Trước khu vực thi đấu đường kính 1000 mét của bộ lạc Thanh Mộc, lúc này đang có một vài người đứng đợi, bọn họ là người nhà cũng những thiên tài kia.
Ở một ngách nhỏ, có một cô bé khoảng chừng bảy tuổi, trên mặt đầy những vết sẹo xấu xí nhưng trong đôi mắt lại mãnh liệt chờ đợi.
"Bọn họ về rồi!"
Bỗng nhiên, trong đám người truyền đến tiếng reo hò.
Cô bé nghe được âm thanh này, vội vàng từ trong góc khuất chạy ra, nhìn về phía xa xa.
Đúng là có mấy bóng dáng đang từ từ đi tới.
"Ha ha, Sơn Hổ!"
"Tiểu Lâm!"
...
Một số người vui mừng gọi.
Thế nhưng, đi tới chỉ có tám người, ánh mắt cô bé hiện lên sự lo lắng, cô không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc với mình.
Cô bé nhìn về phía tám người kia, có chút sợ hãi nhưng vẫn lấy can đảm đi tới bên một người thanh niên, e ngại kéo góc áo hắn, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi có thấy ca ca của ta không?"
Người thanh niên này nhìn thấy cô bé gương mặt gớm ghiếc định nổi giận nhưng có thể nghĩ đến Dương Thiên nên đè xuống cơn tức giận trong lòng.
"Không thấy, không thấy!" Hắn khó chịu trả lời.
Ánh mắt cô bé đầy sự lo lắng, lại thận trọng đi đến bên cạnh một thanh niên khác, vẻ mặt mong đợi hỏi: "Các ngươi có thấy ca ca của ta không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuy hơi xấu xí nhưng trong mắt đều là lo lắng và căng thẳng.
"Thanh Dao." Ở xa đột nhiên truyền đến một giọng nói, một thanh niên mỉm cười đi tới.
"Ca ca!" Trên mặt cô gái nhỏ lập tức xuất hiện nụ cười vui vẻ. Đôi mắt so với kim cương còn lấp lánh hơn. Cô bé vội vàng chạy đến bên người Dương Thiên, mừng rỡ nhìn hắn.
"Ha ha." Dương Thiên dắt tay cô bé vừa cười vừa nói: "Thanh Dao, chúng ta về nhà thôi."
Hai bóng dáng một lớn một nhỏ chậm rãi đi về phía trước.
...
Về tới đình viện của mình, Tiểu Thanh Dao vui vẻ ăn đồ ăn còn Dương Thiên yên tĩnh cảm thụ lực lượng đang bạo tăng trong mình.
"Hiện tại, chỉ bằng thân thể, mình nắm chắc có thể đánh bại hoàn toàn cường giả Tinh vực cấp chín."
"Hiệu quả của huyết tinh Cự Linh thú này quá nghịch thiên rồi! Chẳng trách chỉ một viên huyết tinh Cự Linh thú lại có giá một triệu điểm tích lũy." Dương Thiên trong lòng cảm thán.
Cho dù là Tụ Tinh châu có chứa 2% pháp tắc hoàn chỉnh, công ty lỗ sâu ảo cũng chỉ đưa ra mức giá 100.000 điểm cho mỗi mảnh.
Giá trị của một viên huyết tinh Cự Linh thú tuyệt đối vượt xa Tụ Tinh châu!
"Nghe nói, máu này là huyết dịch của Cự Linh thú. Mỗi bộ lạc trong thế giới Cự Linh, ngoài tinh thạch huyết dịch của Cự Linh thú, còn có da Cự Linh thú, tinh thạch các loại xương,... không biết mấy cái này có giúp tăng cường lực lượng không nhỉ?" Dương Thiên nghĩ ngợi.
Hắn khẽ nắm tay, một tia sáng xanh lóe lên.
"Hử?" Dương Thiên sửng sốt một chút. "Pháp tắc hệ thủy có chút khác trước."
Dương Thiên yên lặng cảm nhận pháp tắc hệ thủy trong tay. Hắn dường như cảm nhận được một luồng năng lượng rất cuồng bạo xen lẫn bên trong pháp tắc hệ thủy, khiến uy lực của pháp tắc hệ thủy dường như mạnh hơn một chút so với trước kia.
Dương Thiên cẩn thận cảm thụ.
"Gào!"
Đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ yết ớt truyền vào tai hắn.
"Đây là tiếng gầm của Cự Linh thú?" Trong mắt Dương Thiên hiện lên vẻ kinh hãi.
"Đúng rồi, cái này chính là sát khí!" Dương Thiên nhớ đến lời Thanh Mộc đã nói trước đó.
Khi ở trong cung điện, Thanh Mộc đã từng nói có thể thừa nhận bao nhiêu sát khí mới có thể hấp thụ bấy nhiêu năng lượng. Tiếng rống giận của Cự Linh thú chính là sát khí.
