Sau đó, một lực lượng quỷ dị và phi thường kéo toàn bộ cơ thể gã và đập vào nền đường bên cạnh!
"A...Hộc...' Triệu Mẫn lập tức thổ huyết, sợ hãi trừng Huyền. Chuyển động này nhanh như sao băng, người bình thường không thể nào nhìn rõ được!
'Trương Vũ Hà ở phía trước cách đó không xa, lúc này đang ngơ ngác nhìn Diệp Huyền!
Nắm đấm sắt Triệu Mẫn danh tiếng vang xa thế mà chỉ trong vòng một hai giây đã bị đánh phun máu ngã xuống đất không dậy nổi!
Việc này nếu như truyền ra ngoài, sẽ không có ai tin nổi đúng không?
Đúng vậy, trước đây Trương Vũ Hà từng tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Triệu Mẫn, nếu không thì ông cũng sẽ không sợ Triệu Mẫn đến như vậy!
"Ông ơi..."
Nghe thấy tiếng gọi của Trương Vấn Thanh, lúc này Trương Vũ Hà mới lấy lại tỉnh thân. Nhưng khi ông quay. đầu nhìn Trương Vãn Thanh, lại chỉ cười mà không nói nên lời. Ông thấy Trương Vãn Thanh mặt mày đỏ bừng, không che giấu được ái mộ đối với Diệp Huyền, trong mắt đầy vẻ sùng bái!
"Cháu đã đoán được anh Diệp là cao thủ võ lâm khiêm tốn mà, chỉ là anh ấy không thích phô trương thanh thế thôi!"
Trong lòng Trương Vãn Thanh tràn đầy sùng bái, hô hấp có chút dồn dập, nếu không phải có ông ở bên cạnh nhìn xem, có lẽ cô đã lao tới ôm lấy Diệp Huyền. Trương Vũ Hà nhìn thấy vẻ mặt si mê của cháu gái mình, không khỏi bất đắc dĩ cười một tiếng, đứa cháu gái này... Tuy nhiên, Diệp Huyền có bản lĩnh cao cường như vậy, ai mà không bị hắn thu hút chứ?
Ví dụ như Dương Duy ở bên kia đã dứt khoát quỳ xuống: "Đại ca, lợi hại, thực sự quá lợi hại!"
Bên kia, Diệp Huyền bước từng bước về phía Triệu Mẫn, chậm rãi hỏi: "Sở dĩ tôi để lại cho anh cái mạng nhỏ là bởi vì tôi có chuyện muốn hỏi. Anh nghe cho rõ, gia chủ nhà họ Phùng đang ở đâu?"
Triệu Mẫn đã sớm sợ mất mật, gã muốn chạy trốn, nhưng đối mặt với Diệp Huyền có thực lực hoàn toàn nghiền ép gã, muốn chạy trốn đồng nghĩa với việc đi tìm chết!
Gã liếc mắt nhìn xung quanh, khi nhìn thấy Trương Vãn Thanh, ánh mắt gã lập tức lóe lên một tia hy vọng!
Tuy nhiên, Diệp Huyền làm sao có thể để cho gã lợi dụng Trương Vãn Thanh để uy hiếp hắn? Triệu Mẫn còn chưa kịp suy nghĩ xong, trong nháy mắt nắm đấm cứng. như sắt thép đã rơi xuống mặt gã!
"Aaa..." Đầu Triệu Mạn trực tiếp cắm xuống đất, xương mũi vỡ vụn, mặt bê bết máu!
Bàn chân to của Diệp Huyền hung hăng nghiền lên cổ gã: "Ngươi không nên nghĩ đến việc làm tổn thương cô ấy, còn có tên Phùng Tam gia kia, ta cũng sẽ giết hắn!"
"Đừng... Đừng giết tôi..."
Triệu Mẫn vô thức run rẩy, đây là lần đầu tiên gã cảm nhận được mùi vị của tử vong!
Răng rắc!
Lòng bàn chân Diệp Huyền hơi dùng lực, đầu Triệu Mãn trong nháy mắt nghiêng sang một bên, toàn bộ xương sọ đã vỡi
Cao thủ tuyệt thế do nhà họ Phùng phái tới, cứ thế mà chết đi!
Diệp Huyền đá Triệu Mẫn vào bồn hoa ở bên cạnh, sau đó xoay người đi tới chỗ Trương Vấn Thanh và Trương Vũ Hà.
"Anh Diệp, anh đẹp trai quá!" Trương Vấn Thanh kìm lòng không được mà vươn cánh tay ra ôm chặt Diệp Huyền!
Đôi mắt lanh lợi sáng ngời của cô tràn đầy ngưỡng mộ khi nhìn Diệp Huyền!
Sau khi Trương Vũ Hà nhìn thấy thân thủ của Diệp. Huyền, ông cũng liên tục cảm thán: "Diệp Huyền, không ngờ công phu của cậu lại lợi hại như vậy!"
Dương Duy hưng phấn: "Ha ha, đương nhiên rồi, đại ca của tôi không gì là không làm được!"
Diệp Huyền cười nói: "Ông Trương, Phùng Tam gia rốt cuộc là ai thế?
'Trương Vũ Hà gật đầu: "Đi thôi, chúng ta lên xe trước, tôi sẽ từ từ nói cho cậu nghe."
Lúc này, trong khách sạn Khải Lai.
Vương Khải chân thành mời trùm đất Giang Kim Bưu và Lưu Công Thiên hội hợp để thưởng thức rượu ngon.
"Hai vị, tại sao cậu Diệp lại nhắc đến nhà họ Phùng?”
Tôi cũng không rõ." Giang Kim Bưu lắc lắc ly rượu vang, lắc đầu đáp.
Vương Khải vốn muốn tiếp tục hỏi, nhưng đúng lúc này, điện thoại di động rung lên, ông ta không vui nhấc. máy lên trả lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!