“Tu luyện cho tốt! Cho dù là gien thì cũng chỉ là một phương tiện hỗ trợ mà thôi, còn mấu chốt vẫn phải dựa vào ngươi tự lĩnh ngộ pháp tắc.” Khổng Giác nhìn thấy vẻ không sợ hãi trong mắt Dương Thiên thì dặn dò.
Dương Thiên gật đầu.
Gien giúp thực lực tăng lên nhanh chóng, nhưng quan trọng nhất vẫn là tự thân lĩnh ngộ pháp tắc.
Ví dụ như nói gien cường đại thì có thể coi là bất khả chiến bại trong giai đoạn cấp Lĩnh chủ. Nhưng nếu như không đột phá được đến cấp Viên mãn thì chờ mấy ngàn mấy vạn năm qua đi thì tuổi thọ vẫn sẽ đạt tới điểm cuối.
Tu luyện và pháp tắc mới là căn bản, còn tất cả những thứ khác chỉ là phương tiện phụ trợ mà thôi.
“Được rồi, chuyện ở nơi này đến đây là kết thúc, ngươi đã dung hợp được hết 20.000 ký tự căn nguyên, ta cũng không còn gì cho ngươi nữa rồi. Ngươi đi đi.” Chùm sáng thở dài một tiếng.
Dương Thiên đứng thẳng người, bỗng nhiên một luồng sáng hiện lên bao trùm lấy hắn, sau đó bóng dáng của Dương Thiên đã biến mất khỏi chỗ này.
“Hủy diệt... Vĩnh hằng...” Giọng nói của Khổng Giác vang lên trong không trung, chùm sáng tản ra một dao động kỳ dị, sau đó nhanh chóng tan rã.
Khổng Giác biến mất hoàn toàn.
...
Dương Thiên xuất hiện ở một khu vực xa lạ.
“Đây là bên ngoài bí cảnh?’ Dương Thiên nhìn một chút tình cảnh xung quanh, nhanh chóng phán đoán ra.
“Đi thôi!” Dương Thiên không chút do dự, nhanh chóng thiết lập một tọa độ không gian, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Hắn nắm chặt đao Hắc Phệ trong tay, Dương Thiên đứng trong hư không, nhẹ nhàng vung tay.
Bùm!
Một đao mang khổng lồ xẹt qua mặt đất.
“Răng rắc!”
Tiếng nham thạch nứt vang lên, trên mặt đất lập tức xuất hiện một khe nứt dài đến 100 mét.
“Lực công kích của mình thật mạnh!” Dương Thiên sửng sốt.
Đất đá trên lục địa Tinh Vẫn rất cứng, cho dù là cường giả hoàng cảnh vô địch cũng không thể phá hủy, thế mà bây giờ Dương Thiên tùy tiện chém một cái đã có thể tạo thành khe nứt hàng trăm mét.
Điều này chứng minh lực công kích của hắn đã vượt xa cường giả hoàng cảnh vô địch rồi!
“Thực lực hiện tại của mình có thể dễ dàng đánh trọng thương cường giả hoàng cảnh vô địch, nhưng lĩnh vực của mình lại vẫn yếu hơn một chút. Bây giờ cho dù có gien cường đại thì cùng lắm cũng chỉ tương đương với cường giả hoàng cảnh vô địch mà thôi, không đủ để trói buộc họn họ! Nhưng mình vẫn còn giới Viễn Bi!” Dương Thiên suy nghĩ về thực lực của mình.
Thủ đoạn giết người tốt nhất chính là sử dụng thủ đoạn khiến cho kẻ đó trọng thương, sau đó trói buộc kẻ đó, như vậy thì muốn nô dịch linh hồn hay diệt sát linh hồn đều dễ dàng thành công.
“Hơn 400 năm trước mình đã nắm giữ được sáu khu vực của giới Viễn Bi, khu vực thứ bảy cũng đã sắp nắm giữ được! Dự tính khoảng vài chục năm nữa là có thể nắm giữ.”