Dương Thiên kinh hỉ, năng lượng của huyết tinh Cự Linh thú có thể khiến thân thể hắn càng thêm cường đại, mà theo năng lượng hấp thụ, sát khí cũng dung nhập vào trong cơ thể hắn, cùng với pháp tắc của hắn dung hợp lại với nhau.
Dương Thiên nhớ tới thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Thanh Mộc, dường như cảm nhận được tiếng gào thét của Cự thú ở trên người hắn. Thanh Mộc nhất định đã hấp thụ phần nhiều lực lượng huyết tinh Cự Linh thú, nhận được rất nhiều sát khí.
Dương Thiên tỉ mỉ cảm thụ pháp tắc hệ thủy trong tay mình.
"Vèo!"
Một mũi nhọn màu xanh bằng ngón tay bắn vào lòng đất. Mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố, sâu không thấy đáy.
"Dung hợp pháp tắc hệ thủy và sát khí Cự Linh thú, sức mạnh tăng lên ít nhất 1% so với trước đó." Gương mặt Dương Thiên đều là tươi cười.
Hắn vô cùng hưng phấn, không nghĩ rằng dung hợp huyết tinh Cự Linh thú không chỉ nâng cao thân thể mà pháp tắc cũng được bổ trợ nhiều như vậy.
Có những sát khí này bổ trợ cùng với việc lĩnh ngộ các pháp tắc đồng đẳng, Dương Thiên nhất định có thể chiến thắng trong cuộc tỷ thí thiên tài.
"Không biết nếu dung hợp hết sát khí của viên huyết tinh Cự Linh thú kia, sức mạnh của mình có thể nâng lên được bao nhiêu." Dương Thiên trong lòng kỳ vọng.
Có điều, những thứ này phải đợi đến lúc hắn lấy được viên huyết tinh Cự Linh thú kia rồi nói tiếp.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Một tuần sau, cuộc sống yên bình của bộ lạc Thanh Mộc xuất hiện biến hóa. Một đám người của bộ lạc lớn khác đã đến đây. Bộ lạc đó gọi là bộ lạc Tinh Linh, có hai vị cường giả Hắc Động cấp đỉnh phong, thực lực vượt xa bộ lạc Thanh Mộc.
Lúc này, toàn bộ người của bộ lạc Thanh Mộc đều đi ra, dùng lễ tiết cao nhất đón tiếp cường giả của bộ lạc Tinh Linh.
Bộ lạc Tinh Linh có tất cả mười người tới, một trong số đó là Hắc Động cấp đỉnh phong, hai người Hắc Động cấp trung kỳ, bảy người còn lại đều là Tinh chủ cấp cảnh giới.
Bảy người này là thiên tài mà bộ lạc Tinh Linh bọn họ đang bồi dưỡng.
Trước khu vực thi đấu đường kính 1000 mét của bộ lạc Thanh Mộc, lúc này đang có một vài người đứng đợi, bọn họ là người nhà cũng những thiên tài kia.
Ở một ngách nhỏ, có một cô bé khoảng chừng bảy tuổi, trên mặt đầy những vết sẹo xấu xí nhưng trong đôi mắt lại mãnh liệt chờ đợi.
"Bọn họ về rồi!"
Bỗng nhiên, trong đám người truyền đến tiếng reo hò.
Cô bé nghe được âm thanh này, vội vàng từ trong góc khuất chạy ra, nhìn về phía xa xa.
Đúng là có mấy bóng dáng đang từ từ đi tới.
"Ha ha, Sơn Hổ!"
"Tiểu Lâm!"
...
Một số người vui mừng gọi.
Thế nhưng, đi tới chỉ có tám người, ánh mắt cô bé hiện lên sự lo lắng, cô không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc với mình.
Cô bé nhìn về phía tám người kia, có chút sợ hãi nhưng vẫn lấy can đảm đi tới bên một người thanh niên, e ngại kéo góc áo hắn, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi có thấy ca ca của ta không?"
Người thanh niên này nhìn thấy cô bé gương mặt gớm ghiếc định nổi giận nhưng có thể nghĩ đến Dương Thiên nên đè xuống cơn tức giận trong lòng.
"Không thấy, không thấy!" Hắn khó chịu trả lời.
Ánh mắt cô bé đầy sự lo lắng, lại thận trọng đi đến bên cạnh một thanh niên khác, vẻ mặt mong đợi hỏi: "Các ngươi có thấy ca ca của ta không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuy hơi xấu xí nhưng trong mắt đều là lo lắng và căng thẳng.
"Thanh Dao." Ở xa đột nhiên truyền đến một giọng nói, một thanh niên mỉm cười đi tới.
"Ca ca!" Trên mặt cô gái nhỏ lập tức xuất hiện nụ cười vui vẻ. Đôi mắt so với kim cương còn lấp lánh hơn. Cô bé vội vàng chạy đến bên người Dương Thiên, mừng rỡ nhìn hắn.
