Cuồng Thám

Chương 1538: Chương 1538SUY LUẬN ĐỘNG TRỜI





Chương 1538SUY LUẬN ĐỘNG TRỜI

“Đã không còn từ lâu rồi!” Lý Mặc thẳng thừng xua tay ra hiệu nói: “Sau khi mẹ tôi qua đời thì tôi đã bán nhà cũ đi. Lúc dọn dẹp đồ đạc, tôi đã cố ý ném hết tất cả những thứ có liên quan tới tên khốn đó đi!”

“Các anh nói thử xem, cái gì gọi là lẽ trời chứ? Mẹ tôi hiền lành như vậy.” Lý Mặc oán trời trách đất, nói: “Nhưng lại không thể bỏ được một người thực vật, vậy mà còn đi trước tên khốn đó nữa chứ!”

“Vậy anh có còn nhớ nội dung trong thư là gì không?” Triệu Ngọc sốt ruột hỏi.

“Thật sự tôi chưa từng đọc chúng, tôi đọc thư của ông ta làm gì?” Lý Mặc trả lời một cách qua quýt: “Không cần phải nói, ắt hẳn là khoác lác, khoe khoang ông ta sống tốt đến cỡ nào, có thể kiếm được bao nhiêu tiền đúng không? Tôi thật sự không biết ông ta có ý gì? Chẳng lẽ còn muốn mẹ tôi tha thứ cho ông ta, trở về với ông ta sao? Đúng là vô cùng khốn nạn mà!”

“Ừm... Đúng rồi, nhưng... có một lần, tôi có từng nhìn thấy một lần, bên trong lá thư nào đó có kẹp một tấm ảnh, nói là ảnh chụp chung của ông ta với một đạo diễn nổi tiếng, là ai ấy nhỉ?” Anh ta vươn ngón tay mập mạp lau mồ hôi nóng trên trán, cố nhớ lại nói: “Đạo diễn đó khi ấy còn chưa nổi tiếng nhưng bây giờ đã trở thành đạo diễn cấp bậc quốc tế rồi... Là ai ấy nhỉ?”

“Khụ khụ! Cái đầu óc này của tôi đúng là.” Anh ta tức giận tát cho mình một cái: “Bình thường cứ hay nhắc tới mà sao bây giờ lại không nhớ ra được chứ?”

“Nhưng mà...” Lý Mặc ngẩng đầu lên nói: “Tôi không tin tấm ảnh đó là thật, không chừng đó lại là ảnh do tên khốn đó photoshop để lừa gạt mẹ tôi!”

Chậc chậc...

Triệu Ngọc buồn bực chậc lưỡi, nếu như còn có thể tìm thấy những lá thư này thì có thể điều tra được quỹ tích cuộc sống của Khang Tử Thanh rõ ràng hơn rồi, nhưng tiếc là...

“Được rồi, lại hỏi anh một câu cuối cùng...” Triệu Ngọc nghĩ ngợi một hồi lâu rồi mới hỏi Lý Mặc: “Trong ấn tượng của anh thì phản ứng của Khang Tử Thanh với phụ nữ là thế nào, nhất là với cô gái trẻ tuổi xinh đẹp ấy?”

“Hả? Câu hỏi gì thế này? Chuyện này hả... Chậc chậc...” Lý Mặc chần chừ một lúc lâu rồi mới lúng túng nói: “Từ sau mười ba tuổi thì tôi đã không còn sống cùng với ông ta nữa rồi, khi đó tôi còn là trẻ con thì có thể phát hiện được cái gì chứ?”

“Vậy thì... anh có nghe thấy mẹ anh nhắc tới chuyện này không?” Triệu Ngọc lại hỏi.

“Trong nhà chúng tôi, ‘Khang Tử Thanh’ chính là một cái tên nhạy cảm.” Lý Mặc thành thật trả lời: “Mẹ tôi rất hiếm khi nói tới ông ta với tôi trừ những thời điểm đặc biệt. Nhưng cho dù có nhắc tới thì cũng đâu thể nào nói ông ta thế này thế nọ với người phụ nữ khác đúng không?”

