Trong bí cảnh Hỗn Độn, một thiên tài vung kiếm quang trong tay, vô số đạo kiếm quang màu vàng, màu đỏ, màu xanh vung lên, toàn bộ sinh mệnh thảo mộc bị anh ta chém đứt.
Sau nửa giờ, cửa chín mươi chỉ còn lại một bóng dáng của thiên tài này.
Anh ta nở nụ cười trên mặt, sau đó bóng người trực tiếp đi vào cửa chín mươi mốt.
Xoạt!
Lúc bóng người anh ta vừa xuất hiện, một hố đen khổng lồ nhanh chóng đến gần anh ta, sau đó móng vuốt khẽ rạch một đường, thân thể của anh ta vỡ tan như đậu phụ.
Thiên tài hung hăng giết chết một nghìn sinh mệnh thảo mộc bậc chín cấp Tinh Chủ, lại bị miểu sát trong cửa chín mươi mốt.
Nhưng đây lại là cảnh tượng rất bình thường.
Khoảng cách lĩnh ngộ pháp tắc giữa cấp Tinh Chủ đỉnh phong và cấp Hắc Động sơ kì rất lớn, cho dù giết chết nhiều cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong nhưng lĩnh ngộ pháp tắc chưa đạt đến, cơ bản không thể ngang hàng với cấp Hắc Động sơ kì.
Trong cửa chín mươi mốt này, có hai mươi con Thị Huyết Thử hoàn toàn đạt đến cấp Hắc Động sơ kì.
Tiếp đó, trong bí cảnh Hỗn độn lại xuất hiện một số thiên tài vượt qua cửa chín mươi của cửa ải pháp tắc, nhưng toàn bộ đều bị miểu sát trong cửa chín mươi mốt, không ai có thể kiên trì một giây.
Cuối cùng, mọi người của bí cảnh Hỗn Độn bị đào thải ra, hơn chín mươi thiên tài này, có mười người dừng bước ở cửa chín mươi, tám mươi thiên tài mới đến cửa chín mươi mốt.
Một thiên tài mạnh nhất kiên trì được một phút trong cửa chín mốt, thực lực nghịch thiên.
Xếp hạng của bí cảnh Hỗn Độn kết thúc, cuối cùng có ba người tiến vào trận đấu tranh giành với mười thiên tài mạnh nhất của bí cảnh Thời Không.
Mà Côn Lạc lại nằm trong số đó.
Bên trong bí cảnh Thời Không còn sót lại mười chín thiên tài, toàn bộ bọn họ đều đã đi tới cửa chín mươi.
Về phần chín nghìn người khác, tất cả đều đã bị loại khỏi không gian thí luyện.
Trong mười chín vị thiên tài này sẽ xuất hiện mười người mạnh nhất bí cảnh Thời Không.
Trên bầu trời rộng lớn, video mười chín vị thiên tài này vượt ải cũng được hiển thị rõ ràng.
Trong đám đông, Lâm Kiếm nhìn video trên không trung nhưng trong lòng trào dâng cảm giác vô lực. Bây giờ, Dương Thiên đã vượt qua cửa tám mươi chín, bước vào cửa thứ chín mươi.
Cho dù ở bí cảnh Hỗn Độn, cũng chỉ có mười người dừng lại ở cửa chín mươi.
"Dương Thiên, khoảng cách giữa ngươi và ta càng ngày càng lớn." Lâm Kiếm nắm chặt tay.
Hiện tại, Dương Thiên đã ở cửa chín mươi, thậm chí còn có thể cùng với ba thiên tài yếu nhất của bí cảnh Hỗn Độn tranh giành ba danh ngạch quý giá tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, còn hắn lại bị loại khỏi bí cảnh Thời Không, tiến vào bí cảnh Pháp Tắc.
Về phần những thiên tài khác, đều có chút khó tin nhìn Dương Thiên.
"Dương Thiên này cường đại quá đi!"
"Dương Thiên mới vượt qua cửa thứ chín pháp tắc hơn mười năm, đúng không? Thế mà bây giờ đã có thể đi tới cửa chín mươi cấp Tinh chủ!"
"Ta ở bí cảnh Thời Không hai trăm năm, mất sáu mươi năm để vượt qua cửa thứ chín pháp tắc, nhưng lại phải dừng bước trước cửa tám mươi tám. Vậy mà Dương Thiên chỉ dùng vẻn vẹn ba mươi năm hoàn toàn vượt qua ta!"
"Nghe nói, trận chiến thiên tài ba mươi năm trước, Dương Thiên chỉ xếp hạng chót, tiến vào bí cảnh Thời Không mười năm, bây giờ chỉ sau hai mươi năm, hắn lại chiếm cứ hạng đầu bí cảnh Thời Không của chúng ta."
"Quá nghịch thiên."
...
Từng nhóm thiên tài đều đang nghị luận.
Đa số bọn họ đều ở trong bí cảnh Thời Không cả trăm năm, mặc dù có rất nhiều điều kiện, tốc độ tiến bộ cũng hơn người nhưng so với Dương Thiên, bọn họ vẫn quá chậm.
