Tấm màng màu trắng khổng lồ hoàn toàn bao phủ lên cây thần Tụ Tinh.
Ầm!
Bỗng nhiên, một cỗ khí thế cường đại hoàn toàn bộc phát ra, cây thầy Tụ Tinh truyền đến tiếng gào phẫn nộ, sau đó lại trực tiếp thoát khỏi sự liên thủ của hơn một nghìn cường giả cấp Viên Mãn.
"Phốc!"
Hơn một nghìn bóng người bay khắp bốn phía.
Nhóm Thanh Vụ vẫn ổn, nhưng những người như Bác Hưng chỉ là cường giả lĩnh ngộ một hệ pháp tắc hoàn chỉnh, lại chịu không được dao động của nó, từng người đập xuống mặt đất, đã bị thương rất nặng.
Trên quảng trường, nhóm thiên tài như Viêm Luân chấn động, đến cường giả cường đại như Bác Hưng cũng không chịu nổi dao động của cây thần Tụ Tinh.
"Chạy!" Tất cả thiên tài bay về nơi xa.
Lúc này trong hơn hai nghìn thiên tài đã chết hơn một nghìn người, những người khác đều đang hoảng loạn bỏ chạy, dao động của trận chiến ở đây quá mạnh, cho dù chỉ một tia dao động tản ra cũng có thể lập tức giết chết họ.
Khuôn mặt Dương thiên cũng mang vẻ kinh ngạc giống vậy, nhưng trong lòng hắn lại vui mừng.
Nếu hắn thật sự gia nhập vào trụ sở Thánh cung Linh Tinh, đợi tất cả kết thúc, sau này hắn muốn rời đi cũng vô cùng khó khăn.
Thế nhưng, bây giờ lại xuất hiện một cơ hội ngàn năm có một.
Bây giờ, sự chú ý của tất cả cường giả trong Thánh cung Linh Tinh nằm trên cây thần Tụ Tinh, lại là cơ hội tốt để hắn chạy trốn.
Chỉ cần rời khỏi đây, Dương Thiên có thể nắm chắc che giấu hành tung của mình, không bị nhóm cường giả cấp Viên Mãn phát hiện.
Hơn nữa lần này có rất nhiều thiên tài chịu dao động của trận chiến mà cơ thể trực tiếp nổ tung, hóa thành hư vô, cho dù sau sự việc này họ không nhìn thấy Dương Thiên, cũng rất có khả năng cho rằng Dương Thiên đã chết.
Về phần Tụ Tinh Châu ở trong Long phượng nguyên châu trên người Dương Thiên, Long phượng nguyên châu chính là sự tồn tại đến cường giả cấp Viên Mãn khó mà phát giác ra được. Dương Thiên không tin họ có thể thăm dò được Tụ Tinh Châu bên trong Long phượng nguyên châu.
Ầm!
Tốc độ Dương Thiên đáng kinh ngạc, nhanh chóng bay về nơi xa.
Bây giờ toàn bộ thánh cung Linh Tinh hoàn toàn hỗn loạn, tất cả cường giả đều đang đối đầu với cây thần Tụ Tinh, những người yếu thế đều đang chạy thoát thân, chạy về bốn hướng, cho nên không ai chú ý đến Dương Thiên.
"Tiểu Quang!"
Dương Thiên gọi to trong lòng, lúc này Tiểu Quang không ngừng thăm dò đằng trước, tìm kiếm đường chạy trốn tốt nhất cho Dương Thiên.
Người càng ngày càng ít, sau hai giờ, Dương Thiên quay đầu nhìn thấy cây thần Tụ Tinh khổng lồ ở rất xa, khóe miệng nở nụ cười.
Hắn quay người, cơ thể nhanh chóng chui vào một dãy nũi rồi biến mất tăm hơi.
Hắn không biết cây thần Tụ Tinh kia xảy ra chuyện gì, nhưng không liên quan đến hắn. Nhiệm vụ của hắn đã hoàn toàn thành công, chỉ cần đi đến thành Thủy Nguyên, hắn liền xuyên qua dãy núi Thanh Dương, sau đó đến khu vực ẩn nấp kia.
Thế nhưng, lộ trình lại rất xa xôi. Hắn xuất phát từ đây đi đến thành Thủy Nguyên, lại cần gần một tháng mới đến được. Hơn nữa, hắn còn phải tránh qua một nghìn thành trì, chỉ cần đi qua mấy bộ lạc kia sau đó tiến về trước.
Dương Thiên cũng hết cách, chỉ có thể từ từ đi về nơi đó.
Chạy trốn liên tục bảy ngày, cuối cùng Dương Thiên dừng bước, bây giờ chỗ hắn ở là một khu vực vô cùng hẻo lánh, xung quanh đều là núi.
Dương Thiên liền tìm một sơn động đổ nát bị che khuất, đi vào trong đó.
