tích mới, chưa ai biết đến.

"Tân di tích xuất hiện!"

Ô ... ô... n...g...

Một luồng chấn động kỳ diệu từ cung điện màu đen truyền ra, sau đó cổng cung điện từ từ mở ra.

Các cường giả Hoàng cảnh nhìn nhau, không ai dám tiến lên trước.

" Vù..ù...ù!"

Cuối cùng, cũng có một cường giả Hoàng cảnh to gan, giây sau, một cường giả cao cấp của Yêu tộc cũng trực tiếp vọt vào trong cung điện. Bóng dáng của hắn lập tức biến mất trước mắt mọi người.

Lại một giây sau, đông đảo cường giả Yêu tộc cùng nhau bay về phía cửa cung điện.

"Bên trong cung điện đen không có nguy hiểm."

Cường giả Hoàng cảnh các tộc khác dễ dàng đoán được tình hình bên trong tòa cung điện này.

Nếu như có nguy hiểm, cường giả Yêu tộc chắc chắn sẽ không đi vào.

"Đi! Mau vào!"

"Dãy núi này có Khôi nguyên thạch, không chừng cũng có những bảo vật quý giá khác."

....

Toàn bộ cường giả Hoàng cảnh bay vào.

Các cường giả Hoàng cảnh bay vào trong cung điện đầu tiên, đập vào mắt bọn họ chính là một cái sân vô cùng rộng lớn, trên sân lúc này có một thân ảnh đang đứng yên.

"Nhân loại Quang Tốc hoàng!"

Lập tức, có rất nhiều cường giả Yêu tộc nhận ra Dương Thiên. Ở Hạch Huyền giới, có được quang tốc không đến một nghìn vị. Mỗi vị đều được đông đảo cường giả Hoàng cảnh biết đến.

"Ngân Hồ hoàng, sao Quang tốc hoàng nhân loại lại ở đây?" Một cường giả hoàng cảnh hỏi.

Ngân Hồ hoàng chính là cường giả hoàng cảnh cao cấp đầu tiên của Yêu tộc tiến vào cung điện.

"Không biết. Ta vừa vào đã thấy Quang tốc hoàng ở đây rồi." Ngân Hồ hoàng nói.

Lúc này, các cường giả Hoàng cảnh của các tộc khác cũng đã bay vào trong. Tất cả bọn họ cũng nhìn thấy Dương Thiên.

"Quang Tốc hoàng!" Các dị tộc đều vô cùng cẩn trọng đối với Dương Thiên còn cường giả Hoàng cảnh Nhân tộc lại đang cùng Dương Thiên chào hỏi.

Quang Tốc hoàng là một cường giả của Nhân tộc, cho dù hắn không thuộc liên minh hoàng cảnh nhân loại nhưng thuộc Nhân tộc.

"Đây là đâu?"

"Bảo vật ở đâu?"

"Đây không phải là di tích sao?"

...

Rất nhiều cường giả hoàng cảnh quan sát bên trong cung điện nhưng không hề thấy bất cứ vật gì.

Ô...ô...n...g...

Đột nhiên, một hồi chấn động bí ẩn truyền đến. Rất nhiều vị trí trong cung điện sáng lên, sau đó, những điểm sáng này chậm rãi ngưng tụ thành một bóng dáng mờ ảo.

Đây là một lão giả khuôn mặt già nua, chỉ có một con mắt, cao chừng hơn một nghìn mét.

"Khí tức trên thân các ngươi rất xa lạ." Ánh mắt lão giả quét về phía mọi người, một giọng nói trực tiếp truyền ra.

Lão giả độc nhãn nhìn mọi người, giọng nói ồm ồm vẫn phát ra.

Khí thế trên người ông ta tản mát ra cũng chỉ đạt đến hoàng cảnh đỉnh phong nhưng nhất thời không ai dám động thủ.

Hiện tại chưa rõ tình huống nơi này như nào, đột nhiên lại xuất hiện một lão giả quá mức thần bí. Mấy chục nghìn cường giả hoàng cảnh đều tập trung nghe xem lão giả này nói gì.

Lời lão giả này không phải ngôn ngữ thông dụng trong Vũ trụ nhưng mọi người đều có thể hiểu được đại khái.

"Sinh mệnh xa lạ, khí tức xa lạ. Xem ra, đây là một thời đại mới. Quả nhiên, mọi người đều không thể chạy thoát, chỉ có thể kéo dài hơi tàn ở trong bí cảnh này."

Lão giả khẽ thở dài một tiếng, lời nói khiến người khác không thể lý giải.

