Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 663: Ta đưa ngươi đi tìm ca ca





Thời gian trôi qua ba tháng, mà bây giờ Dương Thiên đã dùng hết toàn bộ tám mươi bảy viên Hồn Thạch cướp được, cường độ linh hồn của Dương Thiên bây giờ đã đến linh hồn gấp tám lần.

Cường độ linh hồn thế này vô cùng ngạc nhiên! Thế nhưng, Dương Thiên cảm thấy cường độ linh hồn của mình vẫn chưa đến giới hạn, hắn còn có thể hấp thu Hồn Thạch.

"Nếu có càng nhiều Hồn Thạch, cường độ linh hồn của mình còn có thể tiếp tục gia tăng! Không biết có thể tăng đến mức độ bao nhiêu". Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Trong ba tháng này, hắn đều dành phần lớn thời gian nâng cao cường độ linh hồn của mình. Tu luyện lại chậm hơn.

"Ồ? Đạt đến linh hồn gấp tám lần, mình lại tăng tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc lên rất nhiều". Ý thức Dương Thiên chìm vào trong Nguyên châu hệ phong, cảm thấy lĩnh ngộ pháp tắc trở nên rất dễ dàng.

Trước đó lĩnh ngộ pháp tắc hệ phong của Dương Thiên đã đạt đến trình độ Đao pháp Thủy Nguyên thức thứ tư, muốn lĩnh ngộ đến trình độ thức thứ chín cần ba năm, lúc này linh hồn của Dương Thiên từ linh hồn gấp bốn lần tăng lên đến linh hồn gấp tám lần, bây giờ chỉ cần chưa đến nửa năm liền có thể lĩnh ngộ hoàn toàn.

Muốn lĩnh độ pháp tắc hệ lôi đến trình độ Đao pháo Thủy Nguyên thức thứ chín cần hơn bốn năm, nhưng bây giờ chỉ cần hai năm liền có thể lĩnh ngộ hoàn toàn.

Gộp lại, Dương Thiên chỉ cần ba năm rưỡi có thể lĩnh ngộ pháp tắc hệ phong và hệ lôi đến trình độ Đao pháp Thủy Nguyên thức thứ chín, nói đúng hơn là Dương Thiên có thể vượt qua cửa thứ bảy và cửa thứ tám của cửa ải pháp tắc!

Đương nhiên, Dương Thiên càng liên tục mở rộng thời gian lĩnh ngộ thì thời gian này có thể tiếp tục giảm xuống.

"Tiêu hao hết Hồn Thạch, mình phải nghĩ cách tiếp tục có được Hồn Thạch". Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Trước đó hắn thẳng thừng đắc tội với thần điện Hư Vô, mới giành được nhiều Hồn Thạch, cơ hội như vậy quá ít.

Bình thường, Dương Thiên muốn giết chết một thiên tài thần điện rất khó, càng khỏi phải nói đến việc giành lấy Hồn Thạch trong tay cường giả cấp Hắc Động.

"Không biết bây giờ tình hình của thành Mộc Ngân thế nào rồi?"

Ba tháng trước, thần thú Hư Vô xuất thế, thoát khỏi sự khống chế của nhóm Tạp Đốn, Hư Linh, lúc đó Dương Thiên nôn nóng bỏ chạy, cơ bản không biết sau đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

"Tiểu Quang!" Dương Thiên liền gọi to.

Một con rắn biển nhỏ dài đến bốn mươi cm bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.

Tiểu Quang vẫn luôn bảo vệ sự an toàn của Dương Thiên trong ba tháng, cảnh giác quan sát xung quanh, không đi đâu khác.

Dương Thiên chuẩn bị để Tiểu Quang đến thành Mộc Ngân lần cuối, tìm hiểu tình hình, sau đó điều tra tung tích của Lạc Kỳ.

Ánh mắt Dương Thiên nhìn về nơi xa, ở đó có một cô bé ngồi im lặng, ngây người ra.

"Tiểu Thanh". Dương Thiên gọi.

Cô bé ngơ ngác chạy qua, hai mắt thẫn thờ nhìn Dương Thiên.

"Ta đưa ngươi đi tìm ca ca". Dương Thiên khẽ nói. Hắn chìm vào tu luyện nhưng lại bỏ quên cảm giác của cô bé.

Dương Thiên nhìn cô bé, khẽ nói.

Ba tháng này, phần lớn thời gian Tiểu Thanh đều ngẩn người ra, một mình không biết đang nghĩ cái gì.

Dương Thiên khẽ thở dài trong lòng, hắn vẵn chưa thực hiện lời hứa với cô bé.

Bây giờ hắn chuẩn bị điều tra kĩ càng thành Mộc Ngân một lượt, sau đó tìm kiếm Lạc Kỳ!

Hắn không tin một người sống sờ sờ lại biến mất trong thành Mộc Ngân.

