Cuồng Thám

Chương 1520: Chương 1520





Chương 1520PHONG TỎA

Hừng đông vừa đến, bên trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệt, Triệu Ngọc đang đùng điện thoại di động để trò chuyện với người nào đó.

“Chị à, làm phiền chị nói lớn tiếng một chút đi!” Triệu Ngọc quái đản, nói với điện thoại di động: “Lần trước vì cứu anh rể mà súng máy hạng nặng đã nổ ngay bên cạnh tai tôi đấy, làm hỏng cái tai của tôi rồi, Miêu Anh đang mua máy nghe trộm cho tôi, à không, máy trợ thính đấy!”

“Triệu Ngọc, tôi biết, tôi biết cậu đã lập công lớn ở Vaqueria! Cậu đã cứu Chử Bằng, tôi cảm ơn cậu từ tận đáy lòng! Nhưng mà...” Đầu bên kia điện thoại, Sở trưởng Tiêu Quốc Phượng khó xử mà nói: “Chặn trang web, cấm đoạn video giết người lan truyền là mệnh lệnh của cấp trên, tôi đã dồn sức lực lớn nhất để cố gắng giúp các cậu tranh thủ thời gian rồi! Nhưng mà...”

“Vậy chị hãy cố tranh thủ thêm một chút nữa đi!” Triệu Ngọc vẫn khăng khăng không chịu, nói: “Chị à, càng nhiều chứng cứ thì lỗ hổng càng lớn! Hung thủ đăng tải nhiều đoạn video lên trang web như vậy thì cơ hội cho chúng ta tra được cũng gia tăng rất nhiều.”

“Hãy cho chúng tôi thêm một chút thời gian, khẳng định có thể tra được!”

“Chuyện này thì tôi đương nhiên hiểu được, nhưng mà...” Sở trưởng Tiêu càng thêm khó xử: “Việc cấm đoạn video giết người lan truyền cũng quan trọng lắm chứ! Đoạn video mang đến nguy hại không thể đoán trước, một khi bị người nào nhìn thấy và học theo thì chẳng phải hậu quả sẽ rất tệ à? Hơn nữa, mấy đoạn video đó một khi bị truyền thông bất lương lấy làm đề tài câu khách thì hậu quả lại càng không thể vãn hồi. Nếu không phải vấn đề vô cùng khẩn cấp thì cấp trên đã không ra mệnh lệnh như vậy rồi!”

“Nếu trang web bị đóng cửa, hung thủ nhất định sẽ phát hiện ra phần nào.” Triệu Ngọc tiếp tục xin: “Nếu muốn tìm hắn ra thì sẽ khó khăn lắm! Hơn nữa, vài trang web bất hợp pháp này vốn hoạt động ngầm mà, không nhiều người có thể nhìn thấy như vậy đâu!

“Cho dù nhìn thấy thì bọn họ cũng sẽ không cho rằng đoạn video giết người là thật đâu!”

“Những suy luận ấy của cậu, tôi đều hiểu được.” Sở trưởng Tiêu nói: “Nhưng mà, lệnh phong sát đã được gửi đến Bộ An ninh mạng rồi, giờ nói cái gì đi nữa cũng đã chậm rồi!”

“Không thể nào, nhanh như vậy à?” Triệu Ngọc buồn bực: “Trang web mà bị chặn thì manh mối của chúng ta có thể sẽ bị chặt đứt toàn bộ! Sở trưởng Tiêu, hành động này của chúng ta vốn dĩ chính là tự lừa dối mình nhưng không lừa dối được người, những trang web phi pháp đó đều là mạng nước ngoài, chúng ta ở trong nước phong sát nó thì có ích lợi gì chứ? Chúng ta sợ người của nước ta nhìn thấy, thế người ngoại quốc thì không quan tâm à?” Triệu Ngọc không phục: “Chẳng lẽ chị không cho rằng nếu biện pháp ‘nhất lao vĩnh dật*’ để giải quyết vấn đề một cách tốt nhất chính là bắt được hung thủ, ‘dĩ chính thị thính***’ sao?”

* Nhất lao vĩnh dật: làm một mẻ, khoẻ suốt đời; một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

** Dĩ chính thị thính (thành ngữ Trung Quốc): đảm bảo hiểu biết đúng đắn của một sự thật; uốn nắn, sửa chữa, cải chính hành vi xấu.