“Vậy thì...” Triệu Ngọc nhíu mày lại hỏi: “Anh cố nhớ lại xem lúc còn nhỏ, xung quanh nhà anh có xảy ra vụ cô gái nào mất tích không? Chẳng hạn như là cô gái nào đó bị bắt cóc, sau này không thấy trở về nữa ấy?”

Triệu Ngọc mới vừa hỏi như vậy thì các nhân viên cảnh sát đang dự thính ở hai bên đầu dây đều sững người, không ai ngờ Triệu Ngọc lại hỏi một câu như vậy.

“Anh... anh có ý gì?” Có thể thấy được Lý Mặc đã hơi hoang mang rồi. Sau khi suy nghĩ thật lâu, anh ta đã há miệng vài lần nhưng cuối cùng mới khó xử mở miệng: “Anh cảnh sát, tôi thật sự không biết phải trả lời câu hỏi này của anh như thế nào nữa! Ký ức của tôi rất mịt mờ, hình như từng có chuyện con cái của nhà nào bị lạc mất nhưng khi cẩn thận nhớ lại vùng phụ cận thì lại không có...”

“Ừm, được rồi!” Triệu Ngọc không biết phải làm sao, chỉ có thể thở dài, sau đó nghiêm mặt dặn dò: “Tôi nói cho anh biết, vụ án của Khang Tử Thanh rất nghiêm trọng, nếu như anh có thể nhớ ra chuyện nào đặc biệt, hoặc tìm thấy chứng cứ và manh mối có liên quan tới ông ta thì phải liên lạc với cảnh sát địa phương ngay!”

“Vâng, vâng, vâng, tôi nhất định sẽ phối hợp, nhất định sẽ phối hợp!” Lý Mặc vội vàng gật đầu lia lịa.

“Các đồng chí cảnh sát.” Triệu Ngọc đợi Lý Mặc đi rồi mới ra lệnh với đội trưởng cảnh sát bên phía Cáp Long Giang: “Các anh lập một bản ghi chép hoàn chỉnh cho Lý Mặc trước, điều tra tin tức về lai lịch của anh ta. Sau đó lại phái người đến nhà anh ta tìm kiếm các vật chứng liên quan tới vợ chồng Khang Tử Thanh, chẳng những phải tìm trong căn nhà bây giờ mà còn cả căn nhà đã bán đi kia nữa, hoặc là những nơi có thể tìm được manh mối thì đều phải tìm hết!”

“Còn nữa.” Triệu Ngọc lại nói: “Chắc chắn là Lý Thục Bình có vài người bạn thân, vài chuyện không thể chia sẻ với con trẻ nhưng lại có thể bày tỏ hết lòng với bạn bè. Vì thế, tôi còn muốn các anh đi tìm tất cả bạn bè của Lý Thục Bình, đến từng nhà thăm hỏi điều tra, nhất định phải mau chóng cung cấp manh mối có lợi cho chúng tôi!”

“Vâng!” Sau khi nhận lệnh, đối phương lập tức chào theo quy định: “Xin lãnh đạo yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ điều tra cho ra nhẽ!”

Sau khi kết thúc cuộc gọi video, bên trong phòng làm việc bỗng chốc rơi vào yên tĩnh.

Các tổ viên tổ điều tra đặc biệt nhìn nhau nhưng mỗi người đều suy nghĩ chuyện của riêng mình.

“Ồ.” Cuối cùng vẫn là Nhiễm Đào phá vỡ yên lặng trước, anh ta chỉ vào màn hình đã tắt và nói: “Tên Khang Tử Thanh này đúng là quá ‘tác quái’ mà, ngay cả con ruột cũng hận ông ta tới mức này cơ mà!”

“Chuyện này... Ừm...” Nhưng Ngô Tú Mẫn lại nhíu chặt chân mày, ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi.

