Cướp Lấy Hiền Thê

Chương 143: CÀNG CHE CÀNG LỘ.



Sau khi sửa sang lại quần áo đầu tóc cho cô, Hoàng Kỳ liền muốn đưa cô ra ngoài ăn cơm. Bảo Tích trong lòng đang rất ấm ức nên nhanh chóng từ chối:

-Không thèm ăn với anh.

Cô sửa lại cổ áo, nhảy xuống khỏi bàn, vô cùng xấu hổ đi ra ngoài. Mà bên ngoài hai người trợ lý chắc chắn đã nghe tiếng đổ vỡ của ống bút rơi lúc nãy nên đang dùng một ánh mắt tò mò nhìn cô. Không biết làm thế nào cho phải nên cô im lặng cúi đầu bước đi thật nhanh.

Hoàng Kỳ thấy dáng vẻ của cô thì bật cười đưa đầu lưỡi liếm liếm khóe môi đang rỉ máu đi theo sau cô, không quên dặn dò trợ lý dọn dẹp phòng làm việc. Anh đi nhanh cũng vừa kịp lúc cửa thang máy sắp đóng, liền chen nửa người đi vào. Khi cửa thang máy đóng lại, anh nắm chặt lấy bàn tay phải của cô mặc cho cô có cố rút ra cũng không được:

-Đừng giân dỗi nữa. Anh đang rất đói bụng. Cùng đi ăn đi.

-Không muốn.

-Vậy muốn bị hôn nữa sao?

Bảo tích dù muốn gây rối với anh nữa cũng không thể. Thứ nhất tay cô đang bị thương. Thứ hai, anh là tên liều mạng. Cô còn chưa muốn ở trước bàn dân thiên hạ bị anh hôn đến choáng váng đầu óc.

-Ừm.. vậy... anh thả tay em ra đi. Em không muốn nghe mọi người đàm tiếu.

-Chúng ta là đường đường chính chính yêu đương. Có gì mà sợ đàm tiếu.

-Ừm.. dù sao cũng chưa công khai mà. Để rồi người ta lại đồn đại em dụ dỗ anh. Em không thích. Với lại em còn việc phải trao đổi với phòng lễ tân về những sản phẩm mới trưng bày ở sảnh. Anh đi lấy xe trước đi.

Cô dừng ở tầng 1, còn Hoàng Kỳ xuống tần hầm lấy xe. Tranh thủ lúc này, Bảo Tích bắt taxi đi về nhà một mình. Hừ. Anh tưởng sau khi bị ăn hiếp cô còn có tâm trạng đi ăn cùng anh như không có gì sao? Cô cũng không phải con rối để anh muốn làm gì thì làm. Chiều nay cô tự ý bỏ việc.

Sau khi lên xe không lâu, điện thoại Bảo Tích nhận được tin nhắn liên tục. Đầu tiên là Hoài An và Tiểu My cẩn thận hỏi han, quan tâm cô, còn có một tin nhắn Mensenger của Bích Lư.

“Đã nói với cô người đàn ông này không tin được, cô nhất định phải nhào vào.”

Sau đó là bức hình chụp Hoàng Kỳ với Lisa mà cô đã xem trước đó,

“Bây giờ có phải đặc biệt hối hận rồi hay không?”

Bảo Tích đọc xong liếc nhìn người gây chuyện đang yên ổn lái xe kia. Trong đầu vẫn đang suy nghĩ xem mình có hối hận không? Mà có hối hận hay không cũng là chuyện của cô. Có liên quan gì đến cô ta đâu chứ? Mà nghĩ lại từ khi biết mối quan hệ giữa hai người, Bích Lư dường như không thể hiện cảm xúc gì thì phải. Cô ta hình như không để ý đến vấn đề này, chỉ chăm chăm vào mối quan hệ giữa cô và Hoàng Kỳ. Là bản thân cô tự đun đầu vào vũng bùn này, còn trách được ai.

Đang phân vân không biết có nên trả lời hay không thì lại nghe ting ting hai tiếng. Tiểu My gửi qua cho cô một tấm ảnh chụp màn hình tài khoản facebook cá nhân của Lisa

“Là bạn học đại học của tôi, sang Mỹ công tác, nhân tiện gặp nhau ôn chuyện cũ một chút. Chúng tôi chỉ là bạn bè đơn thuần thôi, mọi người đừng suy nghĩ nhiều.. :D”

Bạn học thì bạn học, sao phải nhấn mạnh là ôn lại chuyện cũ? Ôn lại chuyện cũ sao lại có bức ảnh nhạy cảm kia chứ? Cô lại tò mò tìm trang cá nhân của Lisa rồi mở xem bài đăng. Là nghệ sỹ nổi tiếng có khác. Chỉ mới hơn mười phút đã xó mấy chục nghìn bình luận.

Lúc đầu Bảo Tích không cảm thấy có cái gì, nhưng sau khi đọc bình luận , thật đúng là cảm giác có chút kỳ ức chế trong lòng.



“Bạn học này đẹp trai như vậy, không lỗ không lỗ.”

“Không phải người yêu cũ sao? Rất xứng đôi nha!”

“Không phải là Phó chủ Tịch của Hoàng Anh sao? Là người đàn ông độc thân hoàng kim đấy. Rất xứng đôi với người đẹp”

Kéo xuống chút nữa, bình luận cũng gần như thế.

Đơn giản là có người nhìn ra thân phận Hoàng Kỳ, biết gia cảnh, cho nên đám fans hâm mộ nhao nhao tỏ vẻ ủng hộ đẩy thuyền nhiệt tình cho cặp đôi này.

