Bây giờ tài nguyên trên người hắn đều vượt qua phần đông cường giả cấp Hắc Động.
Thế nhưng, bây giờ nghĩ những điều này còn quá sớm, hắn còn ở cấp Tinh Chủ, đột phá cấp Hắc Động vẫn không biết cần bao lâu. Lúc này Dương Thiên vẫn chưa chuẩn bị tốt cho việc vào chiến trường Hư Vô.
Nghe lời nói của Đan Lăng, niềm tự tin trong lòng hắn cũng hơi lung lay.
Cho dù hắn có phân thân cây Sinh Mệnh thì thế nào? Một khi gặp trúng người có linh hồn cường đại cấp Lĩnh Chủ, nói không chừng hắn sẽ bị nô dịch linh hồn hoặc diệt sát linh hồn.
Trước đó Hoang Nguyên diệt sát linh hồn hắn kì thật chỉ kém một giây nữa liền thành công, cuối cùng nếu không phải Đan Lăng đến kịp, hắn sớm đã chết.
Đợi đến lúc đột phá đến cấp Hắc Động, không ai bảo vệ hắn, hơn nữa gặp nguy hiểm càng lớn. Một khi bị người khác hiểu rõ phân thân, cường giả cấp Lĩnh Chủ của các tộc quần như Trùng tộc và Yêu tộc chắc chắn sẽ điên cuồng giết chết hắn.
"Đinh..."
Bỗng nhiên, trên đồng hồ của Dương Thiên hiển thị một tin tức.
"Dương Thiên, lần này tiêu diệt một căn cứ của Yêu tộc chiếm đóng trong thần quốc Côn Trụ, dựa vào đánh giá của chúng tôi, ngươi có thể thu hoạch được điểm cống hiến tộc quần tương ứng, tổng cộng bốn triệu điểm tích lũy".
Khuôn mặt Dương Thiên hiện vẻ mừng rỡ ngay lập tức.
"Thiếu gia Dương Thiên, điểm tích lũy ban thưởng đến rồi sao?" Đan Lăng mỉm cười nói.
"Ừm, ban thưởng bốn triệu điểm tích lũy!" Dương Thiên khẽ cười.
"Ha ha, lần này ta giết chết Hoang Nguyên, cũng được ban thưởng một số điểm tích lũy, thế nhưng cũng không bằng thiếu gia Dương Thiên". Trên mặt Đan Lăng cũng đầy niềm vui thích.
"Đan Lăng, thực lực của Hoang Nguyên so với Yêu ma Hỗn Ma, tại sao điểm tích lũy ta có được còn nhiều hơn vậy?" Dương Thiên nghi ngờ hỏi.
Đan Lăng mỉm cười nói: "Điểm tích lũy ban thưởng của thiếu gia Dương Thiên so với lần trước phát hiện Hỗn Ma của Trùng tộc cao hơn, nói rõ là trong mắt công ty lỗ sâu ảo, giá trị của Hoang Nguyên cao hơn Hỗn Ma".
"Mặc dù thực lực của Hoang Nguyên không bằng Hỗn Ma, nhưng ông ta là một cường giả hơi mạnh về linh hồn, cường giả thế này tạo ra uy hiếp rất lớn cho tộc quần Nhân loại chúng ta".
Dương Thiên gật đầu, tộc quần Nhân loại xem trọng chính là tính nguy hại của các dị tộc với nhân tộc.
Giành được nhiều điểm tích lũy như vậy, tâm trạng Dương Thiên rất tốt, thế nhưng, cách giành được điểm tích lũy quá nguy hiểm, cho dù hắn khao khát điểm tích lũy, cũng không muốn làm như vậy.
Lần này hắn có thể sống sót, nhưng lần sau thì không thể nói.
Chỉ cần cho những cường giả cấp Lĩnh Chủ kia vài giây, hắn sẽ bị diệt sát linh hồn, hơn nữa không thể hồi sinh.
"Để xem mảnh vỡ thủy tinh thứ chín ở đâu?" Dương Thiên thu lại tâm tư của mình, tay phải vung lên, trước mắt hắn chính là tám mảnh thuỷ tinh kì lạ đang tỏa ra ánh sáng đủ màu.
Ánh sáng trên đó chuyển động, cuối cùng phía trên xuất hiện một điểm sáng khác thường.
"Vị trí hiển thị của điểm sáng này ở Đế quốc văn minh trung cấp". Dương Thiên lại ngây người, mảnh vỡ thuỷ tinh thứ tám ở thần quốc Côn Trụ, mảnh thứ chín lại về Đế quốc văn minh trung cấp.
Đan Lăng tra xét một hồi nói: "Thiếu gia Dương Thiên, dựa vào vị trí và điểm sáng hiển thị, mảnh vỡ thứ chín ở trên một hành tinh của Đế quốc Du Lâm thuộc Đế quốc văn minh trung cấp. Quốc chủ của Đế quốc Du Lâm là một cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong".
