Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1318: Trong giới Hạch Huyền, rất nhiều nơi có cơ duyên.





Trong mắt những cường giả Hoàng cảnh này lộ ra vẻ hoảng sợ.

Thực lực nhỏ yếu, có được bảo vật thì người khác đến tranh đoạt. Nhưng thực lực mạnh mẽ, có được bảo vật thì người khác sẽ cho rằng đó là chuyện đương nhiên.

Đây chính là uy hiếp của cường giả.

Bây giờ Dương thiên trong trận chiến với Liệt Vẫn hoàng, hoàn toàn chứng minh được thực lực của mình, thành công tiến vào trong nhóm cường giả đỉnh phong của giới Hạch Huyền.

Dựa vào thực lực thi triển ra bây giờ của Dương Thiên, cho dù toàn bộ chúng công lên, vẫn rất khó bắt được Dương Thiên, ngược lại sẽ bị Dương Thiên để mắt tới.

Bị cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong am hiểu về tốc độ để mắt tới, đối với chúng mà nói, chắc chắn không phải là một tin tốt.

Tất cả cường giả rời đi, nơi này chỉ còn lại một mình Dương Thiên đang đứng.

"Toàn bộ rời đi?" Khóe miệng Dương Thiên nở nụ cười.

Trước đó hắn thật sự có thể lợi dụng sương mù Tuyết Duyên giết chết phần đông cường giả Hoàng cảnh dị tộc, nhưng kết quả làm ra, lại đưa tới mối thù hận sâu sắc giữa hắn và dị tộc.

Một khi hai bên không chết không được, vẫn không có lợi cho sự rèn luyện của Dương Thiên.

Điều mà hắn cần làm chính là khiến phần đông cường giả dị tộc khiếp sợ, làm chúng không dám tùy tiện ra tay với hắn.

Trong giới Hạch Huyền, rất nhiều nơi có cơ duyên.

Pháp tắc thời gian và không gian của Dương Thiên tiến bộ trên diện rộng, cùng với bậc thang truyền thừa đổ nát của các pháp tắc cơ sở khác đều được phát hiện ở đây.

Bây giờ Dương thiên đương nhiên vẫn muốn xông xáo ở giới Hạch Huyền, cho nên biểu hiện ra thực lực của mình là được, thù hận quá lớn với các tộc quần khác vẫn không có lợi cho việc lang bạt.

Cho nên, hắn vẫn chưa để lộ ra thân phận Hồn Hiên hoàng của mình.

Hắn ở giới Mạn Tân giết chết hơn ba trăm cường giả Vương cảnh dị tộc, một khi để lộ ra thân phận của mình, bất kể Dương Thiên khó chơi thế nào, chắc chắn sẽ bị các cường giả dị tộc truy sát điên cuồng.

Cường giả dị tộc, quan tâm nhất chính là thể diện của chính mình, chuyện của giới Mạn Tân là nỗi sỉ nhục của chúng.

"Trải qua trận chiến lần này, Quang Tốc hoàng cũng được coi như là cường giả đỉnh cấp trong giới Hạch Huyền". Khóe miệng Dương Thiên nở nụ cười.

Sự việc quả thực giống với những gì hắn nghĩ, có rất nhiều cường giả quan sát trận đấu giữa hắn và Liệt Vẫn hoàng, sau khi những cường giả này rời đi, trong một thời gian ngắn, tin tức của trận đấu truyền ra ngoài, gây nên nỗi khiếp sợ cho vô số cường giả Hoàng cảnh.

"Tốc độ của Quang Tốc hoàng nhân loại nhanh hơn Liệt Vẫn hoàng, lực công kích chỉ yếu hơn chút, nhưng còn mạnh hơn nhóm người Thiên Uẩn hoàng?"

"Thực lực của Liệt Vẫn hoàng lại không làm gì được Quang Tốc hoàng?"

"Quang Tốc hoàng có sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp A, Liệt Vẫn hoàng chút nữa bỏ mạng?"

...

Trong một thời gian ngắn, những tin tức này đã truyền khắp các khu vực lớn của giới Hạch Huyền.

Giống như cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong đỉnh cấp như Liệt Vẫn hoàng, mỗi người trong giới Hạch Huyền đã trải qua vô số trận chiến, đúc thành uy danh hiển hách của mình, lần này Dương Thiên lại đạp lên Liệt Vẫn hoàng, để tiếng tăm của mình vang dội toàn bộ giới Hạch Huyền.

Thế nhưng, đồng thời những cường giả dị tộc này đối với Dương Thiên cũng ngập tràn sát khí, chỉ cần có cơ hội, chắc chắn sẽ trực tiếp giết chết hắn.

