Trong lòng ông ta tràn đầy nỗi sợ, nếu Dương Thiên xảy ra chuyện, ông ta không biết phải bàn giao thế nào với công ty Lỗ Sâu Ảo.
Ông ta bị xử phạt không quan trọng, nhưng tổn thất của nhân loại lại là một thiên tài có khả năng trở thành sự tồn tại trên cấp Viên Mãn.
“Tính cảnh giác của ta cũng không đủ.”, Dương Thiên lắc đầu nói.
“Võ trường Hoang Nguyên đã tồn tại ở thần quốc Côn Trụ mấy trăm nghìn năm rồi, không ngờ Hoang Nguyên lại là dị tộc gian tế mai phục ở tộc quần nhân loại,”, Đan Lăng phẫn nộ.
Bên cạnh, trong lòng Quất Quận đến giờ vẫn thấy hơi sợ hãi.
Nếu Dương Thiên tử vong, truy cứu trách nhiệm thì ông ta cũng sẽ phải gánh một phần trách nhiệm.
Dương Thiên là thiên tài mà công ty Lỗ Sâu Ảo coi trọng nhất, cái chết của hắn chắc chắn sẽ gây nên cơn thịnh nộ cho công ty Lỗ Sâu Ảo.
Nghe thấy lời nói của Đan Lăng, ánh mắt Dương Thiên cũng lóe qua một sự lạnh lùng, hắn suýt nữa thì chết tại đây.
“Thiếu gia Dương Thiên, chúng ta đi ra ngoài trước. Ở đây không an toàn lắm.”, Đan Lăng nói, cơ thể ông ta đang ở trang thái căng thẳng, luôn chú ý mọi nguy hiểm có thể phát sinh.
Đợi đến khi họ về đến võ trường Hoang Nguyên, thì phát hiện, người trong võ trường Hoang Nguyên đều đã chết hết.
“Tinh!”, đồng hồ trong tay Quất Quận vang lên.
Đó là một tin tức được gửi từ võ trường Quất Quận.
Quất Quận nhìn thấy dòng tin này, mắt trợn lên, trong lòng thấy hơi kinh khủng.
“Không ngờ, Hoang Nguyên đã khống chế nhiều người đến vậy!”, Đan Lăng nhìn những người chết đi, giọng phẫn nộ.
Dương Thiên lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Thiếu gia Dương Thiên, thường những người bị nô dịch linh hồn, chủ nhân họ tử vong thì họ cũng sẽ lập tức chết đi.”, Đan Lăng giải thích.
Dương Thiên khẽ gật đầu. Nói như vậy, cả võ trường Hoang Nguyên gần như trở thành võ trường của dị tộc.
“Thiếu gia Dương Thiên.”, lúc này Quất Quận đi đến, nói với giọng kinh sợ: “Đều tại ta, một đệ tử môn hạ của ta đã để lộ tin tức của thiếu gia Dương Thiên.”
Dương Thiên khẽ nhíu mày, nói :”Rốt cuộc là như thế nào?”
“Thiếu gia Dương Thiên, trước đó Đan Lăng tiên sinh gửi tin nói ngài sắp đến, ta không cẩn thận để đệ tử môn hạ biết dược, mà bây giờ, cùng với cái chết của Hoang Nguyên, đệ tử đó của ta cũng chết ngay tức thì.”, Quất Quận không dám che giấu điều gì.
Hiện tại, sự việc đã quá rõ ràng, vị đệ tử đó của ông ta cũng bị Hoang Nguyên nô dịch linh hồn.
Nói cho cùng, là do lỗi của Quất Quận, mới dẫn dụ Hoang Nguyên đến, sau đó tìm được cơ hội ra tay với Dương Thiên.
“Tràng chủ Quất Quận, không phải lỗi của ông.”, Dương Thiên lắc đầu nói.
Hắn biết tràng chủ Quất Quận cũng là vô tình gây nên, hơn nữa trước đó ông ta cũng rất hào sảng tặng mảnh vỡ tinh thạch cho hắn. Dương Thiên cũng không tiện nói gì.
“Thiếu gia Dương Thiên, chuyện lần này quan hệ rất lớn, ta đã báo lên công ty Lỗ Sâu Ảo.”, Đan Lăng nói.
Đan Lăng báo cáo trực tiếp với Dương Thiên.
Lần này là người của dị tộc tấn công tuyệt thế thiên tài của Nhân tộc, chắc chắn phải báo lên cho công ty Lỗ Sâu Ảo.
Chưa đến nửa tiếng, Tử Điện hoàng của phân bộ của công ty Lỗ Sâu Ảo tại thần quốc Côn Trụ đã đến.
“Thiếu gia Dương Thiên, ngươi không sao chứ?”, Tử Điện hoàng trực tiếp đến trước mặt Dương Thiên, ân cần hỏi thăm.
Dương Thiên lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn hơi sợ hãi.