Dương Thiên gật đầu, mảnh vỡ thủy tinh ở trong đế quốc văn minh trung cấp, xác suất hắn có được rất lớn.
"Ta tra xét khoảng cách, nếu vượt qua lỗ sâu, chúng ta cần khoảng ba ngày mới có thể đến nơi". Đan Lăng nói.
Từ thần quốc Côn Trụ đến Đế quốc Du Lâm không có lỗ sâu riêng biệt, cần qua một số lỗ sâu.
Dương Thiên mỉm cười, lại qua mấy ngày hắn có thể lấy được mảnh vỡ thủy tinh thứ chín.
...
Đây là một hành tinh rất bình thường, tương tự với Trái Đất, trên đó sinh sống một nhánh tộc quần, họ chính là người Vụ Vân Tinh, hành tinh này tên là Vụ Vân Tinh, là hành tinh mẹ của họ.
Người Vụ Vân Tinh, người trưởng thành đều cao hai mét, dáng dấp giống với người Trái Đất, chỉ có điều thêm một cái đuôi.
Toàn bộ Vụ Vân Tinh có tổng cộng hơn một tỷ người, đáng tiếc là người thống trị của Vụ Vân Tinh không phải tộc người của họ. Vụ Vân Tinh là một hành tinh nô lệ.
Dãy núi Thiên Vân là một vùng dãy núi của Vụ Vân Tinh, chiều dài đến mười nghìn mét, hầu như ngang qua hơn phân nửa Vụ Vân Tinh, mà toàn bộ người Vụ Vân Tinh đều tập trung ở đây.
Trong dãy núi, sinh ra rất nhiều khoáng thạch, gọi là quặng Vụ, có thể làm ra thần binh cấp hai và cấp ba, giá trị chấn động.
Trừ một số thức ăn cần thiết để duy trì mạng sống của họ, mỗi ngày ngoài nghỉ ngơi vài tiếng ra, người Vụ Vân Tinh đều dành thời gian còn lại đi tìm kiếm.
Thực lực của họ rất thấp, giống như người Trái Đất bình thường nhất, cần phải ăn uống và nghỉ ngơi.
Mà từ khi họ trở thành hành tinh nô lệ, tình trạng như vậy đã duy trì mấy chục nghìn năm.
Người Vụ Vân Tinh đã hoàn toàn chết lặng, đa số khuôn mặt của họ đều khô vàng, ánh mắt tê dại, từ lúc họ bắt đầu có kí ức, mỗi ngày đều không ngừng tìm kiếm khoáng thạch, ăn thức ăn tệ nhất, thậm chí đến trẻ em có thể làm việc đều bắt đầu lao động.
Họ đã hình thành bản năng như vậy.
Trên dãy núi Thiên Vân này, có một cung điện khổng lồ đứng sừng sững, đó là người thống trị của toàn khu vực Vụ Vân Tinh. Từng người Vụ Vân Tinh nhìn về hướng cung điện, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Bây giờ tài nguyên trên người hắn đều vượt qua phần đông cường giả cấp Hắc Động.
Thế nhưng, bây giờ nghĩ những điều này còn quá sớm, hắn còn ở cấp Tinh Chủ, đột phá cấp Hắc Động vẫn không biết cần bao lâu. Lúc này Dương Thiên vẫn chưa chuẩn bị tốt cho việc vào chiến trường Hư Vô.
Nghe lời nói của Đan Lăng, niềm tự tin trong lòng hắn cũng hơi lung lay.
Cho dù hắn có phân thân cây Sinh Mệnh thì thế nào? Một khi gặp trúng người có linh hồn cường đại cấp Lĩnh Chủ, nói không chừng hắn sẽ bị nô dịch linh hồn hoặc diệt sát linh hồn.
Trước đó Hoang Nguyên diệt sát linh hồn hắn kì thật chỉ kém một giây nữa liền thành công, cuối cùng nếu không phải Đan Lăng đến kịp, hắn sớm đã chết.
Đợi đến lúc đột phá đến cấp Hắc Động, không ai bảo vệ hắn, hơn nữa gặp nguy hiểm càng lớn. Một khi bị người khác hiểu rõ phân thân, cường giả cấp Lĩnh Chủ của các tộc quần như Trùng tộc và Yêu tộc chắc chắn sẽ điên cuồng giết chết hắn.
"Đinh..."
Bỗng nhiên, trên đồng hồ của Dương Thiên hiển thị một tin tức.
"Dương Thiên, lần này tiêu diệt một căn cứ của Yêu tộc chiếm đóng trong thần quốc Côn Trụ, dựa vào đánh giá của chúng tôi, ngươi có thể thu hoạch được điểm cống hiến tộc quần tương ứng, tổng cộng bốn triệu điểm tích lũy".
Khuôn mặt Dương Thiên hiện vẻ mừng rỡ ngay lập tức.
"Thiếu gia Dương Thiên, điểm tích lũy ban thưởng đến rồi sao?" Đan Lăng mỉm cười nói.
