Kim Lũ Y cần răng, trong lòng vẫn có một chút không phục.
Có trong khoảnh khắc, Kim Lũ Y thậm chí nghĩ ngờ rằng Diệp Côn Lôn đang âm thầm ra tay giúp đỡ tên giá mạo kia thắp sáng đèn trường minh.
Nhưng mà không thích hợp... Vì sao Diệp Côn Lôn phải làm như vậy chứ?
Dù Kim Lũ Y có nói ra nghi ngờ của mình thì cũng sẽ không có ai tin
“Kim Lũ Y, cô nói chuyện giữ lời không vậy?” Lúc này, Diệp Lâm lên tiếng: "Lúc nãy cô nói nếu tôi có thể kích hoạt bảo vật thì cô sẽ xin lỗi tôi, sau này sẽ nghe theo lệnh tôi?"
“Lúc nãy có một tên phản tôi, đã bị tôi cho đi trông cửa”
“Còn cô hả.. Sao này cô làm người giữ ngựa cho tôi đi. Dẫn ngựa, chăm ngựa, đưa đón tôi đến chỗ làm chính là công việc sau này của cô”
Cái gì?
Kim Lũ Y nghe vậy thì phát điên lên.
Mình là chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kinh, vậy mà phải đi làm người giữ ngựa cho một tên phạm nhân mới ra tù không được bao lâu?