Triệu Ngọc hoàn toàn không nghĩ tới bản thân sẽ nhìn thấy cảnh tượng khó tin đến thế từ trên máy theo dõi.
Hắn tua thời gian của máy theo dõi lại vài giây trước khi tới lúc đốt tiền, góc độ của máy theo dõi vừa lúc có thể ghi lại hình ảnh ở hành lang, thế nên Triệu Ngọc có thể thấy nửa người của tên cảnh sát mặc thường phục kia.
Nhưng mà điều làm hắn giật mình chính là tuy máy theo dõi chỉ có thể thu được nửa người của gã ta nhưng hắn lại nhìn thấy rõ bình chữa cháy màu đỏ đang nằm dưới nách của tên cảnh sát mặc thường phục đó!
Nhìn sơ qua thì không có gì khác thường, thế nhưng khi suy nghĩ cẩn thận lại thì sẽ cảm thấy điều này rõ ràng không hợp lý! Bởi vì nếu căn cứ theo thời gian thì lúc đó thùng rác ở tầng chín vẫn chưa bốc cháy.
Nói cách khác, khi đó không có bất cứ ai trong nhóm cảnh sát biết rằng thùng rác đó sẽ bị người ta đốt!
Vài giây sau lửa mới bốc lên, nhưng vì sao tên cảnh sát này lại ôm bình chữa cháy lên lầu trước? Lẽ nào... Hắn ta đã biết trước rồi?
Triệu Ngọc cẩn thận kiểm tra lại thời gian để xác nhận rằng bản thân không tính sai, thời gian trên máy theo dõi đã được ghi lại vô cùng rõ ràng, hắn không thể nào tính sai được!
Như thế... Nếu nói như thế thì hiển nhiên là tên cảnh sát mặc thường phục này có vấn đề lớn rồi!
Triệu Ngọc nghĩ đến đây liền cho video theo dõi tiếp tục phát. Rất nhanh, người máy đi qua hành lang, tới thùng rác đang bốc cháy bên kia, sau đó tên cảnh sát này liền cầm bình chữa cháy đã chuẩn bị trước đó để dập tắt lửa!
Có lẽ lúc đó gã ta đã biết rằng bình chữa cháy trong tay mình vốn không thể phun bột chữa cháy ra để dập tắt lửa được! Vậy nên gã ta và đám hung thủ kia có khả năng là cùng một bọn!
Chờ một chút...
Triệu Ngọc bỗng nhiên phát hiện ra một việc càng thêm kinh hãi, khi tên cảnh sát mặc thường phục này xuất hiện trong máy theo dõi thì vừa lúc lưu lại bóng lưng trên màn ảnh!
Cái bóng lưng này... Sao mà nhìn quen mắt thế này?
Ông trời của tôi ơi!
Triệu Ngọc chợt thấy tóc gáy dựng thẳng cả lên, cái bóng lưng này thế mà lại nhìn giống như kẻ thần bí đã chuẩn bị cho nổ bom trên xe cảnh sát vậy!
Lẽ nào... là hắn ta!?
Tên cảnh sát phụ trách canh phòng này là kẻ thần bí kia sao!?
Triệu Ngọc càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này. Hèn gì kẻ thần bí kia có thể đặt bom vào xe cảnh sát được, hóa ra hắn ta chính là người trong ngành, hơn nữa còn là một cảnh sát làm việc ở thực địa!
Đây thật là...
Chuyện này quả thật không thua gì phim Hollywood, hèn gì vụ án giết người thần tốc lại phức tạp đến thế! Những tên tội phạm này thật đúng là không làm theo lẽ thường!
Kẻ thần bí chính là tên cảnh sát phụ trách canh phòng! Hắn ta đã sớm biết chuyện sắp xảy ra nên mới tìm bình chữa cháy kia, sau đó hắn ta chọn phụ trách canh phòng ở một nơi không có máy theo dõi để lén lút tháo khí nén của bình chữa cháy.
Hắn ta đợi lửa bốc lên rồi cầm bình chữa cháy qua dập lửa. Chẳng qua, bình chữa cháy đã bị hỏng rồi, làm như thế không chỉ giúp cho hắn ta không bị người ta nghi ngờ mà còn có thể kéo dài thời gian để năm triệu đó có thể cháy gần hết!
