Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 972: Quả nhiên là vì Giác Hâm Thạch.





“Dương Thiên, ngươi nghe rõ chưa? Bây giờ, ta chính là chủ nhân của Vụ Vân Tinh, tất cả mọi thứ trên Vụ Vân Tinh này đều thuộc về ta.”, Tu Du hoàng nhàn nhạt nói.

“Tu Du hoàng, nếu đây là hành tinh của ngài, vậy ta và thiếu gia Dương Thiên liền trực tiếp rời đi.”, trên mặt Đan Lăng có 1 chút sợ hãi, cung kính nói.

“Ngươi biết đây là hành tinh của ta, các ngươi chưa được sự đồng ý của ta, tự tiện ở lại trên hành tinh này, chẳng lẽ hành tinh của ta các ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?”, Tu Du hoàng nói.

Giọng nói của anh ta nghe thì rất ôn nhu, cho người khác cảm giác như tắm trong gió xuân. Nhưng lời nói lại có chút hùng hổ dọa người.

“Tu Du hoàng, thiếu gia Dương Thiên dù gì cũng là thiên tài nghịch thiên nhất của công ty Lỗ Sâu Ảo lần này, rất được cao tầng công ty Lỗ Sâu Ảo xem trọng.”, Đan Lăng nói.

“Ta là người của Liên minh cường giả vũ trụ, không phải là người của công ty Lỗ Sâu Ảo các ngươi.”, Tu Du hoàng lắc đầu nói.

“Tu Du hoàng, ngài rút cục muốn nói cái gì?”, sắc mặt dương Thiên không quá tốt.

Lời nói của Tu Du hoàng này rất rõ ràng là nhắm vào hắn.

“Dương Thiên, Vụ Vân Tinh này là hành tinh của ta, tất cả mọi thứ bên trên đều là cuẩt, bao gồm cả Giác Hâm Thạch.”, Tu Du hoàng nhàn nhạt nói.

Anh ta nhìn xuống Dương Thiên nói: “Giác Hâm Thạch ở đây lúc trước ngươi đào được không ít đi? Giao toàn bộ ra đi? Sau đó các ngươi có thể rời đi.”

Quả nhiên là vì Giác Hâm Thạch.

Trong lòng Dương Thiên trầm xuống, khong ngời bởi vì Giác Hâm Thạch, lại thu hút cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh.

Hơn nữa hắn cảm thấy Tu Du hoàng này không chỉ là vì Giác Hâm Thạch.

Chẳng qua, Giác Hâm Thạch Dương Thiên lấy được giá trị có thể lên đến hơn 10 triệu tích phân, nó tương đương với toàn bộ tài phú của đại bộ phận cường giả cấp Hắc Động, hắn tu luyện cần tài nguyên luôn nhiều hơn người khác, làm sao có thể nguyện ý giao ra chứ?

“Tu Du hoàng, ta là từ bí cảnh Hỗn độn của công ty Lỗ Sâu Ảo đột phá lên cấp Tinh Chủ, sư phụ là thần chủ Hư Tuyệt, nếu đây là tinh cầu của ngài, vậy chúng ta rời khỏi là được.”, Dương Thiên nói.

Hắn vậy mà lấy Thần chủ Hư Tuyệt ra ép Tu Du hoàng.

“Cho dù sư phụ của ngươi là Thần chủ Hư Tuyệt có ở đây, cũng không giúp được ngươi, đem Giác Hâm Thạch giao ra rồi đi đi.”, khuôn mặt Tu Du hoàng không đổi, trực tiếp nói. Thần chủ Hư Tuyệt mặc dù cường đại, nhưng sao với thế lực sau lưng anh ta thì kém hơn nhiều.

Một cỗ khí thế cường đại từ người Tu du hoàng bạo phát ra, ép lên người Dương Thiên.

“Tu Du hoàng…”, Đan Lăng ở bên cạnh đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên 1 đạo quang mang màu đỏ đánh úp đến, sau đó đánh trúng lên người ông ta. Đan lăng kêu thảm 1 tiếng, cơ thể ngã bay ra.

Khuôn mặt Dương Thiên khẽ biến, không ngờ Tu Du hoàng đến Thần chủ Hư Tuyệt cũng không kiêng kỵ, hơn nữa trực tiếp ra tay với Đan Lăng, hắn lạnh giọng nói: “Tu Du hoàng, ta biết mục đích của ngài là Giác Hâm Thạch, sự thực là như vậy, trong lòng mọi người đều biết, ngài làm như vậy, không sợ gây ra mâu thuẫn giữa công ty Lỗ Sâu Ảo và Liên minh cường giả vũ trụ sao?”