Hơn một trăm năm nay Dương Thiên chủ yếu hấp thu ký tự căn nguyên chứ không lĩnh ngộ giới Viễn Bi, nếu không thì hắn đã sớm nắm giữ được khu vực thứ bảy của giới Viễn Bi rồi.
“Chờ thực lực của mình đạt tới thời điểm mạnh nhất thì sẽ đi ra ngoài.” Ánh mắt Dương Thiên khẽ lóe lên ánh sáng rồi nhanh chóng biến mất. Hắn ổn định lại tâm trạng, an tâm lĩnh ngộ khu vực thứ bảy của giới Viễn Bi.
Bây giờ không dựa vào giới Viễn Bi thì lĩnh vực của hắn tương đương với cường giả hoàng cảnh vô địch. Nếu như hắn nắm giữ hoàn toàn được khu vực thứ bảy thì có khi đến cả cường giả hoàng cảnh vô địch cũng không tránh được lĩnh vực trói buộc của hắn.
...
Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc đã tám mươi năm trôi qua.
Bên trong khu vực ẩn nấp, trên người Dương Thiên bỗng xuất hiện một lĩnh vực khổng lồ, nhanh chóng bao trùm khu vực xung quanh.
Dương Thiên đứng dậy, gương mặt tràn đầy ý cười.
“Lĩnh vực thứ bảy của giới Viễn Bi đã đạt tới 10 tỷ kilomet, đây là lĩnh vực của hoàng cảnh cực hạn!” Trên mặt Dương Thiên tràn đầy vẻ kích động, chuyện này hoàn toàn giống như những gì hắn tưởng tượng.
Bây giờ một mình hắn đã có được hai lĩnh vực hoàng cảnh cực hạn! Hai lĩnh vực này chồng lên nhau thì lực trói buộc sẽ vô cùng đáng sợ.
Dương Thiên nắm chặt đao Hắc Phệ trong tay, nhìn về phía lục địa Tinh Vẫn.
“Từ khi mình hấp thu căn nguyên đến giờ đã là hơn 200 năm, không biết ở lục địa Tinh Vẫn có còn cường giả nào nhớ tới Quang Tốc hoàng này không?”
Vút!
Bên cạnh Dương Thiên lập tức xuất hiện một chiếc phi thuyền. Hắn nhanh chóng lên phi thuyền, mở máy móc tìm kiếm cường đại dò xét khu vực trong phạm vi 150 tỷ kilomet.
“Tiếp theo là thời gian đi săn rồi!”
...
Bên trong phi thuyền, Dương Thiên đang nhắm mắt dưỡng thần. Bỗng nhiên hắn mở mắt ra.
Máy móc tìm kiếm phát hiện ra một chiếc phi thuyền ở phía xa. Tiểu Quang biến thành một luồng ánh sáng, nhanh chóng bay về phía đó.
Mặc dù bây giờ Dương Thiên không còn sợ hãi bất cứ cường giả nào ở trong giới Hạch Huyền nữa, nhưng lỡ như cường giả ngồi trong phi thuyền kia là cường giả Nhân tộc, đến lúc đó công kích thì không được hay cho lắm.
“Kẻ nào dám công kích phi thuyền của ta?” Kim Nguyên hoàng phẫn nộ gào lên, trong lòng cũng có một tia thấp thỏm.
Ở phía xa, một thanh niên mặc khôi giáp huyết sắc, trong tay cầm một thanh chiến đao màu đen đang bay lại phía này.
“Quang... Quang Tốc hoàng!” Kim Nguyên hoàng nhìn thấy người thanh niên này thì ánh mắt lập tức lộ ra vẻ hoảng hốt.
“Quang Tốc hoàng của nhân loại đã biến mất 250 năm, không phải hắn đã rời khỏi lục địa Tinh Vẫn rồi sao? Sao bây giờ lại một lần nữa xuất hiện ở đây?” Kim Nguyên hoàng cảm thấy thân thể của mình lập tức lạnh lẽo.