Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 827: Ca ca, muội nhớ huynh quá.





Có linh hồn phân thân của năm hệ nguyên châu pháp tắc, hơn nữa còn lĩnh ngộ hoàn chỉnh năm điều pháp tắc, tốc độ tiến bộ của Dương Thiên khiến người khác vô cùng kinh hãi.

Pháp tắc của hắn không ngừng tiến gần đến cấp Hắc Động cấp bậc trung kỳ.

Ngoài ra, cộng thêm sát khí từ tinh thạch cự linh thú mà hắn hấp thu, còn có ba viên tinh thạch cự linh thú gia tăng cho pháp tắc của Dương Thiên, khiến thực lực của Dương Thiên càng thêm khủng bố!

Cảnh giới cấp Hắc Động, mỗi một giai đoạn nhỏ nâng cao cũng vô cùng khó khăn, hơn nữa chênh lệch cự lớn.

Nhưng Dương Thiên do các loại nguyên nhân, thực lực tổng hợp lại cách cấp Hắc Động trung kỳ không bao xa nữa.

Trong tay Dương Thiên có nửa viên tinh thạch xương cốt của cự linh thú, lần trước hắn hấp thu nửa viên rồi, nên không có cách nào hấp thu thêm, bây giờ thực lực của hắn tiến bộ rất lớn, có thể tiếp tục thử hấp thu.

Uỳnh!

Từng luồng năng lượng lớn mạnh đi vào trong cơ thể Dương Thiên, dung hợp vào xương cốt của Dương Thiên, xương cốt của hắn đang không ngừng lột xác, từng luồng sát khí tinh thạch cự linh thú đang không ngừng đi vào trong nội bộ cơ thể hắn, xác thịt của hắn cũng đang không ngừng lột xác.

Linh hồn của Dương Thiên truyền lại cảm giác đau đớn liên hồi, dù sao hắn cũng mới ở cấp Tinh Vực, chỉ có mười lần cường độ linh hồn, vì vậy sức chịu đựng sát khí là có giới hạn.

Dương Thiên nhíu mày, cố gắng chịu đựng sự khó chịu của linh hồn, sau một ngày rưỡi, cuối cùng hắn cũng hấp thu hết nửa viên tinh thạch xương cốt cự linh thú này.

Tuy nhiên, điều này lại đạt đến giới hạn cơ thể của Dương Thiên.

Dương Thiên đứng dậy, khẽ nắm tay thành quyền, một luồng sức mạnh vượt xa cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ xuất hiện.

Hắn vung tay phải của mình lên, trong không trung, ngọn lửa, thủy đao, lưỡi dao gió, sấm sét đều xuất hiện, cuối cùng từ từ dung hợp lại với nhau, hình thành một thanh cự đao Hỏa Diễm dài cả nghìn mét.

“Cự đao Hỏa Diễm này của mình tuyệt đối đủ để giết chết cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ một cách dễ dàng rồi chứ?”, trong lòng Dương Thiên thầm nghĩ. Trong thời gian bảy năm này, tốc độ tiến bộ của hắn không thua kém gì khi ở thế giới Tụ Tinh.

Nguyên nhân chủ yếu nhất chín là, linh hồn phân thân nguyên châu năm hệ pháp tắc của hắn đang không ngừng lĩnh ngộ pháp tắc. Cộng thêm sự gia tăng từ những tinh thạch cự linh thú đối với thân xác và pháp tắc của hắn, khiến thực lực của hắn cường đại vô cùng.

“Phía trước chính là bộ lạc Thanh Mộc rồi.”, Dương Thiên nhìn về phía xa, trong ánh mắt hiện lên sự phức tạp.

Bộ lạc Thanh Mộc nay đã mất hẳn sự tồn tại.

Sự tử vong của Thanh Mộc, làn sóng tấn công của thú dữ, khiến bộ lạc Thanh Mộc đã biến mất hoàn toàn khỏi thế giới Cự Linh này. Hiện tại, chỉ còn lại một đống hoang tàn.