Ánh mắt ông ta quét về phía mọi người, thanh âm truyền ra, nói: "Các ngươi có thể tiến vào tòa cung điện này là cơ duyên lớn của các ngươi. Các ngươi có thể gọi ta là Ngũ Uẩn Viêm."

"Ngủ Uẩn Viêm, tên gì mà kỳ cục vậy?" Dương Thiên đứng tại chỗ, thầm nghĩ trong đầu.

Lúc trước, hắn không ngừng đào bới khu vực kỳ dị kia. Khi đào được năm tháng thì bất chợt khu vực kỳ dị đó xảy ra biến hóa, trực tiếp hút hắn vào trong này. Sau đó, hắn mới phát hiện ra đây là một tòa cung điện màu đen cực lớn.

Chỗ hắn đào xới trước kia chính là tường của cung điện này.

Ngay sau đó, dãy Hắc Mặc Thạch khổng lồ bắt đầu đứt gãy, cung điện màu đen cũng xuất hiện, đưa hắn ra ngoài.

Ngũ Uẩn Viêm quét mắt nhìn các cường giả hoàng cảnh, tay phải vung lên, bên cạnh ông ta xuất hiện chín chùm sáng.

Có chùm sáng hiện ra màu vàng, có chùm màu đỏ, đủ các loại màu sắc, có chùm bên trong còn có đồ vật gì đó.

"Trời ạ! Đó là Khôi nguyên thạch!"

"Mười khối Khôi nguyên thạch tròn vẹn."

...

Thời gian nửa năm đã xảy ra rất nhiều chuyện. Dãy núi Hắc Mặc Thạch lúc này vẫn còn hơn ba trăm nghìn cường giả Hoàng cảnh đang không ngừng đào xới.

Thực ra, số lượng người còn nhiều hơn như vậy. Nhưng rất nhiều cường giả Hoàng cảnh sau khi đào xới một thời gian mà không thu hoạch được gì đã rời đi.

"Nửa năm, rất nhiều cường giả Hoàng cảnh Nhân tộc chúng ta đã đào xới được một khu vực rộng lớn như này nhưng vẫn không phát hiện ra viên Khôi nguyên thạch thứ hai." Trong góc, một cường giả Hoàng cảnh nói.

"Một tháng nữa mà vẫn không đào xới được gì, ta sẽ rời đi." Một cường giả Hoàng cảnh khác nói.

"Ầm!"

Lúc vị cường giả Hoàng cảnh này vừa nói xong, đột nhiên một âm thanh vô cùng to lớn truyền đến. Toàn bộ dãy Hắc Mặc Thạch rung lên kịch liệt, sơn mạch nhanh chóng rạn nứt.

Các cường giả Hoàng cảnh cả kinh, lập tức bay lên không trung, cách xa dãy Hắc Mặc Thạch, nhìn về phía phát ra tiếng động.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Sao dãy núi này lại nứt ra rồi?"

"Hắc Mặc thạch này vô cùng cứng rắn, cho dù là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong cũng rất khó phá hủy dãy núi này. Người nào lại có thể khiến nó nứt ra như vậy?"

...

Rất nhiều cường giả Hoàng cảnh nhìn về phía dãy núi Hắc Mặc Thạch đang không ngừng rạn nứt, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bọn họ đào xới bao lâu, biết rất rõ dãy núi này cứng rắn đến mức nào.

...

Dãy Hắc Mặc Thạch lắc lư. Bên trong một khu vực toàn những vết nứt, một số màu đen dần dần xuất hiện, trực tiếp hiện ra từ vết nứt.

Tất cả mọi người đều giật mình, ánh mắt ngây dại nhìn về phía trước.

Trên không trung dãy Hắc Mặc Thạch, một cung điện màu đen khổng lồ xuất hiện, chiều dài lên tới hàng chục triệu ki lô mét, và chiều rộng lên tới hàng triệu ki lô mét.

"Cung điện này xuất hiện bên trong dãy núi?"

Tất cả cường giả Hoàng cảnh đều lộ ra vẻ kinh hãi, sau đó lập tức kích động.

Giới Hạch Huyền chiến trường Hư Vô có rất nhiều di tích. Xuất hiện trước mắt bọn họ bây giờ, không nghi ngờ gì nữa chính là một di tích mới, chưa ai biết đến.

"Tân di tích xuất hiện!"

Ô ... ô... n...g...

Một luồng chấn động kỳ diệu từ cung điện màu đen truyền ra, sau đó cổng cung điện từ từ mở ra.

Các cường giả Hoàng cảnh nhìn nhau, không ai dám tiến lên trước.

" Vù..ù...ù!"