“Tử Điện hoàng, chuyện lần này điều tra thế nào rồi?”, Đan Lăng đến bên cạnh Tử Điện hoàng, hỏi.
Ánh mắt Tử Điện hoàng u ám, nói: “Hoang Nguyên là người của Yêu tộc, mai phục trong thần quốc Côn Trụ của chúng ta.”
“Yêu tộc?”, Dương Thiên khẽ nắm bàn tay, ánh mắt hiện lên sát khí.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy gần với cái chết đến vậy, nếu Đan Lăng đến chậm một giây nữa, có lẽ hắn đã biến thành một xác chết.
“Hoang Nguyên vào mấy trăm nghìn năm trước đã thành lập võ trường Hoang Nguyên tại thần quốc Côn Trụ, nếu không phải ông ta chủ động để lộ ra, bây giờ chúng ta cũng không biết thân phận của ông ta. Hơn nữa, lần này Hoang Nguyên tử vong, cùng lúc đó trong ba mươi bốn võ trường cũng có người tử vong.”, Tử Điện hoàng nói.
Đám người Dương Thiên, Đan Lăng đều giật mình trố mắt lên, nói như vậy, toàn bộ ba mươi bốn võ trường của tộc quần nhân loại đều có người bị Hoang Nguyên nô dịch, động tĩnh của hai mươi ba võ trường chắc chắn đã bị Yêu tộc biết hết rồi.
“Bọn dị tộc đáng chết!”, Đan Lăng phẫn nộ nói.
Giữa tộc quần nhân loại và dị tộc, không có bất cứ cơ hội giảng hòa, các dị tộc như Trùng tộc, Yêu tộc đều mai phục rất nhiều người vào tộc quần nhân loại, mà Nhân tộc cũng cài cắm rất nhiều người vào các tộc quần khác.
Hai bên giám sát lẫn nhau, một khi có cơ hội sẽ trực tiếp diệt sát thiên tài các tộc quần khác, ngăn chặn họ lớn mạnh.
Lần này Dương Thiên trở thành mục tiêu thiên tài bị các dị tộc khác săn giết, Hoang Nguyên chỉ là một trong số những kẻ ra tay của Yêu tộc.
Ngoài ra, còn có các tộc quần lớn như Trùng tộc, tộc Cơ Giới, ẩn nấp trong cương vực nhân loại, chờ đợi thời cơ ra tay.
“Thiếu gia Dương Thiên, lần này có thể phát hiện ra Hoang Nguyên, cũng nhờ có ngươi, sau này công ty Lỗ Sâu Ảo có lẽ sẽ có phần thưởng tương ứng gửi xuống.”, Tử Điện hoàng nói.
Ông ta nhìn Dương Thiên với ánh mắt kỳ dị, nói: “Kể ra, trước đó phát hiện Hỗn Ma của Trùng tộc, lần này lại phát hiện Hoang Nguyên, đều nhờ có thiếu gia Dương Thiên.”
Trong lòng ông ta tràn đầy nỗi sợ, nếu Dương Thiên xảy ra chuyện, ông ta không biết phải bàn giao thế nào với công ty Lỗ Sâu Ảo.
Ông ta bị xử phạt không quan trọng, nhưng tổn thất của nhân loại lại là một thiên tài có khả năng trở thành sự tồn tại trên cấp Viên Mãn.
“Tính cảnh giác của ta cũng không đủ.”, Dương Thiên lắc đầu nói.
“Võ trường Hoang Nguyên đã tồn tại ở thần quốc Côn Trụ mấy trăm nghìn năm rồi, không ngờ Hoang Nguyên lại là dị tộc gian tế mai phục ở tộc quần nhân loại,”, Đan Lăng phẫn nộ.
Bên cạnh, trong lòng Quất Quận đến giờ vẫn thấy hơi sợ hãi.
Nếu Dương Thiên tử vong, truy cứu trách nhiệm thì ông ta cũng sẽ phải gánh một phần trách nhiệm.
Dương Thiên là thiên tài mà công ty Lỗ Sâu Ảo coi trọng nhất, cái chết của hắn chắc chắn sẽ gây nên cơn thịnh nộ cho công ty Lỗ Sâu Ảo.
Nghe thấy lời nói của Đan Lăng, ánh mắt Dương Thiên cũng lóe qua một sự lạnh lùng, hắn suýt nữa thì chết tại đây.
“Thiếu gia Dương Thiên, chúng ta đi ra ngoài trước. Ở đây không an toàn lắm.”, Đan Lăng nói, cơ thể ông ta đang ở trang thái căng thẳng, luôn chú ý mọi nguy hiểm có thể phát sinh.
Đợi đến khi họ về đến võ trường Hoang Nguyên, thì phát hiện, người trong võ trường Hoang Nguyên đều đã chết hết.
“Tinh!”, đồng hồ trong tay Quất Quận vang lên.
Đó là một tin tức được gửi từ võ trường Quất Quận.
