Cuồng Long Xuất Thế

Chương 371: Họ lập tức ngã thẳng xuống đất



Diệp Huyền cười lạnh, dùng khăn ăn trên bàn lau vết màu trên bàn tay! “Ôi!

Tất cả những người thấy cảnh này đều sợ chết khiếp!

Đúng vậy, cuối cùng họ cũng nhận ra tàn nhẫn sát phạt của Diệp Huyền, hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ tươi cười trước đây của hẳn!

Thời điểm này, Diệp Huyền giống như một vị thần chết có thể tùy ý thu hoạch tính mạng của người khác!

Thật kinh khủng!

Không nói đến những người khác, ngay cả đàn em của Diệp Huyền, Dương Duy, cũng cảm thấy Diệp Huyền lúc này như ác ma địa ngục!

Bây giờ, bởi vì Diệp Huyền bộc lộ ra sức mạnh kinh thiên động địa, cho nên không khí trở nên im lặng chết chóc!

Tất cả những gì mọi người có thể nghe được là âm thanh của nỗi sợ hãi và hơi thở gấp gáp của chính linh hồn họ!

“Tại sao không nói chuyện?”

“Lúc nấy thảo luận kế hoạch, không phải các người hào khí ngất trời sao?”

Diệp Huyền cười lạnh, đưa mắt nhìn Phùng Kim Long, người đứng đầu nhà họ Phùng: “Trong số những người ở đây, ông là người đầu tiên gây thù với tôi, vậy thì bắt đầu với ông trước!”

“Hộ vệ nhà họ Phùng, bảo vệ tôi!”

Phùng Kim Long hoảng sợ rống to, muốn để mấy tên cường giả nhà họ Phùng sau lưng ông ta ngăn Diệp Huyền lại!

Tuy nhiên, những hộ vệ đó vừa tận mắt nhìn thấy thi thể của cha con nhà họ. Khổng bị tách rời, bị doạ đến mức không làm chủ được tinh thần!

Bây giờ, họ căn bản còn không dám đứng ra, huống hồ ngăn cản Diệp Huyền! “Chạy mau, nếu không chạy sẽ mất mạng!”

Vài tên hộ vệ nhà họ Phùng bỏ chạy không chút nghĩ ngợi, họ hoàn toàn không quan tâm đến sự sống chết của Phùng Kim Long!

“Hừ”

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng: “Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, các người đi theo Phùng Kim Long làm nhiều chuyện ác, tội đáng chết ngàn lần!”

Trước khi Diệp Huyền đến, hắn đã biết thuộc hạ đi theo đều là tâm phúc của hai gia chủ nhà họ Phùng và nhà họ Khổng.

Những chuyện xấu xa mà họ đã làm trong những năm qua dùng mười ngón tay cũng không thể đếm xuểt

Đoàng!

Lời còn chưa dứt, Diệp Huyền giẫm lên mặt đất, sàn đá cẩm thạch lập tức nứt ra, vô số đá vụn văng tung tóe!

Điều kinh khủng chính là những đống đá vụn như mọc ra mắt mà bản ra, trực tiếp đâm thủng sau đầu mấy tên hộ vệ nhà họ Phùng!

Đùng, đùng, đùng...

Họ lập tức ngã thẳng xuống đất, không còn mạng sống! “Hai vị cao nhân, nhanh cứu tôi, cứu mạng tôi...”

Phùng Kim Long nhìn thấy mấy hộ vệ nhà họ Phùng chết thảm như vậy, sợ đến mức toàn thân run rẩy!

Vốn dĩ bởi vì bị bệnh nên lời nói của ông ta không rõ ràng, bây giờ càng thêm nghiêm trọng!

“Diệp Huyền này, thực lực của hắn làm sao có thể đáng sợ như vậy...”

Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia cũng đang run rẩy, từ lâu đã mất đi sự bình tĩnh và tự tin như lúc thảo luận về kế hoạch trước đó!

Diệp Huyền chậm rãi quay đầu lại nhìn Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia: “Phùng Kim Long nhờ các người giúp đỡ, sao các người không ra tay với tôi đi?”

“Thiếu hiệp, tuyệt đối đừng hiểu lầm!” Lý Cửu Gia cố nén nỗi sợ hãi, vội vàng chắp tay về phía Diệp Huyền: “Tại hạ là Lý Cửu, tôi chỉ lấy tiền của người ta để loại bỏ tai họa cho người đó mà thôi, giữa cậu và tôi không có hận gì!”

“Để bày tỏ sự áy náy vì đã vô ý mạo phạm đến cậu, tôi sẽ đưa cho cậu tất cả tám trăm triệu mà nhà họ Khổng đã đưa cho tôi!”

“Nếu cậu vẫn thấy không đủ, tôi có thể cho cậu thêm hai trăm triệu, xem như: thành ý!"

“Chúng ta xin từ biệt ở đây, từ đây nước sông không phạm nước giếng, cậu thấy như vậy có được không?”

“Được không?” Triệu Tam Đao ở bên cạnh cũng chấp tay, nói ý tương tự với Diệp Huyền.

Họ chỉ muốn lập tức ngưng chiến, muốn sử dụng tiền để giải quyết mọi chuyện!

Thái độ của hai người cần hèn mọn bao nhiêu thì hèn mọn bấy nhiêu, suýt chút nữa quỳ xuống cầu xin Diệp Huyền tha thứ!

Đối mặt với thực lực tuyệt đối của Diệp Huyền thì sự tự cao tự đại của họ hoàn toàn không đáng nhắc đến.

Tuy nhiên, Diệp Huyền chỉ khinh thường cười lạnh trước lời xin lỗi khiêm tốn của hai người!

“Hai người không phân biệt đúng sai, chắc hẳn những năm nay đã giúp nhà họ Phùng và nhà họ Khổng giết rất nhiều người tốt vô tội, đúng không?”

“Hai người không cần cầu xin tôi, hôm nay gặp tôi, đó là sự chuyển vận của tạo hoá, báo ứng xác đáng!”

“Hơn nữa, tôi muốn tiền của các người mà cũng lại muốn mạng của các người!”