Bí cảnh Hỗn Độn, không gian trên chỗ cao nhất trong biệt thự to lớn của Côn Lạc.
Lúc này Côn Lạc trong tay đang cầm trường kiếm, từng đạo kiếm quang kim sắc không ngừng từ trong tay hắn xuất hiện, sau đó bổ ra một kiếm.
Kiếm quang kim sắc cắt qua phía chân trời, sau đó bỗng nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện. Sau khi lặp lại vài lần, uy lực vậy mà tăng lên không ngừng.
“Ha ha, kết hợp pháp tắc hệ kim và pháp tắc không gian, uy lực vậy mà trở nên lớn như vậy! Chỉ cần mình đem một chiêu này không ngừng hoàn thiện, lại thêm cả tiến bộ của pháp tắc hệ kim và pháp tắc không gian, mình nắm chắc trong vòng 200 năm có thể vượt qua cửa ải pháp tắc thứ 10!”, trên mặt Côn Lạc tràn đầy tươi cười.
...
Trên mặt Côn Lạc tràn ngập vẻ tươi cười, thời gian công ty lỗ sâu vũ trụ cho là cấp Tinh Vực có thể dừng lại năm trăm năm, hiện giờ anh ta nắm chắc trong hai trăm năm có thể xông qa cửa ải pháp tắc thứ mười!
Đây là điều bốn trăm nghìn năm nay chưa có ai làm được. Côn Lạc anh ta sẽ trở thành một thiên tai tuyệt thế tiếp bước theo phía sau Hắc Vũ!
"Ting. . ."
Bỗng nhiên, Côn Lạc cảm thấy đồng hồ của mình rung lên*.
"Hửm? Ốc Khảm Lý gửi tin tức tới?" Côn Lạc khẽ nhíu mày, sau đó bấm mở.
"Dương Thiên bí cảnh Thời Không, thành viên của cuộc chiến thiên tài mới nhất, xếp hạng 998, tiến vào công ty lỗ sâu ảo chúng ta mới chỉ mười năm, đã xông qua cửa ải pháp tắc thứ chín!"
"Cái gì? Dương Thiên hắn ta xông qua cửa ải pháp tắc thứ chín rồi?" mặt Côn Lạc tràn ngập vẻ khiếp sợ.
"Không thể nào! Bốn năm trước, mình xông qua cửa ải pháp tắc thứ tám, Dương Thiên chỉ mới vừa xông qua cửa ải thứ sáu! Mình có đươc cơ duyên tròng nhiệm vụ tu luyện cấp A, tiến bộ còn lớn hơn cả mười năm trước, lúc này mới xông qua cửa ải pháp tắc thứ chín. Nhưng giờ đây Dương cũng đã xông qua! Chỉ sau mình mười mấy ngày!” khuôn mặt vẫn luôn bình tĩnh của Côn Lạc cuối cùng cũng có một tia hoảng hốt.
"Dương Thiên hắn đuổi kịp mình rồi. . ."
Côn Lạc lặng lẽ nhìn thanh trường kiếm trong tay mình, trong lòng rất phức tạp.
Côn Lạc anh ta, thân là thiên tài tuyệt đỉnh, xưa nay chưa từng có ai vượt qua thiên phú của anh ta, cho dù anh ta trẻ tuổi, thực lực của một vài người tạm thời mạnh hơn anh ta, anh ta cũng có thể vượt qua rất nhanh.
Trước giờ chưa từng có ai có thể sánh ngang với anh ta.
Lúc ở cuộc chiến thiên tài, một mình anh ta ung dung dẫn đầu những người khác. Một trăm cửa ải tròn trĩnh, anh ta trực tiếp thông qua toàn bộ, chấn động toàn bộ tộc nhân loại, hạng hai cũng chỉ dừng bước ở cửa ải thứ chín mươi mốt.
