Vài giờ sau, trong một đội biên phòng nào đó của Talstein.
Bởi vì Cục Cảnh sát Yilmaz đã bị đám phần tử khủng bố hủy hoại nên quan chỉ huy Arnal quyết định áp giải tên tội phạm Ekander Sail và một đám phần tử khủng bố đến căn cứ quân đội để tiến hành thẩm vấn.
Vì an toàn, bà ta còn gọi mấy đội bộ đội đang thực hiện nhiệm vụ lục soát cao nguyên Tovuz về căn cứ, để đề phòng lại xảy ra tấn công.
Cuộc tấn công quy mô lớn như vậy, khiến cho Yilmaz vốn đã không quá yên ổn càng khiến lòng người thêm hoảng sợ. Quân đội đã bắt đầu dùng binh lực để tiến hành giới nghiêm, nghiêm khắc điều tra phần tử khủng bố.
Bởi vì vụ việc tấn công lần này tạo ra thương vong nặng nề, bệnh viện Yilmaz không đủ vật tư để đáp ứng, có một vài người bệnh có thương tích nặng sẽ được máy bay đưa đến những thành phố khác của Talstein hoặc là được đưa đến Ủy ban Chữ thập đỏ quốc tế để tiến hành điều trị...
Giờ khắc này, có một bác sĩ quân y tóc hoa râm đang kiểm tra cho Triệu Ngọc trong lều trại quân dụng của căn cứ.
“Không nghe thấy, tôi vẫn không nghe thấy gì cả!” Đối mặt với câu hỏi của bác sĩ, Triệu Ngọc liên tiếp lắc đầu, có vẻ rất là bất đắc dĩ.
Hắn cũng thật không ngờ, ảnh hưởng của súng máy hạng nặng gây ra cho hắn lại lớn đến vậy, đã qua lâu như vậy rồi, chứng điếc tai của hắn chẳng những không chuyển biến tốt đẹp mà ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, gần như không thể nghe thấy gì nữa!
Nhìn thấy Triệu Ngọc xua tay, bác sĩ kia ra hiệu bằng tay để an ủi Triệu Ngọc một phen, sau đó nói chuyện với với các quan quân bên cạnh, sau khi ghi chép đơn giản thì rời khỏi lều trại.
Trừ lỗ tai ra thì những vết thương khác của Triệu Ngọc đều không có gì đáng lo ngại, chỉ gãy một cái răng thôi. Cho nên hắn không cần phải tiếp thu trị liệu khác.
Sau khi bác sĩ đi rồi, trong lều trại chỉ còn lại vài thủ vệ cầm súng, còn có hai quan quân có thể nói tiếng Trung.
Hai vị quan quân này được Arnal phái tới chăm sóc Triệu Ngọc, ngoài việc trợ giúp Triệu Ngọc tiến hành trị liệu ra, còn phụ trách hỏi Triệu Ngọc tình hình.
Nhưng mà bởi vì lỗ tai của Triệu Ngọc bị thương nghiêm trọng nên bọn họ tạm thời không thể giao tiếp một cách hiệu quả. Cho nên, hai vị quan quân thương lượng một phen, quyết định để cho Triệu Ngọc nghỉ ngơi trước, chờ lỗ tai của hắn chuyển biến tốt đẹp rồi tính sau.
Triệu Ngọc cũng biết, trước mắt thì mấy tên phần tử khủng bố đều đang trong quá trình thẩm vấn, mình lại không hiểu tiếng địa phương, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi thôi.
Hơn nữa, đúng là hắn cần phải nghỉ ngơi một chút, cho dù trong lần truy kích điên cuồng này, hắn không sử thuốc tăng năng lượng nhưng thể lực của hắn vẫn không thể tránh khỏi bị cạn kiệt nghiêm trọng, cần được tĩnh dưỡng.
Vì thế, Triệu Ngọc dằn tính tình lại, nằm xuống giường xếp trong lều vải.
Nhắm mắt lại, hắn vẫn cảm thấy trời đất đảo lộn, giống như mình mới vừa trở về từ hành tinh khác vậy. Những việc xảy ra sau vụ nổ mạnh cứ hiện ra trong đầu như đèn kéo quân, qua rất lâu vẫn không thể bình ổn.
Tuy Triệu Ngọc cũng coi như là một người từng trải qua không ít chuyện lớn, nhưng chuyện đã xảy ra tại Yilmaz hôm nay vẫn khiến lòng hắn sợ hãi, cảm thấy cực kỳ bất an.
May mà mình có đạo cụ của hệ thống phòng thân, bằng không, hôm nay đừng nói truy kích phần tử khủng bố, chỉ sợ muốn sống sót cũng khó!
Chậc chậc...
Mỗi lần nghĩ vậy, trong lòng Triệu Ngọc lại luôn tràn ngập mâu thuẫn.
Hắn không biết rốt cuộc là vì có hệ thống mới có thể trải qua Kỳ Ngộ nguy hiểm như vậy? Hay là vì hắn nhất định sẽ phải trải qua Kỳ Ngộ nguy hiểm như vậy, cho nên mới có hệ thống Kỳ Ngộ?
Nghĩ đến hệ thống, lúc này hắn mới nhớ tới quẻ biến dị Khôn Cấn - Ly mà mình gieo được lần trước, bây giờ nhìn lại, quẻ này thậm chí có thể so sánh với quẻ lớn Càn Khôn!
Gặp phải bom nổ, rồi tới xe bay, sau đó là súng máy hạng nặng, hành trình lần này hình như không khác đảo Kỳ Tích lần trước bao nhiêu nhỉ?
Nhưng mà, khi nhớ lại quẻ này, Triệu Ngọc bỗng nhiên cảm thấy hơi vui mừng.