Lạc Thanh nghe lời nói của Dương Thiên, một tia sáng chợt hiện lên trong ánh mắt đờ đẫn. Cô vội vàng chạy qua nói: "Cảm ơn thúc".

Dương Thiên nhìn dáng vẻ này của Lạc Thanh, trong lòng càng thấy khó chịu, hắn có thể giết người khác không một chút kiêng dè nào để tranh đoạt bảo vật, nhưng cũng có lúc, nội tâm hắn lại vô cùng mềm yếu. Hắn cũng cảm thấy mình rất phức tạp.

"Đi thôi!" Lúc này Dương Thiên mặc Huyễn Thị, hoàn toàn thành một người khác, hắn dẫn Lạc Thanh nhanh chóng chạy về phía thành Mộc Ngân.

Đương nhiên, Dương Thiên không thể vào thành Mộc Ngân, Huyễn Thị của hắn chỉ có thể che giấu cường giả cấp Hắc Động.

Dương Thiên để Tiểu Quang nhanh chóng vào thành Mộc Ngân, lẻn vào trong phân điện thành Mộc Ngân của thần điện Hư Vô, xem xét cẩn thận.

...

Vài tháng trước, hai cường giả cấp Lĩnh Chủ Tạp Đốn và Hư Linh liên thủ với đa số cường giả cấp Hắc Động vẫn không thể nào ngăn cản hồn thú Hư Vô. Hồn thú Hư Vô khổng lồ thoát khỏi họ, gây ra một vụ tàn sát lớn trong toàn bộ thành Mộc Ngân, phá hủy nửa thành trì, thế nhưng sau mười ngày, người từ trụ sở thần điện Hư Vô đến, sau đó hợp lực vây quét hồn thú Hư Vô.

Lúc đó thành Mộc Ngân lại khôi phục vẻ yên bình, toàn bộ cung điện bị sụp đổ cũng được xây dựng lại một lần nữa.

Trong cung điện của thần điện khổng lồ, ngoài hai cường giả cấp Lĩnh Chủ Hư Linh và Tạp Đốn ra, ở bên cạnh họ còn có ba cường giả cấp Lĩnh Chủ!

Khuôn mặt Hư Linh và Tạp Đốn hiện vẻ cung kính.

"Việc được điều tra thế nào rồi?" Người đàn ông trung niên dẫn đầu trên mặt có bí văn vảy cá nói.

"Bẩm đại nhân, Huyết hồn giả thức tỉnh đó có lẽ là Lạc Kỳ của thành Hắc Thiết! Trước đó Hắc Thiết giết chết em gái của cậu ta, làm cho cậu ta thức tỉnh Huyết hồn". Tạp Đốn cung kính nói.

"Hừ! Chỉ mình Hắc Thiết cấp Hắc Động đỉnh phong lại để cho thần điện chúng ta chịu tổn thất lớn như vậy, chết mấy nghìn cường giả cấp Hắc Động, đó là điều sỉ nhục của thần điện chúng ta!" Người trên mặt có bí văn vảy cá kia lạnh lùng nói.

Hai người Hư Linh và Tạp Đốn không dám nói chuyện.

"Bây giờ Lạc Kỳ đang ở đâu?" Người kia hỏi.

Thời gian trôi qua ba tháng, mà bây giờ Dương Thiên đã dùng hết toàn bộ tám mươi bảy viên Hồn Thạch cướp được, cường độ linh hồn của Dương Thiên bây giờ đã đến linh hồn gấp tám lần.

Cường độ linh hồn thế này vô cùng ngạc nhiên! Thế nhưng, Dương Thiên cảm thấy cường độ linh hồn của mình vẫn chưa đến giới hạn, hắn còn có thể hấp thu Hồn Thạch.

"Nếu có càng nhiều Hồn Thạch, cường độ linh hồn của mình còn có thể tiếp tục gia tăng! Không biết có thể tăng đến mức độ bao nhiêu". Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Trong ba tháng này, hắn đều dành phần lớn thời gian nâng cao cường độ linh hồn của mình. Tu luyện lại chậm hơn.

"Ồ? Đạt đến linh hồn gấp tám lần, mình lại tăng tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc lên rất nhiều". Ý thức Dương Thiên chìm vào trong Nguyên châu hệ phong, cảm thấy lĩnh ngộ pháp tắc trở nên rất dễ dàng.

Trước đó lĩnh ngộ pháp tắc hệ phong của Dương Thiên đã đạt đến trình độ Đao pháp Thủy Nguyên thức thứ tư, muốn lĩnh ngộ đến trình độ thức thứ chín cần ba năm, lúc này linh hồn của Dương Thiên từ linh hồn gấp bốn lần tăng lên đến linh hồn gấp tám lần, bây giờ chỉ cần chưa đến nửa năm liền có thể lĩnh ngộ hoàn toàn.

