Lạc Kỳ nhìn về phía em gái tuổi của mình, trong mắt có quá nhiều luyến tiếc, nhưng cậu đã bị uống dược phẩm Huyết Hồn, rất khó sống sót.
"Tiểu Thanh." Lạc Kỳ nhìn em gái mình, nhẹ giọng nói: "Ông trời vẫn không bất công với ca, có thể để cho ca gặp muội một lần nữa trước khi chết. Xin lỗi, ca ca không thể chăm sóc muội nữa rồi. Hứa với ca, dũng cảm lên."
Bộp!
Trong mắt Lạc Kỳ còn lưu luyến, nhưng hai tay của cậu đã vô lực buông xuống đất.
"Tiểu Thanh, tạm biệt."
Một tia ý niệm cuối cùng trong đầu Lạc Kỳ hiện lên, sau đó hai mắt cậu hoàn toàn nhắm lại.
Cậu vốn còn nửa ngày để sống, nhưng lại lựa chọn bộc phát linh hồn của mình, giải quyết toàn bộ đám người thần điện Hư Vô.
Cậu sợ em gái mình bị những người này bắt được. Lấy thực lực của Dương Thiên chắc chắn không phải là đối thủ của những người đó.
"Ca ca, ca đừng chết mà." Lạc Thanh nằm sấp trên người ca ca của mình, gào khóc thảm thiết.
“Thúc thúc, ngươi có thể cứu sống ca ca ta hay không?" Trên khuôn mặt nhỏ bé của Lạc Thanh tràn đầy nước mắt, đột nhiên nàng nhìn thấy Dương Thiên, trong mắt lộ ra vẻ cầu khẩn.
"Ta thử một chút." Dương Thiên gật đầu.
Dưới ánh mắt chờ mong của Lạc Thanh, Dương Thiên trực tiếp lấy ra một quả tản ra ánh sáng màu trắng kì dị, sau đó bỏ vào trong miệng Lạc Kỳ.
Đây là quả Sinh Mệnh có thể khải tử hoàn sinh.
Quả màu trắng trong nháy mắt hóa thành một luồng khí lưu, tiến vào trong cơ thể Lạc Kỳ, sau đó liền hoàn toàn biến mất. Nhưng Lạc Kỳ không thay đổi gì hết.
Dương Thiên cau mày, chờ đợi. Lạc Thanh ở bên cạnh Dương Thiên, bàn tay nhỏ bé nắm chặt, trong lòng không ngừng cầu nguyện.
Nhưng nửa giờ sau, Lạc Kỳ vẫn không có chút thay đổi nào.
“Thất bại?” Khuôn mặt Dương Thiên có chút khó coi.
“Là bởi vì thực lực của Lạc Kỳ vượt qua cấp tinh chủ sao?”
Quả Sinh Mệnh chỉ có hiệu quả đối với cường giả cấp tinh chủ cùng với cấp tinh chủ trở xuống, hiện tại thực lực của Lạc Kỳ cũng có thể sánh ngang với cấp Lĩnh Chủ, cho nên quả Sinh Mệnh không có tác dụng với cậu.
Trên khuôn mặt nhỏ bé của Lạc Thanh đầu tiên là có vẻ chờ mong, nhưng nhìn khuôn mặt khó coi của Dương Thiên, còn có bộ dáng ca ca của mình,liền đoán được kết quả.
"Hu hu hu..." Tiểu cô nương ngồi xổm xuống, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy nước mắt, vươn cánh tay nhỏ bé của mình, muốn ôm lấy ca ca của mình.
"Ca ca, chúng ta về nhà thôi."
Lời nói nhẹ nhàng mang theo nức nở, nghe qua lại làm cho người ta vô cùng chua xót.
"Hử?" Dương Thiên cũng không dễ chịu trong lòng, nhưng hắn bỗng nhiên nhíu mày.
Lúc vừa rồi, hắn cảm nhận được linh hồn Lạc Kỳ dường như phiêu tán ra một chút. Khí thế hơi yếu một chút.
Nhưng mà biến hóa này quá ít, nếu không linh hồn lúc này đã đạt tới hơn tám lần của Dương Thiên thậm chí còn không cảm thụ được tia biến hóa này.
"Linh hồn Lạc Kỳ đang tràn ra, nếu linh hồn của cậu ấy phiêu tán đến cấp Tinh Chủ, liệu đó có phải là do quả Sinh Mệnh có hiệu quả đối với cậu ấy hay không?” Dương Thiên yên lặng nghĩ trong lòng.
Thực lực của Huyết Hồn giả toàn bộ là đến từ linh hồn. Linh hồn yếu đi, thực lực tự nhiên giảm xuống.
“Chờ thực lực của Lạc Kỳ giảm xuống cấp tinh chủ xem sao.”
Dương Thiên hơi trầm mặc trong lòng, hắn hiện tại kỳ thật có thể rời khỏi bí cảnh Hư Vô, hoàn thành nhiệm vụ của công ty lỗ sâu ảo. Thế nhưng hắn nhìn về phía thi thể Hồn Thú Hư Vô khổng lồ bên trong Long Phượng Nguyên Châu của mình.
