Nhìn thấy mức độ hoàn thành nguy hiểm này, thậm chí Triệu Ngọc còn cho rằng hệ thống đang cố ý nương tay.
Theo yêu cầu, hắn buộc phải đạt mức độ hoàn thành trên 200% mới có thể thắng cược, quả thực hơi may mắn...
Nhưng dù thế nào thì mình vẫn thắng cược.
Hắn vội vàng mở thanh điểm tích lũy ra, quả nhiên nhìn thấy mình đã nhận được 288 điểm, trừ 166 điểm đặt cược ra thì kiếm được 128 điểm tích lũy.
Mặc dù 128 điểm tích lũy nhỏ nhặt không đáng kể nhưng Triệu Ngọc vẫn thấy vui vẻ. Đây dù sao cũng là một khởi đầu tốt, đợi mai sau có nhiều điểm thì chắc còn kiếm được nhiều hơn.
Nếu biết xem xét thời thế thì tỷ lệ đặt trúng vẫn rất lớn.
Đương nhiên, ngoài thu được 288 điểm tích lũy, do hoàn thành nhiệm vụ Kỳ Ngộ nên Triệu Ngọc vẫn nhận được điểm thưởng vượt mức, tính ra cũng có hơn 400 điểm tích lũy.
Tính thêm số điểm còn lại trước đó của hắn và số điểm mới tăng thêm gần đây thì tổng điểm tích lũy đã đột phá mức 1000, hiện có 1178 điểm tích lũy.
Ừm...
Triệu Ngọc hài lòng gật đầu, hắn thấy nếu cứ phát triển tiếp theo tốc độ này thì có lẽ muốn tích đủ 100000 điểm không còn xa xôi nữa.
Bỏ điểm sang một bên, Triệu Ngọc tiếp tục kiểm tra ba đạo cụ được thưởng lần này. Hắn vốn tưởng mức độ hoàn thành thấp như vậy sẽ không nhận được đạo cụ gì tốt.
Nhưng sau khi mở ra, Triệu Ngọc bất ngờ phát hiện trong ba đạo cụ lại có hai cái đại diện cho màu đỏ có tính chất tấn công!
Một đạo cụ tên là máy mài vũ khí tàng hình, cái còn lại tên máy gây ngứa tàng hình.
Bảng giới thiệu đơn giản về chức năng cho biết máy mài vũ khí tàng hình sẽ mài vũ khí như dao, kiếm v.v… khiến chúng sắc bén hơn!
Máy gây ngứa tàng hình thì gây ngứa cho người khác ở những mức độ khác nhau.
Woa... cái này thú vị đấy, Triệu Ngọc lại cảm thấy vui mừng, trong lòng thầm nói những vũ khí tấn công này đúng là đặc biệt. Ví dụ như máy gây ngứa tàng hình, chỉ nghe tên thôi mà trong đầu Triệu Ngọc đã nghĩ ra mấy chục cách sử dụng không đứng đắn rồi.
Hai món đạo cụ này đều là đạo cụ trung cấp, chỉ là loại bình thường trong số đạo cụ mang tính chất tấn công. Xem ra sau khi thăng cấp, hệ thống đã có thể mở ra nhiều đạo cụ tính chất tấn công hơn. Nó khiến Triệu Ngọc vô cùng mong chờ về tương lai.
Ngoài hai vũ khí có tính chất tấn công ra, Triệu Ngọc còn nhận được đạo cụ là dây leo núi tàng hình, đạo cụ này có thể giúp hắn lên xuống núi. Nó cũng là lợi khí vô cùng tốt để ra vẻ ta đây trâu bò.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Triệu Ngọc đều nghiên cứu đạo cụ trong hệ thống của mình.
Đầu tiên, hắn tiêu một vài điểm để dời đạo cụ thường dùng như áo chống đạn tàng hình và áo tàng hình vào trong thanh đạo cụ thường dùng.
Như vậy thì sau này nếu tiếp tục gặp phải tình huống cấp bách, hắn có thể nhanh chóng lấy ra sử dụng, không cần phải phí công tìm trong thanh đạo cụ nữa.
Sau đó hắn lại sử dụng máy trồng răng tàng hình vốn chưa từng động. Hệ thống lập tức hiện lên thông báo nhắc nhở phải mất ba mươi ngày mới trồng lại răng được.
Như vậy, từ nay về sau, Triệu Ngọc không phải sợ bị người khác đánh rụng hết răng nữa!
Triệu Ngọc tìm hiểu hết về hệ thống mới rồi cuối cùng mới bình tĩnh lại, bắt đầu xem xét tài liệu mà Lê Tịnh gửi mình, chuẩn bị nghiên cứu tình hình vụ án.
Nói thật, quá trình cuộc điều tra vụ án đội thăm dò mất tích quả thực đã nằm ngoài dự đoán của Triệu Ngọc. Hắn vốn cho rằng vụ án mất tích với quy mô lớn như vậy tất sẽ có vô số sơ hở, rất dễ điều tra.
Nhưng giờ xem ra, vụ án này không hề đơn giản!
Mấu chốt ở chỗ, Triệu Ngọc vẫn không nghĩ ra mục đích tội phạm bắt cóc đội viên đội thăm dò là gì? Những người đó chỉ là nhân viên thăm dò bình thường thôi, kẻ bắt cóc là ai và vì sao phải bắt cóc họ?
