Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1308: "Tiếp tục giám sát."





“Trách không được Ngũ Uẩn Viêm nói đây là cơ duyên khổng lồ, nếu Liệt Vẫn hoàng đến đây, khả năng đột phá lên cấp Viên Mãn tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều.”, Dương Thiên suy nghĩ trong lòng.

“Chọn đi, mặc dù không thể giúp ngươi đột phá, nhưng để 1 hệ pháp tắc của ngươi có bước tiến lớn thì có thể.”, Ngũ Uẩn Viêm nói.

“Ngũ Uẩn Viêm đại nhân, ta lựa chọn pháp tắc thời gian.”, Dương Thiên không do dự, trực tiếp nói.

Các pháp tắc hệ kim, hệ hoả của hắn bắt buộc phải đột phá cấp Lĩnh Chủ, mới có không gian tiến bộ, Duong Thiên bây giờ vẫn chưa chuẩn bị đột phá. Vì vậy chỉ có 2 hệ pháp tắc là không gian, thời gian là có thể tiếp tục tiến bộ.

Pháp tắc không gian của Dương Thiên đã trải qua lễ rửa tội hồ Thánh, nhảy lên vương cảnh sơ cấp, muốn tăng lên nữa thì rất khó khăn. Mà pháp tắc thời gian của Dương Thiên thì lại có khả năng tiến bộ rất lớn.

ở chiến trường Hư Vô thời gian mấy trăm năm, Dương Thiên không nhân qua truyền thừa pháp tắc thời gian.

“Được.”, Ngũ Uẩn Viêm gật đầu, ông ta vung tay, bên người Dương Thiên liền xuất hiện 1 chùm sáng tản phát ra những dao động kỳ diệu.

“Đây là pháp tắc thời gian mà ta đã lý giải được, ngươi có thể nhanh chóng hấp thu, chỗ không hiểu có thể trực tiếp hỏi ta. Tia tàn hồn này của ta nhiều nhất vẫn có thể tồn tại thời gian 100 năm. Phải xem pháp tắc thời gian của ngươi có thể đạt đến trình độ nào!”

“Cảm ơn Ngũ Uẩn Viêm đại nhân.”, Dương Thiên cảm ơn nói, trực tiếp ngồi vào trong chùm sáng, nháy mắt, từng bí văn kì diệu liên quan đến pháp tắc thời gian không ngừng tiến vào trong thức hải của hắn.

“Tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc thời gian của mình càng nhanh, so với tiếp nhận lĩnh ngộ pháp tắc không gian của lễ rửa tội hồ Thánh thì nhanh hơn nhiều!”, trong mắt Dương Thiên lộ ra 1 tia chấn động.

Chẳng qua, hắn không nghĩ quá nhiều, bắt đầu tập trung tinh lực của bản thân.

Linh hồn của Ngũ Uẩn Viêm lúc nào cũng có thể biến mất, ông ta cần nắm chặt thời gian.

Giữa không trung, Ngũ Uẩn Viêm nhìn Dương Thiên đang không ngừng hấp thu pháp tắc, trong mắt có 1 cỗ vô cùng thang thương.

“Cho dù tránh thoát kỷ nguyên huỷ diệt, cuối cùng vẫn sẽ cứ mất đi, cho dù cứ kéo dài hơi tàn để sống như vậy, sớm biết, lúc đâu ta cũng sẽ không chọn tiến vào đây.

Ngũ Uẩn Viêm hơi lắc đầu, trong mắt lộ ra 1 tia hối hận, còn có 1 tia tuyệt vọng.

Dương Thiên ngồi xếp bằng ở trên chùm sáng, vô số bí văn thời gian bị phân giải tiến vào trong thức hải của hắn, pháp tắc Thời Gian của Dương Thiên bắt đầu lấy tốc độ cực nhanh tiến bộ lên.

