Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 814: Đương nhiên có thể.





Lỗ Vân biết tài năng cường đại của Dương Thiên, những thiên tài mạnh nhất của bộc lạc Tinh Linh bọn họ cũng không thể so với Dương Thiên.

Anh khẽ liếc nhìn cô gái nhỏ bên cạnh Dương Thiên vẻ mặt kinh hãi, đang giữ chặt góc áo của Dương Thiên, sau đó lại thu hồi ánh mắt.

“Được rồi, Dương Thiên, tôi đi trước đây, có chuyện gì cứ nói người khác thông báo cho tôi.”, Lỗ Vân nói.

“Lỗ Vân đại nhân, đi thong thả.”, Dương Thiên gật đầu.

Trong sân chỉ còn lại có Dương Thiên và đứa con gái nhỏ.

“Huynh à, tương lai chúng ta sẽ sống ở đây chứ?”, cô gái nhỏ kéo áo Dương Thiên hỏi.

“Ừ!” Dương Thiên gật đầu.

Hắn nhìn cô gái nhỏ, định nói gì đó thì đột nhiên anh ta sững sờ.

Hắn thấy vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao đã thực sự nhỏ hơn.

Trước đó, hắn đã dùng rất nhiều cách để trị sẹo trên mặt cho cô gái nhỏ, hắn gần như biết rõ về kích thước của vết sẹo.

Hắn khá chắc chắn rằng sáu vết sẹo này chắc chắn có một số thay đổi.

“Thanh Dao, trước đây sau lưng ta, muội có cảm thấy có chuyện gì lạ không?”, Dương Thiên nhìn cô gái nhỏ, hỏi thẳng.

Hắn khá chắc rằng những vết sẹo trên mặt cô gái nhỏ vẫn y nguyên trước khi hắn chiến đấu.

Tiểu Thanh Dao nghiêng đầu, gật đầu nói: "Huynh, lúc nãy trong đầu muội đột nhiên có một số ký ức kỳ lạ."

“Ký ức?”. Dương Thiên hỏi, “Đó là ký ức gì?

Cô bé nhớ lại một cách cẩn thận và nói, "Muội nhìn thấy một chị gái rất xinh đẹp đứng trên một con hung thú rất lớn, có rất nhiều người muốn giết chị gái xinh đẹp và con hung thú lớn đó ... Sau đó thì muội không rõ nữa. "

Dương Thiên nhìn khó hiểu, cảnh tượng kỳ lạ như vậy sao có thể xuất hiện trong trí nhớ của Tiểu Thanh Dao.

Hắn nhìn những vết sẹo của cô gái nhỏ, những vết sẹo này hơi lành lại, Tiểu Thanh Dao càng có nhiều ký ức. Chẳng lẽ những vết sẹo này lại chứa đựng, hay đúng hơn là dấu kín những ký ức của cô gái nhỏ.

"Vèo vèo!"

Ngay khi Dương Thiên đang nghĩ ngợi, một âm thanh rít lên đột nhiên vang lên bên tai hắn.

Ở sâu trong đình viện Dương Thiên xuất hiện một con rắn đen, con rắn chỉ có kích thước vài cm nhưng lại có sức dao động mạnh mẽ.

Đây là một con rắn nhỏ cấp Tinh Chủ, chui ra từ sâu trong lòng đất.

“Thanh Dao.”, Dương Thiên vội vàng đỡ lấy Tiểu Thanh Dao lui phía sau, sau đó vung tay phải, chuẩn bị giết chết con rắn nhỏ màu đen.

Ánh mắt hắn u ám, hắn không ngờ rằng một con hung thú cấp Tinh Chủ đã trà trộn vào bộ lạc Tinh Linh và thậm chí đến đình viện của hắn.

“Huynh, chờ một chút.”. Lúc này, giọng nói của Tiêu Thanh Dao đột nhiên vang lên.

Dương Thiên nghi ngờ nhìn, nhưng lại thấy Tiểu Thanh Dao đang tò mò nhìn con rắn nhỏ này.

“Thanh Dao, muội không sợ hung thú sao?”, Dương Thiên hỏi.

Trước đây, cô gái nhỏ có vẻ mặt sợ hãi khi nhìn thấy con hung thú, nhưng bây giờ cô không còn sợ hãi.

Tiểu Thanh Dao lắc đầu, sau đó cô bé chậm rãi vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, muốn con rắn nhỏ màu đen này.

Dương Thiên muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng lại bị ngăn lại, trên tay phải có ánh sáng màu lam khẽ lóe lên, chỉ cần con rắn đen nhỏ có chút hung hãn, sẽ lập tức giết chết nó.

“Vèo vèo.”. Nhìn thấy cô gái nhỏ, thân hình con rắn nhỏ màu đen thật sự bò xuống, trong đôi mắt khát máu lộ ra vẻ vô cùng kính nể.

Cuối cùng, tay phải của cô gái nhỏ chạm vào con rắn đen nhỏ, nhưng cơ thể con rắn đen nhỏ bất động.

