Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 562: Sư phụ!



Thu phục con quái vật kia hả?

Nghe vậy, mọi người nhìn nhau, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Nếu con rắn kia vẫn còn là con rắn mà trước đây nhà họ Liều nuôi dưỡng, thì có lẽ sẽ có khá nhiều người trong năm tộc nắm chắc phần thắng.

Kế cả H’ô thái gia cũng sẽ không dễ dàng bị nuốt sống như thế.

Có điều, nó đã được Diệp Lâm nuôi dưỡng, nó của hiện giờ đã mạnh hơn xưa, khiến người ta

sợ hãi.

Thực lực của Hồ thái gia cũng không kém, thế mà vẫn bị nó nuốt chửng, có thể thấy được sự khủng bố của nó, ai còn dám đi lên chịu chết nữa?

Thấy không ai dám đáp lời, Diệp Lâm liền gật đầu với Liễu Như Yên.

Liễu Như Yên hiểu ý, lập tức đi lên ra lệnh: “Tiên Nhi, ra ngoài!”

“Ra ngoài đợi lệnh!”

Nghe vậy, con rắn với thân hình khống lồ kia lùi từng chút một ra ngoài cửa, giống như là thủy triều rút lui vậy.

Mới một lát mà nó đã biến mất tăm mất tích.

Mọi người thấy vậy đều rất ngạc nhiên.

Không ngờ rắn thần mà nhà họ Liễu từng cung phụng đến tận bây giờ vẫn nghe theo lệnh nhà họ Liễu!

Lại còn nghe lời một cô nhóc nhà họ Liễu nữa!

Đúng là kỳ lạ!

“Còn có ai không phục khi tôi chọn Liễu Như Yên làm người đứng đầu năm tộc nữa không?” Diệp Lâm hỏi.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em Một Kiếp, Nghiện Em Một Đời
2. Sáu Mươi Hũ Mật
3. Hủy Hôn
4. Săn Lùng Người Xuyên Không
=====================================

Anh vừa dứt lời, Hoàng Tam Gia lại là người đầu tiên nhảy ra đồng ý.

.

“Tôi thấy cô bé Như Yên nhà họ Liễu phúc phận dày dặn, căn cốt hơn người, hôm nay gặp lại đúng là lợi hại, ngay cả rắn thần cũng nghe theo lời cô Liều nữa, đám người tầm thường chúng tôi nào dám có ý khác!”

“Buồn cười là Hồ thái gia không biết tự lượng sức mình, dám tranh đoạt vị trí thủ lĩnh với cô Liễu, ông ta bị nuốt là đáng đời!”

“Nhà họ Hoàng chúng tôi là nhà đầu tiên ủng hộ cô Liễu, Liễu Như Yên!”

Lúc này, mọi người đều sôi nổi tỏ vẻ phục

“Bọn tôi đồng ý đế Liễu Như Yên làm gia chủ mới của năm tộc!”

Nhờ có rắn thần phát uy, Liễu Như Yên thành công dọa sợ năm tộc, trở thành người đứng đầu năm tộc.

Diệp Lâm vừa lòng gật đầu.

Có điều, lúc này…

“Sư phụ! Không xong rồi!”

Hoa Quốc Đống vừa la hét vừa nâng Hoàng Tiềm bị thương nặng đi vào đại sảnh.

“Có chuyện gì vậy?” Diệp Lâm thấy vậy thì giật mình hỏi: “Tôi bảo anh đi hợp nhất thế lực ngầm ở Phụng Thiên mà? Sao anh lại bị thương

thành như vậy?”

Theo lý mà nói, Tọa Sơn Điêu bị giết rồi, các thế lực ngầm của Phụng Thiên sẽ như rắn mất đầu, không còn cao thủ nào nữa, vậy nên Diệp Lâm mới yên tâm đế cho một mình Hoàng Tiềm đi làm việc.

Nào ngờ kết quả vẫn là xảy ra ngoài ý muổn.

“Long Vương, là thuộc hạ vô dụng, không thể hoàn thành nhiệm vụ mà anh giao cho!” Hoàng Tiềm cố gắng nhịn đau, có chút xấu hổ và giận dữ nói: “Tôi vốn đã thu phục hơn phân nửa địa bàn Phụng Thiên, không ngờ giữa chừng lại gặp cao thủ do núi Trường Bạch phái đến.”

“Đám cổ võ núi Trường Bạch cũng muốn hợp nhất thế lực ngầm Phụng Thiên, để bồi dưỡnq một Tọa Sơn Điêu thứ hai.”