Bộ lạc Thanh Mộc chính là bộ lạc đầu tiên hắn bước vào khi đến thế giới Cự Linh, cũng tại đây, hắn gặp được Tiểu Thanh Dao.

Dương Thiên chầm chậm đi lại chỗ này, nhìn đống hoang tàn này, trong ánh mắt hiện lên sự nhớ nhung.

Hắn đi đến vị trí đình viện trước kia của hắn, lặng lẽ đứng đó.

Lúc đó, hắn lặng lẽ tu luyện tại đây, còn Tiểu Thanh Dao thì yên tĩnh ở bên, nhìn hắn tu luyện, rất ngoan ngoãn.

Tay phải Dương Thiên vung lên, trong tay phải liền xuất hiện một miếng điêu khắc gỗ, trên đó còn có hai bóng dáng một lớn một nhỏ.

Tay phải Dương Thiên nắm chặt miếng điêu khắc gỗ, trên đó vẫn truyền đến hơi thở của Thanh Dao.

“Ca ca.”

Trong tai Dương Thiên bỗng vang lên một giọng nói.

“Ứm?”, Dương Thiên nắm trong tay miếng điêu khắc gỗ, sững người lại, hình như hắn nghe thấy giọng của Tiểu Thanh Dao.

“Ca ca.”, lại một tiếng trong trẻo vang lên. Lần này còn to hơn lần trước.

Trái tim Dương Thiên bỗng run lên, trong mắt ánh lên sự hoang mang, sợ âm thanh này chỉ là ảo giác của mình.

Hắn từ từ xoay người lại.

Ở phía xa, có hai bóng dáng đang đứng

Một người là thiếu nữ mặc áo trắng lạnh lùng, người còn lại là bé gái trông chỉ khoảng bảy tuổi.

Trên mặt cô bé không hề có vết sẹo, trắng hồng búng ra sữa, rất xinh xắn và đáng yêu.

“Ca ca!”, cô bé thấy Dương Thiên nhìn về phía này, vui vẻ hét lên, sau đó thân ảnh bé nhỏ chạy rất nhanh lại.

“Thanh Dao!”, trong mắt Dương Thiên bỗng tản ra một ánh sáng vô cùng mãnh liệt, thân ảnh hắn vút cái như một tia chớp, nháy mắt đã đến chỗ cô bé.

“Ca ca, muội nhớ huynh quá.”, Tiểu Thanh Dao lại bên Dương Thiên, lập tức bổ nhào vào lòng Dương Thiên, vui vẻ nói.

Trên mặt Dương Thiên lộ ra sự kích động, nhìn Tiểu Thanh Dao thật kỹ.

Lúc này vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao đã biến mất hoàn toàn, trên khuôn mặt bé nhỏ toàn là niềm vui.

“Thanh Dao, không phải ý thức của muội đã tiêu tan rồi sao?”, một lúc sau, Dương Thiên nhìn cô bé hỏi.

Trước đó, vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao biến mất hoàn toàn, sau đó biến thành Tuyết Lạc. Thật ra cô bé và Tuyết Lạc sử dụng chung một thân xác. Tuyết Lạc trở lại, cô bé liền biến mất hoàn toàn.

“Là Tuyết Lạc tỉ tỉ.”, Tiểu Thanh Dao vui vẻ nói.

Ở phía xa, vị thiếu nữ áo trắng lạnh lùng đó từ từ bước lại, nói: “Ta vì Thanh Dao mà đắp nặn ra một thân xác mới.”

Trong mắt Dương Thiên lộ sự cảm kích: “Cảm ơn cô.”

Tuyết Lạc khẽ lắc đầu nói: “Đây là điều ta nợ Thanh Dao, Thanh Dao cũng là một người có tư duy hoàn chỉnh, ta không có quyền tước đoạt đi sinh mệnh của cô bé.”