"Ha ha." Dương Thiên dắt tay cô bé vừa cười vừa nói: "Thanh Dao, chúng ta về nhà thôi."
Hai bóng dáng một lớn một nhỏ chậm rãi đi về phía trước.
...
Về tới đình viện của mình, Tiểu Thanh Dao vui vẻ ăn đồ ăn còn Dương Thiên yên tĩnh cảm thụ lực lượng đang bạo tăng trong mình.
"Hiện tại, chỉ bằng thân thể, mình nắm chắc có thể đánh bại hoàn toàn cường giả Tinh vực cấp chín."
"Hiệu quả của huyết tinh Cự Linh thú này quá nghịch thiên rồi! Chẳng trách chỉ một viên huyết tinh Cự Linh thú lại có giá một triệu điểm tích lũy." Dương Thiên trong lòng cảm thán.
Cho dù là Tụ Tinh châu có chứa 2% pháp tắc hoàn chỉnh, công ty lỗ sâu ảo cũng chỉ đưa ra mức giá 100.000 điểm cho mỗi mảnh.
Giá trị của một viên huyết tinh Cự Linh thú tuyệt đối vượt xa Tụ Tinh châu!
"Nghe nói, máu này là huyết dịch của Cự Linh thú. Mỗi bộ lạc trong thế giới Cự Linh, ngoài tinh thạch huyết dịch của Cự Linh thú, còn có da Cự Linh thú, tinh thạch các loại xương,... không biết mấy cái này có giúp tăng cường lực lượng không nhỉ?" Dương Thiên nghĩ ngợi.
Hắn khẽ nắm tay, một tia sáng xanh lóe lên.
"Hử?" Dương Thiên sửng sốt một chút. "Pháp tắc hệ thủy có chút khác trước."
Dương Thiên yên lặng cảm nhận pháp tắc hệ thủy trong tay. Hắn dường như cảm nhận được một luồng năng lượng rất cuồng bạo xen lẫn bên trong pháp tắc hệ thủy, khiến uy lực của pháp tắc hệ thủy dường như mạnh hơn một chút so với trước kia.
Dương Thiên cẩn thận cảm thụ.
"Gào!"
Đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ yết ớt truyền vào tai hắn.
"Đây là tiếng gầm của Cự Linh thú?" Trong mắt Dương Thiên hiện lên vẻ kinh hãi.
"Đúng rồi, cái này chính là sát khí!" Dương Thiên nhớ đến lời Thanh Mộc đã nói trước đó.
Khi ở trong cung điện, Thanh Mộc đã từng nói có thể thừa nhận bao nhiêu sát khí mới có thể hấp thụ bấy nhiêu năng lượng. Tiếng rống giận của Cự Linh thú chính là sát khí.
Dương Thiên kinh hỉ, năng lượng của huyết tinh Cự Linh thú có thể khiến thân thể hắn càng thêm cường đại, mà theo năng lượng hấp thụ, sát khí cũng dung nhập vào trong cơ thể hắn, cùng với pháp tắc của hắn dung hợp lại với nhau.
Dương Thiên nhớ tới thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Thanh Mộc, dường như cảm nhận được tiếng gào thét của Cự thú ở trên người hắn. Thanh Mộc nhất định đã hấp thụ phần nhiều lực lượng huyết tinh Cự Linh thú, nhận được rất nhiều sát khí.
Dương Thiên tỉ mỉ cảm thụ pháp tắc hệ thủy trong tay mình.
"Vèo!"
Một mũi nhọn màu xanh bằng ngón tay bắn vào lòng đất. Mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố, sâu không thấy đáy.
"Dung hợp pháp tắc hệ thủy và sát khí Cự Linh thú, sức mạnh tăng lên ít nhất 1% so với trước đó." Gương mặt Dương Thiên đều là tươi cười.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Một tuần sau, cuộc sống yên bình của bộ lạc Thanh Mộc xuất hiện biến hóa. Một đám người của bộ lạc lớn khác đã đến đây. Bộ lạc đó gọi là bộ lạc Tinh Linh, có hai vị cường giả Hắc Động cấp đỉnh phong, thực lực vượt xa bộ lạc Thanh Mộc.
Lúc này, toàn bộ người của bộ lạc Thanh Mộc đều đi ra, dùng lễ tiết cao nhất đón tiếp cường giả của bộ lạc Tinh Linh.
Bộ lạc Tinh Linh có tất cả mười người tới, một trong số đó là Hắc Động cấp đỉnh phong, hai người Hắc Động cấp trung kỳ, bảy người còn lại đều là Tinh chủ cấp cảnh giới.
Bảy người này là thiên tài mà bộ lạc Tinh Linh bọn họ đang bồi dưỡng.