Cuồng Thám

Chương 443: Chương 443QUẺ BÓI HUYỀN BÍ





Dù sao Triệu Ngọc cũng đã gắn bó với nghề điều tra này được một khoảng thời gian khá dài, nên ngay khi phát hiện hàng loạt mấy con số và ký hiệu ở sau sách, hắn chỉ thoáng nghiền ngẫm một chút là đã mày mò ra vài quy luật trong đó.

Đầu tiên, hắn thử tìm kiếm trên mạng một phen. Hóa ra đây chính là loại ký hiệu để chú âm* trong thời kì Dân Quốc, cũng có thể nói đây là cách phiên âm của tiếng Hán vào thời kì đó. Trên mạng nói, bởi vì lúc ấy tiếng phổ thông chưa được dạy đại trà, cho nên phương pháp phiên âm tiếng Hán khi đó cũng không giống bây giờ, mà là do bốn mươi ký hiệu tựa như chữ La Tinh tạo thành.

* Chú âm phù hiệu hay chú âm là một loại chữ viết dùng để ký hiệu cách phát âm các chữ Hán trong tiếng Quan Thoại Trung Quốc. Bảng chữ cái chú âm gồm có 37 ký tự và 4 dấu thanh.

Sau đó, Triệu Ngọc lấy đoạn quẻ bói lần trước ra để so sánh. Cuối cùng, hắn dựa theo phương pháp chú âm này mà suy ra, chẳng mấy chốc đã tìm được ký hiệu chú âm tương ứng.

Bởi vì đây là một kiểu phiên âm, cho nên chỉ cần để ý cách đọc chính xác của quẻ bói chứ không cần ý nghĩa của chữ đó.

Phía trước mỗi một ký hiệu đều có một con số Ả Rập tương ứng. Những con số này không được sắp xếp theo thứ tự lớn nhỏ, mà có khi là hai chữ số, có khi lại là ba bốn chữ số, hoàn toàn không theo một quy luật nào.

Song song với việc tìm ra ký hiệu tương ứng của mấy từ trong quẻ bói, Triệu Ngọc cũng thu được rất nhiều con số.

Lạ thật đấy!?

Hắn cau mày, không rõ mấy số này thể hiện cho việc gì. Với lòng hiếu kỳ mãnh liệt, hắn tiếp tục lật xem phần phía sau, nhưng tiếc là những trang phía sau đã bị dính nước nên có rất nhiều chỗ bị nhòe.

Triệu Ngọc chỉ xem được mỗi tờ đầu tiên. Trên trang sách đó là một bức hình có vẽ một chữ “thập” rất to ở trung tâm, bao quanh chữ Thập là một vòng tròn thật lớn được chia đều thành rất nhiều phần, bên trong viết chi chít những ký hiệu và con số.

Tuy bức hình này đã bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể thấy được đại khái. Thoạt nhìn thì có vẻ như đó là một đề toán bình thường trong bài thi, nhưng sau một hồi nghiêm tức nghiên cứu phân tích và kết hợp với những con số trước đó, cuối cùng Triệu Ngọc cũng lĩnh ngộ được sự ảo diệu của nó!

Wow!?

Triệu Ngọc thu được kết quả này, cảm thấy càng hưng phấn kích động hơn. Hắn vội vàng lấy thuốc lá ra, mở một quẻ. Để không đánh thức Miêu Anh, hắn thậm chí còn dùng chăn bông bịt kín mình lại.

Lúc hắn ho sặc sụa trong chăn, một quẻ mới cũng được mở: “Quẻ Đoái Chấn. Đoái trạch Chấn lôi, chiểu trạch ân lôi, khí trọc bất ôn, sinh nhã lam đái, úc nghi hồn trầm.”

Triệu Ngọc nhanh chóng ghi lại quẻ bói này lên giấy rồi bắt đầu phân tích quẻ bói dựa theo những phát hiện mới nhất của mình.

Đầu tiên, hắn ghi chú tất cả những chữ trong quẻ theo cách phiên âm của thời kì Dân Quốc.

