"Hử?" Dương Thiên chú ý tới trong tay người đàn ông trung niên này giống như nắm chặt cái gì đó.
Dương Thiên đi tới, tiếp cận người đàn ông trung niên, muốn thấy rõ ràng. Lại cảm thấy một cỗ uy áp cường đại ập lại.
“Đây là uy áp của cấp Viên Mãn!”
Dương Thiên cảm thụ được cỗ uy áp này, trong lòng khiếp sợ. Hắn được thần chủ Hư Tuyệt thu làm đệ tử, rất quen mét đối với khí thế của cường giả cấp Viên Mãn.
Hắn cảm thấy khí thế trên người người đàn ông trung niên này thậm chí còn vượt qua sư phụ thần chủ Hư Tuyệt của hắn.
“Làm sao có thể?" Trong mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh hãi, trên trái đất thật sự tồn tại cường giả như vậy.
Dương Thiên thu liễm tâm tình, sau đó thử thu người đàn ông trung niên này vào trong nhẫn không gian, thế nhưng ngay sau đó một cỗ khí thế vô cùng cường đại từ trên người người đàn ông trung niên bộc phát ra, trực tiếp đánh trúng thân thể của hắn.
Dương Thiên thậm chí không có chút lực phản kháng nào, thân thể bay ngược ra ngoài mấy trăm mét.
Cường giả cấp Viên Mãn, cho dù chết đi vô số năm, cũng không phải cường giả cấp Tinh Vực đỉnh phong như Dương Thiên có thể đụng chạm.
Dương Thiên vội vàng lấy ra một linh quả trị liệu thương thế trân quý, một lúc lâu sau lại đi tới bên cạnh người đàn ông trung niên.
"Người đàn ông trung niên này thực lực nghịch thiên, mình tuyệt đối không thể để cho những người khác phát hiện thi thể của ông ta! Bằng không thật sự có khả năng xảy ra đại sự!"
Trên mặt Dương Thiên lộ ra vẻ ngưng trọng. Một khi có người biết một bí cảnh trên trái đất có thi thể của một tồn tại tương tự như cấp Viên Mãn, như vậy sẽ dẫn đến trái đất bị một số tồn tại cường đại chú ý, một khi những tồn tại cường đại kia muốn làm cái gì đối với trái đất, đến lúc đó Dương Thiên sẽ không có bất kỳ biện pháp nào.
Dương Thiên suy nghĩ một chút, sau đó dùng nhẫn không gian thu lại toàn bộ phế tích cung điện này, sau đó ở phía dưới người đàn ông trung niên đào một cái hố lớn sâu tới 10 ngàn mét, tuy rằng không cách nào di động thân thể người đàn ông trung niên này, nhưng đào một cái hố lớn ở dưới đáy, thi thể người đàn ông trung niên sẽ rơi xuống.
Dương Thiên nhìn thoáng qua thi thể của người đàn ông trung niên này, hít sâu một hơi, vung tay lên, hoàn toàn chôn vùi cái hố lớn này lại.
Trong chốc lát, cung điện và thi thể người đàn ông biến mất, liếc mắt nhìn lại, nơi này không có bất kỳ bất đồng nào cùng những nơi khác.
Dương Thiên phân phó chín con yêu thú cấp Tinh Vực lúc trước thu phục bảo vệ ở bên cạnh.
Yêu thú hai cánh kia lại trực tiếp bị hắn đánh chết, phòng ngừa có người có thể thăm dò được ký ức của con yêu thú này.
Làm xong hết thảy, Dương Thiên rốt cục yên lòng.
Ngoại trừ hắn, cho dù là ai cũng không có khả năng nghĩ tới cách đáy đất 10 ngàn mét lại có thi thể của một vị cường giả cấp Viên Mãn.
Khi Dương Thiên làm những việc này, Tiểu Quang vẫn luôn theo dõi bốn phía, đảm bảo bốn phía không có ai đến.