Nhưng Lisa làm như vậy coi như đã giải thích thân phận đối phương và chân tướng vụ việc này, còn fans muốn phát tán tư duy thế nào cũng không phải chuyện cô ta có thể khống chế.

Mà bên kia, Hoàng Kỳ cũng không rảnh. Sau khi lấy xe ra trước sảnh, anh chờ hơn mười lăm phút vẫn chưa thấy cô. Khi vào hỏi bên lễ tân thì mới biết cô không hề có cuộc hẹn nào. Hoàng Kỳ âm thầm cười khổ. Lại trốn chạy khỏi anh rồi.

Đang định gọi điện tìm cô thì lại nhận được tin nhắn từ Thạch Quân:

“Hành động này của anh, là muốn làm gì hả? Quen biết hai mươi mấy năm, tôi không thể không nói với anh, ngoại tình thì thôi đi, còn để bị chụp lén đưa lên mạng xã hội, lương tâm anh không cắn rứt sao?”

“Tôi cũng cảm thấy thật đáng tiếc thay cho Bảo Tích, một cô gái tốt như vậy lại bị anh phản bội, cô ấy không khóc chứ?”

Lúc đầu Hoàng Kỳ không định để ý đến anh ta, nhưng thấy anh ta quan tâm bạn gái mình như vậy, thế là tùy tiện trả lời.

“Không khóc, còn cắn tôi một cái, bây giờ miệng còn chảy máu, cậu muốn nhìn không?”

Mấy phút sau cũng không thấy tên kia nhắn tin lại. Anh đút điện thoại vào túi, vứt chìa khóa cho bảo vệ mang xe xuống hầm,còn mình thì quay lên lại phòng làm việc. Dù sao anh cũng không còn tâm trạng ăn uống.

Mảnh vỡ trong phòng làm việc đã được dọn sạch sẽ, tất cả văn kiện rơi lả tả cũng đã sắp xếp gọn gàng, mà Kỳ Dương thấy anh quay lại vội vàng đi tới, đầu lông mày nhíu chặt.

Sau khi Kỳ Dươngđi vào, dáng vẻ như có lời muốn nói. Nhưng điện thoại Hoàng Kỳ reo lên, anh quay đầu nhìn cậu một cái, ra hiệu để cậu chờ một lát.

Mấy phút sau, cúp điện thoại, anh quay người ngồi vào bàn làm việc, vừa lướt điện thoại, vừa hỏi Kỳ Dương:

-Có chuyện gì sao?

Hoàng Kỳ vừa hỏi vừa bật máy tính lên. Kỳ Dương ấp úng:

-Là chuyện của cô Lisa...

Hoàng Kỳ nhìn máy tính, hững hờ hỏi:

-Cô ta làm sao?

Kỳ Dương vô cùng bất đắc dĩ cầm ipad làm việc của cậu ra:



-Vừa nãy cô ta dựa trên yêu cầu của bên quản lý đăng bài giải thích trên trang cá nhân.

Hôm nay bộ phận quản lý của Lisa đã liên lạc với anh, anh đã đưa ra yêu cầu rất trực tiếp, thứ nhất, làm sáng tỏ hai người chỉ là bạn học. Thứ hai, làm sáng tỏ bức ảnh kia là trong hoàn cảnh nào mà có.

Chuyện này công ty quản lý của Lisa vẫn dựa theo ý kiến cá nhân của Hoàng Kỳ mà xử lý. Cho nên anh cũng không để ý đến.

-Yêu cầu này rất đơn giản, nếu cô ta đã trực tiếp đăng bài thì có gì đáng nói đâu.

Kỳ Dương nghĩ nghĩ một chút lại nói:

-Bởi vì nội dung giải tích đã đăng, nhưng lại càng hot hơn so với tin tức lúc trước, khả năng có ý tứ muốn càng che càng lộ, cho nên mới muốn hỏi ý kiến của anh trước, có muốn can thiệp lần nữa hay không.

Hoàng Kỳ trừng mắt lên:

-Càng che càng lộ? Là ý gì? Cho tôi xem.

Kỳ Dương nhanh tay đưa ipad qua, Hoàng Kỳ liếc một cái, nhìn thấy đoạn cap trên trang cá nhân của Lisa, ánh mắt không có thay đổi gì, ngón trỏ lại nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn.

-Đây chính là câu trả lời của cô ta?

Nhìn qua, đúng là dựa theo yêu cầu của anh để giải thích. Không nghĩ tới làm cho người đọc càng lúc càng mập mờ.

Hoàng Kỳ cười lạnh. Lại kéo xuống xem nội dung bình luận bên dưới, trên màn hình đủ loại tin tức náo nhiệt, các loại bình luận và độ hot đã làm lệch ý muốn làm sáng tỏ mọi chuyện như ban đầu.

Anh bỏ ipad xuống, ngẩng đầu lên nói:

-Chuyện này bây giờ mức độ thảo luận thế nào?”

-Xếp hạng hot search trong các lượt tìm kiếm.

Đó chính là rất nhiều người đều biết. Vậy Bảo Tích chắc chắn cũng đã nhìn thấy.

Anh đứng lên, tháo cúc áo ở cổ, cầm điện thoại đi đến bên cửa sổ, đồng thời vứt xuống một câu.

- Lập tức xử lý tốt. Còn nữa tìm hiểu một chút, cô ấy đi chỗ nào rồi.

Kỳ Dương tự nhiên biết “Cô ấy” mà anh ám chỉ là ai, gật đầu lui ra ngoài. Hoàng Kỳ lại lần nữa đưa điện thoại lên bên tai, một giọng nữ máy móc vang lên.

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin vui lòng gọi lại sau...”

Vuốt vuốt chân mày, quay người cầm điện thoại khác gọi lại, vẫn là không liên lạc được.