Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 279: C279



Cứ như vậy một cuộc rượt đuổi diễn ra.

Phía trước lại xuất hiện một cánh cửa lớn, Dương Thiên cũng không có do dự nhiều, Uy Đế ở phía sau, hắn không có nhiều lựa chọn, trực tiếp xông vào.

Ầm!

Tiến vào cánh cửa này, Dương Thiên lại phảng phất đi tới một thế giới khác trong cung điện này.

Đây là một không gian vô cùng lớn, tráng lệ huy hoàng, mặt đất đều là do thứ giống như bạch ngọc xây thành, thoạt nhìn có loại ánh sáng giống như của noãn ngọc.

Ba thi thể thật lớn đứng ngang trong đại điện, rất dễ thấy.

Thi thể thứ nhất dài tới năm mươi mét, sắc mặt tái nhợt, trên đầu còn có hai sừng, nhìn qua rất quái dị.

Thi thể thứ hai dài tới ba mươi mấy mét, diện mạo tương tự như con người, nhưng trên mặt lại có phù văn kỳ dị.

Thi thể thứ ba cao bình thường, chỉ có hai mét, diện mạo giống con người nhất.

Trên người bọn họ đều mặc khải giáp màu sắc bất đồng, vũ khí kỳ quái bên người rơi xuống một bên.

Ở cách đó không xa, còn có một vật chất hình bầu dục kỳ dị, đường kính lại đạt tới ba trăm mét, cao tới một trăm mét!


Tuy nhiên, vật chất hình bầu dục kỳ lạ này đã bị phá vỡ thành nhiều phần, không biết đã bị những gì phá hủy.

“Đây là cái gì?"

Trên mặt Dương Thiên lộ ra thần sắc nghi hoặc.

Loại vật chất hình bầu dục này hắn căn bản chưa từng thấy qua, cũng không tưởng tượng được công dụng của nó.

"Phi thuyền! Nơi này lại có một chiếc phi thuyền vũ trụ loại nhỏ!"

Giọng nói kinh hỉ của Huyền Hư đạo nhân đột nhiên vang lên trong đầu Dương Thiên.

Dương Thiên kinh hãi.

“Tiểu Thiên, cái khác ngươi có thể không cần, nhưng xác của phi thuyền vũ trụ này ngươi nhất định phải mang đi!"

Giọng nói lo lắng của Huyền Hư đạo nhân truyền đến.

Phi thuyền vũ trụ, chẳng lẽ trên các hành tinh khác còn có sinh mệnh tồn tại sao?

Dựa theo nhận thức của Dương Thiên, vũ trụ mênh mông, giống như chỉ có trên trái đất là thích hợp nhất cho con người sinh tồn.

Các hành tinh khác được phát hiện cho đến nay đều là tử tinh*.

_*Tử tinh: Hành tinh chết/ hành tinh không có sự sống_

_*Tử tinh: Hành tinh chết/ hành tinh không có sự sống_

Nhưng mà nếu ngay cả tồn tại như dị năng giả, Long Phượng Nguyên Châu vượt qua khoa học như vậy, thế thì trên các hành tinh khác có sinh mệnh tồn tại cũng là rất có thể.

Vũ trụ quá lớn, bây giờ trái đất mới chỉ là khám phá lẻ tẻ một chút.

Dương Thiên không chút do dự, trực tiếp thu xác phi thuyền này vào trong Long Phượng Nguyên Châu.

Sau khi Dương Thiên thu xác phi thuyền vào Long Phượng Nguyên Châu, thân ảnh Uy Đế cũng đến chỗ hắn, sau đó thấy Dương Thiên lại không đứng thẳng nổi, đang định đánh lại, thì đột nhiên chú ý tới cảnh tượng trong đại điện này, sau đó cũng ngây dại.


"Đây là cái gì?"

Trên mặt Uy Đế cũng lộ ra vẻ kinh hãi khó thấy được.

Ba thi thể lớn nhỏ khác nhau đứng ngang, đặc biệt là người đàn ông cao năm mươi mét, sắc mặt tái nhợt, đầu có hai sừng, quả thực giống Ngưu Ma Vương trong thần thoại, nhìn qua kinh khủng dị thường.

Uy Đế khẳng định, trên trái đất tuyệt đối không thể có nhân vật như vậy tồn tại!

Hơn nữa căn cứ vào cảnh tượng bí cảnh bị tàn phá này, hẳn là toàn bộ sinh vật trong bí cảnh này chết đi từ rất lâu rồi, nhưng ba thi thể này lại không bị hủy diệt tý nào, vẫn là bảo tồn bộ dáng lúc tử vong, không có một dấu hiệu thối rữa, vạn cổ trường tồn!

Nhìn thấy ba thi thể kinh người như vậy, Uy Đế cũng tạm thời không công kích Dương Thiên nữa, ánh mắt không ngừng chuyển động.

Ba thi thể bất hủ không thể tưởng tượng nổi đột nhiên xuất hiện, làm cho nội tâm của ông ta mơ hồ kích động.

Đột nhiên, ánh mắt ông ta sáng ngời,ông ta nhìn thấy một thanh trường kiếm bên cạnh thi thể người đàn ông cao bình thường kia, vội vàng đi qua, nhặt lên.

Dương Thiên nhìn thấy động tác của Uy Đế, trong lòng cũng khẽ động.

Ba thi thể bỗng nhiên xuất hiện này rất là thần bí, vừa nhìn đã biết là cường giả tuyệt đỉnh, thậm chí là tồn tại vượt xa cấp S, binh khí của bọn họ hẳn là rất nghịch thiên.

Trên mặt đất ngoại trừ một thanh trường kiếm ra, còn có một thanh đại đao dài tới sáu mươi mét, hẳn là vũ khí của người đàn ông thân cao năm mươi mét, đầu có hai sừng.

Ngoài ra còn có một vũ khí kỳ lạ bị gãy thành hàng chục đoạn.

Nhưng mà cho dù đứt gãy, mỗi một đoạn của nó đều dài tới một mét.


Trường kiếm bị Uy Đế nhặt lên, Dương Thiên lại đi tới trước mặt thanh đại đao kia.

Thanh đại đao này toàn thân hiện ra màu đen, lưng đao rất rộng, đạt tới vài mét, lưỡi đao lại rất sắc bén, nhìn qua rất nặng nề.

Uy Đế cầm lấy trường kiếm, nhìn Dương Thiên cầm thanh đại đao thật lớn kia, trên mặt lộ ra thần sắc trào phúng.

Đại đao này cho dù Dương Thiên cầm được thì hắn có thể dùng làm binh khí sao?

Đột nhiên sắc mặt ông ta biến đổi, ông ta cảm thấy trong trường kiếm truyền đến một ý chí mãnh liệt trùng kích ra, may mắn ý chí của ông ta vượt xa người thường, lại đạt tới cấp S đỉnh phong, cho nên mới không bị nó phá vỡ.

Ông ta vội vàng ngồi xuống, toàn lực chống cự lực trùng kích mãnh liệt này.

Phía bên kia.

"Lên!"

Tay Dương Thiên tiếp xúc với chuôi đao của thanh đại đao này, dùng hết toàn lực, sau đó rốt cục nâng nó lên được một cm.

Nhưng cũng không cách nào làm cho thanh đại đao này chuyển động.

Hiện tại sức mạnh của Dương Thiên to lớn cỡ nào, vượt xa cự lực một triệu cân, nhưng cũng không cầm nổi thanh đại đao này.