Dương Thiên đột nhiên sửng sốt, khi Tiểu Thanh Dao chạm vào con rắn nhỏ màu đen, hắn nhìn thấy vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao, xuất hiện một tia sáng trắng mờ nhạt.

“Huynh, con rắn đen nhỏ này nghe lời muội!”, Tiểu Thanh Dao vui vẻ nói.

Bàn tay nhỏ bé của cô không ngừng vẫy vẫy, cái vẫy bàn tay nhỏ bé của cô, hình dạng của con rắn nhỏ màu đen này cũng không ngừng thay đổi.

Trên mặt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh hãi, con rắn nhỏ màu đen này là hung thú cấp Tinh Chủ, Tiểu Thanh Đảo lại không có thực lực, thậm chí còn chưa đạt tới cấp sơ cấp.

“Xuất thân của Tiểu Thanh Đảo nhất định không đơn giản!”, Dương Thiên nhìn cô gái nhỏ vui vẻ, nhưng trong mắt hiện lên một tia kinh hãi.

Sáu vết sẹo kỳ lạ này, trí nhớ mà Tiểu Thanh Dao đã nói, khả năng ra lệnh cho những con hung thú hiện giờ, tất cả đều giải thích cho sự khác thường của Tiểu Thanh Dao.

“Nghe Vũ Lâm nói rằng Tiểu Thanh Dao được nhặt về, muội ấy không có ký ức gì trước đây.”, Dương Thiên nghĩ tới đây, nhưng suy nghĩ một hồi cũng không có manh mối.

Bên cạnh hắn, Tiểu Thanh Dao vui vẻ chơi đùa một hồi nói: "Trở về đi. Nếu bị người khác bắt được, sẽ giết ngươi đấy."

Đôi mắt con rắn đen nhỏ đầy vẻ kính trọng, nó tuân theo mệnh lệnh của Tiểu Thanh Dao và chuẩn bị chui xuống đất.

Dương Thiên nhìn, trong lòng chợt giật mình, nói: "Thanh Daoo, muội có thể khiến con rắn đen nhỏ này tuân theo mệnh lệnh của ta không?"

Tiểu Thanh Dao nghiêng đầu nói: "Đương nhiên có thể."

Cô nhìn con rắn đen nhỏ và nói: "Đây là anh của ta. Sau này ngươi phải nghe lời huynh ấy, biết chưa?"

Con rắn nhỏ màu đen dừng lại, gật đầu, sau đó có chút ôn hòa nhìn Dương Thiên.

Vù…

Đột nhiên, một dao động kỳ lạ phát ra từ con rắn đen nhỏ này, dần dần có liên hệ với Dương Thiên.

Dương Thiên cảm thấy có thể trực tiếp hướng dẫn con rắn nhỏ màu đen hoàn thành một số việc.

Mặc dù điều này rõ ràng là không thể so sánh với phương pháp nô lệ linh hồn, nhưng nó cũng có một điều tuyệt vời.

Lỗ Vân biết tài năng cường đại của Dương Thiên, những thiên tài mạnh nhất của bộc lạc Tinh Linh bọn họ cũng không thể so với Dương Thiên.

Anh khẽ liếc nhìn cô gái nhỏ bên cạnh Dương Thiên vẻ mặt kinh hãi, đang giữ chặt góc áo của Dương Thiên, sau đó lại thu hồi ánh mắt.

“Được rồi, Dương Thiên, tôi đi trước đây, có chuyện gì cứ nói người khác thông báo cho tôi.”, Lỗ Vân nói.

“Lỗ Vân đại nhân, đi thong thả.”, Dương Thiên gật đầu.

Trong sân chỉ còn lại có Dương Thiên và đứa con gái nhỏ.

“Huynh à, tương lai chúng ta sẽ sống ở đây chứ?”, cô gái nhỏ kéo áo Dương Thiên hỏi.

“Ừ!” Dương Thiên gật đầu.

Hắn nhìn cô gái nhỏ, định nói gì đó thì đột nhiên anh ta sững sờ.

Hắn thấy vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao đã thực sự nhỏ hơn.

Trước đó, hắn đã dùng rất nhiều cách để trị sẹo trên mặt cho cô gái nhỏ, hắn gần như biết rõ về kích thước của vết sẹo.

Hắn khá chắc chắn rằng sáu vết sẹo này chắc chắn có một số thay đổi.

“Thanh Dao, trước đây sau lưng ta, muội có cảm thấy có chuyện gì lạ không?”, Dương Thiên nhìn cô gái nhỏ, hỏi thẳng.

Hắn khá chắc rằng những vết sẹo trên mặt cô gái nhỏ vẫn y nguyên trước khi hắn chiến đấu.

Tiểu Thanh Dao nghiêng đầu, gật đầu nói: "Huynh, lúc nãy trong đầu muội đột nhiên có một số ký ức kỳ lạ."

“Ký ức?”. Dương Thiên hỏi, “Đó là ký ức gì?