“Tôi biết, tôi đứng về phía cậu, nhưng mà...”

“Làm ơn, chị nói lớn tiếng một chút nữa được không?” Triệu Ngọc vỗ vỗ cái tai của mình, buồn bực mà rống lên một tiếng: “Tôi thật sự không nghe thấy rõ đâu!”

“Triệu Ngọc! Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, cậu sốt ruột với tôi cũng vô ích thôi!” Sở trưởng Tiêu Quốc Phượng bất đắc dĩ mà nói: “Tôi có thể lợi dụng mối quan hệ riêng của tôi để liên hệ với Bộ An ninh mạng bên kia xem sao. Nhưng mà, phỏng chừng lúc này, lệnh phong sát đã được thực hiện rồi...”

“Đáng chết!” Triệu Ngọc trực tiếp cúp điện thoại, tức giận bất bình mà hét lên: “Là kẻ nào ra lệnh đó thế hả?! Cái đầu chết tiệt đó bị phân vào rồi à? Còn có cái gì quan trọng hơn so với việc bắt lấy hung thủ chứ!?”

“Còn nữa... Bình thường đang làm cái gì thế? Nếu đóng mấy cái trang web bất hợp pháp kia sớm thì… ừm...” Nói đến đây, Triệu Ngọc mới ý thức được lời nói của mình hơi mâu thuẫn.

Nếu không có mấy cái trang web này thì hung thủ sẽ không đăng tải đoạn video lên, như thế thì vụ án giết người hàng loạt động trời đó cũng sẽ không bị ai biết được...

Lúc này, hai ý định bỗng nhiên lóe ra trong đầu Triệu Ngọc:

Một là, hắn cho rằng mình tất yếu phải sử dụng điểm tích lũy để cường hóa mệnh lệnh hacker, tuy rằng làm vậy sẽ tiêu hao một số điểm tích lũy rất lớn, nhưng thời gian không đợi người, dù thế nào đi nữa cũng phải mau chóng tra ra địa chỉ của hung thủ.

Mà một ý định khác trong đầu lại là: Sở trưởng Tiêu đã nhắc nhở hắn rồi, nếu Sở trưởng Tiêu có thể lợi dụng mối quan hệ cá nhân của bà ấy để can thiệp vào Bộ An ninh mạng thì liệu có phải mình cũng có thể lợi dụng mối quan hệ cá nhân của mình hay không?

Ví dụ như... Cha vợ Miêu Khôn, hoặc là Lê Tịnh!?

Loại chuyện này, liệu phòng Đặc Cần có thể có biện pháp cao cấp để ứng phó hay không?

“Tổ trưởng.” Ai ngờ, Triệu Ngọc đang suy nghĩ, Tăng Khả lại bỗng nhiên đi tới khuyên nhủ: “Anh đừng sốt ruột quá, thật ra... Chuyện phong sát và chặn trang web không phải một thao tác đơn giản đâu, khi thực sự bắt tay vào thực hiện thì cần thời gian rất lâu đấy!”

“Hả? Cái gì? Cậu có ý gì?” Triệu Ngọc khó hiểu: “Ý cậu là chúng ta vẫn còn thời gian?”

“Đúng, không riêng gì cần thời gian mà hơn nữa cơ hội càng lớn hơn nữa!” Tăng Khả nói rất nghiêm túc: “Loại trang web người lớn phi pháp này cực kỳ giảo hoạt, ngoài việc không ngừng biến hóa địa chỉ IP, lợi dụng nhảy địa chỉ IP sang nước ngoài, còn chuẩn bị một đống URL thay thế nữa.”

“Các URL này hoạt động cùng nhau, một cái mà bị tra thì nó sẽ nhảy sang một URL khác. Nếu tất cả URL đều bị chặn thì không lâu sau, nó còn có thể biên tập ra một URL mới một lần nữa và tiếp tục sử dụng. Cho nên, chặn trang web không hẳn là chuyện xấu, chúng ta có thể lợi dụng lúc nó nhảy chuyển địa chỉ, sử dụng phép tính Monique để truy tìm vị trí đích thực của máy chủ trang web!”