Cuối cùng, cũng có một cường giả Hoàng cảnh to gan, giây sau, một cường giả cao cấp của Yêu tộc cũng trực tiếp vọt vào trong cung điện. Bóng dáng của hắn lập tức biến mất trước mắt mọi người.

Lại một giây sau, đông đảo cường giả Yêu tộc cùng nhau bay về phía cửa cung điện.

"Bên trong cung điện đen không có nguy hiểm."

Cường giả Hoàng cảnh các tộc khác dễ dàng đoán được tình hình bên trong tòa cung điện này.

Nếu như có nguy hiểm, cường giả Yêu tộc chắc chắn sẽ không đi vào.

"Đi! Mau vào!"

"Dãy núi này có Khôi nguyên thạch, không chừng cũng có những bảo vật quý giá khác."

....

Toàn bộ cường giả Hoàng cảnh bay vào.

Các cường giả Hoàng cảnh bay vào trong cung điện đầu tiên, đập vào mắt bọn họ chính là một cái sân vô cùng rộng lớn, trên sân lúc này có một thân ảnh đang đứng yên.

"Nhân loại Quang Tốc hoàng!"

Lập tức, có rất nhiều cường giả Yêu tộc nhận ra Dương Thiên. Ở Hạch Huyền giới, có được quang tốc không đến một nghìn vị. Mỗi vị đều được đông đảo cường giả Hoàng cảnh biết đến.

"Ngân Hồ hoàng, sao Quang tốc hoàng nhân loại lại ở đây?" Một cường giả hoàng cảnh hỏi.

Ngân Hồ hoàng chính là cường giả hoàng cảnh cao cấp đầu tiên của Yêu tộc tiến vào cung điện.

"Không biết. Ta vừa vào đã thấy Quang tốc hoàng ở đây rồi." Ngân Hồ hoàng nói.

Lúc này, các cường giả Hoàng cảnh của các tộc khác cũng đã bay vào trong. Tất cả bọn họ cũng nhìn thấy Dương Thiên.

"Quang Tốc hoàng!" Các dị tộc đều vô cùng cẩn trọng đối với Dương Thiên còn cường giả Hoàng cảnh Nhân tộc lại đang cùng Dương Thiên chào hỏi.

Quang Tốc hoàng là một cường giả của Nhân tộc, cho dù hắn không thuộc liên minh hoàng cảnh nhân loại nhưng thuộc Nhân tộc.

"Đây là đâu?"

"Bảo vật ở đâu?"

"Đây không phải là di tích sao?"

...

Rất nhiều cường giả hoàng cảnh quan sát bên trong cung điện nhưng không hề thấy bất cứ vật gì.

Ô...ô...n...g...

Đột nhiên, một hồi chấn động bí ẩn truyền đến. Rất nhiều vị trí trong cung điện sáng lên, sau đó, những điểm sáng này chậm rãi ngưng tụ thành một bóng dáng mờ ảo.

Đây là một lão giả khuôn mặt già nua, chỉ có một con mắt, cao chừng hơn một nghìn mét.

"Khí tức trên thân các ngươi rất xa lạ." Ánh mắt lão giả quét về phía mọi người, một giọng nói trực tiếp truyền ra.

Lão giả độc nhãn nhìn mọi người, giọng nói ồm ồm vẫn phát ra.

Khí thế trên người ông ta tản mát ra cũng chỉ đạt đến hoàng cảnh đỉnh phong nhưng nhất thời không ai dám động thủ.

Hiện tại chưa rõ tình huống nơi này như nào, đột nhiên lại xuất hiện một lão giả quá mức thần bí. Mấy chục nghìn cường giả hoàng cảnh đều tập trung nghe xem lão giả này nói gì.

Lời lão giả này không phải ngôn ngữ thông dụng trong Vũ trụ nhưng mọi người đều có thể hiểu được đại khái.

"Sinh mệnh xa lạ, khí tức xa lạ. Xem ra, đây là một thời đại mới. Quả nhiên, mọi người đều không thể chạy thoát, chỉ có thể kéo dài hơi tàn ở trong bí cảnh này."

Lão giả khẽ thở dài một tiếng, lời nói khiến người khác không thể lý giải.

Ánh mắt ông ta quét về phía mọi người, thanh âm truyền ra, nói: "Các ngươi có thể tiến vào tòa cung điện này là cơ duyên lớn của các ngươi. Các ngươi có thể gọi ta là Ngũ Uẩn Viêm."

"Ngủ Uẩn Viêm, tên gì mà kỳ cục vậy?" Dương Thiên đứng tại chỗ, thầm nghĩ trong đầu.

Có chùm sáng hiện ra màu vàng, có chùm màu đỏ, đủ các loại màu sắc, có chùm bên trong còn có đồ vật gì đó.



















...