Ai ngờ, hai câu đầu tiên là “quẻ Đoái Chấn” và “Đoái trạch chấn lôi” lại có tất cả các chữ tương ứng với “0”. Tuy trong sách không có giải thích rõ ràng, nhưng Triệu Ngọc có cảm giác hai câu này chắc là tên và phần mở đầu của quẻ bói. Nếu chúng đã được biểu hiện bằng “0”, vậy thì chứng tỏ chúng không có ý nghĩa gì đáng kể.

Vì thế, hắn gác hai câu này qua một bên, dốc lòng nghiên cứu mười sáu chữ sau của quẻ bói. Mười sáu con chữ được chia đều thành bốn nhóm, sau khi đối chiếu, mỗi một nhóm đều xuất hiện một con số Ả Rập tương ứng.

Đầu tiên xét nhóm một là “chiểu trạch ân lôi”, bốn chữ này tương ứng với số 1507. “Khí trọc bất ôn” thì tương ứng với số 8927, “sinh nhã lam đái” là 0013, còn “úc nghi hồn trầm” là 2109.

1507, 8927, 0013, 2109.

Lúc bốn con số thoạt nhìn không có bất kì ý nghĩa gì hiện ra ở trước mặt, trong lòng Triệu Ngọc đã âm thầm suy tính, tựa như đã nhìn thấy điều huyền diệu ẩn giấu bên trong.

Hắn lập tức đi qua lấy bức hình kia sang đối chiếu. Cuối cùng, sau nửa giờ chăm chú nghiên cứu, hắn đã thành công trong việc giải thích ý nghĩa của những con số này.

Không ngờ kết quả lại hoàn toàn trùng khớp với suy đoán lúc trước của hắn.

Đầu tiên phải kể đến con số 1507 của nhóm một. Từ rất lâu trước kia Triệu Ngọc đã từng nghĩ, liệu trong những quẻ bói tối nghĩa khó hiểu này có chỉ ra một phương hướng nào đó hay không? Bởi vì dù sao đây cũng là hệ thống Kỳ Ngộ, nếu muốn có kỳ ngộ thì phải có vị trí và phương hướng mới được chứ?

Bây giờ nhìn lại, phỏng đoán này rất có khả năng là đúng.

Hóa ra, trên bức hình chữ Thập kia, Triệu Ngọc đã tìm ra một thông tin trực tiếp nhất về phương hướng: Nếu như chia chữ Thập đó ra thành một bản đồ trên Bắc dưới Nam trái Tây phải Đông, thì những con số liên tiếp đằng sau và các nét vẽ trên chữ Thập kia đều có ý nghĩa riêng.

Bức vẽ chữ Thập lấy chữ Thập làm trung tâm, cứ cách mười độ thì vạch một đường nghiêng, vừa vặn vẽ ra được ba mươi sáu đường. Bởi vậy, ba mươi sáu đường này chắc chắn đại điện cho ba trăm sáu mươi độ, cứ mười độ thì tương ứng với một hướng!

Chẳng hạn như số 1507 trước mắt, nếu tìm trên bản đồ phương hướng thì đường thứ 15 chỉ về hướng Đông Nam. Trong khi đó, hai số 07 còn lại tức là cứ chia nhỏ phần 10 độ này thành mười phần bằng nhau, 07 đại diện cho một phần trong đó. Bằng cách này, phương hướng được chỉ dẫn trong quẻ bói lại càng chính xác hơn.

Mà một khi đã xác định được phương hướng, Triệu Ngọc nhắm mắt cũng có thể đoán ra, con số tiếp theo chắc chắn đại diện cho khoảng cách!



8927, nếu số này ám chỉ khoảng cách thì đơn vị của nó không thể nào là dặm, cũng không thể là centimét, chỉ có mét mới là hợp lý nhất. Nói cách khác, tính từ vị trí nơi hắn mở quẻ, đi về hướng Đông Nam 8927 mét là nơi mà kỳ ngộ sẽ xảy ra!