Lúc trước mấy trăm năm thời gian ở chiến trường Hư Vô, đối với pháp tắc Thời Gian hắn có nhiều chỗ khó hiểu, hiện tại nhanh chóng lý giải, hấp thu, lĩnh vực thời gian của hắn cũng đang không ngừng mở rộng.

"Hửm? Chỗ bí văn này khó thật đấy?", Dương Thiên cau mày, dù là bí văn cơ sở nhưng vẫn có chút bí văn thời gian Dương Thiên khó mà tự mình lý giải.

"Ngũ Uẩn Viêm đại nhân, chỗ pháp tắc này ta có chút thắc mắc.", Dương Thiên trực tiếp nhìn về phía Ngũ Uẩn Viêm ngồi xếp bằng trên không trung, cung kính nói.

Ngũ Uẩn Viêm nhìn thoáng qua pháp tắc Dương Thiên chỉ, tay phải phất một cái, nháy mắt chỗ bí văn pháp tắc đó bắt đầu không ngừng biến hóa, lấy các phương thức triển lãm trước Dương Thiên. Còn có phương thức hoạt động tương ứng của nó.

Dương Thiên mau chóng tiếp thu được lý giải.

"Cảm ta Ngũ Uẩn Viêm đại nhân.", ánh mắt Dương Thiên lộ ra thần sắc vui sướng, vô cùng cung kính nói.

Lúc trước hắn cũng gặp rất nhiều chỗ không nghĩ ra, dưới sự chỉ đạo của Ngũ Uẩn Viêm, lại rất dễ dàng đã giải quyết được, hắn không có bất kỳ bình cảnh nào, tốc độ lĩnh ngộ rất nhanh chóng.

Hiện tại Dương Thiên đã hiểu sao lúc trước Ngũ Uẩn Viêm nói nhất định có thể giúp cường giả Hoàng cảnh đột phá đến cấp Viên Mãn một cách chắc chắn đến vậy.

"Hiểu rõ hơn nữa, ngươi cũng là vị thiên tài cuối cùng ta bồi dưỡng.", Ngũ Uẩn Viêm vẫy vẫy tay nói.

Dương Thiên gật đầu, không dám hỏi nhiều thêm gì, lại nhanh chóng lĩnh ngộ pháp tắc Thời Gian.

......

Trong nháy mắt, thời gian mười năm đã qua đi.

Mà lúc này dù dãy núi Hắc Mặc Thạch trống vắng không người, những chỗ tối lại ẩn giấu đông đảo cường giả, nghiêm mật giám thị nơi này.

Tấm màng mỏng ngăn cản bọn họ vẫn tồn tại như cũ, mà chỗ núi non này lại không có bất kỳ động tĩnh gì, cho nên Quang Tốc hoàng rất có thể vẫn còn đang ở trong Cung Điện Đen.

Nơi này, cường giả Yêu tộc là nhiều nhất, nếu không có Dương Thiên, chùm sáng cơ duyên thật lớn trong tay Ngũ Uẩn Viêm khẳng định thuộc sở hữu của Liệt Vẫn hoàng.

Nói lên được, sát ý của Liệt Vẫn hoàng đối với Dương Thiên vô cùng nồng đậm.

"Dãy núi Hắc Mạch Thạch không có động tĩnh."

"Nhân loại Quang Tốc hoàng vẫn chưa ra ngoài."

"Tiếp tục giám sát."

......

Đông đảo cường giả Hoàng cảnh hội báo với cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong trong tộc.

Lúc sau, bọn họ tiếp tục chờ đợi ở chỗ này, nghiêm mật quan sát động tĩnh.

.......

Mặc kệ các tộc đàn lớn khác hành động thế nào, Dương Thiên vẫn mãi luôn ở trong Cung Điện Đen, toàn lực tăng pháp tắc Thời Gian của mình.

Thời Gian, Không Gian, hai loại pháp tắc đỉnh cấp, giống nhau là sau khi cường giả đột phá đến cơ sở pháp tắc cấp Viên Mãn, có được thọ mệnh vĩnh hằng, sau đó mới bắt đầu toàn lực lĩnh ngộ, để đột phá đến cảnh giới mạnh hơn.