Trước đó khảo thí của Ngũ Uẩn Viêm, thời gian tu luyện của Dương Thiên còn ngắn hơn so với Tinh Lạc hoàng của nhân tộc, thiên phú của hắn chắc chắn vô cùng nghịch thiên, Tinh Lạc Hoàng của nhân tộc trong bảng danh sách phải giết của dị tộc, bây giờ Quang Tốc hoàng chắc chắn cũng ở trong bảng danh sách phải giết của chúng, hơn nữa xếp hạng khá cao.

Thế nhưng, muốn giết chết Dương Thiên lại cần tìm được cơ hội tốt.

...

Mà Liên minh Hoàng cảnh của tộc quần Nhân loại, tất cả cường giả Hoàng cảnh nhân tộc cũng nhận được tin tức này.

"Cái gì? Thực lực của Quang Tốc hoàng đạt đến Hoàng cảnh đỉnh phong, hơn nữa Liệt Vẫn hoàng còn không làm gì được hắn?"

“Sao có thể?"

...

Tất cả cường giả Hoàng cảnh của nhân tộc chấn động, khuôn mặt mang vẻ khó tin.

Trong một khu vực, Tu Du hoàng đang đứng, sâu dưới đáy mắt của anh ta có vẻ âm trầm.

"Nhất định là cơ duyên lớn mới làm thực lực của Quang Tốc hoàng đạt đến trình độ này, nếu mình có thể lấy được cơ duyên này, thực lực của mình chắc chắn cũng đạt đến cấp độ như vậy, sử dụng kinh nghiệm của cường giả cấp Viên Mãn hệ hỏa đột phá, nói không chừng thực lực của mình có thể đột phá đến cấp Viên Mãn".

Đố kị tràn ngập trong lòng của Tu Du hoàng.

"Không còn cơ hội nữa, đến Liệt Vẫn hoàng không phải đối thủ của Quang Tốc hoàng, mình không thể giành được cơ duyên lớn trong tay hắn".

Trong mắt Tu Du hoàng có vẻ không cam tâm, nhưng anh ta cũng không có cách nào.

Thật ra nhóm cường giả nhân tộc khác cũng có vẻ không cam tâm trong lòng, nhưng họ cũng kính nể thực lực của Quang Tốc hoàng.

Trước đó nhiều cường giả như vậy cùng lúc tiếp nhận khảo nghiệm của Ngũ Uẩn Viêm, những khảo nghiệm này chia ra thành các phần, không thiên vị ai, Dương Thiên có thể giành được thắng lợi cuối cùng, hoàn toàn đều dựa vào các mặt thực lực của chính mình. Thực lực của họ thua kém hơn thì thôi, không cạnh tranh được với người khác.

Nhưng mà cũng có rất nhiều cường giả Hoàng cảnh nhân loại hoài nghi trong lòng.

"Thực lực của Quang Tốc hoàng mạnh mẽ như vậy, tại sao không đi vào trong Liên minh hoàng cảnh của nhân tộc chúng ta?"

"Lẽ nào hắn là cường giả Hoàng cảnh nào đó ngụy trang?"

"Sáu thế lực đỉnh cấp lớn như Công ty lỗ sâu ảo không thể bỏ lỡ cường giả như vậy".

...

Trong mắt những cường giả Hoàng cảnh này lộ ra vẻ hoảng sợ.

Thực lực nhỏ yếu, có được bảo vật thì người khác đến tranh đoạt. Nhưng thực lực mạnh mẽ, có được bảo vật thì người khác sẽ cho rằng đó là chuyện đương nhiên.

Đây chính là uy hiếp của cường giả.

Bây giờ Dương thiên trong trận chiến với Liệt Vẫn hoàng, hoàn toàn chứng minh được thực lực của mình, thành công tiến vào trong nhóm cường giả đỉnh phong của giới Hạch Huyền.

Dựa vào thực lực thi triển ra bây giờ của Dương Thiên, cho dù toàn bộ chúng công lên, vẫn rất khó bắt được Dương Thiên, ngược lại sẽ bị Dương Thiên để mắt tới.

Bị cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong am hiểu về tốc độ để mắt tới, đối với chúng mà nói, chắc chắn không phải là một tin tốt.

Tất cả cường giả rời đi, nơi này chỉ còn lại một mình Dương Thiên đang đứng.

"Toàn bộ rời đi?" Khóe miệng Dương Thiên nở nụ cười.

Trước đó hắn thật sự có thể lợi dụng sương mù Tuyết Duyên giết chết phần đông cường giả Hoàng cảnh dị tộc, nhưng kết quả làm ra, lại đưa tới mối thù hận sâu sắc giữa hắn và dị tộc.

Một khi hai bên không chết không được, vẫn không có lợi cho sự rèn luyện của Dương Thiên.

Điều mà hắn cần làm chính là khiến phần đông cường giả dị tộc khiếp sợ, làm chúng không dám tùy tiện ra tay với hắn.