Dương Thiên mỉm cười, nhìn cô bé đang nắm chặt góc áo của mình, trong lòng dâng lên sự thỏa mãn chưa từng có.

Bây giờ Tiểu Thanh Dao đã sống lại, ở trong thế giới Cự Linh này, trong lòng hắn không còn bất cứ sự tiếc nuối nào nữa.

……

Có linh hồn phân thân của năm hệ nguyên châu pháp tắc, hơn nữa còn lĩnh ngộ hoàn chỉnh năm điều pháp tắc, tốc độ tiến bộ của Dương Thiên khiến người khác vô cùng kinh hãi.

Pháp tắc của hắn không ngừng tiến gần đến cấp Hắc Động cấp bậc trung kỳ.

Ngoài ra, cộng thêm sát khí từ tinh thạch cự linh thú mà hắn hấp thu, còn có ba viên tinh thạch cự linh thú gia tăng cho pháp tắc của Dương Thiên, khiến thực lực của Dương Thiên càng thêm khủng bố!

Cảnh giới cấp Hắc Động, mỗi một giai đoạn nhỏ nâng cao cũng vô cùng khó khăn, hơn nữa chênh lệch cự lớn.

Nhưng Dương Thiên do các loại nguyên nhân, thực lực tổng hợp lại cách cấp Hắc Động trung kỳ không bao xa nữa.

Trong tay Dương Thiên có nửa viên tinh thạch xương cốt của cự linh thú, lần trước hắn hấp thu nửa viên rồi, nên không có cách nào hấp thu thêm, bây giờ thực lực của hắn tiến bộ rất lớn, có thể tiếp tục thử hấp thu.

Uỳnh!

Từng luồng năng lượng lớn mạnh đi vào trong cơ thể Dương Thiên, dung hợp vào xương cốt của Dương Thiên, xương cốt của hắn đang không ngừng lột xác, từng luồng sát khí tinh thạch cự linh thú đang không ngừng đi vào trong nội bộ cơ thể hắn, xác thịt của hắn cũng đang không ngừng lột xác.

Linh hồn của Dương Thiên truyền lại cảm giác đau đớn liên hồi, dù sao hắn cũng mới ở cấp Tinh Vực, chỉ có mười lần cường độ linh hồn, vì vậy sức chịu đựng sát khí là có giới hạn.

Dương Thiên nhíu mày, cố gắng chịu đựng sự khó chịu của linh hồn, sau một ngày rưỡi, cuối cùng hắn cũng hấp thu hết nửa viên tinh thạch xương cốt cự linh thú này.

Tuy nhiên, điều này lại đạt đến giới hạn cơ thể của Dương Thiên.

Dương Thiên đứng dậy, khẽ nắm tay thành quyền, một luồng sức mạnh vượt xa cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ xuất hiện.

Hắn vung tay phải của mình lên, trong không trung, ngọn lửa, thủy đao, lưỡi dao gió, sấm sét đều xuất hiện, cuối cùng từ từ dung hợp lại với nhau, hình thành một thanh cự đao Hỏa Diễm dài cả nghìn mét.

“Cự đao Hỏa Diễm này của mình tuyệt đối đủ để giết chết cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ một cách dễ dàng rồi chứ?”, trong lòng Dương Thiên thầm nghĩ. Trong thời gian bảy năm này, tốc độ tiến bộ của hắn không thua kém gì khi ở thế giới Tụ Tinh.

Nguyên nhân chủ yếu nhất chín là, linh hồn phân thân nguyên châu năm hệ pháp tắc của hắn đang không ngừng lĩnh ngộ pháp tắc. Cộng thêm sự gia tăng từ những tinh thạch cự linh thú đối với thân xác và pháp tắc của hắn, khiến thực lực của hắn cường đại vô cùng.

“Phía trước chính là bộ lạc Thanh Mộc rồi.”, Dương Thiên nhìn về phía xa, trong ánh mắt hiện lên sự phức tạp.