Anh ta khát vọng người khác gây áp lực cho anh ta, có thể sánh ngang với anh ra, nhưng khi khoảnh khắc này tới, Côn Lạc lại cảm thấy hoảng loạn trước giờ chưa từng có.
"Mình…” hiện giờ Côn Lạc cảm thấy bản thân muốn bình tĩnh lại cũng khó khăn, căn bản không thể tu luyện nổi.
"Côn Lạc!" bỗng nhiên, một âm thanh to lớn vang lên.
Thần chủ Yên Diệt mặt tràn ngập sự lạnh lùng xuất hiện trước mắt anh ta.
"Tâm ngươi loạn rồi?" Thần chủ Nhân Diệt nhìn đệ tử của mình nói.
"Con…” Côn Lạc muốn phản bác, thế nhưng không cách nào nói ra được, quả thật tâm anh ta đã loạn.
"Hừ!" Thần chủ Nhân Diệt hừ lạnh một tiếng nói: "Hiện tại mới chỉ là giai đoạn cấp Tinh Vực, mới chỉ một thiên tài đạt đến cùng trình độ với ngươi, tâm ngươi đã loạn! Đợi tới khi ngươi đạt đến cấp Hắc Động, tiến vào chiến trường Hư Vô, gặp được vô số thiên tài của các chủng tộc, vậy há chẳng phải tâm ngươi sẽ hoàn toàn chìm vào trong hoảng loạn?"
"Đệ tử…” Côn Lạc muốn nói điều gì đó, thế nhưng lại ngừng lại.
Thần chủ Nhân Diệt lắc đầu, đệ tử này của ông ta thiên phú kinh người, thế nhưng tâm tính lại vẫn chưa kiên định, vũ trụ cực kỳ thần bí, bao la, thiên tài mạnh mẽ đến đâu cũng có khả năng xuất hiện. Côn Lạc lại hơi tự tin thái quá。
"Tâm tính của ngươi có vấn đề rất lớn! May mà Dương Thiên xuất hiện, khiến cho tâm tính của ngươi lộ ra! Ngươi phải biết, ở trong tộc nhân loại chúng ta, đã xuất hiện biết bao nhiêu thiên tài giống như ngươi?" Thần chủ Nhân Diệt nói.
Côn Lạc lắc đầu, những thứ này anh ta không có quyền hạn để tra ra.
"Vũ trụ này cực kỳ thần bí, thậm chí trong vũ trụ sơ khai, nhân tộc chúng ta cũng đã tồn tại, tranh đoạt lãnh thổ cùng với các tộc như Yêu Tộc, Trùng tộc, thời gian vô tận sinh ra không biết bao nhiêu thiên tài! Giống như Hắc Vũ đó cũng chỉ là thiên tài cả triệu năm mới xuất hiện mà thôi, thiên phú của ngươi còn kém hơn Hắc Vũ rất nhiều!"
"Ở trong cả đoàn người, thiên tài giống như Hắc Vũ từng xuất hiện rất nhiều, mỗi một người đều là thiên tài nghịch thiên thật sự. Bọn họ lĩnh ngộ pháp tắc đơn giản giống như uống nước, thực lực cấp Tinh Vực có thể dễ dàng giết chết cường giả cấp Hắc Động! Nếu như thời gian bọn họ dừng lại ở cấp Tinh Vực lâu hơn một chút, thậm chí có thể lấy thực lực cấp Tinh Vực xông qua cửa ải pháp tắc thứ mười một, cửa thứ mười hai, thậm chí cửa thứ mười ba. So với bọn họ, một chút thiên phú của ngươi hiện tại có được tính là gì?”
Bí cảnh Hỗn Độn, không gian trên chỗ cao nhất trong biệt thự to lớn của Côn Lạc.
Lúc này Côn Lạc trong tay đang cầm trường kiếm, từng đạo kiếm quang kim sắc không ngừng từ trong tay hắn xuất hiện, sau đó bổ ra một kiếm.
