Ban đầu, sau khi Triệu Ngọc nói ra đáp án, hắn cực kì cực kì muốn răn dạy ba vị giám khảo trước mặt một trận! Bởi vì, hắn cảm thấy mấy đề phỏng vấn của ba người này ra rất biến thái, đây căn bản đâu phải đang tuyển điều tra viên, mà là đang tuyển thiên tài mới đúng!
Hơn nữa, Triệu Ngọc nhìn ra, phong độ người trí thức của ba người phỏng vấn này cực kì dày đặc, có lẽ bọn họ đều là chuyên gia có học vấn trong học viện cấp cao. Nhưng bọn họ tuyệt đối chưa từng ra hiện trường, căn bản không biết điều tra vụ án thực sự là như thế nào!
Chẳng lẽ bọn họ cho rằng phá án chỉ dựa vào mấy trò mẹo thông minh vặt, phá giải cần qua mấy bước ngoặt đầy cân não sao? Đây chính là cuộc phỏng vấn cấp bậc cao nhất, bọn họ làm như vậy, có phải quá qua loa hay không?
Nhưng khi Triệu Ngọc muốn phát tác thì đầu hắn vừa chuyển động, bỗng nhiên nghĩ tới một phương hướng khác, cuối cùng lúc này mới đè ép cơn tức xuống.
Bởi vì, hắn bỗng nhiên nghĩ đến nếu nhóm phỏng vấn vẫn ra đề mục biến thái như vậy thì chẳng phải cực kì có lợi với mình sao?
Thử hỏi những người ngoài cửa kia, có mấy người có thể trả lời mấy vấn đề vừa rồi?
Mình có đạo cụ hệ thống hỗ trợ, nhưng mấy người đó không có mà? Cho nên, đề mục cuộc thi này càng biến thái càng có lợi với mình nhỉ?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc mới thoải mái rời khỏi phòng họp.
Hắn vừa mới đi ra phòng, nhóm ứng viên bên ngoài liền khẩn cấp bước lên trước hỏi hắn xem nhóm giám khảo hỏi vấn đề gì? Có dễ dàng hay không linh tinh?
Triệu Ngọc nhanh chóng nghiêm trang nói cho bọn họ: “Các vị nhanh chóng chuẩn bị một chút đi! Như thế thì sau khi đi vào, giám khảo sẽ muốn các vị triển lãm tài nghệ đấy!”
“Thế à? Thế à?” Không ngờ, tuy rằng đều là điều tra viên lại thực sự có người tin câu nói dối của Triệu Ngọc, lập tức mở di động, bắt đầu tìm bài hát.
“Giám khảo còn nói!” Triệu Ngọc búng tay một cái: “Người nào biết nhảy hula sẽ được ưu tiên trúng tuyển đấy! Ha ha ha...”
Nghe thế, mấy người đang tìm bài hát lúc này mới ý thức được mình bị trêu đùa, lập tức cất di động, trợn mắt nhìn Triệu Ngọc...
Sau đó, những người khác lục tục tiến vào phòng họp để phỏng vấn. Cứ nghĩ đến dáng vẻ những người này khi sắp sửa đối mặt với mấy vấn đề biến thái ấy, Triệu Ngọc liền cảm thấy cực kì vui vẻ...
Không lâu sau, toàn bộ hơn hai mươi người dự thi đã phỏng vấn xong. Căn cứ theo yêu cầu của thông báo, sau khi phỏng vấn chấm dứt, thành tích sẽ nhanh chóng được công bố ngay lập tức. Cho nên, tất cả mọi người đều đứng ngoài cửa chờ tin.
Đối với các điều tra viên đến từ các địa phương trên cả nước, lần phỏng vấn này có ý nghĩa rất quan trọng. Tuy rằng công việc trong tương lai yêu cầu phải vượt mọi khó khăn gian khổ, sẽ phải bôn ba khắp nơi, bỏ qua gia đình, bỏ qua nghề nghiệp chuyên môn của mình, nhưng làm một điều tra viên đặc biệt lại đại biểu cho vinh quang rất lớn lao.
