Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 362: C362



“Linh Kiệt, truyền lệnh xuống, hôm nay sẽ làm ngày Anh Hùng của Hoa Hạ, để người đời sau luôn luôn nhớ đến ngày hôm nay! Không được quên đi sự hy sinh của tiền bối, vì cuộc sống của họ là do các tiền bối dùng mạng sống để đổi lại!” Long Kinh Thiên nhắm mắt lại mà thổn thất.

“Long tiền bối, ông có về Long Tổ không?” Cố Linh Kiệt hỏi.

Long Kinh Thiên lắc đầu, trong mắt lộ ra một tia đáng sợ, nói: “tôi không về đâu, trên trái đất còn rất nhiều quái vật biển khổng lồ chưa chết, với lại lãnh địa của những quốc gia có thế lực nhỏ vẫn bị những con quái vật biển cấp A chiếm lĩnh, tôi còn phải đi giải quyết bọn chúng, đề phòng bọn chúng lại xuất hiện cấp S nữa! Linh Kiệt, chuyện của Long Tổ sẽ toàn bộ giao hết cho cậu! Cậu là tổ trưởng mới của Long Tổ, tôi tin vào năng lực của cậu!” Long Kinh Thiên vỗ vai Cố Linh Kiệt mà nói.

Long Kinh Thiên nói xong, trên người ông xuất hiện một luồng kiếm khí sắc bén, sau đó thân thể trực tiếp liền bay về phía xa.

Bên cạnh đó Johan, Paulina và Cố Linh Kiệt nhìn nhau, không ai nói gì, nhớ lại trước đây cường giả cấp S của các thế lực rất nhiều, bây giờ chỉ còn lại vài người bọn họ, thậm chí năm tổ chức dị năng giả đỉnh cấp Tiểu Đảo Quốc, Liên Minh Châu Phi, Liên Minh Châu Âu gần như là bị tiêu diệt hoàn toàn, Hợp Chủng Quốc cũng bị huỷ đi một nửa, trừ Hoa Hạ vẫn còn giữ lại được đại bộ phận thực lực, thành viên của các thế lực quốc gia khác còn sót lại rất ít. Nhân khẩu thế giới giảm đi hơn một nửa.

Bây giờ chỉ còn lại hai trăm mấy triệu người. Trong đó hơn mười triệu người lại còn là người của Hoa Hạ. Ngoài ra, những nơi đã từng bị những con cự thú đặt chân tới, toàn bộ đều trở thành một đống đổ nát.


“ Đi thôi! Mọi chuyện đã kết thúc, tôi phải về Liên Minh Châu Âu rồi!” trong mắt Paulina ánh lệ mà nói.

Liên Minh Châu Âu của cô bây giờ cũng trở thành một đống đổ nát, chỉ có một bộ phận nhỏ người chạy thoát được ra ngoài, tổng số người còn lại không tới mười ngàn người.

Ba người đơn giản nói với nhau vài câu, liền ai nấy rời đi. Tâm trạng đều rất nặng nề.

Mấy tiếng sau, một chiếc mẫu hạm khổng lồ được lái tới, rồi khiêng xác con cự thú Thương Long lên, sau đó lái về lãnh thổ của Hoa Hạ.

Sau một tiếng kêu chói tai của con chim ưng khổng lồ, Dương Thiên trực tiếp về tới nhà hắn. Nhìn thấy ba mẹ, em gái hắn, trong mắt Dương Thiên cuối cùng có được một tia an định, sự suy nhược truyền tới từ trong linh hồn đã không chịu đựng được nữa, một cơn mệt mỏi truyền đến, Dương Thiên liền ngất xỉu ngã xuống dưới đất.

Dương Thiên ngủ một giấc liên tục trong vòng bảy ngày!

Đợi tới khi Dương Thiên tỉnh lại, trong phòng hắn rất yên tĩnh, chỉ có vài tiếng động nhỏ yếu ớt truyền từ bên ngoài vào, hắn đứng dậy, cảm nhận trạng thái bản thân một lát.

Thân thể hắn bây giờ hoàn toàn không có thương tích gì, trạng thái tinh thần hoàn hảo. Sự yếu ớt trong linh hồn đều biến mất hoàn toàn, luyện cốt đã hoàn toàn ổn định.