Đây chính là 30 ngàn viên Hồn Thạch, cho dù là ân tình Lạc Kỳ nợ hắn cũng đã sớm trả hết. Hiện tại là hắn nợ Lạc Kỳ.
“Tiểu Thanh, ca ca của ngươi khả năng còn có thể cứu!” Dương Thiên chỉ là hơi do dự một chút, liền trực tiếp đi lên phía trước nói.
......
Đây là một khu vực hẻo lánh thật lớn, cách thành Hắc Thiết cùng thành Mộc Ngân vô cùng xa xôi. Hầu như không có bóng dáng của bất cứ ai.
"Tiểu Thanh, thời gian tiếp theo ta muốn bắt đầu tu luyện, ca ca của ngươi sẽ do ngươi chiếu cố." Dương Thiên nói.
"Ừm! Ta chắc chắn sẽ chăm sóc ca ca. " Lạc Thanh dùng sức gật đầu.
Bên cạnh cô, một thanh niên sắc mặt vô cùng tái nhợt nằm thẳng đứng, trên người không có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, nhưng thân thể lại cũng không có chút dấu hiệu thối rữa nào.
Dương Thiên chuẩn bị một bên tu luyện, một bên chờ linh hồn Lạc Kỳ phiêu tán đến cảnh giới dưới cấp Hắc Động, đến lúc đó có khả năng rất lớn có thể cứu sống cậu ấy.
Dương Thiên lúc này có thể rời khỏi bí cảnh Hư Vô, nhưng cứ như vậy rời đi, nội tâm của hắn cũng không thể bình tĩnh được.
Hắn tu luyện luôn nhắc nhở trong đầu là không thẹn vô tâm, cứ như vậy để thi thể Lạc Kỳ cùng Lạc Thanh một mình, hắn sẽ không cảm thấy an tâm.
“Lạc Kỳ, ta chịu ân tình của ngươi lớn như vậy, chiếm được thi thể hoàn chỉnh của hồn thú Hư Vô, nhưng ta lại không thể chiếu cố em gái của ngươi. Tiểu Thanh vẫn là do ngươi chiếu cố đi!"
Dương Thiên nhẹ giọng nói, nhìn về phía Lạc Thanh cùng Lạc Kỳ ở xa xa, hắn trực tiếp vung tay lên, một con cự thú màu đen khổng lồ xuất hiện trước mặt hắn.
Trong mắt hắn lộ ra một tia kích động, sau đó lực linh hồn cực lớn trực tiếp đánh vào thi thể cự thú màu đen này.
Oành!
Thi thể cự thú màu đen trực tiếp tan rã, sau đó thân thể hóa thành từng viên đá kỳ dị màu đen đường kính chỉ có mười cm. Phía trên còn có từng khối lân giáp.
Tất cả những thứ này đều là Hồn Thạch!
Lạc Kỳ nhìn về phía em gái tuổi của mình, trong mắt có quá nhiều luyến tiếc, nhưng cậu đã bị uống dược phẩm Huyết Hồn, rất khó sống sót.
"Tiểu Thanh." Lạc Kỳ nhìn em gái mình, nhẹ giọng nói: "Ông trời vẫn không bất công với ca, có thể để cho ca gặp muội một lần nữa trước khi chết. Xin lỗi, ca ca không thể chăm sóc muội nữa rồi. Hứa với ca, dũng cảm lên."
Bộp!
Trong mắt Lạc Kỳ còn lưu luyến, nhưng hai tay của cậu đã vô lực buông xuống đất.
"Tiểu Thanh, tạm biệt."
Một tia ý niệm cuối cùng trong đầu Lạc Kỳ hiện lên, sau đó hai mắt cậu hoàn toàn nhắm lại.
Cậu vốn còn nửa ngày để sống, nhưng lại lựa chọn bộc phát linh hồn của mình, giải quyết toàn bộ đám người thần điện Hư Vô.
Cậu sợ em gái mình bị những người này bắt được. Lấy thực lực của Dương Thiên chắc chắn không phải là đối thủ của những người đó.
"Ca ca, ca đừng chết mà." Lạc Thanh nằm sấp trên người ca ca của mình, gào khóc thảm thiết.
“Thúc thúc, ngươi có thể cứu sống ca ca ta hay không?" Trên khuôn mặt nhỏ bé của Lạc Thanh tràn đầy nước mắt, đột nhiên nàng nhìn thấy Dương Thiên, trong mắt lộ ra vẻ cầu khẩn.
"Ta thử một chút." Dương Thiên gật đầu.
Dưới ánh mắt chờ mong của Lạc Thanh, Dương Thiên trực tiếp lấy ra một quả tản ra ánh sáng màu trắng kì dị, sau đó bỏ vào trong miệng Lạc Kỳ.