Bởi vì “Khôn” đại diện cho sẽ xảy ra chuyện lớn, “Cấn” đại diện cho vụ án, mà quẻ “Ly” đại diện cho bạn bè, là chỉ Lục Khải Toàn hoặc Arnal, hoặc là các thành viên của đội thăm dò mất tích.
Bởi vậy, Triệu Ngọc gần như có thể kết luận qua việc tên Sail bị bắt, vụ án đội thăm dò án chắc sẽ nhanh chóng có kết quả!
Tổ chức Kỳ Xí này rất có khả năng là thủ phạm của vụ án đội thăm dò mất tích!
Hửm? Đúng rồi...
Nghĩ đến quẻ văn, Triệu Ngọc chợt nhớ tới hệ thống đạo cụ của mình, hắn nhớ mang máng, trước kia hình như hắn từng mở ra mấy cái đạo cụ có liên quan tới tiếng động.
Nếu như có đạo cụ tương tự như máy trợ thính tàng hình thì tức là có thể tạm thời cải thiện tình hình tai bị điếc của mình rồi đúng không?
Hửm?
Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa mới mở hệ thống lên thì lại đột nhiên nhìn thấy hệ thống đang nhấp nháy, lần Kỳ Ngộ này không biết đã kết thúc từ lúc nào rồi.
Hả?
Lúc này hắn mới nhớ lại, trước đó mình còn nghĩ về nó mãi, vậy mà không nhận thấy Kỳ Ngộ đã kết thúc.
Ồ...
Triệu Ngọc sốt ruột, vừa mở khu vực gieo quẻ trên hệ thống lên thì giật mình hoảng sợ vì kết quả lần này, trên giao diện có viết rõ dòng chữ 690%, không ngờ hắn lại có độ hoàn thành Kỳ Ngộ cao đến vậy!
Chuyện này...
Niềm vui tới quá đột nhiên, Triệu Ngọc vội vàng xem xét tin nhắn nhắc nhở hoàn thành, ngoài việc đạt được độ hoàn thành siêu cao, hắn còn đạt được ba mươi món đạo cụ đủ các loại cấp bậc và được khen thưởng hơn bốn nghìn điểm Kỳ Ngộ!
Hơn bốn nghìn điểm đó!
Đây... Đây chẳng phải là...
Triệu Ngọc vội vàng nhìn lại thanh tích điểm ở góc trên bên phải, chỉ thấy tổng điểm của hắn bây giờ đã là 10432 điểm, đã vượt qua giới hạn thăng cấp là mười nghìn điểm.
Thanh tích điểm đang sáng lên, nhắc nhở hắn có thể thăng cấp cho hệ thống rồi!
Thật tốt quá! .
Triệu Ngọc chờ đợi giờ khắc này đã lâu, hắn vốn tưởng rằng Kỳ Ngộ này tiêu hao quá nhiều điểm, điểm đạt được sẽ không đủ điều kiện thăng cấp!
Bây giờ nhìn thấy số điểm vừa khéo đủ điều kiện, đương nhiên hắn vô cùng vui mừng, vội vàng bỏ qua việc xem xét đạo cụ, nhanh chóng nhấn vào nút thăng cấp để thăng cấp cho hệ thống.
Ngoài ý muốn là, trước kia thăng cấp thường không tốn thời gian quá lâu, hơn mười giây hoặc mấy chục giây là hoàn thành việc thăng cấp.
Nhưng lần này, thời gian thăng cấp kéo dài so với trước kia không ít, Triệu Ngọc đợi hơn mười phút, hệ thống mới thông báo đã thăng cấp thành công.
Giao diện của hệ thống được khởi động lại một lần nữa, Triệu Ngọc kinh ngạc phát hiện, cả giao diện hệ thống rực rỡ hẳn lên, chẳng những trở nên tinh xảo mà hình ảnh, chữ viết và các trang hoàng cũng có lồi có lõm, trở nên lập thể hơn trước.
Điều khiến mắt hắn sáng lên là phó bản Kỳ Ngộ vốn đã biến mất rất lâu, giờ lại xuất hiện rồi!
Giao diện chính vẫn còn giữ hình thức hoa mai như trước, khu vực lớn nhất chính giữa là chỗ gieo quẻ và thể hiện quẻ văn lần này, góc trên bên phải là tình hình tích điểm, góc dưới bên phải là đạo cụ, góc dưới bên trái là lịch sử được ghi lại, hình thức phó bản nằm ở góc trên bên trái được thắp sáng.
Triệu Ngọc nhanh chóng mở ra thì kinh ngạc nhìn thấy phó bản Kỳ Ngộ đã thay hình thức mới, nó có tổng cộng mười cái nút, trên đó lần lượt viết những con số Ả Rập từ một đến mười.
Triệu Ngọc nhấn vào nút có số “một”, trên nút lập tức bắn ra nhắc nhở: “Có xác định tiêu một nghìn điểm Kỳ Ngộ để mở Kỳ Ngộ cấp một không?”
Hửm?
Kỳ Ngộ cấp một?
Có ý gì vậy?
Triệu Ngọc có phần khó hiểu, Kỳ Ngộ chia cấp từ khi nào vậy hả?
Hắn lại nhấn vào nút khác, phát hiện Kỳ Ngộ cấp hai cần hai nghìn điểm tích lũy, cấp ba cần ba nghìn điểm, suy luận như vậy thì đến cấp mười cần mười nghìn điểm Kỳ Ngộ mới mở được.
À...
Cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu ra, xem ra, nếu mình muốn chơi phó bản Kỳ Ngộ thì cần tiêu phí một số điểm nhất định! Mở phó bản Kỳ Ngộ cấp càng cao thì cần tiêu hao càng nhiều điểm Kỳ Ngộ!