Dương Thiên vung tay phải, một đóa hoa màu tím kì lạ xuất hiện, đóa hoa màu tím này được gọi là hoa Mê Huyễn, chỉ cần đốt lên, cho dù cường giả cấp Viên Mãn đến đây, trừ khi nhìn thấy Dương Thiên nếu không thì cơ bản không thể phát hiện ra hành tung của Dương Thiên.
Một tia lửa xuất hiện, sau đó hoa Mê Huyễn bắt đầu bốc cháy, một đóa hoa Mê Huyễn có giá một trăm điểm tích lũy, có thể bốc cháy trong một tháng, vô cùng quý giá.
Dương Thiên thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện vẻ hưng phấn.
Một con rắn biển nhỏ dài bốn mươi mấy cm xuất hiện, sau đó một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trên không trung.
"Tiểu Quang, cũng may có mày". Dương Thiên nhìn Tiểu Quang nói cảm ơn.
Nếu không có Tiểu Quang, hắn có thể đã chết sớm trong bí cảnh này.
Tiểu Quang được khen, vô cùng vui mừng, cơ thể bay qua bay lại, bóng dáng lúc thì ẩn nấp trong hư không, lúc thì lại xuất hiện.
Dương Thiên mỉm cười, bắt lấy nhẫn không gian trong hư không, sau đó Nguyên châu hệ lôi xuất hiện trong tay của hắn, ở bên khác, một viên Tụ Tinh Châu vô thuộc tính xuất hiện trước mắt hắn.
"Nên làm sao để Pháp tắc hệ phong hoàn chỉnh của Nguyên châu hệ phong đi vào trong Tụ Tinh Châu vô thuộc tính này?" Dương Thiên nhìn hai hạt châu trước mặt, trầm tư suy nghĩ.
Hắn khống chế Nguyên châu hệ phong và Tụ Tinh Châu vô thuộc tính lại gần nhau, sau đó tiếp xúc với nhau.
Không có phản ứng.
"Thử linh hồn của mình!" Dương Thiên trầm tư trong lòng, sau đó linh hồn gấp mười lần mạnh mẽ bộc phát ra toàn bộ, không chế hai viên thần châu liên tục lại gần.
Nhưng vẫn không có thay đổi.
Sắc mặt Dương Thiên khó coi.
Nếu Nguyên châu pháp tắc và Tụ Tinh Châu vô thuộc tính không thể dung hợp với nhau, suy nghĩ của hắn cơ bản không thể thực hiện được.
Sắc mặt Dương Thiên có phần không cam lòng, chỉ cần thành công, tốc độ tu luyện tổng thể của hắn có thể nâng cao hơn bốn lần! Hắn cần chín mươi năm mới có thể vượt qua cửa thứ mười của cửa ải pháp tắc, sánh ngang với cường giả cấp Hắc Động, nếu dung hợp thành công thì chỉ cần hai mươi mấy năm có thể đạt được.
Tấm màng màu trắng khổng lồ hoàn toàn bao phủ lên cây thần Tụ Tinh.
Ầm!
Bỗng nhiên, một cỗ khí thế cường đại hoàn toàn bộc phát ra, cây thầy Tụ Tinh truyền đến tiếng gào phẫn nộ, sau đó lại trực tiếp thoát khỏi sự liên thủ của hơn một nghìn cường giả cấp Viên Mãn.
"Phốc!"
Hơn một nghìn bóng người bay khắp bốn phía.
Nhóm Thanh Vụ vẫn ổn, nhưng những người như Bác Hưng chỉ là cường giả lĩnh ngộ một hệ pháp tắc hoàn chỉnh, lại chịu không được dao động của nó, từng người đập xuống mặt đất, đã bị thương rất nặng.
Trên quảng trường, nhóm thiên tài như Viêm Luân chấn động, đến cường giả cường đại như Bác Hưng cũng không chịu nổi dao động của cây thần Tụ Tinh.
"Chạy!" Tất cả thiên tài bay về nơi xa.
Lúc này trong hơn hai nghìn thiên tài đã chết hơn một nghìn người, những người khác đều đang hoảng loạn bỏ chạy, dao động của trận chiến ở đây quá mạnh, cho dù chỉ một tia dao động tản ra cũng có thể lập tức giết chết họ.
Khuôn mặt Dương thiên cũng mang vẻ kinh ngạc giống vậy, nhưng trong lòng hắn lại vui mừng.
Nếu hắn thật sự gia nhập vào trụ sở Thánh cung Linh Tinh, đợi tất cả kết thúc, sau này hắn muốn rời đi cũng vô cùng khó khăn.
Thế nhưng, bây giờ lại xuất hiện một cơ hội ngàn năm có một.
Bây giờ, sự chú ý của tất cả cường giả trong Thánh cung Linh Tinh nằm trên cây thần Tụ Tinh, lại là cơ hội tốt để hắn chạy trốn.
Chỉ cần rời khỏi đây, Dương Thiên có thể nắm chắc che giấu hành tung của mình, không bị nhóm cường giả cấp Viên Mãn phát hiện.
