“Nhãi ranh, mày đúng là rất mạnh!” Thiết Kim Cương thừa nhận: “Nhưng chỉ dựa vào đôi quyền mà muốn khiêu chiến tam gia chúng ta là chưa đủ!”
Dứt lời, Thiết Kim Cương hét to lên: “Lão nhị, ra tay đi!” Hai đại kim cương sắp hợp tác với nhau để đi đánh Diệp Lâm. ụ
“Tuân lệnh!
Mị Kim Cương đáp lại bằng giọng điệu hát tuồng, thân hình mơ hồ giống như quỷ mị, xuất hiện bên cạnh Diệp Lâm.
Hắn giơ tay lên, thổi nhẹ lòng bàn tay, một mùi hương thơm mát phả vào mặt.
Quanh Diệp Lâm có người bị ảnh hưởng, lập tức trở nên mê man, giống như là rơi vào trong ảo giác, không thể tự thoát ra được.
Dù là Hoàng Tam Gia sở trường cổ thuật tà pháp thì cũng bị trúng chiêu, đắm chìm trong biển ảo giác, quên hết tất cả.
“Ngủ đi... ngủ đi...” Giọng nói của Mị Kim Cương giống như ác ma thì thầm bên tai.
Đáng tiếc, hắn có thể mê hoặc người khác, lại không thể phá hủy được đạo tâm của Diệp Lâm.
“Một chút tài mọn cũng muốn mê hoặc ta hả?” Diệp Lâm khinh thường hừ lạnh một tiếng, trở tay đánh một chưởng ra ngoài. “g2
Thấy vậy, Mị Kim Cương giật mình, không ngờ Thiên Tiên Tán của mình lại không hề có tác dụng với Diệp Lâm?
Phải biết rằng ngay cả Tọa Sơn Điêu cũng bị ảnh hưởng bởi Thiên Tiên Tán.
Vậy mà Diệp Lâm lại có tinh thần vững chắc, không bị ảnh hưởng một chút nào!
Am!
Quyền kình của Diệp Lâm cực kì mạnh mẽ bá đạo, đấm cho Mị Kim Cương máu mũi chảy ròng, khuôn mặt biến dạng.
“Đáng giận!” Mị Kim Cương lau máu mũi, lớp trang điểm nhòe đi, khiến hắn cực kì tức giận.
Có điều, một quyền vừa rồi của Diệp Lâm là giả, như là muốn đuổi ruồi bọ bay loạn đi.
Sát chiêu thật sự còn nằm ở phía sau.
lêm Long Vật Dụng!”
Diệp Lâm lại dùng chiêu Tiềm Long Vật Dụng bên trong long quyền chín thức.
Ngay sau đó, tiếng rồng ngâm vang lên xung quanh, mọi người đang chìm trong mê hoặc giống như là bị người ta đánh tỉnh, đều sôi nổi hồi hồn, ai cũng rất ngạc nhiên, không biết lúc nấy đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Lâm lại đánh ra một quyền, thanh thế rung trời. Mị Kim Cương cảm thấy một luồng sóng nhiệt ập vào trước mặt. Hắn giật mình tới mức mặt mày nhăn nhó.
Hắn sở trường đánh nghỉ binh rồi xuống tay, giống như là thích khách trong bóng đêm.
Bảo hắn đi đối đầu với thế công rộng rãi, hắn không có sức mà đỡ chiêu. “Lão đại... Cứu tôi!” Mị Kim Cương cầu cứu Thiết Kim Cương, sau đó dốc mọi sức lức để đánh trả.
Chỉ là lúc trốn tránh, hắn vẫn chết trong biển lửa, lớp trang điểm dần hòa tan, có tiếng chói tai lại đau đớn vang lên.
“Không.... Mặt của tôi!”
Dưới sự đốt cháy của hỏa long quyền, Mị Kim Cương để lộ ra khuôn mặt thật, là một khuôn mặt đã bị hủy dung.
Theo đợt oanh tạc lần này, khuôn mặt càng lúc càng biến dạng, đến cuối cùng không còn nhìn ra gì nữa.
“Họ Diệp... chết đi!”
Đúng lúc này, Thiết Kim Cương không biết lấy từ đâu ra một chiếc rìu chém núi khổng lồ, mạnh mẽ mà chém xuống đầu Diệp Lâm.