“Chỉ bằng tiểu tử ngươi?”, khóe miệng Tu Du hoàng lộ ra 1 tia cười châm chọc.

Anh ta làm việc không để lại giấu vết, cho dù nháo đến công ty Lỗ Sâu Ảo, người khác cũng tiện đối với anh ta không tốt. Hơn nữa Dương Thiên chỉ à 1 cường giả cấp Tinh Chủ mà thôi, anh ta không quan tâm Dương Thiên như thế nào, chỉ cần anh ta giao ra Giác Hâm Thạch, công ty Lỗ Sâu Ảo sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà đứng ra.

Đối với những thế lực lớn này, anh ta chính là rất hiểu rõ.

“Đây là hành tinh của ta, Dương Thiên ngươi tự tiện tiến vào đào Giác Hâm Thạch, hành vi của ngươi đã vi phạm quy định bảo vệ hành tinh của 6 thế lực lớn như công ty Lỗ Sâu Ảo, Liên minh cường giả vũ trụ, chứng cứ vô cùng xác thực. ngươi có 2 con đường, thứ nhất , giao ra tất cả Giác Hâm Thạch, thứ 2, ngươi sẽ bị bắt với tội danh tinh đạo.”, Tu Du hoàng lạnh nhạt nói.

Sau khi lời nói của anh ta nói xong, trong không trung, xuất hiện 1 video, video chứng tỏ Dương Thiên và Đan Lăng đang đào Giác Hâm Thạch. Đây là do Trùng Câu Nguyên ghi lại.

“Tu Du hoàng, việc ngài làm, trong lòng ngài hiểu rõ, ngài bây giờ nô dịch toàn bộ người Vụ Vân Tinh, đánh bị thương Đan Lăng, lại vu hại ta, Dương Thiên ta mặc dù không có thực lực, địch không lại ngài, nhưng ta bây giờ là phó bộ trưởng của phân bộ thần quốc Côn Trụ của công ty Lỗ Sâu Ảo, ngài bây giờ làm như vậy, là khiêu khích uy danh của công ty Lỗ Sâu Ảo chúng ta sao?”, Dương Thiên lạnh giọng nói.

Trong lòng Tu Du hoàng hơi trầm xuống, anh ta mặc dù có lai lịch khủng bố, nhưng cái quái vật khổng lồ công ty Lỗ Sâu Ảo đó, tuyệt không phải là thứ anh ta có thể trêu chọc.

Dương Thiên mặc dù bây giờ không quản việc, nhưng hắn lại là phó bộ trưởng của phân bộ thần quốc Côn Trụ của công ty Lỗ Sâu Ảo, đây là bổ nhiệm của công ty Lỗ Sâu Ảo.

Mắt Tu Du hoàng khẽ híp lại, nhìn Dương Thiên, trong mắt lộ ra 1 chút lãnh ý. Vô luận như thế nào, anh ta cũng không để Dương Thiên rời đi như vậy.

“Dương Thiên, ngươi nghe rõ chưa? Bây giờ, ta chính là chủ nhân của Vụ Vân Tinh, tất cả mọi thứ trên Vụ Vân Tinh này đều thuộc về ta.”, Tu Du hoàng nhàn nhạt nói.

“Tu Du hoàng, nếu đây là hành tinh của ngài, vậy ta và thiếu gia Dương Thiên liền trực tiếp rời đi.”, trên mặt Đan Lăng có 1 chút sợ hãi, cung kính nói.

“Ngươi biết đây là hành tinh của ta, các ngươi chưa được sự đồng ý của ta, tự tiện ở lại trên hành tinh này, chẳng lẽ hành tinh của ta các ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?”, Tu Du hoàng nói.

Giọng nói của anh ta nghe thì rất ôn nhu, cho người khác cảm giác như tắm trong gió xuân. Nhưng lời nói lại có chút hùng hổ dọa người.

“Tu Du hoàng, thiếu gia Dương Thiên dù gì cũng là thiên tài nghịch thiên nhất của công ty Lỗ Sâu Ảo lần này, rất được cao tầng công ty Lỗ Sâu Ảo xem trọng.”, Đan Lăng nói.

“Ta là người của Liên minh cường giả vũ trụ, không phải là người của công ty Lỗ Sâu Ảo các ngươi.”, Tu Du hoàng lắc đầu nói.

“Tu Du hoàng, ngài rút cục muốn nói cái gì?”, sắc mặt dương Thiên không quá tốt.