Muốn lĩnh độ pháp tắc hệ lôi đến trình độ Đao pháo Thủy Nguyên thức thứ chín cần hơn bốn năm, nhưng bây giờ chỉ cần hai năm liền có thể lĩnh ngộ hoàn toàn.

Gộp lại, Dương Thiên chỉ cần ba năm rưỡi có thể lĩnh ngộ pháp tắc hệ phong và hệ lôi đến trình độ Đao pháp Thủy Nguyên thức thứ chín, nói đúng hơn là Dương Thiên có thể vượt qua cửa thứ bảy và cửa thứ tám của cửa ải pháp tắc!

Đương nhiên, Dương Thiên càng liên tục mở rộng thời gian lĩnh ngộ thì thời gian này có thể tiếp tục giảm xuống.

"Tiêu hao hết Hồn Thạch, mình phải nghĩ cách tiếp tục có được Hồn Thạch". Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Trước đó hắn thẳng thừng đắc tội với thần điện Hư Vô, mới giành được nhiều Hồn Thạch, cơ hội như vậy quá ít.

Bình thường, Dương Thiên muốn giết chết một thiên tài thần điện rất khó, càng khỏi phải nói đến việc giành lấy Hồn Thạch trong tay cường giả cấp Hắc Động.

"Không biết bây giờ tình hình của thành Mộc Ngân thế nào rồi?"

Ba tháng trước, thần thú Hư Vô xuất thế, thoát khỏi sự khống chế của nhóm Tạp Đốn, Hư Linh, lúc đó Dương Thiên nôn nóng bỏ chạy, cơ bản không biết sau đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

"Tiểu Quang!" Dương Thiên liền gọi to.

Một con rắn biển nhỏ dài đến bốn mươi cm bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.

Tiểu Quang vẫn luôn bảo vệ sự an toàn của Dương Thiên trong ba tháng, cảnh giác quan sát xung quanh, không đi đâu khác.

Dương Thiên chuẩn bị để Tiểu Quang đến thành Mộc Ngân lần cuối, tìm hiểu tình hình, sau đó điều tra tung tích của Lạc Kỳ.

Ánh mắt Dương Thiên nhìn về nơi xa, ở đó có một cô bé ngồi im lặng, ngây người ra.

"Tiểu Thanh". Dương Thiên gọi.

Cô bé ngơ ngác chạy qua, hai mắt thẫn thờ nhìn Dương Thiên.

"Ta đưa ngươi đi tìm ca ca". Dương Thiên khẽ nói. Hắn chìm vào tu luyện nhưng lại bỏ quên cảm giác của cô bé.

Dương Thiên nhìn cô bé, khẽ nói.

Ba tháng này, phần lớn thời gian Tiểu Thanh đều ngẩn người ra, một mình không biết đang nghĩ cái gì.

Dương Thiên khẽ thở dài trong lòng, hắn vẵn chưa thực hiện lời hứa với cô bé.

Bây giờ hắn chuẩn bị điều tra kĩ càng thành Mộc Ngân một lượt, sau đó tìm kiếm Lạc Kỳ!

Hắn không tin một người sống sờ sờ lại biến mất trong thành Mộc Ngân.

Lạc Thanh nghe lời nói của Dương Thiên, một tia sáng chợt hiện lên trong ánh mắt đờ đẫn. Cô vội vàng chạy qua nói: "Cảm ơn thúc".

Dương Thiên nhìn dáng vẻ này của Lạc Thanh, trong lòng càng thấy khó chịu, hắn có thể giết người khác không một chút kiêng dè nào để tranh đoạt bảo vật, nhưng cũng có lúc, nội tâm hắn lại vô cùng mềm yếu. Hắn cũng cảm thấy mình rất phức tạp.

"Đi thôi!" Lúc này Dương Thiên mặc Huyễn Thị, hoàn toàn thành một người khác, hắn dẫn Lạc Thanh nhanh chóng chạy về phía thành Mộc Ngân.

Đương nhiên, Dương Thiên không thể vào thành Mộc Ngân, Huyễn Thị của hắn chỉ có thể che giấu cường giả cấp Hắc Động.

Dương Thiên để Tiểu Quang nhanh chóng vào thành Mộc Ngân, lẻn vào trong phân điện thành Mộc Ngân của thần điện Hư Vô, xem xét cẩn thận.

...

Vài tháng trước, hai cường giả cấp Lĩnh Chủ Tạp Đốn và Hư Linh liên thủ với đa số cường giả cấp Hắc Động vẫn không thể nào ngăn cản hồn thú Hư Vô. Hồn thú Hư Vô khổng lồ thoát khỏi họ, gây ra một vụ tàn sát lớn trong toàn bộ thành Mộc Ngân, phá hủy nửa thành trì, thế nhưng sau mười ngày, người từ trụ sở thần điện Hư Vô đến, sau đó hợp lực vây quét hồn thú Hư Vô.


























































Hai người Hư Linh và Tạp Đốn không dám nói chuyện.