"Dương Thiên, ngươi lại dám giết chết thiên tài của thần điện chúng ta?" Khuôn mặt Tạp Đốn mang vẻ giận dữ.
Dương Thiên lại không để ý đến lời nói của ông ta, sau khi thu lấy thi thể của thiên tài cuối cùng, dường như không hề do dự mà nhanh chóng chạy đi xa.
Hắn trực tiếp lấy ra một quả Kim Linh, nuốt vào trong bụng, tốc độ của hắn lập tức tăng vọt, vượt xa tốc độ của cường giả cấp Tinh Vực đỉnh phong, tốc độ này thậm chí đạt đến cấp Hắc Động trung kì.
"Ầm!"
Một bàn tay hỏa diễm khổng lồ xuất hiện, che khuất cả bầu trời, trực tiếp đánh tới Dương Thiên.
Đó là đòn công kích đơn thuần của Tạp Đốn, bây giờ Tạp Đốn dùng toàn bộ thực lực chống lại hồn thú Hư Vô này, một khi hồn thú Hư Vô thoát ra khỏi kết giới thần điện, vậy thì tai họa của thần điện cũng chính là tai họa của thành Mộc Ngân.
Thế nhưng, cho dù chỉ là một đòn đơn thuần của ông ta nhưng lực công kích cũng vượt qua cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong.
Cung điện liền sụp đổ, liên tục xuất hiện vết nứt trên mặt đất, Dương Thiên chỉ cảm thấy một cỗ khí tức vô cùng khiếp sợ truyền đến.
Ánh mắt hắn lộ vẻ điên cuồng, sau đó trong tay xuất hiện một quả phát ra ánh sáng màu trắng kì lạ.
Đó chính là quả Sinh Mệnh, Dương Thiên tính toán dùng quả Sinh Mệnh chống lại đòn công kích của Tạp Đốn.
Cuối cùng, bàn tay khổng lồ này hoàn toàn đánh đến người Dương Thiên, khải giáp màu đen trên người hắn lập tức bị vỡ vụn, sau đó toàn bộ xương cốt của hắn đều bị đứt gãy.
Phải biết rằng, khải giáp màu đen chính là thần binh cấp chín, nhưng gặp phải bàn tay hỏa diễm khổng lồ, dường như không hề có năng lực phản kháng, liền bị phá hủy.
Một cỗ khí tức vô cùng nóng rực đánh lên người Dương Thiên, đi vào trong cơ thể của Dương Thiên rồi phá hủy kết cấu thân thể của Dương Thiên.
Ở bên còn lại, từng ánh sáng màu trắng xuất hiện, liên tục nhấp nháy trong cơ thể Dương Thiên, hồi phục thân thể cho Dương Thiên.
Thế nhưng, lực công kích của cường giả cấp Lĩnh Chủ mạnh mẽ như thế nào, tốc độ hồi phục của quả Sinh Mệnh hoàn toàn không sánh bằng tốc độ phá hủy của hỏa diễm.
"Không hay rồi! Ngăn không được!" Lúc này mặc dù khuôn mặt của Dương Thiên mang vẻ điên cuồng, nhưng trong lòng lại vô cùng bình tĩnh.
"Tiểu Quang!"
Dương Thiên hô lên, hắn chuẩn bị thay đổi vị trí của toàn bộ Long phượng nguyên châu, Thần châu thời gian, còn có rất nhiều Hồn Thạch của hắn.
Hắn sắp chết, nhưng trước khi chết tuyệt đối không để Long phượng nguyên châu xảy ra sai sót gì.
Vù...
Lúc Dương Thiên chuẩn bị đổi vị trí, Long phượng nguyên châu trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện dao động, sau đó hỏa diễm nóng rực không ngừng phá hủy trong cơ thể hắn đột nhiên dừng lại, tiếp theo tất cả lại điên cuồng bay về Long phượng nguyên châu trong đầu hắn.
Không đến vài giây, cơ thể hắn đã hoàn toàn không còn khí tức hỏa diễm nóng rực.
Khí lưu quả Sinh Mệnh tràn ngập trong kinh mạch của Dương Thiên, bắt đầu không ngừng hồi phục thân thể của hắn.
"Đi!" Trong mắt Dương Thiên lộ vẻ vui mừng. Trong thời khắc mấu chốt, Long phượng nguyên châu lại hấp thu hỏa diễm nóng rực trong người hắn. Hắn điên cuồng bỏ chạy.
"Cái gì? Lại không chết?" Khuôn mặt Tạp Đốn hiện vẻ chấn động.
Ông ta là cường giả cấp Lĩnh Chủ, mà Dương Thiên chỉ ở cấp Tinh Vực đỉnh phong nhưng lại ngăn cản được đòn công kích của ông ta?
Lúc này ánh mắt đỏ như máu của hồn thú Hư Vô cũng nhìn về Dương Thiên, ánh mắt hung ác khôi phục lại vẻ trấn tĩnh.
Mặc dù bây giờ cậu tràn ngập dục vọng muốn hủy diệt, nhưng kí ức trước đó vẫn chưa hoàn toàn mất đi.
