Cuồng Thám

Chương 1194: Chương 1194AI LÀ ĐỒNG BỌN?





Nửa giờ sau, trước cửa phòng hoả táng của nhà tang lễ thành phố Bắc Cảng.

Một người đàn ông mặc áo thể thao màu xanh da trời, thân hình cao lớn, bước dồn dập tới trước mặt Triệu Ngọc, đứng nghiêm chào: “Đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố Bắc Cảng Phương Khai Vũ đến nhận lệnh! Xin lãnh đạo ra chỉ thị!”

“À... Hóa ra là đội trưởng Phương! Chúng ta đã từng nói chuyện điện thoại rồi.” Triệu Ngọc bắt tay với người này, hỏi: “Sao rồi? Phía truy bắt nghi phạm có tiến triển gì không?”

“Báo cáo lãnh đạo, chúng tôi đã tiến hành điều tra chỗ ở của Bạch Lãng rồi, anh ta đã chạy trốn! Trong nhà có dấu vết thu dọn đồ đạc, đội kỹ thuật vẫn đang điều tra hiện trường...”

Ừm...

Triệu Ngọc im lặng gật đầu, mình đoán không sai, quả nhiên người này đã chạy trốn rồi.

“Nghi phạm có năng lực phản theo dõi rất mạnh.” Đội trưởng Phương lại nói: “Đầu tiên là anh ta lấy chi phiếu gửi ngân hàng, đổi sim điện thoại di động, khiến chúng tôi không thể tiến hành truy bắt!”

“Nhưng xin lãnh đạo yên tâm!” Phương Khai Vũ bảo đảm: “Chúng tôi đã bắt đầu điều tra các mối quan hệ xung quanh Bạch Lãng, cũng hạ lệnh truy nã trong phạm vi toàn tỉnh, hiện tại chúng tôi đang toàn lực truy bắt!”

“Ừm...” Triệu Ngọc gật đầu, hỏi: “Như vậy... Có thể nói đơn giản tin tức của Bạch Lãng này cho tôi hay không?”

“Bạch Lãng là người Việt Châu, hai mươi bảy tuổi. Ba năm trước đã tới Lai Phúc làm việc, từng làm nhân viên chuyển phát và phục vụ trong quán bar, hai năm trước đột nhiên tới nhà tang lễ thành phố Bắc Cảng làm việc, có ký hợp đồng lao động và vẫn luôn làm việc đến nay. Chưa kết hôn, cũng không có bạn gái, sống đơn độc ở thành phố Bắc Cảng này!”

“Vừa rồi, anh dùng hai chữ ‘đột nhiên’!” Triệu Ngọc nói: “Xem ra, anh cũng cho rằng trong này có chỗ khó hiểu!”

“Vừa rồi, trưởng ban quản lý nhà tang lễ có nói.” Phương Khai Vũ trẻ tuổi mà khí khái, nói năng có vẻ sắc bén: “Ông ta nói việc nhận Bạch Lãng vào làm việc là do vị lãnh đạo nào đó của Cục Dân chính quyết định, chứ không phải ông ta!”

“Cho nên, tôi đã phái người mời vị lãnh đạo đó rồi, sẽ có tin tức nhanh thôi!”

“Làm tốt lắm! Nhưng ngoài việc này ra...” Triệu Ngọc vững vàng nói: “Tôi còn cần mọi người điều tra thêm về Bạch Lãng, nhất là quỹ tích hành động của anh ta sau khi trộm được thi thể. Nếu có thể tìm ra người mà anh ta tiếp xúc lúc đó thì rất có khả năng sẽ tìm được người mua hoặc đồng bọn của anh ta!”

“Đã rõ!” Phương Khai Vũ gật đầu, sau đó đi giao nhiệm vụ cho cấp dưới của mình.

“Cảnh sát Triệu!” Lúc này, Hùng Văn Đống đến bên cạnh hắn và nhỏ giọng nói: “Trưởng ban quản lý nhà tang lễ nói rằng tuy việc hoả táng thi thể là công việc vô cùng quan trọng nhưng mà một người vẫn có thể hoàn thành được!”

“Bạch Lãng quen thuộc các bước công việc, trong một thời gian rất dài, nhiệm vụ hoả táng thi thể đều do một mình anh ta hoàn thành! Nhưng mà...” Hùng Văn Đống tò mò hỏi: “Vì sao anh lại nói trong nhà tang lễ còn có đồng bọn của anh ta vậy?”

“Lãnh đạo!” Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa trả lời thì một nhân viên cảnh sát khác thuộc đội kỹ thuật phụ trách kiểm tra lò hoả táng đưa tay ra hiệu: “Anh qua đây xem này, chúng tôi phát hiện ra một bức tường kép trong lò hoả táng...”

Biết tin tức này, Triệu Ngọc vội vàng đi tới trước lò hoả táng quan sát, chỉ thấy nhân viên cảnh sát kia dùng tay lật một tấm sắt trong lò hoả táng ra, mà dưới mặt miếng sắt rõ ràng có một không gian u ám!

“Đây này!” Cảnh viên kia lật tấm sắt, giới thiệu: “Nghi phạm lắp trục xoay vào, đợi đến lúc đưa thi thể vào thì trục xoay sẽ chuyển động, thi thể sẽ rơi vào trong tường kép an toàn, không bị lửa thiêu!”