Trong giới Hạch Huyền, rất nhiều nơi có cơ duyên.

Pháp tắc thời gian và không gian của Dương Thiên tiến bộ trên diện rộng, cùng với bậc thang truyền thừa đổ nát của các pháp tắc cơ sở khác đều được phát hiện ở đây.

Bây giờ Dương thiên đương nhiên vẫn muốn xông xáo ở giới Hạch Huyền, cho nên biểu hiện ra thực lực của mình là được, thù hận quá lớn với các tộc quần khác vẫn không có lợi cho việc lang bạt.

Cho nên, hắn vẫn chưa để lộ ra thân phận Hồn Hiên hoàng của mình.

Hắn ở giới Mạn Tân giết chết hơn ba trăm cường giả Vương cảnh dị tộc, một khi để lộ ra thân phận của mình, bất kể Dương Thiên khó chơi thế nào, chắc chắn sẽ bị các cường giả dị tộc truy sát điên cuồng.

Cường giả dị tộc, quan tâm nhất chính là thể diện của chính mình, chuyện của giới Mạn Tân là nỗi sỉ nhục của chúng.

"Trải qua trận chiến lần này, Quang Tốc hoàng cũng được coi như là cường giả đỉnh cấp trong giới Hạch Huyền". Khóe miệng Dương Thiên nở nụ cười.

Sự việc quả thực giống với những gì hắn nghĩ, có rất nhiều cường giả quan sát trận đấu giữa hắn và Liệt Vẫn hoàng, sau khi những cường giả này rời đi, trong một thời gian ngắn, tin tức của trận đấu truyền ra ngoài, gây nên nỗi khiếp sợ cho vô số cường giả Hoàng cảnh.

"Tốc độ của Quang Tốc hoàng nhân loại nhanh hơn Liệt Vẫn hoàng, lực công kích chỉ yếu hơn chút, nhưng còn mạnh hơn nhóm người Thiên Uẩn hoàng?"

"Thực lực của Liệt Vẫn hoàng lại không làm gì được Quang Tốc hoàng?"

"Quang Tốc hoàng có sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp A, Liệt Vẫn hoàng chút nữa bỏ mạng?"

...

Trong một thời gian ngắn, những tin tức này đã truyền khắp các khu vực lớn của giới Hạch Huyền.

Giống như cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong đỉnh cấp như Liệt Vẫn hoàng, mỗi người trong giới Hạch Huyền đã trải qua vô số trận chiến, đúc thành uy danh hiển hách của mình, lần này Dương Thiên lại đạp lên Liệt Vẫn hoàng, để tiếng tăm của mình vang dội toàn bộ giới Hạch Huyền.

Thế nhưng, đồng thời những cường giả dị tộc này đối với Dương Thiên cũng ngập tràn sát khí, chỉ cần có cơ hội, chắc chắn sẽ trực tiếp giết chết hắn.

Trước đó khảo thí của Ngũ Uẩn Viêm, thời gian tu luyện của Dương Thiên còn ngắn hơn so với Tinh Lạc hoàng của nhân tộc, thiên phú của hắn chắc chắn vô cùng nghịch thiên, Tinh Lạc Hoàng của nhân tộc trong bảng danh sách phải giết của dị tộc, bây giờ Quang Tốc hoàng chắc chắn cũng ở trong bảng danh sách phải giết của chúng, hơn nữa xếp hạng khá cao.

Thế nhưng, muốn giết chết Dương Thiên lại cần tìm được cơ hội tốt.

...

Mà Liên minh Hoàng cảnh của tộc quần Nhân loại, tất cả cường giả Hoàng cảnh nhân tộc cũng nhận được tin tức này.

"Cái gì? Thực lực của Quang Tốc hoàng đạt đến Hoàng cảnh đỉnh phong, hơn nữa Liệt Vẫn hoàng còn không làm gì được hắn?"

“Sao có thể?"

...

Tất cả cường giả Hoàng cảnh của nhân tộc chấn động, khuôn mặt mang vẻ khó tin.

Trong một khu vực, Tu Du hoàng đang đứng, sâu dưới đáy mắt của anh ta có vẻ âm trầm.

"Nhất định là cơ duyên lớn mới làm thực lực của Quang Tốc hoàng đạt đến trình độ này, nếu mình có thể lấy được cơ duyên này, thực lực của mình chắc chắn cũng đạt đến cấp độ như vậy, sử dụng kinh nghiệm của cường giả cấp Viên Mãn hệ hỏa đột phá, nói không chừng thực lực của mình có thể đột phá đến cấp Viên Mãn".

Đố kị tràn ngập trong lòng của Tu Du hoàng.

"Không còn cơ hội nữa, đến Liệt Vẫn hoàng không phải đối thủ của Quang Tốc hoàng, mình không thể giành được cơ duyên lớn trong tay hắn".



















































...