Hầu như, trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên một cảm giác vô lực.
Trên bầu trời rộng lớn của tinh cầu Hỗn Độn, rất nhiều cường giả cấp Viên Mãn, còn có một vài cường giả cấp Lĩnh Chủ, bọn họ đang nhìn thành tích của các thiên tài ở năm đại bí cảnh.
"Ha ha, Hư Tuyệt, đệ tử này của ngươi thật quá cường đại."
"Đúng vậy, Hư Tuyệt, sớm biết thế này ta đã thu Dương Thiên làm đệ tử."
"Thiên phú của Dương Thiên này còn mạnh hơn so với Côn Lạc. Hơn nữa, hoàn thành nhiệm vụ cấp S bí cảnh Tụ Tinh, nhất định đã lấy được Tụ Tinh Châu, tốc độ tiến bộ của hắn chắc chắn sẽ không ngừng tăng lên."
...
Một nhóm cường giả cấp Viên Mãn cười nói.
Thần chủ Hư Tuyệt khuôn mặt tươi cười trò chuyện cùng các cường giả cấp Viên Mãn khác.
Bên kia, Thần chủ Nhân Diệt mặt không biểu tình, ánh mắt vừa nhìn về phía bí cảnh Hỗn Độn vừa nhìn về phía bí cảnh Thời không.
Các cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng đang sôi nổi thảo luận.
"Tháp Lâm, Dương Thiên này thường xuyên đến chỗ người nghe giảng đúng không?" Một vị cường giả cấp Lĩnh Chủ cười nói.
"Đúng vậy." Tháp Lâm tươi cười.
"Thiên phú của Dương Thiên quả thực kinh người, hơn nữa còn rất kiên định, trước đây, ngày nào cũng đến chỗ ta nghe giảng mấy lần."
"Ừ, trước kia hắn cũng thường xuyên tới chỗ của ta nghe giảng."
...
Các vị cấp Lĩnh Chủ cười đùa trò chuyện với nhau.
Thục lực của bọn họ đều là Lĩnh Chủ cấp đỉnh phong, chỉ thiếu một bước nữa là có thể lĩnh hội hoàn chỉnh hệ pháp tắc, nói không chừng bất kỳ lúc nào cũng có thể đột phá trở thành cấp Viên Mãn.
Bọn họ đều đã trải qua vô số trận chiến sinh tử trên chiến trường Hư Vô, nhưng đến bước cuối cùng lại không có cách nào đột phá, chỉ có thể đây tu luyện và truyền dạy cho những thiên tài của năm đại bí cảnh.
Thiên tài giống như Dương Thiên là người mà bọn họ mong muốn được dạy nhất.
Trong bí cảnh Hỗn Độn, một thiên tài vung kiếm quang trong tay, vô số đạo kiếm quang màu vàng, màu đỏ, màu xanh vung lên, toàn bộ sinh mệnh thảo mộc bị anh ta chém đứt.
Sau nửa giờ, cửa chín mươi chỉ còn lại một bóng dáng của thiên tài này.
Anh ta nở nụ cười trên mặt, sau đó bóng người trực tiếp đi vào cửa chín mươi mốt.
Xoạt!
Lúc bóng người anh ta vừa xuất hiện, một hố đen khổng lồ nhanh chóng đến gần anh ta, sau đó móng vuốt khẽ rạch một đường, thân thể của anh ta vỡ tan như đậu phụ.
Thiên tài hung hăng giết chết một nghìn sinh mệnh thảo mộc bậc chín cấp Tinh Chủ, lại bị miểu sát trong cửa chín mươi mốt.
Nhưng đây lại là cảnh tượng rất bình thường.
Khoảng cách lĩnh ngộ pháp tắc giữa cấp Tinh Chủ đỉnh phong và cấp Hắc Động sơ kì rất lớn, cho dù giết chết nhiều cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong nhưng lĩnh ngộ pháp tắc chưa đạt đến, cơ bản không thể ngang hàng với cấp Hắc Động sơ kì.
Trong cửa chín mươi mốt này, có hai mươi con Thị Huyết Thử hoàn toàn đạt đến cấp Hắc Động sơ kì.
Tiếp đó, trong bí cảnh Hỗn độn lại xuất hiện một số thiên tài vượt qua cửa chín mươi của cửa ải pháp tắc, nhưng toàn bộ đều bị miểu sát trong cửa chín mươi mốt, không ai có thể kiên trì một giây.
Cuối cùng, mọi người của bí cảnh Hỗn Độn bị đào thải ra, hơn chín mươi thiên tài này, có mười người dừng bước ở cửa chín mươi, tám mươi thiên tài mới đến cửa chín mươi mốt.
Một thiên tài mạnh nhất kiên trì được một phút trong cửa chín mốt, thực lực nghịch thiên.
Xếp hạng của bí cảnh Hỗn Độn kết thúc, cuối cùng có ba người tiến vào trận đấu tranh giành với mười thiên tài mạnh nhất của bí cảnh Thời Không.