Quất Quận nhìn thấy dòng tin này, mắt trợn lên, trong lòng thấy hơi kinh khủng.
“Không ngờ, Hoang Nguyên đã khống chế nhiều người đến vậy!”, Đan Lăng nhìn những người chết đi, giọng phẫn nộ.
Dương Thiên lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Thiếu gia Dương Thiên, thường những người bị nô dịch linh hồn, chủ nhân họ tử vong thì họ cũng sẽ lập tức chết đi.”, Đan Lăng giải thích.
Dương Thiên khẽ gật đầu. Nói như vậy, cả võ trường Hoang Nguyên gần như trở thành võ trường của dị tộc.
“Thiếu gia Dương Thiên.”, lúc này Quất Quận đi đến, nói với giọng kinh sợ: “Đều tại ta, một đệ tử môn hạ của ta đã để lộ tin tức của thiếu gia Dương Thiên.”
Dương Thiên khẽ nhíu mày, nói :”Rốt cuộc là như thế nào?”
“Thiếu gia Dương Thiên, trước đó Đan Lăng tiên sinh gửi tin nói ngài sắp đến, ta không cẩn thận để đệ tử môn hạ biết dược, mà bây giờ, cùng với cái chết của Hoang Nguyên, đệ tử đó của ta cũng chết ngay tức thì.”, Quất Quận không dám che giấu điều gì.
Hiện tại, sự việc đã quá rõ ràng, vị đệ tử đó của ông ta cũng bị Hoang Nguyên nô dịch linh hồn.
Nói cho cùng, là do lỗi của Quất Quận, mới dẫn dụ Hoang Nguyên đến, sau đó tìm được cơ hội ra tay với Dương Thiên.
“Tràng chủ Quất Quận, không phải lỗi của ông.”, Dương Thiên lắc đầu nói.
Hắn biết tràng chủ Quất Quận cũng là vô tình gây nên, hơn nữa trước đó ông ta cũng rất hào sảng tặng mảnh vỡ tinh thạch cho hắn. Dương Thiên cũng không tiện nói gì.
“Thiếu gia Dương Thiên, chuyện lần này quan hệ rất lớn, ta đã báo lên công ty Lỗ Sâu Ảo.”, Đan Lăng nói.
Đan Lăng báo cáo trực tiếp với Dương Thiên.
Lần này là người của dị tộc tấn công tuyệt thế thiên tài của Nhân tộc, chắc chắn phải báo lên cho công ty Lỗ Sâu Ảo.
Chưa đến nửa tiếng, Tử Điện hoàng của phân bộ của công ty Lỗ Sâu Ảo tại thần quốc Côn Trụ đã đến.
“Thiếu gia Dương Thiên, ngươi không sao chứ?”, Tử Điện hoàng trực tiếp đến trước mặt Dương Thiên, ân cần hỏi thăm.
Dương Thiên lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn hơi sợ hãi.
“Tử Điện hoàng, chuyện lần này điều tra thế nào rồi?”, Đan Lăng đến bên cạnh Tử Điện hoàng, hỏi.
Ánh mắt Tử Điện hoàng u ám, nói: “Hoang Nguyên là người của Yêu tộc, mai phục trong thần quốc Côn Trụ của chúng ta.”
“Yêu tộc?”, Dương Thiên khẽ nắm bàn tay, ánh mắt hiện lên sát khí.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy gần với cái chết đến vậy, nếu Đan Lăng đến chậm một giây nữa, có lẽ hắn đã biến thành một xác chết.
“Hoang Nguyên vào mấy trăm nghìn năm trước đã thành lập võ trường Hoang Nguyên tại thần quốc Côn Trụ, nếu không phải ông ta chủ động để lộ ra, bây giờ chúng ta cũng không biết thân phận của ông ta. Hơn nữa, lần này Hoang Nguyên tử vong, cùng lúc đó trong ba mươi bốn võ trường cũng có người tử vong.”, Tử Điện hoàng nói.
Lần này Dương Thiên trở thành mục tiêu thiên tài bị các dị tộc khác săn giết, Hoang Nguyên chỉ là một trong số những kẻ ra tay của Yêu tộc.
Ngoài ra, còn có các tộc quần lớn như Trùng tộc, tộc Cơ Giới, ẩn nấp trong cương vực nhân loại, chờ đợi thời cơ ra tay.
“Thiếu gia Dương Thiên, lần này có thể phát hiện ra Hoang Nguyên, cũng nhờ có ngươi, sau này công ty Lỗ Sâu Ảo có lẽ sẽ có phần thưởng tương ứng gửi xuống.”, Tử Điện hoàng nói.
Ông ta nhìn Dương Thiên với ánh mắt kỳ dị, nói: “Kể ra, trước đó phát hiện Hỗn Ma của Trùng tộc, lần này lại phát hiện Hoang Nguyên, đều nhờ có thiếu gia Dương Thiên.”