Hèn gì Lý Lạc Vân tìm thế nào cũng không tìm thấy kẻ làm hỏng bình chữa cháy! Sao anh ta có thể nghĩ ra được rằng thủ phạm chính là cấp dưới của mình chứ?
Bà nội gấu nó chứ...
Tên này rốt cuộc là ai?
Triệu Ngọc vội để cho máy theo dõi phát lại lần nữa, đáng tiếc là dù cho hắn có nhìn từ góc độ nào đi chăng nữa cũng không thể nhìn thấy ngay mặt của hắn ta!
Triệu Ngọc tạm thời vẫn chưa thể xác định thân phận của hắn ta!
Nhưng nếu hắn đã phát hiện ra manh mối rõ ràng và quan trọng như thế thì chỉ cần điều tra một cái là biết thân phận của hắn ta ngay.
Vì thế nên Triệu Ngọc cầm điện thoại di động lên, hắn định gọi cho cảnh sát Tấn Bình để nhờ họ điều tra một chút, thế nhưng hắn chỉ vừa mới cầm điện thoại lên là đã vội buông xuống ngay!
Không được!
Triệu Ngọc cảm thấy đây không phải chuyện đùa, hắn phải cẩn thận xử lý mới được. Nếu hắn ta có thể được phân công vào trong Cục Cảnh sát Tấn Bình thì chắc chắn là hắn ta phải có chỗ dựa! Nếu hắn đột ngột gọi điện thoại đến thì nói không chừng sẽ rút dây động rừng, làm cho hắn ta chạy mất!
Hơn thế nữa, bây giờ Lý Lạc Vân còn đang nằm trong phòng phẫu thuật, Triệu Ngọc không biết bản thân rốt cuộc nên tin tưởng ai nữa.
Cho nên thay vì liên lạc với bọn họ thì hắn tự mình bí mật hành động an toàn hơn.
Triệu Ngọc quyết định xong liền tìm ra số điện thoại của Tăng Khả, hắn tính để cho Tăng Khả điều tra ra người này trước!
Nhưng mà ngay lúc Triệu Ngọc sắp ấn xuống nút quay số thì trong đầu hắn chợt nảy ra một ý nghĩ!
Khoan?
Chờ một chút...
Trong lúc then chốt này hắn lại chợt nhớ ra một chuyện khác nữa! Ban đầu Lý Lạc Vân từng nói với hắn rằng cảnh sát tìm được mảnh vụn của bom điều khiển từ xa trong xe ô tô của Lưu Vũ, bọn họ nghi ngờ rằng lúc đó có người đang đứng gần hiện trường điều khiển bom nổ!
Nói cách khác, lúc đó người làm cho bom nổ đang ở gần xe ô tô!
Vì thế nên lúc đó Lý Lạc Vân còn cảm thấy vô cùng chán nản, anh ta nghĩ rằng bản thân đã bỏ lỡ một cơ hội tuyệt vời để bắt được tên tội phạm!
Thế nhưng khi Triệu Ngọc kết hợp thêm manh mối trước mắt và lọc bỏ một số bộ phận ra thì tình huống đã hoàn toàn khác! Nếu như người làm cho bom nổ chết Lưu Vũ vốn không ở gần đó mà đang ở trên xe cảnh sát thì sao?
Người đó là một cảnh sát, ngay lúc hắn ta chạy tới hiện trường đầu tiên thì hắn ta đã lợi dụng điều khiển từ xa để làm nổ bom, như vậy thì sẽ không có ai nghi ngờ đến hắn ta!
Ông trời của tôi ơi!
Nếu quả thật là thế thì âm mưu lớn tới mức làm người kinh hoàng này thật sự có thể quay thành phim điện ảnh rồi đó!
Hơn nữa, nếu như người làm cho bom nổ chết Lưu Vũ thật sự là một cảnh sát, thì hắn ta, tên cảnh sát dập lửa trong trung tâm thương mại và kẻ thần bí đặt bom trong xe cảnh sát đều là cùng một người sao!?