Hắn đi ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Thẩm Tân Lan đang bận bịu bên ngoài.

“Tiểu Thiên, con tỉnh rồi hả? Bây giờ con cảm thấy trong người như thế nào rồi?” Thẩm Tân Lan đang bận, nhìn thấy Dương Thiên, liền bỏ đồ trên tay xuống, rồi chạy tới chỗ hắn, nhìn Dương Thiên với ánh mắt với sự lo lắng.

Giấc ngủ này của Dương Thiên đã kéo dài liên tục trong vòng bảy ngày, nếu như không phải hắn vẫn còn có hơi thở, với lại bà cũng biết con trai mình không phải người bình thường, thì bọn họ đã lập tức đưa Dương Thiên tới bệnh viện rồi.


“Mẹ, con không sao.” Dương Thiên cười nói với bà, vẫy vẫy tay rồi đi ra khỏi phòng.

Đã sắp tới mùa hè, ánh mặt trời bên ngoài rất chói mắt.

Nhưng Dương Thiên lại nhìn thẳng vào mặt trời, trên mặt cảm nhận được hơi nóng của mặt trời, nhiệt độ toả khắp người hắn, làm hắn có một cảm giác rất ấm áp, trong lòng hắn vô cùng khao khát cái cảm giác này.

“Thằng này, mặt trời chói như vậy, làm hư mắt thì sao?”, Thẩm Tân Lan ở bên cạnh nhắc nhở nói.

“A!anh, anh tỉnh rồi à?” từ phía xa, San San chạy nhanh tới, với vẻ mặt vui mừng nhìn Dương Thiên, sau lưng cô bé còn có mấy đứa bạn nhỏ của bé đi theo.

Chỉ là, những bạn nhỏ này của San San đều nhìn Dương Thiên với ánh mắt đầy vẻ sùng bái, bọn nhóc đều thông qua màn hình nhìn thấy Dương Thiên biến thành một người khổng lồ cao gần hai ngàn mét, đã g iết chết con quái vật khổng lồ đáng sợ đó, rất là lợi hại.

“Ha ha! San San!”, Dương Thiên nuông chiều mà sờ đầu em gái hắn.


“Anh ơi, khi nào anh cũng để cho em lợi hại như anh vậy?” San San nhìn anh mình mà hỏi. Cô bé còn nhớ là Dương Thiên đã từng hứa với bé là sẽ dạy cho bé những kỹ năng này.

“Không cần vội, qua mấy hôm nữa anh sẽ dạy cho em!”, Dương Thiên cười nói. Hắn định sẽ làm cho người nhà hắn đều trở thành cường giả, bây giờ Vương Nhã Lộ và Huyền Hư đạo nhân đều đã rời bỏ hắn, hắn bây giờ chỉ còn lại người nhà là những người quan trọng nhất của hắn mà thôi. Hắn tuyệt đối không để cho người nhà hắn xảy ra chuyện nữa.

Những đứa bé ở phía xa đều với một vẻ mặt ngưỡng mộ, và một sự khát vọng, tụi nhỏ cũng muốn học những kỹ năng của Dương Thiên.

Dương Thiên sau khi dỗ được San San và mấy đứa bé đi chỗ khác, liền nhìn vào linh khí tiến hoá khổng lồ bên trong Long Phụng nguyên châu, trong lòng đã có một ý tưởng.

Thực lực trên hành tinh này quá yếu rồi, Dương Thiên thông qua việc hấp thụ một số ký ức của Huyền Hư đạo nhân, biết được đại bộ phận hành tinh trên vũ trụ này đều có thực lực không yếu, Giống như một số hành tinh ở dưới đáy hầu như là những cấp tân tinh, cũng chính là sự tồn tại của cấp S! Còn có một số lượng ít thực lực lớn mạnh cấp tinh vực tồn tại. Bởi vì những hành tinh này đều tiếp xúc với vũ trụ, có thể lấy được rất nhiều lượng tài nguyên từ vũ trụ.

Giống như trái đất này, đã hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo của vũ trụ, chỉ có thể dựa vào tài nguyên của Trái Đất miễn cưỡng đột phá, dựa vào sự thức tĩnh tự nhiên, cho tới bây giờ, trên cả hành tinh số lượng cường giả cấp S quá ít, từ đó chưa thể sinh ra được một cường giả cấp Tinh vực nào.