Đến lúc thời gian mở huyết hồn của cậu càng ngày càng dài, cậu sẽ trở thành một kẻ hủy diệt hoàn toàn, không có bất kì kí ức nào! Chỉ còn suy nghĩ giết chết, phá hủy.
Trong bí cảnh Hư Vô, một Huyết hồn giả xuất hiện sẽ đụng phải sự vây giết của toàn bộ thế lực! Một Huyết hồn giả trưởng thành thật sự rất đáng sợ, dường như có thể phá hủy tất cả.
"Dương đại ca, Lạc Kỳ ta không nợ ai, chỉ nợ ngươi một ân tình. Bây giờ để ta trả nợ ân tình này". Trong mắt thần thú Hư Vô hiện vẻ phức tạp, trong nháy mắt lại trở nên hung dữ, vô cùng khủng khiếp.
"Gầm" Một tiếng rống nổi giận truyền đến, khí thế trên người hồn thú Hư Vô lại tăng một chút, ánh sáng màu đen trên sừng chớp động, sau đó tia sáng màu đen đánh ra, lại có những vết nứt nhỏ li ti ở kết giới của thần điện.
"Ầm!"
Ngay sau đó, thân thể của hồn thú Hư Vô đánh vào vết nứt này. Trong nháy mắt vết nứt mở rộng ra.
"Không hay rồi! Hồn thú Hư Vô sắp thoát ra rồi!" Hư Linh kinh ngạc nói: " Cậu ta đang tiêu hao căn nguyên của mình. Tạp Đốn, chúng ta dốc sức ra tay. Không cần quan tâm Dương Thiên kia nữa".
Ông ta nhìn thấy Dương Thiên ở phía xa, nhưng Dương Thiên lại không đáng quan tâm so với chuyện của hồn thú Hư Vô.
Trong mắt Tạp Đốn bỗng nhiên lộ ra vẻ không cam tâm, nhìn Dương Thiên chạy càng ngày càng xa, trong mắt tràn ngập sát ý cuồng bạo.
"Dương Thiên, lần sau gặp lại ngươi, ta nhất định sẽ giết ngươi!"
"Ừm? Lại không tấn công nữa? Lực công kích của hồn thú Hư Vô trở nên mạnh hơn rồi?" Lúc này trong lòng Dương Thiên tràn ngập niềm vui, bóng người của hắn hoàn toàn trốn khỏi thần điện.
Hắn liền đến một nơi, sau đó mang theo Lạc Thanh nhanh chóng rời khỏi thành Mộc Ngân.
Hắn giết chết năm mươi chín thiên tài của thần điện, thần điện Hư Vô chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn. Hắn không thể tiếp tục ở trong thành Mộc Ngân nữa.
Trong mười ngày, dường như Dương Thiên đều chạy trốn, không dám dừng lại.
Sau mười ngày, cuối cùng hắn dừng lại.
"Dương Thiên, ngươi lại dám giết chết thiên tài của thần điện chúng ta?" Khuôn mặt Tạp Đốn mang vẻ giận dữ.
Dương Thiên lại không để ý đến lời nói của ông ta, sau khi thu lấy thi thể của thiên tài cuối cùng, dường như không hề do dự mà nhanh chóng chạy đi xa.
Hắn trực tiếp lấy ra một quả Kim Linh, nuốt vào trong bụng, tốc độ của hắn lập tức tăng vọt, vượt xa tốc độ của cường giả cấp Tinh Vực đỉnh phong, tốc độ này thậm chí đạt đến cấp Hắc Động trung kì.
"Ầm!"
Một bàn tay hỏa diễm khổng lồ xuất hiện, che khuất cả bầu trời, trực tiếp đánh tới Dương Thiên.
Đó là đòn công kích đơn thuần của Tạp Đốn, bây giờ Tạp Đốn dùng toàn bộ thực lực chống lại hồn thú Hư Vô này, một khi hồn thú Hư Vô thoát ra khỏi kết giới thần điện, vậy thì tai họa của thần điện cũng chính là tai họa của thành Mộc Ngân.
Thế nhưng, cho dù chỉ là một đòn đơn thuần của ông ta nhưng lực công kích cũng vượt qua cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong.
Cung điện liền sụp đổ, liên tục xuất hiện vết nứt trên mặt đất, Dương Thiên chỉ cảm thấy một cỗ khí tức vô cùng khiếp sợ truyền đến.
Ánh mắt hắn lộ vẻ điên cuồng, sau đó trong tay xuất hiện một quả phát ra ánh sáng màu trắng kì lạ.
Đó chính là quả Sinh Mệnh, Dương Thiên tính toán dùng quả Sinh Mệnh chống lại đòn công kích của Tạp Đốn.
Cuối cùng, bàn tay khổng lồ này hoàn toàn đánh đến người Dương Thiên, khải giáp màu đen trên người hắn lập tức bị vỡ vụn, sau đó toàn bộ xương cốt của hắn đều bị đứt gãy.
