Cuồng Long Xuất Thế

Chương 345: Thái độ của tôi đối với cô



Diệp Huyền nhẹ nhàng lắc đầu, nhu lực vừa rơi xuống đã quét qua gương mặt xinh đẹp của Tiêu Băng Tuyết một cái!

Ha!

Tiêu Băng Tuyết còn chưa lấy lại tinh thần đã bị một lượng lớn vô hình này đánh bay, trong nháy mắt bay ra ngoài hội trường!

“Âm!”

Mọi người nhìn thấy Diệp Huyền trong vòng một chiêu đã đánh ngã Tiêu Băng Tuyết, hơn nữa hắn còn thoải mái tự nhiên, có chừng mực chắc thắng, bọn họ cũng nhịn không được âm thầm nằm tay, vẻ mặt khiếp sợi

Dù sao, Tiêu Băng Tuyết hiện giờ chính là cao thủ cấp Chiến Vương đấy!

Mà vừa rồi trên sân tỷ thí chân khí kích động, nhưng Diệp Huyền tiên đoán không sai, ngay cả một cái chén cũng không vỡ!

Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của Diệp Huyền phải mạnh đến mức nào. mới có thể làm đến trình độ này chứ? Các vị khách nhao nhao nhìn nhau, tiếp đó liền sôi nổi vỗ tay!

“Lợi hại, quá lợi hại!”

Dương Duy kích động vỗ tay, Lâm Thanh Nhan và Trương Vãn Tình kinh ngạc vài giây, rồi cũng hưng phấn vỗ tay:

“Diệp Huyền đã đánh bại Tiêu Băng Tuyết, anh ấy thắng rồi!” “Ha ha hai”

Lâm lão gia cười rất vui vẻ: “Tôi quả nhiên không nhìn lầm, Diệp Huyền không phải người bình thường, đúng là không tầm thường!”

Trong nháy mắt tiếng vỗ tay vang lên, đều tràn ngập sự kính nể đối với Diệp. Huyền. Đặc biệt là hành động của hắn, nhẹ nhàng buông tha cho Tiêu Băng Tuyết, càng làm cho người khác luôn miệng tán thưởng!

Có thể có trí tuệ như thế, tuyệt đối không phải là người đơn giản! Phiền Chiến Vương cùng với những lão tiền bối ở đây yên lặng trao đổi ánh mắt một chút, mỗi người đều kính phục Diệp Huyền hơn. Nhưng hiện trường liên

tiếp võ tay rơi vào trong tai Tiêu Băng Tuyết, lại hoàn toàn vô cùng chói tai!

Bởi vì biểu hiện vừa rồi của cô rất kiêu ngạo và bình tĩnh, lúc này khiến cho cô lộ ra có bao nhiêu sự cuồng vọng mà mất mặt!

“Tiểu thư, cô không sao chứi”

Nữ sĩ quan phụ tá xinh đẹp Vương Tiểu Vũ sợ tới mức thiếu chút nữa rơi nước mắt, cô ấy vội vàng đỡ Tiêu Băng Tuyết dậy, sợ cô bị đánh đến mức trọng thương!

Bởi vì Diệp Huyền chính là đại nhân Huyền Hào, chiêu thức vừa ra tuyệt đối không phải nói đùa!

Tiêu Băng Tuyết nghiến răng nghiến lợi đứng dậy, tuy rằng ngã lăn trên mặt đất toàn thân đau nhức, nhưng cô phát hiện trên người mình cũng không có thương tích. Có thể thấy được Diệp Huyền đã khống chế sức lực!

Nhưng trái tim kiêu ngạo của Tiêu Băng Tuyết lại không thể đối mặt với kết cục thất bại, lạnh lùng nói:

“Diệp Huyền, anh cố ý thương hại tôi sao!” “Nếu là như vậy thì tôi không cần!”

Diệp Huyền ở trên hội trường cúi đầu nhìn chằm chằm Tiêu Băng Tuyết, cười nhạt một tiếng:

“Thái độ của tôi đối với cô, quyết định bởi chính tôi. Về phần cô cảm thấy thế nào, đó là chuyện của cô.”

“Cô cảm thấy tôi xuất phát từ sự thương hại cũng được, cho rằng tôi cố ý nhục nhã cô cũng được, dù sao tôi không quan tâm cô nghĩ như thế nào, bây giờ thắng bại đã định, nói nhiều cũng vô ích!”

“Hôn ước của chúng ta từ giờ phút này chính thức hủy bỏ! Hơn nữa từ nay về sau cô chính là tỳ nữ của tôi, phải tùy thời đợi lệnh hai mươi tư giờ, tuân theo mệnh lệnh, không được cãi lời.”

Nghe xong lời này, nhất thời trong hội trường vang lên tiếng bàn tán không ngừng!

“Thân là nữ chiến thần lại bị Diệp Huyền công khai huỷ bỏ hôn ước, hơn nữa còn trở thành tỳ nữ của Diệp Huyền, người khác nghe xong chỉ sợ cũng không thể tin được là sự thật!”

Cũng có người cảm thấy hợp tình hợp lý: “Cái gọi là lời hứa đáng giá ngàn vàng, là cô ta chủ động khởi xướng khiêu chiến với Diệp Huyền, bây giờ thua tất nhiên phải thực hiện lời hứa thôi!”

“Đúng vậy, kết quả này do chính cô ta gây ra, không thể oán hận người khác, càng không thể oán Diệp Huyền!”

Ngược lại thì Phiền Chiến Vương và các lão tiền bối ở đây nhìn nhau cười một cái, trong lòng liên thâm nghĩ:

“Tiêu Băng Tuyết có thể ở bên cạnh Diệp Huyền làm tỳ nữ, đây tuyệt đối là phúc khí của cô tal”

Tiêu Băng Tuyết nghe được tiếng bàn tán trong hội trường, lại nhìn mọi người nhìn cô với ánh mắt khác, mặt nóng rát, cảm giác không có chỗ nào để trốn: “Diệp Huyền, là tôi thua, sau này tôi chính là tỳ nữ của anh.”

Cô nhìn Diệp Huyền, âm thầm cắn răng, hai mắt đỏ bừng, nước mắt lưng tròng.