Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 954: Chào mừng anh hùng trở về



Anh vừa xuống máy bay liền phát hiện các biểu ngữ trong sân bay là chào mừng mình?

“Sư đệ!"

Bộ trưởng Bộ Tài chính Khổng Hữu Vi tự mình đi đón Diệp Lâm.

“Tôi đại biểu Nội Các đi đón anh hùng hộ quốc!”

Dứt lời, Khổng Hữu Vi trịnh trọng làm một cái kính lễ với Diệp Lâm.

“Trong trận chiến biên cảnh núi Trường Bạch, một mình cậu đánh thắng một trăm nghìn quân Cao Câu Ly, bày ra quốc lực nước ta, còn khiến cho Cao Câu Ly tặng rất nhiều bảo vật cầu hòa.”

Khổng Hữu Vi kích động tính công lao của Diệp Lâm.

Đa số người qua lại trong sân bay đêu có nghe nói trận chiến biên cảnh ấy, ai nấy đều vỗ tay chúc mừng.

“Hóa ra cậu ta anh hùng hộ quốc đánh bay một trăm nghìn quân Cao Câu Ly!"

“Đúng là không thể tưởng tượng nổi! Một người sao có thể đánh thắng một trăm nghìn quân cơ chứ? Chẳng lẽ cậu ta có thực lực đánh bại chục nghìn người?”

“Nghe nói cậu ta là ứng cử viên sáng giá cho vị trí chiến thần Ung Châu. Đương nhiên, chủ yếu là do Cao Câu Ly rất yếu.”

“Đúng là anh hùng xuất thiếu niên!”

Mọi người xung quanh sôi nổi khen ngợi.

Sau đó, Khổng Hữu Vĩ tự mình dắt ngựa đến, định để Diệp Lâm cưỡi ngựa tuyên truyền công lao.

Diệp Lâm chợt nhớ đến cảnh tượng náo nhiệt Trạng Nguyên dạo phố ngày hôm ấy.

“Sư huynh, thôi bỏ đi.” Diệp Lâm từ chối khéo: “Con người tôi không thích rêu rao, đừng gây ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của người khác.”

"ồ, tôi hiểu, sư đệ là kiểu người kín tiếng chứ gì?” Khổng Hữu Vi không buộc Diệp Lâm phải nghe theo mình: “Vậy để xe chính phủ dẫn đầu đưa cậu vào trong thành phố.”

“Vừa lúc lệnh nhậm chức của cậu đã được phê duyệt, Sở Trấn yêu mở ngay trong ngày, tôi sẽ đưa cậu đến Sở Trấn yêu luôn.”

Dọc theo đường đi, hoa tươi phủ đất, pháo mừng vang trời, chào mừng anh hùng trở về.

Phố lớn ngõ nhỏ tụ tập rất nhiều người, bàn tán xôn xao sự' tích anh hùng của Diệp Lâm.

“Bên kia đang làm gì mà náo nhiệt quá vậy?”

Lúc này, bên ngoài Sở Trấn yêu có một già một trẻ.

“À, nghe nói hôm nay là ngày tiểu anh hùng đánh thắng địch ở biên cảnh quay về Yến Kinh, Nội Các đang dốc sức tuyên truyền.” Ông cụ nheo mắt cười: “Bởi vì nhiều năm qua chưa từng có chuyện không cần đánh giặc không cần binh vẫn có thể thắng đậm.”

Sau đó, ông cụ cười nói: “Kim đại nhân, hôm nay là ngày. đầu tiên cô tới Sở Trấn yêu, để tôi dẫn cô đi dạo làm quen với hoàn cảnh.”

“Ông đừng gọi tôi là Kim đại nhân nữa. Hiện giờ tôi chỉ là một kẻ mang tội, không còn là chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kinh nữa.

“Sau này ông cứ gọi tôi là Tiểu Kim đi. Tôi mới đến, còn nhiều thứ phải học từ ông lắm.”

Hai người đứng ngoài cửa chính là Tư Đồ Nhật Thăng và Kim Lũ Y.

Bọn họ được điều từ Khâm Thiên Giám và đội cận vệ Yến Kinh tới Sở Trấn yêu nhậm chức.

“Nghe nói sở trưởng hôm nay cũng tới. Đi thôi, chúng ta đi vào bên trong trước đi..."