“Tôi đã gọi điện thoại cho sư phụ của tôi rồi!” Bên ngoài phòng giải phẫu, Trương Bồi Bồi mặc một áo khoác trắng, vừa lo âu vừa nói với Triệu Ngọc và Miêu Anh: “Nếu như ông ấy không tới được thì nhất định phải cử một pháp y dày dặn kinh nghiệm hơn tới đây! Dạng thi thể này, tôi không thể xử lý được.”
“Thi thể ấy có biểu hiện khác với những tri thức mà trước đó tôi đã được học, tôi cũng chưa từng gặp trường hợp này bao giờ... Thực sự là... Thật sự khó mà tin được!”
“Cô đừng nói hàm súc như vậy có được không?” Nhìn thấy Trương Bồi Bồi vẫn luôn lấy trầm ổn làm trọng lại trở nên lo nghĩ gấp rút như vậy, Triệu Ngọc tự nhiên cảm thấy vô cùng tò mò, vội hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tổ trưởng Triệu, tôi đã hạ lệnh đình chỉ việc di dời những thi thể còn lại! Không thể để động vào họ!” Trương Bồi Bồi lấy khẩu trang xuống, thất kinh nói: “Cho dù đã cất vào trong túi, tôi vẫn bảo bọn họ thả lại chỗ cũ! Tất cả chỉ có thể duy trì nguyên dạng, nhất định phải chờ sư phụ của tôi tới mới được...”
“Hả? Nghiêm trọng đến vậy sao?”
Triệu Ngọc và Miêu Anh nhìn nhau, lập tức cảm thấy vấn đề quan trọng, nếu như không phải tình huống khẩn cấp thì Trương Bồi Bồi không có quyền ngừng công việc kiểm tra thi thể.
“Bồi Bồi, cô đừng hoảng hốt, cô nói cho chúng tôi biết đã.” Miêu Anh vội hỏi: “Có phải thi thể có vấn đề hay không?”
“Phải!” Trương Bồi Bồi thoáng bình tĩnh lại, nói: “Thi thể từ làn da đến nội tạng, tất cả đều được bảo tồn hoàn hảo! Không có vết hoen tử thi, không bị co cứng tử thi, cứ như cái chết vừa mới xảy ra vậy!”
“Hả? Tại sao có thể như thế?” Triệu Ngọc bỗng cảm thấy lạnh lẽo: “Chẳng lẽ... Những cô bé này đều vừa mới bị người ta giết chết? Có khi nào... Có khi nào...”
Ý của Triệu Ngọc vô cùng rõ ràng, có khi nào vẫn chưa tử vong, còn có thể cứu được?
“Không... Không phải là ý này!” Trương Bồi Bồi nặng nề mà thở dốc một hơi, lúc này mới nghi ngờ nói: “Người chết không có nhiệt độ cơ thể, không có nhịp tim, không có mạch đập và hô hấp, chúng ta có thể xác định được cô ấy đã không có bất cứ sự sống nào!”
“Còn nữa... Trong quá trình kiểm tra, thi thể đã xuất hiện dấu hiệu mục nát nhanh chóng. Làn da bị oxi hóa, thi thể khô quắt không ít so với trước, mặt cũng thay đổi hình dáng! Hiện tại nhìn thì thấy không giống như lúc mới phát hiện trong quan tài treo trên vách đá nữa!”
“Hả?” Nghe thấy lời ấy, Triệu Ngọc và Miêu Anh đều kinh hãi! Triệu Ngọc vội hỏi: “Nói như vậy tức là không phải đã có người xử lý chống phân hủy với bọn họ đúng không?”
“Hẳn là không!” Trương Bồi Bồi nói: “Vừa rồi khi giải phẫu thi thể này, ngoại trừ mặt được trang điểm qua, tôi không thấy có bất kỳ dấu hiệu bị xử lý nào khác!”
“Vậy... Vậy nguyên nhân cái chết thì sao?” Miêu Anh vội hỏi.
“Trên cổ tay phải của người chết có vết cắt rõ ràng, vết thương sâu gần động mạch.” Trương Bồi Bồi nói: “Tôi nghi ngờ sơ bộ rằng khả năng bị cắt cổ tay là vô cùng lớn!”
“Nói cách khác...” Miêu Anh suy nghĩ rồi nói: “Không thể xác định là tự sát hay là bị giết sao? Người chết có dấu hiệu bị gây mê không?”
“Cái này còn cần làm một bước kiểm tra nữa!” Trương Bồi Bồi dường như đã bình tĩnh lại, không mang theo một chút cảm xúc, nói: “Về chuyện liên quan tới thi thể này, đồng sự của chúng tôi vẫn đang giải phẫu, không bài trừ việc còn có nguyên nhân khác gây ra cái chết, cần chờ đến khi giải phẫu hoàn tất và xét nghiệm hậu kỳ mới có thể biết được!”
“Cắt cổ tay mà chết, thi thể không bị phân hủy...” Triệu Ngọc suy nghĩ một chút, hỏi: “Nếu như thi thể không bị phân hủy, nói cách khác...”
“Phải!” Trương Bồi Bồi hiểu ý của Triệu Ngọc, cô gật đầu nói: “Đối với thời gian tử vong cụ thể của người chết, chúng ta không có cách nào phán đoán được!”
“Nói như vậy là chúng ta không biết được cô gái đã bị hại lúc nào đúng không?” Triệu Ngọc hỏi ngược lại Miêu Anh: “Đội phó Miêu, em đã tìm được lai lịch của thi thể này chưa?”