Mặc dù Triệu Ngọc cũng suy xét đến việc người Trung Quốc cổ đại có khả năng dùng đơn vị như “trượng” hoặc đơn vị khoảng cách khác, nhưng hiện tại hắn không còn lòng dạ nào mà đi chuyển đổi hoặc tra tìm nữa. Hắn gấp gáp liếc nhìn qua con số tiếp theo.

Theo như suy đoán của hắn, sau phương hướng và khoảng cách hiển nhiên chính là thời gian! Nếu muốn gặp được kỳ ngộ, vậy thì đây là một yếu tố không thể thiếu.

Thế nhưng con số tiếp theo lại là 0013, nó khiến Triệu Ngọc khó mà dò tìm ra được. Bởi vì, nếu đổi qua thời gian thì tức là không giờ mười ba phút, mà hiện tại đã là ba giờ sáng. Như thế nghĩa là thời gian kỳ ngộ đã qua mất rồi không phải sao?

Hơn nữa, đến hai giờ sáng Triệu Ngọc mới mở quẻ, kỳ ngộ không thể nào đã xảy ra xong rồi? Bởi vậy, hoặc số 0013 ám chỉ không giờ mười ba phút ngày hôm sau, hoặc là nó vốn không đại diện cho thời gian!

Vậy... nếu không phải thời gian thì còn có thể là cái gì nhỉ?

Chẳng lẽ là... không gian?

Ừm... lẽ nào 0013... đang muốn nói tới độ cao mười ba mét? Có thể không? Nhưng mà nếu kỳ ngộ xảy ra trong bãi đỗ xe ngầm hoặc một vài chỗ dưới lòng đất, chẳng lẽ sẽ nhảy ra một số âm sao?

Số âm... Số âm...

Triệu Ngọc tra hết tất cả các ký hiệu tương ứng trên bức hình nhưng cũng không thấy bất kỳ số âm nào, ở đó chỉ có con số Ả rập.

Cùng với mối nghi ngờ không mấy chắc chắn ấy, Triệu Ngọc lại chuyển ánh mắt sang con số cuối cùng trong nhóm.

2109!

Hừm... Lúc nhìn thấy con số này, điều đầu tiên Triệu Ngọc nghĩ đến là, con số này đại diện cho thời gian hình như hợp lý hơn thì phải?

2109 là chín giờ chín phút tối à!?

Chậc chậc...

Tuy Triệu Ngọc cảm thấy có lẽ mình đã giải nghĩa được quẻ bói rồi, nhưng khi suy luận đến chỗ thời gian, hắn vẫn cảm thấy khá nghi ngờ.

Lạ thật?

Bát Quái Quỷ Công có từ Trung Quốc cổ đại, mà khi ấy người Trung Quốc dùng mười hai canh giờ để tính thời gian, kiểu Sửu Thân Ngọ Dậu gì gì đó. Họ đâu có sử dụng cách tính hai mươi tư giờ như thời nay?

Còn nữa, liệu đơn vị của khoảng cách có phải là mét thật không? Nếu 0013 đại diện cho độ cao, vậy độ cao cũng dùng mét làm đơn vị à?

Nghe không hợp lí cho lắm thì phải?

Chẳng lẽ mấy ngàn năm trước, Bát Quái Quỷ Công đã dự đoán được tương lai rồi sao?

Hay là Bát Quái Quỷ Công này và hệ thống Kỳ Ngộ trong đầu mình vốn không phải do con người sáng tạo ra?

Triệu Ngọc là người thông minh lanh lợi, hắn biết rằng nếu mình cứ bám mãi theo hướng suy nghĩ này thì chắc chắn sẽ đi vào ngõ cụt, không thu được bất kỳ kết quả nào.

Bởi vậy, thân là một cảnh sát điều tra, Triệu Ngọc nhanh chóng điều chỉnh lại ý nghĩ và đả thông tư tưởng, xác định việc mình cần làm!

Đúng vậy!

Hiện giờ khả năng tìm được đáp án của quẻ bói đã nằm trong tầm tay rồi, thế sao tối mai vào lúc chín giờ chín phút mình không đi về hướng Đông Nam cách nhà 8927 mét để xem thử? Để coi rốt cuộc ở đó sẽ xảy ra chuyện gì!?