Phải biết rằng, khải giáp màu đen chính là thần binh cấp chín, nhưng gặp phải bàn tay hỏa diễm khổng lồ, dường như không hề có năng lực phản kháng, liền bị phá hủy.
Một cỗ khí tức vô cùng nóng rực đánh lên người Dương Thiên, đi vào trong cơ thể của Dương Thiên rồi phá hủy kết cấu thân thể của Dương Thiên.
Ở bên còn lại, từng ánh sáng màu trắng xuất hiện, liên tục nhấp nháy trong cơ thể Dương Thiên, hồi phục thân thể cho Dương Thiên.
Thế nhưng, lực công kích của cường giả cấp Lĩnh Chủ mạnh mẽ như thế nào, tốc độ hồi phục của quả Sinh Mệnh hoàn toàn không sánh bằng tốc độ phá hủy của hỏa diễm.
"Không hay rồi! Ngăn không được!" Lúc này mặc dù khuôn mặt của Dương Thiên mang vẻ điên cuồng, nhưng trong lòng lại vô cùng bình tĩnh.
"Tiểu Quang!"
Dương Thiên hô lên, hắn chuẩn bị thay đổi vị trí của toàn bộ Long phượng nguyên châu, Thần châu thời gian, còn có rất nhiều Hồn Thạch của hắn.
Hắn sắp chết, nhưng trước khi chết tuyệt đối không để Long phượng nguyên châu xảy ra sai sót gì.
Vù...
Lúc Dương Thiên chuẩn bị đổi vị trí, Long phượng nguyên châu trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện dao động, sau đó hỏa diễm nóng rực không ngừng phá hủy trong cơ thể hắn đột nhiên dừng lại, tiếp theo tất cả lại điên cuồng bay về Long phượng nguyên châu trong đầu hắn.
Không đến vài giây, cơ thể hắn đã hoàn toàn không còn khí tức hỏa diễm nóng rực.
Khí lưu quả Sinh Mệnh tràn ngập trong kinh mạch của Dương Thiên, bắt đầu không ngừng hồi phục thân thể của hắn.
"Đi!" Trong mắt Dương Thiên lộ vẻ vui mừng. Trong thời khắc mấu chốt, Long phượng nguyên châu lại hấp thu hỏa diễm nóng rực trong người hắn. Hắn điên cuồng bỏ chạy.
"Cái gì? Lại không chết?" Khuôn mặt Tạp Đốn hiện vẻ chấn động.
Ông ta là cường giả cấp Lĩnh Chủ, mà Dương Thiên chỉ ở cấp Tinh Vực đỉnh phong nhưng lại ngăn cản được đòn công kích của ông ta?
Lúc này ánh mắt đỏ như máu của hồn thú Hư Vô cũng nhìn về Dương Thiên, ánh mắt hung ác khôi phục lại vẻ trấn tĩnh.
Mặc dù bây giờ cậu tràn ngập dục vọng muốn hủy diệt, nhưng kí ức trước đó vẫn chưa hoàn toàn mất đi.
Đến lúc thời gian mở huyết hồn của cậu càng ngày càng dài, cậu sẽ trở thành một kẻ hủy diệt hoàn toàn, không có bất kì kí ức nào! Chỉ còn suy nghĩ giết chết, phá hủy.
Trong bí cảnh Hư Vô, một Huyết hồn giả xuất hiện sẽ đụng phải sự vây giết của toàn bộ thế lực! Một Huyết hồn giả trưởng thành thật sự rất đáng sợ, dường như có thể phá hủy tất cả.
"Dương đại ca, Lạc Kỳ ta không nợ ai, chỉ nợ ngươi một ân tình. Bây giờ để ta trả nợ ân tình này". Trong mắt thần thú Hư Vô hiện vẻ phức tạp, trong nháy mắt lại trở nên hung dữ, vô cùng khủng khiếp.
"Gầm" Một tiếng rống nổi giận truyền đến, khí thế trên người hồn thú Hư Vô lại tăng một chút, ánh sáng màu đen trên sừng chớp động, sau đó tia sáng màu đen đánh ra, lại có những vết nứt nhỏ li ti ở kết giới của thần điện.
"Ầm!"
Ngay sau đó, thân thể của hồn thú Hư Vô đánh vào vết nứt này. Trong nháy mắt vết nứt mở rộng ra.
"Không hay rồi! Hồn thú Hư Vô sắp thoát ra rồi!" Hư Linh kinh ngạc nói: " Cậu ta đang tiêu hao căn nguyên của mình. Tạp Đốn, chúng ta dốc sức ra tay. Không cần quan tâm Dương Thiên kia nữa".
Hắn liền đến một nơi, sau đó mang theo Lạc Thanh nhanh chóng rời khỏi thành Mộc Ngân.
Hắn giết chết năm mươi chín thiên tài của thần điện, thần điện Hư Vô chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn. Hắn không thể tiếp tục ở trong thành Mộc Ngân nữa.
Trong mười ngày, dường như Dương Thiên đều chạy trốn, không dám dừng lại.