Mà Côn Lạc lại nằm trong số đó.
Bên trong bí cảnh Thời Không còn sót lại mười chín thiên tài, toàn bộ bọn họ đều đã đi tới cửa chín mươi.
Về phần chín nghìn người khác, tất cả đều đã bị loại khỏi không gian thí luyện.
Trong mười chín vị thiên tài này sẽ xuất hiện mười người mạnh nhất bí cảnh Thời Không.
Trên bầu trời rộng lớn, video mười chín vị thiên tài này vượt ải cũng được hiển thị rõ ràng.
Trong đám đông, Lâm Kiếm nhìn video trên không trung nhưng trong lòng trào dâng cảm giác vô lực. Bây giờ, Dương Thiên đã vượt qua cửa tám mươi chín, bước vào cửa thứ chín mươi.
Cho dù ở bí cảnh Hỗn Độn, cũng chỉ có mười người dừng lại ở cửa chín mươi.
"Dương Thiên, khoảng cách giữa ngươi và ta càng ngày càng lớn." Lâm Kiếm nắm chặt tay.
Hiện tại, Dương Thiên đã ở cửa chín mươi, thậm chí còn có thể cùng với ba thiên tài yếu nhất của bí cảnh Hỗn Độn tranh giành ba danh ngạch quý giá tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, còn hắn lại bị loại khỏi bí cảnh Thời Không, tiến vào bí cảnh Pháp Tắc.
Về phần những thiên tài khác, đều có chút khó tin nhìn Dương Thiên.
"Dương Thiên này cường đại quá đi!"
"Dương Thiên mới vượt qua cửa thứ chín pháp tắc hơn mười năm, đúng không? Thế mà bây giờ đã có thể đi tới cửa chín mươi cấp Tinh chủ!"
"Ta ở bí cảnh Thời Không hai trăm năm, mất sáu mươi năm để vượt qua cửa thứ chín pháp tắc, nhưng lại phải dừng bước trước cửa tám mươi tám. Vậy mà Dương Thiên chỉ dùng vẻn vẹn ba mươi năm hoàn toàn vượt qua ta!"
"Nghe nói, trận chiến thiên tài ba mươi năm trước, Dương Thiên chỉ xếp hạng chót, tiến vào bí cảnh Thời Không mười năm, bây giờ chỉ sau hai mươi năm, hắn lại chiếm cứ hạng đầu bí cảnh Thời Không của chúng ta."
"Quá nghịch thiên."
...
Từng nhóm thiên tài đều đang nghị luận.
Đa số bọn họ đều ở trong bí cảnh Thời Không cả trăm năm, mặc dù có rất nhiều điều kiện, tốc độ tiến bộ cũng hơn người nhưng so với Dương Thiên, bọn họ vẫn quá chậm.
Hầu như, trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên một cảm giác vô lực.
Trên bầu trời rộng lớn của tinh cầu Hỗn Độn, rất nhiều cường giả cấp Viên Mãn, còn có một vài cường giả cấp Lĩnh Chủ, bọn họ đang nhìn thành tích của các thiên tài ở năm đại bí cảnh.
"Ha ha, Hư Tuyệt, đệ tử này của ngươi thật quá cường đại."
"Đúng vậy, Hư Tuyệt, sớm biết thế này ta đã thu Dương Thiên làm đệ tử."
"Thiên phú của Dương Thiên này còn mạnh hơn so với Côn Lạc. Hơn nữa, hoàn thành nhiệm vụ cấp S bí cảnh Tụ Tinh, nhất định đã lấy được Tụ Tinh Châu, tốc độ tiến bộ của hắn chắc chắn sẽ không ngừng tăng lên."
...
Một nhóm cường giả cấp Viên Mãn cười nói.
Thần chủ Hư Tuyệt khuôn mặt tươi cười trò chuyện cùng các cường giả cấp Viên Mãn khác.
Bên kia, Thần chủ Nhân Diệt mặt không biểu tình, ánh mắt vừa nhìn về phía bí cảnh Hỗn Độn vừa nhìn về phía bí cảnh Thời không.
Các cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng đang sôi nổi thảo luận.
"Tháp Lâm, Dương Thiên này thường xuyên đến chỗ người nghe giảng đúng không?" Một vị cường giả cấp Lĩnh Chủ cười nói.
Các vị cấp Lĩnh Chủ cười đùa trò chuyện với nhau.
Thục lực của bọn họ đều là Lĩnh Chủ cấp đỉnh phong, chỉ thiếu một bước nữa là có thể lĩnh hội hoàn chỉnh hệ pháp tắc, nói không chừng bất kỳ lúc nào cũng có thể đột phá trở thành cấp Viên Mãn.
Bọn họ đều đã trải qua vô số trận chiến sinh tử trên chiến trường Hư Vô, nhưng đến bước cuối cùng lại không có cách nào đột phá, chỉ có thể đây tu luyện và truyền dạy cho những thiên tài của năm đại bí cảnh.
Thiên tài giống như Dương Thiên là người mà bọn họ mong muốn được dạy nhất.