Sau đó, Dương Thiên xoay người rời khỏi nơi này, hiện tại thực lực của hắn còn rất yếu, đợi đến khi hắn trở thành cường giả chân chính, hắn cũng có thể vạch trần toàn bộ bí mật ở nơi này.
Dương Thiên đi ra khỏi bí cảnh Bắc Băng Dương.
“Thiếu gia Dương Thiên!"
Lỗ Đạt cùng mười một người nhìn thấy thân ảnh Dương Thiên, cung kính nói.
“Đi thôi!" Dương Thiên phân phó nói.
“Vâng, thiếu gia Dương Thiên!"
Lỗ Đạt trực tiếp lấy phi thuyền vũ trụ ra, sau đó lại đi tới hải vực Bermuda.
"Lỗ Đạt, các ngươi ở chỗ này chờ thêm chín tháng nữa, sau đó chúng ta liền xuất phát trở lại công ty lỗ sâu ảo." Dương Thiên nói.
Đám người Lỗ Đạt đáp, thời gian chín tháng đối với bọn họ mà nói rất ngắn ngủi, hơi tu luyện một tý là có thể trải qua chín tháng.
Dương Thiên phân phó đám người Lỗ Đạt, sau đó cũng không có về nhà, mà là xoay người đi tới hải vực Thái Bình Dương rộng lớn. Mục đích của Dương Thiên là bí cảnh trên hải vực Thái Bình Dương, đây là nơi lúc trước hắn đột phá tới cấp tân tinh.
Lúc này bí cảnh Thái Bình Dương không còn một người, chỉ còn lại có một cái cánh cửa tản ra ánh sáng màu xanh lam yếu ớt. Đây là lối vào bí cảnh.
Dương Thiên trực tiếp đi vào.
Bí cảnh khổng lồ, vùng đất hoang vắng, cây cối mục nát, nơi này hoàn toàn là một mảnh bí cảnh suy bại, bị tàn phá triệt để.
Lúc trước bởi vì bí cảnh Bắc Băng Dương, Dương Thiên cũng thăm dò tất cả các bí cảnh trên hải đảo Thái Bình Dương này một lần, ngoại trừ phát hiện một ít quả Huyền Cảnh Vương mất hơn phân nửa linh lực, liền không có phát hiện nào khác.
Dương Thiên cuối cùng đi tới bên cạnh cung điện sụp đổ.
Khu vực kia lúc trước vẫn là nơi hắn cùng đám người Uy Đế đối đầu.
Nguyên liệu làm nên cung điện này vô cùng kiên cố, trọng lượng kinh người, cho nên đến bây giờ không ai có thể dời phế tích này đi.
Dương Thiên dùng nhẫn không gian thu lại toàn bộ những phế tích cung điện này, sau đó đi tới bên cạnh ba thân thể thật lớn.
"Hả? Uy áp của vị cường giả đầu trâu này thập phần dọa người, tương tự như người đàn ông trung niên ở bí cảnh Bắc băng Dương kia.”
"Đây là xương người? Chủ nhân của phi thuyền Hi Diệu lưu lại sao?"
Dương Thiên yên lặng suy đoán trong lòng.
Theo kiến thức của hắn càng ngày càng mở rộng, phi thuyền Hi Diệu lại là rất bình thường, thực lực cường giả đầu trâu mạnh như vậy sẽ không có khả năng cưỡi phi thuyền Hi Diệu bình thường như vậy.
“Hẳn là ở thời đại mấy chục ngàn hoặc mấy trăm ngàn năm trước, thậm chí là xa hơn đã có cường giả đến từ hệ Ngân Hà trong lúc vô tình đi tới trái đất, cũng ngoài ý muốn tiến vào trong bí cảnh hải đảo Thái Bình Dương, nhưng lại gặp phải công kích không biết khiến phi thuyền bị đứt gãy, chính mình cũng tử vong.” Dương Thiên suy đoán.