Lời nói của Tu Du hoàng này rất rõ ràng là nhắm vào hắn.

“Dương Thiên, Vụ Vân Tinh này là hành tinh của ta, tất cả mọi thứ bên trên đều là cuẩt, bao gồm cả Giác Hâm Thạch.”, Tu Du hoàng nhàn nhạt nói.

Anh ta nhìn xuống Dương Thiên nói: “Giác Hâm Thạch ở đây lúc trước ngươi đào được không ít đi? Giao toàn bộ ra đi? Sau đó các ngươi có thể rời đi.”

Quả nhiên là vì Giác Hâm Thạch.

Trong lòng Dương Thiên trầm xuống, khong ngời bởi vì Giác Hâm Thạch, lại thu hút cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh.

Hơn nữa hắn cảm thấy Tu Du hoàng này không chỉ là vì Giác Hâm Thạch.

Chẳng qua, Giác Hâm Thạch Dương Thiên lấy được giá trị có thể lên đến hơn 10 triệu tích phân, nó tương đương với toàn bộ tài phú của đại bộ phận cường giả cấp Hắc Động, hắn tu luyện cần tài nguyên luôn nhiều hơn người khác, làm sao có thể nguyện ý giao ra chứ?

“Tu Du hoàng, ta là từ bí cảnh Hỗn độn của công ty Lỗ Sâu Ảo đột phá lên cấp Tinh Chủ, sư phụ là thần chủ Hư Tuyệt, nếu đây là tinh cầu của ngài, vậy chúng ta rời khỏi là được.”, Dương Thiên nói.

Hắn vậy mà lấy Thần chủ Hư Tuyệt ra ép Tu Du hoàng.

“Cho dù sư phụ của ngươi là Thần chủ Hư Tuyệt có ở đây, cũng không giúp được ngươi, đem Giác Hâm Thạch giao ra rồi đi đi.”, khuôn mặt Tu Du hoàng không đổi, trực tiếp nói. Thần chủ Hư Tuyệt mặc dù cường đại, nhưng sao với thế lực sau lưng anh ta thì kém hơn nhiều.

Một cỗ khí thế cường đại từ người Tu du hoàng bạo phát ra, ép lên người Dương Thiên.

“Tu Du hoàng…”, Đan Lăng ở bên cạnh đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên 1 đạo quang mang màu đỏ đánh úp đến, sau đó đánh trúng lên người ông ta. Đan lăng kêu thảm 1 tiếng, cơ thể ngã bay ra.

Khuôn mặt Dương Thiên khẽ biến, không ngờ Tu Du hoàng đến Thần chủ Hư Tuyệt cũng không kiêng kỵ, hơn nữa trực tiếp ra tay với Đan Lăng, hắn lạnh giọng nói: “Tu Du hoàng, ta biết mục đích của ngài là Giác Hâm Thạch, sự thực là như vậy, trong lòng mọi người đều biết, ngài làm như vậy, không sợ gây ra mâu thuẫn giữa công ty Lỗ Sâu Ảo và Liên minh cường giả vũ trụ sao?”

“Chỉ bằng tiểu tử ngươi?”, khóe miệng Tu Du hoàng lộ ra 1 tia cười châm chọc.

“Tu Du hoàng, việc ngài làm, trong lòng ngài hiểu rõ, ngài bây giờ nô dịch toàn bộ người Vụ Vân Tinh, đánh bị thương Đan Lăng, lại vu hại ta, Dương Thiên ta mặc dù không có thực lực, địch không lại ngài, nhưng ta bây giờ là phó bộ trưởng của phân bộ thần quốc Côn Trụ của công ty Lỗ Sâu Ảo, ngài bây giờ làm như vậy, là khiêu khích uy danh của công ty Lỗ Sâu Ảo chúng ta sao?”, Dương Thiên lạnh giọng nói.

Trong lòng Tu Du hoàng hơi trầm xuống, anh ta mặc dù có lai lịch khủng bố, nhưng cái quái vật khổng lồ công ty Lỗ Sâu Ảo đó, tuyệt không phải là thứ anh ta có thể trêu chọc.

Dương Thiên mặc dù bây giờ không quản việc, nhưng hắn lại là phó bộ trưởng của phân bộ thần quốc Côn Trụ của công ty Lỗ Sâu Ảo, đây là bổ nhiệm của công ty Lỗ Sâu Ảo.

Mắt Tu Du hoàng khẽ híp lại, nhìn Dương Thiên, trong mắt lộ ra 1 chút lãnh ý. Vô luận như thế nào, anh ta cũng không để Dương Thiên rời đi như vậy.