À...
Cuối cùng Triệu Ngọc chợt hồi tưởng lại, lúc xe Vans của Lưu Vũ nổ thì trước mặt hắn ta thật sự có một chiếc xe cảnh sát! Khi đó, trên xe cảnh sát đó có ba người, khi Triệu Ngọc chạy đến thì ba người đó đang ra sức dập lửa, hơn nữa bọn họ cũng từng có tiếp xúc với hắn rồi!
Lẽ nào... Kẻ thần bí kia là một trong ba người đó sao?
Là... người nào?
Triệu Ngọc cố gắng hồi tưởng lại, thế nhưng tuy rằng hắn từng nói chuyện với ba người đó nhưng hắn lại hoàn toàn không nhớ mặt mày của bọn họ ra sao. Cũng do lúc đó xe ô tô vừa mới nổ, hắn thì đang ở trong trạng thái khiếp sợ, cho nên hắn làm gì còn lòng dạ chú ý mấy chuyện này?
Được rồi!
Để có thể tìm ra người này sớm hơn, Triệu Ngọc không còn cách nào khác ngoài việc sử dụng máy tìm lại ký ức để quay lại cảnh tượng xe ô tô nổ tung một lần nữa.
Toàn bộ cảnh tượng lúc đó nhanh chóng biến thành băng hình xuất hiện trong đầu của Triệu Ngọc, Triệu Ngọc chú ý quan sát và tỉ mỉ phân biệt, kết quả là hắn rốt cuộc đã xác định được kẻ thần bí kia là ai!
Giày vò cả buổi trời, hóa ra người đó là... hắn ta!
Lúc Triệu Ngọc chạy tới hiện trường vụ xe ô tô của Lưu Vũ nổ thì đã thấy hai cảnh sát đang ra sức dập lửa, còn người cảnh sát trung niên còn lại không có bình chữa cháy nên không dập lửa tiếp mà chạy tới trước mặt Triệu Ngọc báo cáo tình huống.
Không sai!
Hóa ra kẻ thần bí thật sự chính là người đàn ông trung niên này! Mặc dù Triệu Ngọc chưa từng thấy bộ mặt thật của kẻ thần bí kia, thế nhưng sau khi nhìn xong cảnh tượng này hắn liền có thể xác định rằng người đàn ông trung niên này, kẻ thần bí kia và tên cảnh sát dập lửa tại trung tâm thương mại đều là cùng một người!
Thật đúng là hoàn toàn không nghĩ ra!
Người đứng sau lưng vụ án giết người thần tốc này lại có thể lẩn trốn trong đội ngũ cảnh sát Tấn Bình!
Băng hình phát lại dựa trên ký ức của Triệu Ngọc, nó không chỉ có hình ảnh mà còn có cả âm thanh nữa. Lúc hai người cảnh sát kia dập lửa có nói chuyện với người đàn ông này, bọn họ gọi người này là... lão Phong!
Lão Phong!
Triệu Ngọc nắm chặt nắm đấm tới mức làm cho nó phát ra tiếng vang răng rắc, trong lòng hắn nói: Hừ hừ, cuối cùng cũng tìm ra ông rồi! Để coi lần này ông có thể trốn ở đâu!
Triệu Ngọc vừa nghĩ đến đây liền nhanh chóng mở điện thoại di động lên, hắn muốn nhờ Tăng Khả điều tra tài liệu của ông ta, ai ngờ hắn vừa mới cầm điện thoại lên là đã có người gọi đến trước rồi!
Càng trùng hợp hơn là người gọi đến chính là Tăng Khả!
“A lô!” Triệu Ngọc vừa nhấn nút nghe là giọng nói kích động của Tăng Khả đã truyền đến: “Tổ trưởng, tổ trưởng, tin tức mới nhất, tin tức mới nhất đây! Kẻ thần bí trộm xe cảnh sát và đặt bom để giết người bịt miệng mà anh từng nói đã bị cảnh sát Tấn Bình tìm ra rồi! Ông ta tên là Cao Cách Phong, mọi người đều gọi ông ta là lão Phong!”