Cuồng Long Xuất Thế

Chương 229: Chuyện này quả thật vô cùng nhục nhã



Khải Thần Chưởng nhìn chằm chằm Diệp Huyền với vẻ không thể tin được, thầm mắng trong lòng: “Tại sao có thể như vậy?”

“Vừa rồi mình đã sử dụng toàn bộ tu vi trong mấy chục năm, hắn lại thật sự chỉ cần dùng một quyền nhẹ nhàng đánh lại mình?”

“Hắn còn là con người sao?”

'Trên thực tế, thực lực thật sự của Diệp Huyền đương nhiên còn cao hơn, nếu hắn phát huy hết bản lĩnh thực. sự của mình, chỉ cần tiên pháp vừa ra đã có thể biến Khải Thần Chưởng thành tro bụi ngay lập tức!

Nhưng tiên pháp thực sự quá kinh khủng, là một thần lực vượt khỏi thế giới tự nhiên, một khi phát huy tác dụng, chắc chắn sẽ khiến nhà họ Lâm bị doạ sợ, thân phận của hắn có thể không thể giấu được nữa. Cho nên, Diệp Huyền chỉ có thể ẩn giấu, áp chế thực lực xuống mấy chục lần, nhưng cũng đủ để giết chết Khải Thần Chưởng!

Diệp Huyền nhìn Khải Thần Chưởng ở phía đối diện, nói một cách lạnh lùng: “Chút bản lĩnh của ông cũng chỉ tới vậy? Thế mà còn muốn giết tôi, đúng là mơ mộng hão huyền!”

Nghe những lời này, trong lòng Khải Thần Chưởng thầm hoảng sợ. Khốn kiếp!

Phùng Kim Long không giải thích rõ ràng, hóa ra thực lực của thằng nhóc này lại kinh khủng đến vậy!

Ông ta đột nhiên cảm thấy mình đã bị Phùng Kim Long hại cho thật thảm!

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, tức giận chất vấn: “Dưới đòn toàn lực của ta mà ngươi vẫn có thể bình yên vô sự, nói đi, ngươi là ai?”

“Tôi là ai, ông không đáng được biết! Tất nhiên, khi ông đến âm tào địa phủ, ông có thể tìm Diêm Vương hỏi cho rõ tôi là ai!”

Diệp Huyền lạnh lùng nói xong, từng bước tiến lại gần Khải Thần Chưởng!

Khí thế mạnh mẽ, trực thấu linh hồn!

“Chết tiệt! Khí thế của thăng nhóc này thật đáng sợi”

'Thấy Diệp Huyền gần như đang ở trước mặt mình, Khải Thần Chưởng cảm nhận được khí thế quái dị và kinh ngạc của Diệp Huyền, sợ tới mức không ngừng lùi lại!

Ông ta không nhịn được mà hét lên: “Lão phu muốn xem thử thẳng nhóc miệng còn hôi sữa như ngươi có bản lĩnh gì để phá vỡ áo giáp của ta!”

'Trong cơn thịnh nộ, ông ta đã trút hết tu vi cả đời vào trong tay, tiếp tục giáng cho Diệp Huyền một đòn chí mạng!

“Ông cho rằng áo giáp cương khí là vô địch thiên hạ? Nó cũng chẳng là cái thá gì với tôi đâu!”

Diệp Huyền lộ ra một nụ cười khiến người ta rét run, hắn không tránh không né, tùy ý để bàn tay Khải Thần Chưởng đánh thẳng vào người mình!

Lâm Thanh Nham và những người khác sợ hãi đến mức mặt trắng bệch, họ đều cảm thấy Diệp Huyền bây giờ quá kiêu ngạo!

Nhưng họ cũng không bao giờ có thể nghĩ tới... Nắm đấm của Khải Thần Chưởng đột nhiên có tiếng xương cốt vỡ vụn!

Cùng lúc đó, sức mạnh mãnh liệt của cơ thể Diệp Huyền càng lúc càng tăng lên, dọc theo cánh tay của

Khải Thần Chưởng đi thẳng vào nội tạng của ông ta!

Huyết khí dâng trào, Khải Thần Chưởng lại phun ra một ngụm máu tươi!

Có thể thấy được ông ta đã bị thương nghiêm trọng!

“Khụ khụ...”

Khải Thần Chưởng lùi lại vài bước, cánh tay phải của ông ta đang mềm nhữn rủ xuống!

Xương cốt đã bị phá hủy! “Khụ khụ!

Ông ta liên tục phun ra máu, nhìn chằm chằm Diệp Huyền với vẻ mặt hoảng sợi

“Không, không thể nào...” Ông ta tự tin thực lực của mình đủ mạnh!

Ở Dương Thành, thậm chí trong toàn bộ tỉnh này, ông †a là một nhân vật nổi tiếng tàn nhãn!

Nhưng vào lúc này, ngay cả một chàng trai mới hơn hai mươi tuổi mà ông ta cũng không đánh lại được!

Chuyện này quả thật vô cùng nhục nhã!

Đôi mắt ông ta đỏ như máu, nghiến răng dữ tợn nói: “Không ngờ ở một nơi nhỏ bé như Dương Thành lại thật sự có một cao thủ ẩn danh như ngươi!”

“Ta thừa nhận bây giờ năng lực của ta không bằng ngươi, nhưng đợi đến khi ta đột phá đến tu vi cao hơn, ta nhất định sẽ xé nát ngươi!”

Nghe vậy, Diệp Huyền không nhịn được bật cười, tiếng cười tràn đây khinh thường: “Bớt nói nhảm đi, hôm nay ông phải chết!”

Diệp Huyền làm sao có thể tha cho lão già hung ác. này!