Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1350: Không hề cố kỵ



Một chiếc phi thuyền khổng lồ xuất hiện, tất cả mọi người đều tiến vào trong đó.  

             Thạch Kiến hoàng cũng khống chế nhóm người Ma Quân vương, bắt bọn họ phải lên phi thuyền.  

             Phi thuyền nhanh chóng tiến vào trong không gian ảo, dùng tốc độ cao nhất mà bay về phía thần quốc Côn Trụ.  

             Vẻ mặt Ma Quân vương tràn đầy vẻ điên cuồng, nhưng ở trong lĩnh vực của Thạch Kiến hoàng, ông ta không có cách nào nhúc nhích.  

             Cường giả hoàng cảnh đỉnh phong và vương cảnh đỉnh phong có sự chênh lệch quá lớn.  

             Rất nhanh sau đó, phi thuyền đã bay tới thần quốc Côn Trụ. Phi thuyền cũng không ngừng lại mà bay thẳng về phía phủ đệ của Ma Quân vương.  

             Bên trong thần quốc Côn Trụ, đông đảo cường giả cấp Lĩnh chủ đều đang chú ý tới chiếc phi thuyền này.  

             Nhưng bọn họ cũng không nghĩ ngợi nhiều, nhìn tốc độ của chiếc phi thuyền thì chắc là của một cường giả cấp Lĩnh chủ nào đó.  

             Phi thuyền bay tới một khu vực thì nhanh chóng giảm tốc độ.  

             “Đây là phi thuyền của ai? Tới tìm Ma Quân vương sao?”  

             “Chiếc phi thuyền này dám trực tiếp bay vào trong phủ của Ma Quân vương? Kẻ nào dám to gan như vậy?”  

             ...  

             Các cường giả nhìn thấy động tĩnh của chiếc phi thuyền thì đều vô cùng ngạc nhiên.  

             Bọn họ biết Ma Quân vương có thực lực cường đại, nếu như trực tiếp bay vào trong phủ của Ma Quân vương thế này chứng tỏ là không tôn trọng Ma Quân vương.  

             Vút!  

             Trong phủ của Ma Quân vương lập tức xuất hiện hơn mười vị cường giả cấp Lĩnh chủ, những người này bay lên không trung, ánh mắt lộ ra vẻ giận dữ.  

             “Ai dám tự tiện xông vào phủ đệ của Ma Quân vương chúng ta?”  

             Trong hư không, cửa phi thuyền mở ra, hơn hai mươi người từ trong đi ra ngoài.  

             “Gia chủ!” Hơn mười cường giả cấp Lĩnh chủ nhìn thấy Ma Quân vương thì ánh mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ.  

             “Nhìn kia, là Ma Quân vương!”  

             “Ma Quân vương hình như đang bị trói buộc, không có cách nào nhúc nhích!”  

             “Ma Quân vương là cường giả vương cảnh đỉnh cấp. Trong thần quốc Côn Trụ chúng ta, ngoại trừ thần chủ Côn Trụ và những cường giả hoàng cảnh đỉnh phong có thực lực khác thì làm gì có ai đủ khả năng trói buộc ông ta chứ?”  

             “Vị cường giả mặc khải giáp màu xám kia chính là một cường giả hoàng cảnh!”  

             ...  

             Các tràng chủ võ tràng cũng phát hiện ra động tĩnh ở nơi này, ánh mắt đều lộ ra vẻ kinh hãi.  

             Thực lực vương cảnh đỉnh phong ở nơi này đã được coi là sự tồn tại vô cùng cường đại rồi.  

             Ma Quân vương là người mạnh nhất dưới trướng của thần chủ Côn Trụ, thế mà bây giờ bên cạnh ông ta lại xuất hiện thêm một cường giả hoàng cảnh.  

             Hơn nữa, vị hoàng cảnh này lại có thể trói buộc hoàn toàn Ma Quân vương, điều này chứng tỏ cường giả hoàng cảnh này là cường giả hoàng cảnh đỉnh cấp.  

             “Các ngươi nhìn người thanh niên kia kìa!”  

             “Là Dương Thiên!”  

             “Lúc trước nghe nói Luân Toàn vì tranh đoạt một hành tinh có sự sống mà đã trực tiếp nô dịch linh hồn một cường giả cấp Tinh chủ, nghe nói người đó là người nhà của Dương Thiên. Chẳng lẽ bây giờ Dương Thiên tới đây để báo thù?”  

             “Chắc là như thế. Thực lực của Dương Thiên xem ra vẫn ở cấp Hắc động đỉnh phong, vị cường giả hoàng cảnh này chắc là do thần chủ Hư Tuyệt cử tới bảo vệ hắn.”  

             “Luân Toàn có thiên phú không tồi, nhưng lại không biết thu liễm, lần này lại chọc tới cả Dương Thiên.”  

             ...  

             Các cường giả tràng chủ võ tràng đều đã ở thần quốc Côn trụ bao nhiêu năm, chỉ cần gió thổi mây bay cũng đều nhanh chóng biết được.  

             Bọn họ chỉ cần nhìn tình cảnh trước mắt đã có thể nhanh chóng phân tích ra rất nhiều tin tức.  

             Ầm!  

             Thạch Kiến hoàng bộc phát lĩnh vực khổng lồ trên người mình ra ngoài, không thèm quan tâm đến người khác. Tất cả mọi tình cảnh bên trong phủ đệ Ma Quân đều hiện lên rõ ràng trước mắt ông ta.  

             Ở bên trong cung điện, có một người thanh niên tộc Lang nhân đang sợ hãi nhìn về phía nơi này.  

             Thạch Kiến hoàng vung tay lên, thanh niên người sói kia lập tức bị trói buộc, không tự chủ được mà đi tới nơi này.  

             “Luân Toàn!” Nhóm người Dương An nhìn thấy thanh niên này thì ánh mắt lộ rõ vẻ phẫn nộ.  

             Lúc trước Luân Toàn không chút cố kỵ và kiêng nể gì mà ra tay với người nhà họ Dương bọn họ.  

             “Dương Thiên!” Ma Quân vương nhìn thấy Luân Toàn xuất hiện thì giận dữ nói: “Ngươi thực sự muốn đối đầu với gia tộc Ma Quân và thần chủ Côn Trụ đại nhân sao?”  

             “Chuyện gì cũng có lý do của nó, ban đầu là người của gia tộc Ma Quân các ngươi ra tay trước, thế nên bây giờ cũng đừng trách chúng ta!” Dương Thiên lạnh lùng nói.  

             Hắn nhìn Luân Toàn, ánh mắt bình thản: “Giết đi!”  

             Dương Thiên nhất định không bỏ qua cho Luân Toàn.  


             “Luân Toàn là người có thiên phú mạnh nhất của gia tộc Ma Quân, là người được Ma Quân vương coi trọng và chuyên tâm bồi dưỡng, thế mà có thể chết một cách dễ dàng như vậy?”  

             “Dương Thiên đúng là to gan!”  

             ...  

             Tất cả các cường giả cấp Lĩnh chủ đứng quan sát đều chấn động, bọn họ thực sự không ngờ Dương Thiên lại có thể không hề cố kỵ mà giết chết Luân Toàn như thế.