“Trách không được Ngũ Uẩn Viêm nói đây là cơ duyên khổng lồ, nếu Liệt Vẫn hoàng đến đây, khả năng đột phá lên cấp Viên Mãn tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều.”, Dương Thiên suy nghĩ trong lòng.

“Chọn đi, mặc dù không thể giúp ngươi đột phá, nhưng để 1 hệ pháp tắc của ngươi có bước tiến lớn thì có thể.”, Ngũ Uẩn Viêm nói.

“Ngũ Uẩn Viêm đại nhân, ta lựa chọn pháp tắc thời gian.”, Dương Thiên không do dự, trực tiếp nói.

Các pháp tắc hệ kim, hệ hoả của hắn bắt buộc phải đột phá cấp Lĩnh Chủ, mới có không gian tiến bộ, Duong Thiên bây giờ vẫn chưa chuẩn bị đột phá. Vì vậy chỉ có 2 hệ pháp tắc là không gian, thời gian là có thể tiếp tục tiến bộ.

Pháp tắc không gian của Dương Thiên đã trải qua lễ rửa tội hồ Thánh, nhảy lên vương cảnh sơ cấp, muốn tăng lên nữa thì rất khó khăn. Mà pháp tắc thời gian của Dương Thiên thì lại có khả năng tiến bộ rất lớn.

ở chiến trường Hư Vô thời gian mấy trăm năm, Dương Thiên không nhân qua truyền thừa pháp tắc thời gian.

“Được.”, Ngũ Uẩn Viêm gật đầu, ông ta vung tay, bên người Dương Thiên liền xuất hiện 1 chùm sáng tản phát ra những dao động kỳ diệu.

“Đây là pháp tắc thời gian mà ta đã lý giải được, ngươi có thể nhanh chóng hấp thu, chỗ không hiểu có thể trực tiếp hỏi ta. Tia tàn hồn này của ta nhiều nhất vẫn có thể tồn tại thời gian 100 năm. Phải xem pháp tắc thời gian của ngươi có thể đạt đến trình độ nào!”

“Cảm ơn Ngũ Uẩn Viêm đại nhân.”, Dương Thiên cảm ơn nói, trực tiếp ngồi vào trong chùm sáng, nháy mắt, từng bí văn kì diệu liên quan đến pháp tắc thời gian không ngừng tiến vào trong thức hải của hắn.

“Tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc thời gian của mình càng nhanh, so với tiếp nhận lĩnh ngộ pháp tắc không gian của lễ rửa tội hồ Thánh thì nhanh hơn nhiều!”, trong mắt Dương Thiên lộ ra 1 tia chấn động.

Chẳng qua, hắn không nghĩ quá nhiều, bắt đầu tập trung tinh lực của bản thân.

Linh hồn của Ngũ Uẩn Viêm lúc nào cũng có thể biến mất, ông ta cần nắm chặt thời gian.

Giữa không trung, Ngũ Uẩn Viêm nhìn Dương Thiên đang không ngừng hấp thu pháp tắc, trong mắt có 1 cỗ vô cùng thang thương.

“Cho dù tránh thoát kỷ nguyên huỷ diệt, cuối cùng vẫn sẽ cứ mất đi, cho dù cứ kéo dài hơi tàn để sống như vậy, sớm biết, lúc đâu ta cũng sẽ không chọn tiến vào đây.

Ngũ Uẩn Viêm hơi lắc đầu, trong mắt lộ ra 1 tia hối hận, còn có 1 tia tuyệt vọng.

Dương Thiên ngồi xếp bằng ở trên chùm sáng, vô số bí văn thời gian bị phân giải tiến vào trong thức hải của hắn, pháp tắc Thời Gian của Dương Thiên bắt đầu lấy tốc độ cực nhanh tiến bộ lên.