Bộ lạc Thanh Mộc nay đã mất hẳn sự tồn tại.

Sự tử vong của Thanh Mộc, làn sóng tấn công của thú dữ, khiến bộ lạc Thanh Mộc đã biến mất hoàn toàn khỏi thế giới Cự Linh này. Hiện tại, chỉ còn lại một đống hoang tàn.

Bộ lạc Thanh Mộc chính là bộ lạc đầu tiên hắn bước vào khi đến thế giới Cự Linh, cũng tại đây, hắn gặp được Tiểu Thanh Dao.

Dương Thiên chầm chậm đi lại chỗ này, nhìn đống hoang tàn này, trong ánh mắt hiện lên sự nhớ nhung.

Hắn đi đến vị trí đình viện trước kia của hắn, lặng lẽ đứng đó.

Lúc đó, hắn lặng lẽ tu luyện tại đây, còn Tiểu Thanh Dao thì yên tĩnh ở bên, nhìn hắn tu luyện, rất ngoan ngoãn.

Tay phải Dương Thiên vung lên, trong tay phải liền xuất hiện một miếng điêu khắc gỗ, trên đó còn có hai bóng dáng một lớn một nhỏ.

Tay phải Dương Thiên nắm chặt miếng điêu khắc gỗ, trên đó vẫn truyền đến hơi thở của Thanh Dao.

“Ca ca.”

Trong tai Dương Thiên bỗng vang lên một giọng nói.

“Ứm?”, Dương Thiên nắm trong tay miếng điêu khắc gỗ, sững người lại, hình như hắn nghe thấy giọng của Tiểu Thanh Dao.

“Ca ca.”, lại một tiếng trong trẻo vang lên. Lần này còn to hơn lần trước.

Trái tim Dương Thiên bỗng run lên, trong mắt ánh lên sự hoang mang, sợ âm thanh này chỉ là ảo giác của mình.

Hắn từ từ xoay người lại.

Ở phía xa, có hai bóng dáng đang đứng

Một người là thiếu nữ mặc áo trắng lạnh lùng, người còn lại là bé gái trông chỉ khoảng bảy tuổi.

Trên mặt cô bé không hề có vết sẹo, trắng hồng búng ra sữa, rất xinh xắn và đáng yêu.

“Ca ca!”, cô bé thấy Dương Thiên nhìn về phía này, vui vẻ hét lên, sau đó thân ảnh bé nhỏ chạy rất nhanh lại.

“Thanh Dao!”, trong mắt Dương Thiên bỗng tản ra một ánh sáng vô cùng mãnh liệt, thân ảnh hắn vút cái như một tia chớp, nháy mắt đã đến chỗ cô bé.

“Ca ca, muội nhớ huynh quá.”, Tiểu Thanh Dao lại bên Dương Thiên, lập tức bổ nhào vào lòng Dương Thiên, vui vẻ nói.

Trên mặt Dương Thiên lộ ra sự kích động, nhìn Tiểu Thanh Dao thật kỹ.

Lúc này vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao đã biến mất hoàn toàn, trên khuôn mặt bé nhỏ toàn là niềm vui.

“Thanh Dao, không phải ý thức của muội đã tiêu tan rồi sao?”, một lúc sau, Dương Thiên nhìn cô bé hỏi.

Tuyết Lạc khẽ lắc đầu nói: “Đây là điều ta nợ Thanh Dao, Thanh Dao cũng là một người có tư duy hoàn chỉnh, ta không có quyền tước đoạt đi sinh mệnh của cô bé.”

Dương Thiên mỉm cười, nhìn cô bé đang nắm chặt góc áo của mình, trong lòng dâng lên sự thỏa mãn chưa từng có.

Bây giờ Tiểu Thanh Dao đã sống lại, ở trong thế giới Cự Linh này, trong lòng hắn không còn bất cứ sự tiếc nuối nào nữa.

……