Hơn nữa, nếu thật sự có thể điều tra phá án những vụ quan trọng, còn đạt được thành tích thì sẽ cực kì có lợi đối với sự nghiệp của mình trong tương lai. Cho dù không được đơn vị cấp cao nào nhìn trúng thì sau khi quay về địa phương cũng có thể vững vàng lên chức!
Mọi người không phải chờ lâu, hai nhân viên Tổng cục Hình sự liền mở cửa phòng họp ra, một trong số hai người mở miệng nói: “Các vị cảnh sát, kết quả đã có rồi, năm cái tên đứng đầu sau cuộc phỏng vấn này sẽ trực tiếp được nhận vào. Như vậy, chúng tôi đọc đến tên ai, người đó là có thể vào luôn!”
“Nhưng mà.” Một nhân viên khác nhanh chóng tiếp lời: “Vị cảnh sát nào không được đọc tên thì cũng đừng nản lòng nhé, sang năm chúng tôi sẽ còn tuyển nữa, cảm ơn mọi người đã tham dự!”
“Thứ năm, Ngụy Hồng Lâm của thành phố Triêu Hải, 91 điểm.”
Một nhân viên vừa dứt lời, một cảnh sát trung niên vội vàng vẫy tay và thét lên, sau đó hăng hái đi vào phòng họp.
“Thứ tư, Trì Bân của hành phố Lâm Phụ...”
“Thứ ba...”
Vẫn đọc đến tên thứ hai, vẫn không thấy tên Triệu Ngọc, trái tim hắn đã nhảy lên tận cổ họng.
“Thứ nhất, Triệu Ngọc của thành phố Tần Sơn, 95 điểm!”
Oa!
Triệu Ngọc lập tức nhảy lên tại chỗ, cao giọng hoan hô.
Không nghĩ tới mình chẳng những được như mong muốn, nắm được tư cách trở thành cảnh sát điều tra hình sự trung ương đặc biệt, mà còn là người đứng đầu, thật sự rất có mặt mũi!
Hoắc ha ha...
Triệu Ngọc hưng phấn mà dùng sức siết chặt nắm đấm, thầm nói trong lòng rằng, Triệu Ngọc này không hề nuốt lời, mình thật sự đã trở thành cảnh sát điều tra đặc biệt! Lại còn là - tổ trưởng!
Nhưng sau khi hưng phấn qua đi, Triệu Ngọc cũng phát hiện ra một vấn đề, đừng nhìn hắn đạt được thứ nhất, thành tích của hắn lại không chiếm được bao nhiêu ưu thế, chỉ hơn 4 điểm so với người thứ năm mà thôi.
Không thể nào?
Triệu Ngọc không khỏi cảm thấy kính nể với nhóm điều tra viên cao tuổi ấy, chẳng lẽ... câu hỏi biến thái như vậy lẽ nào bọn họ cũng có thể trả lơi đúng?
Đừng quên mình là bởi vì có đạo cụ hệ thống hỗ trợ mới có thể đạt được điểm cao như thế! Nhưng nhóm điều tra viên già này... Thực lực của bọn họ... cũng quá khủng khiếp đi?
Nhưng mà người kinh ngạc nhất ở đây không phải bản thân Triệu Ngọc mà là nhóm điều tra viên già ở đây. Lúc này, bọn họ thật sự nhìn nhầm rồi. Không ngờ tới người trẻ tuổi duy nhất trong số các ứng viên dự thi, hơn nữa lại là người đầu tiên phỏng vấn, thế nhưng lại đạt hạng nhất!
Khi Triệu Ngọc đi theo vào phòng họp, hai nhân viên kia đầu tiên là chúc mừng một phen, sau đó muốn bọn họ điền vào bảng, còn gia nhập một nhóm Wechat lâm thời.
Sau đó, hai nhân viên muốn bọn họ tới phòng học trên tầng năm để tiến hành đánh giá tâm lý theo thông lệ trước, rồi đến nhà ăn để ăn thứ gì đó, sau đó họ có thể đến đây chờ kết quả phỏng vấn của các tổ khác.
