Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 710: Tới nữa hả!




Ầm ầm ầm!

Tuy rằng nghìn quân vạn ngựa trước mắt chỉ là ảo giác, nhưng mà nó vẫn rất có cảm giác áp bách.

Giống như một chiếc xe ngựa khổng lồ nghiền áp mọi thứ nơi nó đi qua

Tình thế trước mắt giống như lúc gặp hạc trắng khi mới vào cung điện ngầm.

Có điều, điểm khác nhau là lăn này một khi bị đánh trúng, thần hồn không chỉ bị đánh bay ra ngoài cơ

thể, mà còn bị giẫm nát sạch sẽ. Đây sẽ là một trận đánh mang tính hủy diệt!

Lúc này, một người đối đầu với vạn quân, trận chiến chạm vào là bùng nổ.

Diệp Lâm căm kiếm bằng hai tay, suy nghĩ hiện lên trong đầu.

Ầm!

Kiếm trong tay lập tức kéo dài ra gấp mấy trắm lần.

Mũi kiếm đâm thẳng lên phía trên vách đá bên cạnh.

Một đợt va chạm mạnh mẽ khiến cho cả tòa cung điện ngầm lắc lư liên tục, lung lay sắp đổ,

Ầm ầm ầm!

Giây tiếp theo, Diệp Lâm vung thanh kiếm khổng lồ trong tay lên, giống như là cối xay xay nát mọi thứ ở toàn trường,

Nơi nó đi qua, người ngã ngựa đổ.

Có loại ảo giác Tử Thần vung lên lưỡi hái trong tay, thu hoạch vô số đầu người.

Chỉ một chiêu thôi đã khiến cho cảnh tượng nghìn quân vạn ngựa hoàn toàn tan biến.

Bên tai vang lên từng đợt tiếng gió, vài ảo cảnh còn sót lại lướt qua, không còn bất cứ uy hiếp nào,

“Không hổ là thần binh được tạo nên từ hàng vạn. kiếm!"

Diệp Lâm cũng bị chấn động bởi uy lực của một kiếm vừa rồi.

Cái loại khí phách quét ngang toàn trường, nghiền áp mọi thứ mang đến cho anh cảm giác vui sướng chưa từng có.

Đánh đâu thẳng đó, không gì cán nổi, giống như cắt rau hẹ, cắt một cái là một đống vậy.

Diệp Lâm cảm thấy anh của bây giờ dù có phải đối mặt với tông sư Thần Cảnh thì cũng có nắm chắc chém chết trong một kiếm.

Rẹt!

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến tiếng xé gió, không gian dường như bị xé rách ngay tại giây phút này.

Diệp Lâm ngẩng đầu lên nhìn, một pho tượng đá khổng lồ trong cung điện ngầm lúc nãy đang vung rìu đá trong tay lên chém về phía mình.

Đợt này chưa đánh xong thì đợt khác đã tới.

Uy áp đến từ tượng đá khổng lồ trước mắt và uy lực đến từ chiếc rìu kia không kém gì tông sư Thần Cảnh.

Đương nhiên, đây chính là hiệu quả khủng bố của trận pháp Thiên cấp.

Trong trận pháp, mọi thứ đều được tăng mạnh, thiên biến vạn hóa, khó lòng đề phòng.

Diệp Lâm không dám coi thường, vội vàng rút thanh kiếm lại rồi vung lên đỡ rìu.

Keng!

Rìu và kiếm va chạm với nhau, lập tức phát ra tiếng động lớn như tiếng sấm sét.

Ầm ầm ầm....

Toàn bộ cung điện ngầm lại chấn động lăn nữa, kiến trúc sụp đổ, bụi đất mịt mờ.

Diệp Lâm cảm thấy mình lún xuống, mặt đất dưới chân thế mà lại bị một chiêu mới vừa rồi làm cho sụp xuống ba phần.

Cho dù là Diệp Lâm dùng Quy Nhất kiếm đỡ đòn thì cũng khó khăn lầm mới có thế hòa.

Ngay sau đó, Diệp Lâm lợi dụng ưu thế nhanh nhẹn của bản thân, nhanh chóng rút kiếm lại, lắc mình nhảy lên phía trước, đôi tay cầm

Ầm!

Một tiếng vang lớn nổ ra.

Giống như là ngọn núi sạt lở.

Kiếm trong tay Diệp Lâm lập tức đâm xuyên qua ngực tượng đá.

Giây tiếp theo, dưới sự đánh sâu vào của kiếm khí, tượng đá vỡ ra thành từng mảnh, giống như là tự bạo.

Đá vụn tung tóe dày đặc giống như cơn mưa rào.

Diệp Lâm dùng ánh vàng phòng ngự ngăn cản đá rơi trúng mình.

Đến lúc này, một pho tượng đá khổng lồ đã bị Diệp Lâm giải quyết xong hoàn toàn.

Anh không kịp nghĩ nhiều, bởi vì..

Ầm ầm!

Lại có thêm hai pho tượng đá khổng lồ đột ngột ngoi lên khỏi mặt đất.

Giống như là hai vị thần giữ cửa chặn đường đi

Phía sau hai pho tượng đá khổng lồ kia lại có ảo. giác nghìn quân vạn ngựa mênh mông cuồn cuộn lao đến.

“Tới nữa hả!"

Diệp Lâm vung kiếm lên đánh, càng đánh càng hăng.

Đối mặt với sự tấn công cùng lúc của hai pho tượng đá khổng lồ và nghìn quân vạn ngựa đang lao đến, Diệp Lâm lợi dụng ưu thế nhanh nhẹn của mình, lên xuống qua lại..

Đồng thời, anh còn lợi dụng sự thay đối của Quy Nhất kiếm, lúc to lúc nhỏ.