"Ừm, ban thưởng bốn triệu điểm tích lũy!" Dương Thiên khẽ cười.
"Ha ha, lần này ta giết chết Hoang Nguyên, cũng được ban thưởng một số điểm tích lũy, thế nhưng cũng không bằng thiếu gia Dương Thiên". Trên mặt Đan Lăng cũng đầy niềm vui thích.
"Đan Lăng, thực lực của Hoang Nguyên so với Yêu ma Hỗn Ma, tại sao điểm tích lũy ta có được còn nhiều hơn vậy?" Dương Thiên nghi ngờ hỏi.
Đan Lăng mỉm cười nói: "Điểm tích lũy ban thưởng của thiếu gia Dương Thiên so với lần trước phát hiện Hỗn Ma của Trùng tộc cao hơn, nói rõ là trong mắt công ty lỗ sâu ảo, giá trị của Hoang Nguyên cao hơn Hỗn Ma".
"Mặc dù thực lực của Hoang Nguyên không bằng Hỗn Ma, nhưng ông ta là một cường giả hơi mạnh về linh hồn, cường giả thế này tạo ra uy hiếp rất lớn cho tộc quần Nhân loại chúng ta".
Dương Thiên gật đầu, tộc quần Nhân loại xem trọng chính là tính nguy hại của các dị tộc với nhân tộc.
Giành được nhiều điểm tích lũy như vậy, tâm trạng Dương Thiên rất tốt, thế nhưng, cách giành được điểm tích lũy quá nguy hiểm, cho dù hắn khao khát điểm tích lũy, cũng không muốn làm như vậy.
Lần này hắn có thể sống sót, nhưng lần sau thì không thể nói.
Chỉ cần cho những cường giả cấp Lĩnh Chủ kia vài giây, hắn sẽ bị diệt sát linh hồn, hơn nữa không thể hồi sinh.
"Để xem mảnh vỡ thủy tinh thứ chín ở đâu?" Dương Thiên thu lại tâm tư của mình, tay phải vung lên, trước mắt hắn chính là tám mảnh thuỷ tinh kì lạ đang tỏa ra ánh sáng đủ màu.
Ánh sáng trên đó chuyển động, cuối cùng phía trên xuất hiện một điểm sáng khác thường.
"Vị trí hiển thị của điểm sáng này ở Đế quốc văn minh trung cấp". Dương Thiên lại ngây người, mảnh vỡ thuỷ tinh thứ tám ở thần quốc Côn Trụ, mảnh thứ chín lại về Đế quốc văn minh trung cấp.
Đan Lăng tra xét một hồi nói: "Thiếu gia Dương Thiên, dựa vào vị trí và điểm sáng hiển thị, mảnh vỡ thứ chín ở trên một hành tinh của Đế quốc Du Lâm thuộc Đế quốc văn minh trung cấp. Quốc chủ của Đế quốc Du Lâm là một cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong".
Dương Thiên gật đầu, mảnh vỡ thủy tinh ở trong đế quốc văn minh trung cấp, xác suất hắn có được rất lớn.
"Ta tra xét khoảng cách, nếu vượt qua lỗ sâu, chúng ta cần khoảng ba ngày mới có thể đến nơi". Đan Lăng nói.
Từ thần quốc Côn Trụ đến Đế quốc Du Lâm không có lỗ sâu riêng biệt, cần qua một số lỗ sâu.
Dương Thiên mỉm cười, lại qua mấy ngày hắn có thể lấy được mảnh vỡ thủy tinh thứ chín.
...
Đây là một hành tinh rất bình thường, tương tự với Trái Đất, trên đó sinh sống một nhánh tộc quần, họ chính là người Vụ Vân Tinh, hành tinh này tên là Vụ Vân Tinh, là hành tinh mẹ của họ.
Người Vụ Vân Tinh, người trưởng thành đều cao hai mét, dáng dấp giống với người Trái Đất, chỉ có điều thêm một cái đuôi.
Toàn bộ Vụ Vân Tinh có tổng cộng hơn một tỷ người, đáng tiếc là người thống trị của Vụ Vân Tinh không phải tộc người của họ. Vụ Vân Tinh là một hành tinh nô lệ.
Mà từ khi họ trở thành hành tinh nô lệ, tình trạng như vậy đã duy trì mấy chục nghìn năm.
Người Vụ Vân Tinh đã hoàn toàn chết lặng, đa số khuôn mặt của họ đều khô vàng, ánh mắt tê dại, từ lúc họ bắt đầu có kí ức, mỗi ngày đều không ngừng tìm kiếm khoáng thạch, ăn thức ăn tệ nhất, thậm chí đến trẻ em có thể làm việc đều bắt đầu lao động.
Họ đã hình thành bản năng như vậy.
Trên dãy núi Thiên Vân này, có một cung điện khổng lồ đứng sừng sững, đó là người thống trị của toàn khu vực Vụ Vân Tinh. Từng người Vụ Vân Tinh nhìn về hướng cung điện, trong lòng vô cùng hoảng sợ.