Cô bé nhớ lại một cách cẩn thận và nói, "Muội nhìn thấy một chị gái rất xinh đẹp đứng trên một con hung thú rất lớn, có rất nhiều người muốn giết chị gái xinh đẹp và con hung thú lớn đó ... Sau đó thì muội không rõ nữa. "

Dương Thiên nhìn khó hiểu, cảnh tượng kỳ lạ như vậy sao có thể xuất hiện trong trí nhớ của Tiểu Thanh Dao.

Hắn nhìn những vết sẹo của cô gái nhỏ, những vết sẹo này hơi lành lại, Tiểu Thanh Dao càng có nhiều ký ức. Chẳng lẽ những vết sẹo này lại chứa đựng, hay đúng hơn là dấu kín những ký ức của cô gái nhỏ.

"Vèo vèo!"

Ngay khi Dương Thiên đang nghĩ ngợi, một âm thanh rít lên đột nhiên vang lên bên tai hắn.

Ở sâu trong đình viện Dương Thiên xuất hiện một con rắn đen, con rắn chỉ có kích thước vài cm nhưng lại có sức dao động mạnh mẽ.

Đây là một con rắn nhỏ cấp Tinh Chủ, chui ra từ sâu trong lòng đất.

“Thanh Dao.”, Dương Thiên vội vàng đỡ lấy Tiểu Thanh Dao lui phía sau, sau đó vung tay phải, chuẩn bị giết chết con rắn nhỏ màu đen.

Ánh mắt hắn u ám, hắn không ngờ rằng một con hung thú cấp Tinh Chủ đã trà trộn vào bộ lạc Tinh Linh và thậm chí đến đình viện của hắn.

“Huynh, chờ một chút.”. Lúc này, giọng nói của Tiêu Thanh Dao đột nhiên vang lên.

Dương Thiên nghi ngờ nhìn, nhưng lại thấy Tiểu Thanh Dao đang tò mò nhìn con rắn nhỏ này.

“Thanh Dao, muội không sợ hung thú sao?”, Dương Thiên hỏi.

Trước đây, cô gái nhỏ có vẻ mặt sợ hãi khi nhìn thấy con hung thú, nhưng bây giờ cô không còn sợ hãi.

Tiểu Thanh Dao lắc đầu, sau đó cô bé chậm rãi vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, muốn con rắn nhỏ màu đen này.

Dương Thiên muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng lại bị ngăn lại, trên tay phải có ánh sáng màu lam khẽ lóe lên, chỉ cần con rắn đen nhỏ có chút hung hãn, sẽ lập tức giết chết nó.

“Vèo vèo.”. Nhìn thấy cô gái nhỏ, thân hình con rắn nhỏ màu đen thật sự bò xuống, trong đôi mắt khát máu lộ ra vẻ vô cùng kính nể.

Cuối cùng, tay phải của cô gái nhỏ chạm vào con rắn đen nhỏ, nhưng cơ thể con rắn đen nhỏ bất động.

Dương Thiên đột nhiên sửng sốt, khi Tiểu Thanh Dao chạm vào con rắn nhỏ màu đen, hắn nhìn thấy vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao, xuất hiện một tia sáng trắng mờ nhạt.

“Huynh, con rắn đen nhỏ này nghe lời muội!”, Tiểu Thanh Dao vui vẻ nói.

Bàn tay nhỏ bé của cô không ngừng vẫy vẫy, cái vẫy bàn tay nhỏ bé của cô, hình dạng của con rắn nhỏ màu đen này cũng không ngừng thay đổi.

Trên mặt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh hãi, con rắn nhỏ màu đen này là hung thú cấp Tinh Chủ, Tiểu Thanh Đảo lại không có thực lực, thậm chí còn chưa đạt tới cấp sơ cấp.

“Xuất thân của Tiểu Thanh Đảo nhất định không đơn giản!”, Dương Thiên nhìn cô gái nhỏ vui vẻ, nhưng trong mắt hiện lên một tia kinh hãi.

Sáu vết sẹo kỳ lạ này, trí nhớ mà Tiểu Thanh Dao đã nói, khả năng ra lệnh cho những con hung thú hiện giờ, tất cả đều giải thích cho sự khác thường của Tiểu Thanh Dao.

“Nghe Vũ Lâm nói rằng Tiểu Thanh Dao được nhặt về, muội ấy không có ký ức gì trước đây.”, Dương Thiên nghĩ tới đây, nhưng suy nghĩ một hồi cũng không có manh mối.

Bên cạnh hắn, Tiểu Thanh Dao vui vẻ chơi đùa một hồi nói: "Trở về đi. Nếu bị người khác bắt được, sẽ giết ngươi đấy."

Đôi mắt con rắn đen nhỏ đầy vẻ kính trọng, nó tuân theo mệnh lệnh của Tiểu Thanh Dao và chuẩn bị chui xuống đất.


Vù…

Đột nhiên, một dao động kỳ lạ phát ra từ con rắn đen nhỏ này, dần dần có liên hệ với Dương Thiên.

Dương Thiên cảm thấy có thể trực tiếp hướng dẫn con rắn nhỏ màu đen hoàn thành một số việc.

Mặc dù điều này rõ ràng là không thể so sánh với phương pháp nô lệ linh hồn, nhưng nó cũng có một điều tuyệt vời.