Hơn nữa lần này có rất nhiều thiên tài chịu dao động của trận chiến mà cơ thể trực tiếp nổ tung, hóa thành hư vô, cho dù sau sự việc này họ không nhìn thấy Dương Thiên, cũng rất có khả năng cho rằng Dương Thiên đã chết.
Về phần Tụ Tinh Châu ở trong Long phượng nguyên châu trên người Dương Thiên, Long phượng nguyên châu chính là sự tồn tại đến cường giả cấp Viên Mãn khó mà phát giác ra được. Dương Thiên không tin họ có thể thăm dò được Tụ Tinh Châu bên trong Long phượng nguyên châu.
Ầm!
Tốc độ Dương Thiên đáng kinh ngạc, nhanh chóng bay về nơi xa.
Bây giờ toàn bộ thánh cung Linh Tinh hoàn toàn hỗn loạn, tất cả cường giả đều đang đối đầu với cây thần Tụ Tinh, những người yếu thế đều đang chạy thoát thân, chạy về bốn hướng, cho nên không ai chú ý đến Dương Thiên.
"Tiểu Quang!"
Dương Thiên gọi to trong lòng, lúc này Tiểu Quang không ngừng thăm dò đằng trước, tìm kiếm đường chạy trốn tốt nhất cho Dương Thiên.
Người càng ngày càng ít, sau hai giờ, Dương Thiên quay đầu nhìn thấy cây thần Tụ Tinh khổng lồ ở rất xa, khóe miệng nở nụ cười.
Hắn quay người, cơ thể nhanh chóng chui vào một dãy nũi rồi biến mất tăm hơi.
Hắn không biết cây thần Tụ Tinh kia xảy ra chuyện gì, nhưng không liên quan đến hắn. Nhiệm vụ của hắn đã hoàn toàn thành công, chỉ cần đi đến thành Thủy Nguyên, hắn liền xuyên qua dãy núi Thanh Dương, sau đó đến khu vực ẩn nấp kia.
Thế nhưng, lộ trình lại rất xa xôi. Hắn xuất phát từ đây đi đến thành Thủy Nguyên, lại cần gần một tháng mới đến được. Hơn nữa, hắn còn phải tránh qua một nghìn thành trì, chỉ cần đi qua mấy bộ lạc kia sau đó tiến về trước.
Dương Thiên cũng hết cách, chỉ có thể từ từ đi về nơi đó.
Chạy trốn liên tục bảy ngày, cuối cùng Dương Thiên dừng bước, bây giờ chỗ hắn ở là một khu vực vô cùng hẻo lánh, xung quanh đều là núi.
Dương Thiên liền tìm một sơn động đổ nát bị che khuất, đi vào trong đó.
Dương Thiên vung tay phải, một đóa hoa màu tím kì lạ xuất hiện, đóa hoa màu tím này được gọi là hoa Mê Huyễn, chỉ cần đốt lên, cho dù cường giả cấp Viên Mãn đến đây, trừ khi nhìn thấy Dương Thiên nếu không thì cơ bản không thể phát hiện ra hành tung của Dương Thiên.
Một tia lửa xuất hiện, sau đó hoa Mê Huyễn bắt đầu bốc cháy, một đóa hoa Mê Huyễn có giá một trăm điểm tích lũy, có thể bốc cháy trong một tháng, vô cùng quý giá.
Dương Thiên thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện vẻ hưng phấn.
Một con rắn biển nhỏ dài bốn mươi mấy cm xuất hiện, sau đó một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trên không trung.
"Tiểu Quang, cũng may có mày". Dương Thiên nhìn Tiểu Quang nói cảm ơn.
Nếu không có Tiểu Quang, hắn có thể đã chết sớm trong bí cảnh này.
Tiểu Quang được khen, vô cùng vui mừng, cơ thể bay qua bay lại, bóng dáng lúc thì ẩn nấp trong hư không, lúc thì lại xuất hiện.
Dương Thiên mỉm cười, bắt lấy nhẫn không gian trong hư không, sau đó Nguyên châu hệ lôi xuất hiện trong tay của hắn, ở bên khác, một viên Tụ Tinh Châu vô thuộc tính xuất hiện trước mắt hắn.
Nhưng vẫn không có thay đổi.
Sắc mặt Dương Thiên khó coi.
Nếu Nguyên châu pháp tắc và Tụ Tinh Châu vô thuộc tính không thể dung hợp với nhau, suy nghĩ của hắn cơ bản không thể thực hiện được.
Sắc mặt Dương Thiên có phần không cam lòng, chỉ cần thành công, tốc độ tu luyện tổng thể của hắn có thể nâng cao hơn bốn lần! Hắn cần chín mươi năm mới có thể vượt qua cửa thứ mười của cửa ải pháp tắc, sánh ngang với cường giả cấp Hắc Động, nếu dung hợp thành công thì chỉ cần hai mươi mấy năm có thể đạt được.