Đây là quả Sinh Mệnh có thể khải tử hoàn sinh.
Quả màu trắng trong nháy mắt hóa thành một luồng khí lưu, tiến vào trong cơ thể Lạc Kỳ, sau đó liền hoàn toàn biến mất. Nhưng Lạc Kỳ không thay đổi gì hết.
Dương Thiên cau mày, chờ đợi. Lạc Thanh ở bên cạnh Dương Thiên, bàn tay nhỏ bé nắm chặt, trong lòng không ngừng cầu nguyện.
Nhưng nửa giờ sau, Lạc Kỳ vẫn không có chút thay đổi nào.
“Thất bại?” Khuôn mặt Dương Thiên có chút khó coi.
“Là bởi vì thực lực của Lạc Kỳ vượt qua cấp tinh chủ sao?”
Quả Sinh Mệnh chỉ có hiệu quả đối với cường giả cấp tinh chủ cùng với cấp tinh chủ trở xuống, hiện tại thực lực của Lạc Kỳ cũng có thể sánh ngang với cấp Lĩnh Chủ, cho nên quả Sinh Mệnh không có tác dụng với cậu.
Trên khuôn mặt nhỏ bé của Lạc Thanh đầu tiên là có vẻ chờ mong, nhưng nhìn khuôn mặt khó coi của Dương Thiên, còn có bộ dáng ca ca của mình,liền đoán được kết quả.
"Hu hu hu..." Tiểu cô nương ngồi xổm xuống, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy nước mắt, vươn cánh tay nhỏ bé của mình, muốn ôm lấy ca ca của mình.
"Ca ca, chúng ta về nhà thôi."
Lời nói nhẹ nhàng mang theo nức nở, nghe qua lại làm cho người ta vô cùng chua xót.
"Hử?" Dương Thiên cũng không dễ chịu trong lòng, nhưng hắn bỗng nhiên nhíu mày.
Lúc vừa rồi, hắn cảm nhận được linh hồn Lạc Kỳ dường như phiêu tán ra một chút. Khí thế hơi yếu một chút.
Nhưng mà biến hóa này quá ít, nếu không linh hồn lúc này đã đạt tới hơn tám lần của Dương Thiên thậm chí còn không cảm thụ được tia biến hóa này.
"Linh hồn Lạc Kỳ đang tràn ra, nếu linh hồn của cậu ấy phiêu tán đến cấp Tinh Chủ, liệu đó có phải là do quả Sinh Mệnh có hiệu quả đối với cậu ấy hay không?” Dương Thiên yên lặng nghĩ trong lòng.
Thực lực của Huyết Hồn giả toàn bộ là đến từ linh hồn. Linh hồn yếu đi, thực lực tự nhiên giảm xuống.
“Chờ thực lực của Lạc Kỳ giảm xuống cấp tinh chủ xem sao.”
Dương Thiên hơi trầm mặc trong lòng, hắn hiện tại kỳ thật có thể rời khỏi bí cảnh Hư Vô, hoàn thành nhiệm vụ của công ty lỗ sâu ảo. Thế nhưng hắn nhìn về phía thi thể Hồn Thú Hư Vô khổng lồ bên trong Long Phượng Nguyên Châu của mình.
Đây chính là 30 ngàn viên Hồn Thạch, cho dù là ân tình Lạc Kỳ nợ hắn cũng đã sớm trả hết. Hiện tại là hắn nợ Lạc Kỳ.
“Tiểu Thanh, ca ca của ngươi khả năng còn có thể cứu!” Dương Thiên chỉ là hơi do dự một chút, liền trực tiếp đi lên phía trước nói.
......
Đây là một khu vực hẻo lánh thật lớn, cách thành Hắc Thiết cùng thành Mộc Ngân vô cùng xa xôi. Hầu như không có bóng dáng của bất cứ ai.
"Tiểu Thanh, thời gian tiếp theo ta muốn bắt đầu tu luyện, ca ca của ngươi sẽ do ngươi chiếu cố." Dương Thiên nói.
"Ừm! Ta chắc chắn sẽ chăm sóc ca ca. " Lạc Thanh dùng sức gật đầu.
Bên cạnh cô, một thanh niên sắc mặt vô cùng tái nhợt nằm thẳng đứng, trên người không có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, nhưng thân thể lại cũng không có chút dấu hiệu thối rữa nào.
Dương Thiên chuẩn bị một bên tu luyện, một bên chờ linh hồn Lạc Kỳ phiêu tán đến cảnh giới dưới cấp Hắc Động, đến lúc đó có khả năng rất lớn có thể cứu sống cậu ấy.
Trong mắt hắn lộ ra một tia kích động, sau đó lực linh hồn cực lớn trực tiếp đánh vào thi thể cự thú màu đen này.
Oành!
Thi thể cự thú màu đen trực tiếp tan rã, sau đó thân thể hóa thành từng viên đá kỳ dị màu đen đường kính chỉ có mười cm. Phía trên còn có từng khối lân giáp.