“Hả?” Hùng Văn Đống vò đầu: “Nhưng mà... Tro cốt thì làm sao bây giờ? Người nhà phát hiện trên sàn hoả táng không có tro cốt, chẳng lẽ sẽ không nghi ngờ sao?”

“Hẳn là không!” Nhân viên cảnh sát đội kỹ thuật kia giải thích: “Đốt thi thể xong, chuyện thu tro cốt cũng do nhà tang lễ hoàn thành, người nhà vốn không nhìn thấy!”

“Ra là thế.” Hùng Văn Đống gật đầu: “Cho nên, kẻ bị tình nghi rất có thể đã dùng thứ gì đó giống tro cốt, tùy ý bỏ vào hũ là xem như xong việc rồi nhỉ? Đúng là thiếu đạo đức mà!”

“Lừa gạt tình cảm của gia đình người chết, làm chuyện không có tính người này mà không sợ gặp báo ứng sao?”

“Cậu kia...” Ai ngờ, Triệu Ngọc lại hỏi nhân viên cảnh sát đội kỹ thuật kia: “Theo cảm giác cá nhân của cậu, nếu muốn chế tạo một cơ quan như vậy thì liệu có đơn giản không?”

“Ừm...” Viên cảnh sát kỹ thuật nhìn thoáng qua lò thiêu, lắc đầu nói: “Không dễ dàng đâu! Mọi người xem xem... Chỗ này cần phải dọn hẳn ra một không gian, để bảo đảm thi thể không bị nhiệt độ của lửa nướng hỏng, anh ta cần làm một khe trượt dài đến nửa mét, trượt thi thể vào góc trong cùng...”

“Hơn nữa sau khi thi thể bị đưa vào lò thiêu, người nhà đứng bên ngoài nhìn vào nên đương nhiên không thể dùng tay xoay được loại trục chuyển động này, phải cài điều khiển mới phải...”

“Vậy à.” Hùng Văn Đống hỏi Triệu Ngọc: “Cảnh sát Triệu, ý của anh là có đồng bọn giúp Bạch Lãng hoàn thành?”

“Nhưng mà... Tên đồng bọn này không nhất định phải là nhân viên của nhà tang lễ mà? Có thể là người bên ngoài giúp anh ta gắn vào đúng không?”

“Không chỉ là vấn đề ở lò hoả táng!” Triệu Ngọc nói: “Còn có đoạn video từ camera nữa!”

“Hả? Đoạn video từ camera?” Hùng Văn Đống càng cảm thấy khó hiểu.

“Anh có nghĩ tới khả năng này không...” Triệu Ngọc nói: “Bạch Lãng có nhiều thời gian như thế, điều kiện lại thuận lợi như vậy, nếu muốn làm chuyện này một cách hoàn mỹ thì vì sao không tiện thể xử lý luôn cả đoạn video từ camera chứ?”

“Nếu có thể làm cơ quan trong lò hoả táng một cách xảo diệu đến vậy, thì ít nhất vào lúc trộm thi thể cũng phải tắt camera đi chứ? Nhưng anh ta... vì sao lại không tắt?”

“Ừm...” Hùng Văn Đống suy đoán: “Có lẽ anh ta đã quá tự tin, cho rằng không có ai có thể biết được hoạt động của anh ta? Đâu có ai tự dưng chạy đi xem đoạn video từ camera làm gì?”

“Nhưng mà cũng có khả năng...” Triệu Ngọc nặng nề nói: “Có người muốn cố ý khiến anh ta bị lộ, để tầm mắt của cảnh sát gắn chặt vào Bạch Lãng, do đó xem nhẹ một người khác?”

“Ôi trời!” Hùng Văn Đống quá sợ hãi: “Nếu như thực sự đúng như anh nói thì Bạch Lãng rất có khả năng đã bị giết người diệt khẩu rồi! Anh yên tâm, chuyện thẩm vấn đồng bọn cứ giao cho tôi đi!”

“Chúng tôi đã khống chế tất cả nhân viên làm việc của nhà tang lễ rồi, chúng tôi sẽ thay nhau tiến hành thẩm vấn, điều tra mỗi người thật rõ ràng, nếu thật sự có một đồng bọn như vậy thì nhất định sẽ bắt được hắn ta!”

“Ừm!” Triệu Ngọc gật đầu: “Tôi đã điều Ngô Tú Mẫn về đây rồi, chị ấy là chuyên gia về mặt thẩm vấn, đến lúc đó, hãy cho chị ấy toàn quyền chỉ huy, anh hỗ trợ!”

“Vâng!” Hùng Văn Đống dùng sức gật đầu.

“Phù...” Triệu Ngọc thở ra một hơi thật dài, tuy vụ án đã có chút manh mối, nhưng hắn lại không hề thấy thoải mái chút nào.

Thông qua đủ loại dấu hiệu trước mắt, Triệu Ngọc càng ngày càng cảm thấy đám tội phạm thần bí này cao minh hơn trong tưởng tượng của mình rất nhiều!

Bạch Lãng đã biến mất, nếu không tìm thấy Bạch Lãng thì cũng sẽ không tìm thấy đồng bọn hoặc người giao dịch với anh ta, như vậy tương đương rằng tất cả mọi chuyện lại quay về điểm xuất phát!

Cho nên...

Quẻ “Càn Cấn” này không thể trở nên vô dụng được, giờ này khắc này, mình không thể chỉ chờ đợi, nhất định phải rèn sắt khi còn nóng, cởi bỏ ngay câu đố mới được!