Do mười hai người mất tích cùng một lúc nên dấu vết ở hiện trường ít ỏi nhưng Triệu Ngọc có thể chắc chắn đây tuyệt đối là một vụ án bắt cóc đã dự mưu từ trước, chắc hẳn không phải hành vi bộc phát của người nào đó hoặc nhóm người nào đó.
Vậy... Rốt cuộc chân tướng là gì?
Thật ra, lúc suy nghĩ đến vấn đề này, một dự cảm bất ổn đã mơ hồ hiện lên trong lòng Triệu Ngọc.
Kết quả, khi hắn tiếp tục gieo một quẻ vào mười hai giờ đêm, dự cảm bất ổn đó bỗng chốc đã ứng nghiệm.
Quẻ mới bói là quẻ “Chấn Đoái” bình thường.
Tình huống này cực kỳ giống lúc đầu tìm ma ở Bắc Thiên, càng đến thời khắc mấu chốt, hệ thống càng không gieo được quẻ “Cấn” vốn đại diện cho tình hình vụ án.
Chẳng lẽ... Không còn cách nào phá vụ án đội thăm dò mất tích sao?
Hay là... Phương hướng điều tra của mình lệch lạc nghiêm trọng? Mình đã bỏ qua manh mối quan trọng nào?
Chậc chậc...
Quẻ bói gay go ít nhiều đã khiến tâm trạng của Triệu Ngọc sa sút.
Nhưng dù sao thì Triệu Ngọc cũng là kẻ lão luyện từng giải mã năm vụ án lớn khó phá, khó khăn này trái lại đã khơi lên lòng hiếu thắng của hắn.
Ngay sau đó, Triệu Ngọc lập tức mở điện thoại ra, xem lại tài liệu mà Lê Tịnh gửi cho mình từ đầu đến cuối, không bỏ sót bất cứ câu từ nào...
...
Sáng sớm ngày hôm sau, Lê Tịnh, Arna và Triệu Ngọc mở cuộc thảo luận kéo dài đến mấy tiếng đồng hồ.
Cuối cùng, họ đã nhất trí, Lê Tịnh tiếp tục thu thập thông tin; Arna chỉ huy cảnh sát địa phương mở rộng phạm vi tìm kiếm tung tích của đội thăm dò; còn Triệu Ngọc thì quay lại hiện trường xảy ra vụ án, tìm kiếm manh mối khả nghi.
Thế là sau khi điều chỉnh, dưới sự hộ tống của cảnh sát địa phương, Triệu Ngọc và Biện Đông cùng nhau quay lại căn cứ của đội thăm dò.
Kết quả, họ vừa tới căn cứ, Triệu Ngọc đã nhận được tin nhắn của ngân hàng, vì có công phá được vụ án xương trắng nên hắn nhận được tiền thưởng năm mươi nghìn tệ.
Được đấy!
Khỏi phải nói, năm mươi nghìn tệ này chắc chắn ứng nghiệm với quẻ “Đoái” hôm nay.
Tối qua do bận nghiên cứu tình hình vụ án nên Triệu Ngọc cũng quên đặt cược điểm tích lũy Kỳ Ngộ. Bây giờ xem ra, mức độ hoàn thành hôm nay không lý tưởng lắm. Bởi vậy, không đặt cược chưa hẳn đã là chuyện xấu...
Sau khi quay lại căn cứ, Triệu Ngọc bắt đầu sắp xếp lại mạch suy luận điều tra phá án của mình.
Theo tình hình trước mắt, hắn chỉ có thể điều tra từ mấy hướng sau:
1. Xem xét bản ghi chép làm việc của đội thăm dò xem có thể tìm được gì không? Hôm kia, do Arna đi gấp nên quyển sổ ghi chép đó vẫn ở trong căn cứ, hắn vẫn chưa đọc.
2. Ngoài sổ ghi chép, Triệu Ngọc còn định tìm hiểu tình hình công việc và cuộc sống riêng của đội viên đội thăm dò từ những người có liên quan. Hắn muốn xem xem có gì không ổn không?
3. Điều tra mọi ngóc ngách ở hiện trường một lần nữa. Do trình độ giám định của Talstein có hạn nên quá trình điều tra hiện trường vô cùng sơ sài, rất có thể đã bỏ qua một số chi tiết nào đó.
4. Tìm ra phương tiện giao thông của nghi phạm. Vì hệ thống giám sát của địa phương không có tác dụng gì nhiều nên cảnh sát địa phương không tìm thấy một chiếc xe khả nghi nào. Triệu Ngọc quyết định tự kiểm tra camera xem có phát hiện gì mới không...
Thế là Triệu Ngọc triển khai điều tra một vòng mới theo bốn phương hướng trên.
Song, không biết có phải ý trời không chiều lòng người không, hay là do hệ thống nghịch ngợm, dù ngày nào Triệu Ngọc cũng gieo quẻ nhưng liên tiếp bảy ngày đều tiêu không ít điểm tích lũy Kỳ Ngộ mà tình hình vụ án vẫn không tiến triển. Hắn vẫn chưa gieo được quẻ “Cấn” nào.