“Mọi người nói thử xem...” Tăng Khả thì suy nghĩ rồi nói: “Nếu như hồi đó, Khang Tử Thanh thật sự làm việc trong đoàn làm phim thì... Có khi nào... Đoàn làm phim này... đã từng giao tiếp với các cô gái trong vụ án video giết người này hay không? Cho nên, chỉ cần chúng ta có thể hiểu rõ quỹ tích hành động trong thời gian làm việc ở đoàn làm phim của Khang Tử Thanh là có thể buộc tội ông ta rồi phải không?”

“Không!”

Triệu Ngọc đang im lặng một lúc lâu, bỗng nheo mắt lại, bí ẩn nói ra một chữ “Không”.

“Không đúng!” Giọng của Triệu Ngọc có vẻ khàn khàn, nhưng nắm tay đang siết chặt của hắn lại đột nhiên vang lên tiếng răng rắc làm người ta hoảng sợ. Một giây sau, hắn ngẩng đầu lên, trông rất nặng nề, gần như điên cuồng mà cắn răng gầm lên: “Khang Tử Thanh không phải hung thủ, tuyệt đối... không phải!!!”

“Hả!!?”

Một câu nói này giống như sấm sét giữa trời quang, chỉ trong nháy mắt đã khiến Nhiễm Đào và Tăng Khả không thể đứng vững, duy chỉ có một mình Ngô Tú Mẫn là sừng sững không ngã, giống như đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi vậy.

“Sếp à, lý do đâu mà anh nói được lời này?” Nhiễm Đào run rẩy hỏi: “Anh nói... Khang Tử Thanh không phải là hung thủ? Nếu ông ta không phải thì người nào mới phải? Hình như Âu Dương Đông... cũng đâu có vấn đề gì?”

“Tổ trưởng.” Tăng Khả cũng kinh ngạc hỏi: “Em cũng không hiểu, toàn bộ chứng cứ đều chỉ về phía Khang Tử Thanh, nhưng tại sao anh...”

“Tôi không hề dựa vào trực giác để đoán mò!” Triệu Ngọc nghiêm túc nhìn các đội viên, vô cùng nghiêm nghị nói: “Mọi người thử nhớ lại mười một đoạn video giết người đó đi, từ trong video cũng có thể nhìn ra được hung thủ chính là một người có tâm tư kín đáo, rất có năng lực suy tính, rất có đầu óc! Nếu không thì hắn ta cũng sẽ không giết tận mười một người mà vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được! Thời cơ bắt cóc, thời điểm giết người, địa điểm giết người, cách thức giết người mà hắn ta đã chọn đều được suy nghĩ kỹ lưỡng rồi mới bắt tay thực hiện!”

“Một tội phạm bình tĩnh, tỉnh táo, hung ác, thông mình như vậy... Nhưng mà...” Triệu Ngọc chỉ vào ảnh của kẻ tình nghi trên bảng trắng: “Nhưng tôi lại không tìm thấy những đặc điểm này từ trên người Khang Tử Thanh!!”

“Đúng vậy, đây chính là cảm giác vừa rồi của tôi.” Ngô Tú Mẫn cắn môi, vô cùng nghiêm túc nói phụ họa theo: “Dựa vào miêu tả của Lý Mặc thì Khang Tử Thanh chính là một người có tính khí nóng nảy, dễ hành động theo cảm tính, vả lại cũng không giỏi khống chế bản thân, hoàn toàn không phù hợp với tâm lý của hung thủ trong vụ án video giết người này!”

“Điều này... Điều này...” Nhiễm Đào nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Triệu Ngọc và Ngô Tú Mẫn thì không biết phải làm thế nào, chỉ biết ấp úng: “Đúng... Đúng là rối loạn mà!”

“Tổ trưởng, chị Ngô.” Nhưng mà Tăng Khả lại tỉnh táo, hỏi một câu trúng ngay trọng điểm: “Có lẽ suy luận của hai người là đúng! Nhưng mà chúng ta phải đưa ra giả thiết rằng nếu ngay cả Khang Tử Thanh cũng không phải là hung thủ thì... hung thủ là ai!!? Hắn ta đã dùng thủ đoạn thế nào mới có thể khiến vụ án video giết người biến thành thành cục diện như bây giờ đây!?”