“Chưa ạ!” Miêu Anh nói: “Tăng Khả đã so sánh với kho số liệu những người mất tích, nhưng trước mắt chỉ tìm được một người là Cảnh Nhã Ái!”
“Chậm như vậy sao?” Triệu Ngọc lắc đầu, lại hỏi Trương Bồi Bồi: “Pháp y Trương, ngoại trừ không xác định được thời gian tử vong thì liệu còn có tin tức nào khác không?”
“Ừm...” Trương Bồi Bồi gật đầu nói: “Bây giờ chúng tôi đang giải phẫu thi thể này, bởi vì là thi thể thứ nhất trong quan tài treo sao Bắc Đẩu treo trên vách đá được chuyển ra, cho nên trước mắt gọi là thi thể nữ số 1.”
“Căn cứ vào kiểm tra sơ bộ, tuổi tác của thi thể nữ số 1 vào khoảng 16 và 17 tuổi! Thân cao 1 mét 55, thể trọng 45 kg...”
Sau đó, Trương Bồi Bồi báo cáo những tin tức liên quan tới thi thể với hai người...
Sau khi báo cáo xong tất cả, Triệu Ngọc tiếp tục hỏi: “Pháp y Trương, tình hình của Cảnh Nhã Ái như thế nào? Không phải tôi bảo mọi người chuyển thi thể của cô ấy đi đầu tiên sao?”
“À...” Trương Bồi Bồi nghe vậy, vội vàng chỉ vào phòng giải phẫu nói: “Đã được đưa đến phòng giải phẫu rồi, giờ đang đợi xử lý! Cảnh Nhã Ái là thi thể trong quan tài số 6 được chuyển tới, cho nên chúng tôi gọi cô ấy là thi thể nữ số 6!”
“Tổ trưởng Triệu chờ một chút, tôi sẽ đích thân phụ trách!” Trương Bồi Bồi giới thiệu nói: “Lúc ấy ở trên vách núi, khi anh thông báo với chúng tôi, chúng tôi đang xử lý thi thể nữ số 2.”
“Cho nên, thi thể trước mắt đã được đưa đến phòng giải phẫu là thi thể nữ số 1, số 2 và số 6! Mà mặt khác, tất cả đã được cất trong quan tài treo, duy trì nguyên dạng! Tôi hy vọng thi thể còn lại có thể được xử lý ổn thỏa nhất! Cho nên... Hy vọng anh có thể thông cảm cho việc tôi đã tự ý hành động, nếu như tôi lại xin chỉ thị từ anh trước thì có lẽ sẽ không bảo tồn được thi thể!”
“Tôi hiểu, tôi hiểu! Cho dù cô có xin chỉ thị từ tôi thì tôi cũng sẽ ra quyết định như vậy thôi! Không ai hy vọng thi thể bị hủy cả!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Vậy thì... hiện tại đã không ngăn được sự phân hủy của ba thi thể này, cho nên nhất định phải nắm chắc thời gian!”
“Nhất là thi thể nữ số 6 kia!” Triệu Ngọc cường điệu nói: “Cảnh Nhã Ái là người chết duy nhất mà chúng ta xác nhận được thân phận, cho nên nhất định phải ưu tiên xử lý thi thể này, khả năng sẽ đóng vai trò vô cùng quan trọng với việc phá án của chúng ta!”
“Hiểu rồi, anh yên tâm đi!” Trương Bồi Bồi gật đầu.
“Ừm...” Triệu Ngọc nhìn Miêu Anh một cái, lại nói với Trương Bồi Bồi: “Liên quan tới thi thể còn đang để lại trong quan tài treo trên vách đá... Pháp y Trương! Chí ít vẫn có thể làm kiểm tra đơn giản đúng không? Dù là tiến hành ngay trong quan tài treo trên vách đá cũng được!”
“Đúng vậy!” Miêu Anh cùng ý nghĩ với Triệu ngọc, bận bịu phụ họa: “Chỉ khi hiểu rõ được nguyên nhân cái chết của tất cả các cô gái thì phương hướng điều tra của chúng ta mới có thể rõ ràng!”
“Được rồi! Được rồi!” Trương Bồi Bồi vội vàng rút điện thoại ra, đồng ý nói: “Để tôi liên hệ với đồng nghiệp, để bọn họ điều tra rõ nguyên nhân cái chết của tất cả người chết!”
“Ừm...”
Triệu Ngọc vừa mới gật đầu, cửa phòng giải phẫu bỗng nhiên bị mở ra, một pháp y với đầy đủ thiết bị đang bưng một cái đĩa đi ra. Trên đĩa có đặt một chiếc áo liệm màu xanh đen được xếp gọn gàng.
Triệu Ngọc và Miêu Anh nhận ra đó là áo liệm được mặc trên người thi thể nữ số 1.
“Bác sĩ Trương.” pháp y bưng đĩa nói với Trương Bồi Bồi: “Cô nhìn xem, có một tờ giấy vàng được bọc bên trong áo liệm, trên giấy vàng còn viết một vài chữ!”
Nói xong, cậu ta dùng kẹp gắp tờ giấy vàng từ trong áo ra.
Tờ giấy vàng không lớn, cũng không bị gấp, sau khi được lấy ra, mọi người bất ngờ nhìn thấy rõ chữ viết trên đó, đó là chữ phồn thể được viết bằng bút đỏ.
“1, 2, 3...” Miêu Anh đếm những chữ viết màu đỏ trên giấy viết.
“Nhâm... Quý... Bính... Tân...” Trương Bồi Bồi đọc, nghi ngờ nói: “Nghĩa là sao? Tại sao lại trông quen mắt như vậy chứ?”