Kiếm quang kim sắc cắt qua phía chân trời, sau đó bỗng nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện. Sau khi lặp lại vài lần, uy lực vậy mà tăng lên không ngừng.
“Ha ha, kết hợp pháp tắc hệ kim và pháp tắc không gian, uy lực vậy mà trở nên lớn như vậy! Chỉ cần mình đem một chiêu này không ngừng hoàn thiện, lại thêm cả tiến bộ của pháp tắc hệ kim và pháp tắc không gian, mình nắm chắc trong vòng 200 năm có thể vượt qua cửa ải pháp tắc thứ 10!”, trên mặt Côn Lạc tràn đầy tươi cười.
...
Trên mặt Côn Lạc tràn ngập vẻ tươi cười, thời gian công ty lỗ sâu vũ trụ cho là cấp Tinh Vực có thể dừng lại năm trăm năm, hiện giờ anh ta nắm chắc trong hai trăm năm có thể xông qa cửa ải pháp tắc thứ mười!
Đây là điều bốn trăm nghìn năm nay chưa có ai làm được. Côn Lạc anh ta sẽ trở thành một thiên tai tuyệt thế tiếp bước theo phía sau Hắc Vũ!
"Ting. . ."
Bỗng nhiên, Côn Lạc cảm thấy đồng hồ của mình rung lên*.
"Hửm? Ốc Khảm Lý gửi tin tức tới?" Côn Lạc khẽ nhíu mày, sau đó bấm mở.
"Dương Thiên bí cảnh Thời Không, thành viên của cuộc chiến thiên tài mới nhất, xếp hạng 998, tiến vào công ty lỗ sâu ảo chúng ta mới chỉ mười năm, đã xông qua cửa ải pháp tắc thứ chín!"
"Cái gì? Dương Thiên hắn ta xông qua cửa ải pháp tắc thứ chín rồi?" mặt Côn Lạc tràn ngập vẻ khiếp sợ.
"Không thể nào! Bốn năm trước, mình xông qua cửa ải pháp tắc thứ tám, Dương Thiên chỉ mới vừa xông qua cửa ải thứ sáu! Mình có đươc cơ duyên tròng nhiệm vụ tu luyện cấp A, tiến bộ còn lớn hơn cả mười năm trước, lúc này mới xông qua cửa ải pháp tắc thứ chín. Nhưng giờ đây Dương cũng đã xông qua! Chỉ sau mình mười mấy ngày!” khuôn mặt vẫn luôn bình tĩnh của Côn Lạc cuối cùng cũng có một tia hoảng hốt.
"Dương Thiên hắn đuổi kịp mình rồi. . ."
Côn Lạc lặng lẽ nhìn thanh trường kiếm trong tay mình, trong lòng rất phức tạp.
Côn Lạc anh ta, thân là thiên tài tuyệt đỉnh, xưa nay chưa từng có ai vượt qua thiên phú của anh ta, cho dù anh ta trẻ tuổi, thực lực của một vài người tạm thời mạnh hơn anh ta, anh ta cũng có thể vượt qua rất nhanh.
Trước giờ chưa từng có ai có thể sánh ngang với anh ta.
Lúc ở cuộc chiến thiên tài, một mình anh ta ung dung dẫn đầu những người khác. Một trăm cửa ải tròn trĩnh, anh ta trực tiếp thông qua toàn bộ, chấn động toàn bộ tộc nhân loại, hạng hai cũng chỉ dừng bước ở cửa ải thứ chín mươi mốt.
Anh ta khát vọng người khác gây áp lực cho anh ta, có thể sánh ngang với anh ra, nhưng khi khoảnh khắc này tới, Côn Lạc lại cảm thấy hoảng loạn trước giờ chưa từng có.
"Mình…” hiện giờ Côn Lạc cảm thấy bản thân muốn bình tĩnh lại cũng khó khăn, căn bản không thể tu luyện nổi.
"Côn Lạc!" bỗng nhiên, một âm thanh to lớn vang lên.