Cuồng Thám

Chương 1346: Chương 1346CUỘC CHẠY TRỐN KHỐC LIỆT (5)





Ầm ầm...

Theo tiếng nổ vang ngất trời, vị trí chính giữa của lâu đài Grimm bị hỏa tiễn nổ tung, khói bụi bay lên kịch liệt trùng trùng điệp điệp dưới ánh hoàng hôn, giống như một cây kẹo bông gòn màu đen đang phồng lên nhanh chóng vậy!

Sóng xung kích lan ra kịch liệt, chấn động đến mức cây cối xung quanh nghiêng ngả. Trong tiếng nổ vang mãnh liệt, rất nhiều tảng đá to lớn bay lên trời, mảnh vụn bay tứ tung, trong mảng khói bụi dọa người, tòa lâu đài trải qua hơn 300 năm lịch sử cứ như vậy mà bị phá hủy trong chốc lát...

Tít... tít...

Trong máy bay trực thăng truyền đến tiếng tít tít, người điều khiển máy bay tắt một nút, sau đó nói với bộ đàm: “Ông chủ, vẫn đang tìm kiếm mục tiêu, trước mắt không thấy đối tượng phù hợp.”

“Hửm... cái gì?”

“Không phải chứ, đó là một quả ‘Spike’ đối đất (Tên lửa điều khiển chống tăng), không đến mức cẩn thận như vậy chứ?”

“A... vâng, vâng ạ! Ông là ông chủ, nghe theo ông!” Người điều khiển sau khi đồng ý, lập tức điều chỉnh tần số bộ đàm, ra lệnh cho đồng bọn khác: “Các tổ chú ý, ông chủ bảo các anh mở tia hồng ngoại hiệu quả cao ra, lục soát trong đống hài cốt, phải xác nhận không một ai sống sót!”

“Phải, tôi biết làm thế có vẻ bới lông tìm vết, nhưng ai bảo người ta là kim chủ trả tiền chứ? Làm việc nhanh lên đi, chúng ta nhất định phải rút lui trong vòng hai tiếng!”

“Hừ!” Sau khi người điều khiển đặt bộ đàm xuống, trong khoang máy bay ở phía sau truyền đến tiếng hừ lạnh, chỉ thấy một tên binh sĩ cầm súng máy hạng nặng, cười lạnh nói: “Tôi thừa nhận, đám người đó có thể kiên trì mười phút, còn giết nhiều người của chúng ta như vậy, quả thật là vượt ngoài mong đợi của tôi!”

“Nhưng mà, thủ lĩnh cũng không cần phải khẩn trương như vậy chứ?”

“Ban nãy đâu phải là ném bom lung tung, chúng ta đã nhắm bắn chính xác, nếu vẫn còn người sống thì mẹ nó cả đời tôi sẽ không đụng vào phụ nữ đâu!”

Tít tít tít...

Tít tít tít...

Không ngờ, lời nói của người này còn chưa dứt, trên màn hình giám sát của máy bất chợt vang lên tiếng cảnh báo.

“Đáng chết!” Người điều khiển nhìn thấy nơi phát ra cảnh báo, vội vàng kéo cần điều khiển, chuyển hướng máy bay, đồng thời nói với binh sĩ cầm súng máy phía sau: “Được rồi, nửa đời còn lại của anh có thể làm hòa thượng rồi!”

Nói xong, hắn ta vội vàng tăng tốc, đuổi theo hướng mục tiêu.

Vù vù vù...

Rất nhanh, bọn họ nghe thấy được tiếng nổ động cơ từ dưới đất truyền đến, hai người nhanh chóng cúi đầu tìm kiếm, lúc này mới sợ hãi nhìn thấy, trong một góc hòn non bộ của vườn hoa nhỏ, chợt có một chiếc xe motor xông ra!!

Vù...

Chiếc xe motor đó là kiểu dáng cổ xưa, nhưng tốc độ cực nhanh, vừa mới xông ra liền chui thẳng vào trong rừng cây, chạy về phía Bắc của đảo Kỳ Tích.

“Đáng chết!” Người lái lại mắng một tiếng, vừa điều khiển phi cơ đuổi theo, vừa thông qua bộ đàm liên hệ với các đồng đội khác, bảo bọn họ vây đánh, chặn đường.

“Sống mà thấy ma rồi! Chiếc xe motor kia từ đâu ra thế?” Tay súng máy trừng mắt, ánh mắt không thể tưởng tượng được, hai tay nhanh chóng nắm chặt lấy súng, cao giọng quát: “Mau đuổi theo, tôi phải xé xác bọn chúng! A!!!”

Ong ong ong...

Người điều khiển hạ trực thăng xuống mấy mét, sau đó kề sát rừng cây nhanh chóng đuổi theo.

Rừng cây gần trang viên Grimm không tính là quá lớn, tốc độ máy bay trực thăng cực kỳ nhanh, nháy mắt đã bay đến bìa rừng. Nhưng lúc này, bọn họ chỉ nghe thấy tiếng xe motor, lại không nhìn thấy xe.

Vù vù vù...

Vù vù vù...

Dựa theo tiếng xe ngày càng gần, mắt tay súng hết sức chăm chú quan sát con đường nhỏ sát mép rừng, một khi xe motor xuất hiện, hắn ta lập tức nổ súng bắn.

Nhưng mà lại xảy ra việc khiến họ ngạc nhiên, xe motor còn chưa ra khỏi rừng, nhưng người ngồi đằng sau motor lại nhắm bắn về phía máy bay trước.

Cạch cạch cạch...