Lúc trước mấy trăm năm thời gian ở chiến trường Hư Vô, đối với pháp tắc Thời Gian hắn có nhiều chỗ khó hiểu, hiện tại nhanh chóng lý giải, hấp thu, lĩnh vực thời gian của hắn cũng đang không ngừng mở rộng.

"Hửm? Chỗ bí văn này khó thật đấy?", Dương Thiên cau mày, dù là bí văn cơ sở nhưng vẫn có chút bí văn thời gian Dương Thiên khó mà tự mình lý giải.

"Ngũ Uẩn Viêm đại nhân, chỗ pháp tắc này ta có chút thắc mắc.", Dương Thiên trực tiếp nhìn về phía Ngũ Uẩn Viêm ngồi xếp bằng trên không trung, cung kính nói.

Ngũ Uẩn Viêm nhìn thoáng qua pháp tắc Dương Thiên chỉ, tay phải phất một cái, nháy mắt chỗ bí văn pháp tắc đó bắt đầu không ngừng biến hóa, lấy các phương thức triển lãm trước Dương Thiên. Còn có phương thức hoạt động tương ứng của nó.

Dương Thiên mau chóng tiếp thu được lý giải.

"Cảm ta Ngũ Uẩn Viêm đại nhân.", ánh mắt Dương Thiên lộ ra thần sắc vui sướng, vô cùng cung kính nói.

Lúc trước hắn cũng gặp rất nhiều chỗ không nghĩ ra, dưới sự chỉ đạo của Ngũ Uẩn Viêm, lại rất dễ dàng đã giải quyết được, hắn không có bất kỳ bình cảnh nào, tốc độ lĩnh ngộ rất nhanh chóng.

Hiện tại Dương Thiên đã hiểu sao lúc trước Ngũ Uẩn Viêm nói nhất định có thể giúp cường giả Hoàng cảnh đột phá đến cấp Viên Mãn một cách chắc chắn đến vậy.

"Hiểu rõ hơn nữa, ngươi cũng là vị thiên tài cuối cùng ta bồi dưỡng.", Ngũ Uẩn Viêm vẫy vẫy tay nói.

Dương Thiên gật đầu, không dám hỏi nhiều thêm gì, lại nhanh chóng lĩnh ngộ pháp tắc Thời Gian.

......

Trong nháy mắt, thời gian mười năm đã qua đi.

Mà lúc này dù dãy núi Hắc Mặc Thạch trống vắng không người, những chỗ tối lại ẩn giấu đông đảo cường giả, nghiêm mật giám thị nơi này.

Tấm màng mỏng ngăn cản bọn họ vẫn tồn tại như cũ, mà chỗ núi non này lại không có bất kỳ động tĩnh gì, cho nên Quang Tốc hoàng rất có thể vẫn còn đang ở trong Cung Điện Đen.

Nơi này, cường giả Yêu tộc là nhiều nhất, nếu không có Dương Thiên, chùm sáng cơ duyên thật lớn trong tay Ngũ Uẩn Viêm khẳng định thuộc sở hữu của Liệt Vẫn hoàng.

Nói lên được, sát ý của Liệt Vẫn hoàng đối với Dương Thiên vô cùng nồng đậm.

"Dãy núi Hắc Mạch Thạch không có động tĩnh."


Lúc sau, bọn họ tiếp tục chờ đợi ở chỗ này, nghiêm mật quan sát động tĩnh.

.......

Mặc kệ các tộc đàn lớn khác hành động thế nào, Dương Thiên vẫn mãi luôn ở trong Cung Điện Đen, toàn lực tăng pháp tắc Thời Gian của mình.

Thời Gian, Không Gian, hai loại pháp tắc đỉnh cấp, giống nhau là sau khi cường giả đột phá đến cơ sở pháp tắc cấp Viên Mãn, có được thọ mệnh vĩnh hằng, sau đó mới bắt đầu toàn lực lĩnh ngộ, để đột phá đến cảnh giới mạnh hơn.