Đợi đến khi tất cả cuộc tuyển chọn chấm dứt, các cảnh sát điều tra ứng tuyển các chức vụ khác cũng đã tới đây, bắt đầu thành lập đội ngũ riêng của mình.
Sau khi dặn dò xong, Triệu Ngọc liền đi theo bốn người trúng tuyển khác lên tầng.
Bởi vì được như nguyện mà đạt được tư cách làm tổ trưởng, mấy người đương nhiên đều vui vẻ ra mặt, cực kì vui vẻ. Đã không có áp lực, mọi người cũng bỏ đề phòng, chẳng những giới thiệu với nhau một phen mà còn nói đến cuộc phỏng vấn vừa rồi, bắt đầu thảo luận về câu hỏi mà mình gặp được khi phỏng vấn.
Kết quả, sau khi nghe được bọn họ thảo luận, lúc này Triệu Ngọc mới rõ ràng phát hiện đề mục mà những người này gặp được, căn bản không hề giống mình!
Đề mục của bọn họ cơ bản đúng tình hợp lý, không có điểm đặc biệt khác người và biến thái.
Chết tiệt!
Triệu Ngọc không khỏi âm thầm mắng to, ba tên giám khảo này, náo loạn hồi lâu, bọn họ cho mình đề mục hoàn toàn không giống người khác sao? Đây chẳng phải là tuyên bố muốn ngầm hãm hại mình sao? May mắn ông đây có đạo cụ hệ thống bảo vệ, bằng không chẳng phải đã sớm bị bọn họ đuổi ra khỏi cửa?
Hắn không tài nào nghĩ ra tại sao ba giám khảo lại làm khó dễ mình như thế? Chẳng lẽ chỉ là bởi vì mình trẻ tuổi hơn so với những người khác sao?
Không được!
Chuyện này không thể bỏ qua như vậy được!
Tuy rằng chiếm được vị trí thứ nhất, nhưng cảm giác trong lòng Triệu Ngọc cực kì khó chịu, hắn cực kì muốn tìm ba giám khảo kia, lý luận với bọn họ một phen! Nếu không thì phải nghĩ biện pháp chỉnh bọn họ!
Bởi vậy, sau khi làm xong đánh giá tâm lý, hắn cũng không cùng người khác ăn cơm mà là nghĩ biện pháp đi tìm xem ba giám khảo kia đang ở đâu.
Hắn cảm thấy ba người này rất có thể chính là giáo viên trường cảnh sát trung ương, cho nên hắn bắt đầu tìm hiểu từ trong trường học trước.
Ai ngờ, hắn vừa mới tìm hiểu chưa được bao lâu, thì lại bỗng nhiên nhớ tới một chuyện.
Buổi sáng mình vừa mở được một quẻ Chấn Ly, nhưng bởi vì chỉ nghĩ đến chuyện phỏng vấn mà đã quên phá giải phó bản Kỳ Ngộ hôm nay!
Nghĩ đến đây, hắn nhanh chóng phá giải quẻ văn, tìm ra một địa chỉ.
Được!
Khi so địa chỉ với bản đồ, hắn không khỏi cảm thán một trận! Không ngờ tới nơi mà phó bản Kỳ Ngộ chỉ ra lại ở ngay trong Tổng cục Hình sự trung ương mà hắn đi báo danh lúc trước! Lại nhìn thời gian, cũng chỉ kém năm, sáu phút đồng hồ mà thôi!
Trùng hợp!
Thật sự là trùng hợp quá!
Thật không hổ là hệ thống Kỳ Ngộ, địa điểm mở phó bản thật sự rất giàu ý vị.
Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn tòa nhà Tổng cục Hình sự và trường cảnh sát chỉ cách một bức tường, càng có cảm giác ở đó sắp xảy ra một cuộc gặp gỡ bất ngờ, có lẽ cực kì quan trọng đối với mình!