Cùng với tràng tiếng súng chát chúa, băng đạn súng trường nhắm bắn chính xác vào thân máy bay trực thăng, viên đạn lướt qua thân máy bay, sau đó “phốc” một tiếng, ghim lên cánh tay của tay súng máy, lập tức khiến hắn ta tung tóe máu tươi...

Leng keng leng keng...

Viên đạn tiếp tục bắn phá, có mấy viên bắn lên tấm kính phía trước người điều khiển, gây ra vài vết rạn...

A...

Hai người kêu lên cùng lúc, người điều khiển quay đầu máy bay, bay về phía rừng cây.

“A...” Tay súng máy bị thương, liền nổi trận lôi đình, hắn ta cố nén đau, nâng súng máy hạng nặng lên, hét với người điều khiển: “Nhanh lên! Mục tiêu hiện ra...”

Người điều khiển máy bay là một cao thủ, hắn ta không cưỡng ép máy bay quay đầu mà dựa theo quán tính vừa rồi, lái máy bay trực thăng quay một vòng trên không trung, dễ dàng khiến cho súng máy hạng nặng lần nữa nhắm ngay vào chiếc xe motor.

“Đi chết đi!” Tay súng máy nhe răng, hung hăng bóp cò, điên cuồng bắn một băng đạn, lập tức làm cho rừng cây náo loạn cả lên, cành cây gãy đổ la liệt...

Vù vù vù...

Nhưng mà, chiếc xe motor kia xuất thần nhập quỷ, vậy mà lại lướt qua ngay phía dưới máy bay, chạy sang một bên khác.

“Đáng chết! Chuyển hướng, chuyển hướng!” Tay súng máy gào thét, đợi đến khi máy bay khó khăn lắm mới chuyển được hướng, nhưng mà tay súng trên xe motor đã chuẩn bị xong, nên nổ súng trước!

Pằng pằng pằng...

Lại là một lần bắn chuẩn xác, phần đuôi của máy bay đột nhiên bốc khói, máy bay lập tức mất khống chế, xoay vòng tại chỗ!

“A a a... a a a...” Tay súng máy bị quay đến choáng váng, vội vã hét lớn.



Người điều khiển máy bay lại vội vàng dồn sức ấn cần điều khiển, nỗ lực ổn định máy bay.

Nhưng mà đuôi máy bay không biết bị hỏng hóc gì, người điểu khiển khó mà kiểm soát cân bằng, rơi vào đường cùng, chỉ đành gạt cần, bay thẳng lên trời, sau đó bay về phía lâu đài!

“Oh yeah!”

Lúc này, xe motor dưới mặt đất chợt dừng lại, Triệu Ngọc lái xe không kìm được vỗ tay với Juliet ngồi ở đằng sau!

“Ngầu, quá ngầu!” Triệu Ngọc khen ngợi: “Thật không hổ là sư tỷ Dagger! Máy bay mà cũng có thể bắn hạ, bội phục!”

Triệu Ngọc nói hoàn toàn bằng tiếng Trung, Juliet chỉ có thể nghe hiểu được chữ “Ngầu”, có điều sư tỷ người Pháp cũng vô cùng phấn khởi, kích động đến nỗi hôn Triệu Ngọc một cái...

Thì ra, trước khi hỏa tiễn đánh trúng lâu đài, Triệu Ngọc đã dự tính đến tình huống xấu nhất.

Cho nên, vào thời khắc sống còn, hắn dẫn mọi người vào căn phòng bí mật trong phòng sách, vậy mới miễn cưỡng tránh khỏi lần tập kích hỏa tiễn chính diện!

Có điều, dù là như vậy, đạn pháo mãnh liệt vẫn đánh trúng họ, làm cho phần lớn mọi người bị thương, đặc biệt là Yusuf, còn bị nồi đun nước của mật thất đập một cái, đã không thể động đậy nữa.

Bất đắc dĩ, Triệu Ngọc đành để ý đến chiếc Norton 500 kia, muốn lợi dụng xe motor, dụ địch đi khỏi rồi tính tiếp.

May là chiếc xe motor không biết đã nằm im trong mật thất bao nhiêu năm, không chỉ xăng đầy bình, hơn nữa còn dễ dàng khởi động, thậm chí ngay cả bánh xe cũng không cần bơm hơi!

Thế là, Triệu Ngọc lúc này mới dẫn theo sư tỷ Dagger, dọc theo mật đạo kia mà xông ra ngoài, diễn một màn kịch hay: xe motor đại chiến máy bay trực thăng.

“Cậu cũng lái xe giỏi lắm đấy!” Sau khi hôn Triệu Ngọc, Juliet khen ngợi hắn: “Ban nãy tôi không nhìn rõ, cậu đã chạy sang bên khác của máy bay trực thăng rồi, quá thần kỳ!”

“Cũng thường thôi, ha ha...”

Triệu Ngọc cười rạng rỡ, nhưng trong lòng hiểu rõ, đó căn bản không phải do kỹ thuật điều khiển của hắn tốt, mà là do tác dụng của máy tăng tốc tàng hình.

“Chúng ta đi nhanh đi!” Juliet nói với Triệu Ngọc: “Máy phát điện thủy triều ở vùng biển phía Bắc của đảo Kỳ Tích, nếu như Tịch Vĩ muốn đi, nhất định phải đến bến tàu phía Bắc!”

“Được!” Triệu Ngọc nhấn ga, xe motor liền lao ra rừng cây, thẳng đến bến tàu phía Bắc mà chạy.

Nhưng mà, vận may của hai người không kéo dài được bao lâu, bọn họ vừa đến sân golf thì phía sau liền truyền đến tiếng nổ ong ong ong.

Hai người quay đầu lại nhìn, không khỏi cảm thấy buồn bực, không ngờ chiếc máy bay trực thăng ban nãy đã quay lại rồi!!!