“Ồ... Còn có biện pháp như vậy nữa cơ à...” Triệu Ngọc đầu tiên là thoải mái, sau đó nhíu mày: “Thế nhưng nếu trang web nhảy chuyển URL thì đối với những người sử dụng mà nói, chẳng phải là không tìm thấy à? Chẳng phải sẽ tổn thất rất nhiều người dùng à?”

“Ha ha...” Tăng Khả mỉm cười: “Xem ra, trước kia anh không thường lên trang web người lớn nhỉ!”

“Chuyện này...” Triệu Ngọc không kịp phản ứng, gần như là vô ý thức mà thuận miệng nói: “Ông đây trước kia toàn chơi bản người thật, đâu cần phải lên mạng giải nghiện! Ôi chết...”

Ý thức được mình đã buột miệng nói thật, hắn vội vàng che miệng nhìn quanh phòng, cũng may Miêu Anh không ở trong văn phòng.

Bằng không, chắc chắn hắn sẽ không chịu nổi.

Trước khi xuyên không, Triệu Ngọc đã nhìn quen “hiện trường” rồi, đối với các cô gái phong trần xa hoa truỵ lạc này, tự nhiên là gần quan được ban lộc.

“Anh lợi hại thật...” Nhưng mà, Tăng Khả lại chỉ cho rằng Triệu Ngọc nói đùa thôi, tiếp tục nói: “Là thế này, vài trang web bất hợp pháp này bình thường sẽ thông báo cho các thành viên nên tải một phần mềm phát hành URL xuống, họ sẽ được cập nhật thường xuyên để những thành viên đó có thể tìm thấy URL mà họ đang sử dụng bất cứ lúc nào!”



“Chết tiệt, chuyên nghiệp như thế cơ à!” Triệu Ngọc thán phục.

“Cho nên mới nói, mấy trang web này cứ như bãi cỏ ấy, cắt hay đốt thế nào cũng sẽ mọc lên vô tận!” Tăng Khả so sánh, nói: “Nếu thật sự dễ phong sát như vậy thì mạng Internet đã sớm sạch sẽ rồi!”

“Ồ... Thì ra là thế!” Triệu Ngọc gật đầu, sự phẫn nộ lúc trước cuối cùng cũng giảm đi vài phần.

“Tổ trưởng.” Tăng Khả nói: “Anh yên tâm đi! Bắt đầu từ ngày mai, em sẽ đến Bộ An ninh mạng để kiểm tra thật chặt chuyện này, chỉ cần nó nhảy chuyển nhiều lần là em nhất định có thể phá giải được địa chỉ đích thực của trang web.”

“Ài!” Triệu Ngọc thở dài một hơi, suy nghĩ sâu xa một phen rồi nói: “Nhưng sợ là sợ nhiều URL cùng bị chặn như vậy sẽ khiến cho cái người đăng video kia nổi lòng nghi ngờ ấy!”

“Chuyện này ấy à, anh cũng không cần phải quá lo lắng đâu.” Tăng Khả lại nói: “Những kiểu trang web này thường xuyên đổi mới URL, bên trong mỗi một trang web đều có hàng trăm ngàn bài viết. Em nghĩ, chưa chắc cái người đăng kia đã có thể nhận ra chúng ta đang nhằm vào hắn đâu!”

“Ừm, chỉ hy vọng là thế! Nếu đã vậy.” Triệu Ngọc vỗ vỗ bả vai của Tăng Khả: “Vấn đề URL thì tôi giao cho cậu nhé! Vừa có tin tức là phải nhớ báo cho tôi biết ngay lập tức!”

“Yên tâm đi, không thành vấn đề!” Tăng Khả dùng sức gật đầu, sau đó cầm lấy laptop tùy thân, chuẩn bị đến Bộ An ninh mạng để thăm dò tin tức.

Kết quả, cậu ta vừa mới đi tới cửa thì điện thoại trên bàn công tác bỗng nhiên vang lên.

“Ừm...” Tăng Khả sửng sốt một chút, đang định đi trở về để nghe điện thoại.

Nhưng Triệu Ngọc cách bàn công tác gần hơn, nên hắn nhấc điện thoại lên nghe.

“A lô, sếp ơi, sếp ơi.” Giọng của một viên cảnh sát địa phương vang lên trong điện thoại rất rõ ràng: “Một đoạn video mới lại xuất hiện, ngay vừa rồi, cái người đăng kia đã tải lên… hai đoạn video giết người cùng một lúc!!!”