Trong chăn đột nhiên có thêm một người, so với giấc mơ lúc nãy còn đáng sợ hơn nhiều.
Khi tôi bật điện thoại thì nhân tiện xem giờ luôn, đã hơn hai giờ sáng rồi. Văn Tự giở trò mèo gì đây, hơn nửa đêm không ngủ mà leo lên giường tôi làm gì?!
Thấy sự tình bại lộ, Văn Tự trưng ra bộ mặt đơ kia thì thầm với tôi: "Tớ nói mình đang mộng du thì cậu có tin không?"
Ha ha, tin cậu cái bép.
Tôi vội vã đẩy đầu hắn ra rồi nói nhỏ hơn cả hắn: "Cậu mau leo xuống đi, lỡ làm mọi người thức dậy thì tụi mình xong đời ngay đấy."
"Không muốn, tớ còn chưa sờ đùi cậu mà." Văn Tự bướng bỉnh nói.
Khi hắn nói tới đây, tôi mới phát hiện tấm màn giường vạn năm không xài của mình đã bị hắn kéo kín, rõ ràng là chuẩn bị hết rồi mới đến, hắn thèm khát sờ đùi tôi đến vậy sao?
192
Suy tư ba giây, tôi mềm nhũn nói nhỏ như muỗi kêu: "Vậy cậu sờ mau lên, sờ xong rồi mau xuống đi!"
Giọng Văn Tự lộ ra vẻ hoài nghi: "Thật không?"
"Không tin thì thôi!" Ai thèm chiều hắn chứ.
Văn Tự chẳng chút do dự kéo phăng quần ngủ tôi xuống làm đùi tôi lộ ra trong không khí.
"......"
Hành động này làm tôi choáng váng.
Phắc, ý tôi là sờ qua quần cơ mà!
Tôi vội vã đưa tay kéo quần, ai ngờ Văn Tự ném quần tôi sang một bên rồi nhấc một chân tôi lên, sau đó áp mặt vào đùi trong của tôi dụi dụi, còn chu môi hôn nữa.
"Cậu, cậu làm gì vậy? Chẳng phải cậu nói chỉ sờ thôi sao?!" Tôi xấu hổ đẩy đầu hắn ra, nhưng miệng Văn Tự như bôi keo 502 dán vào đùi tôi vậy, làm thế nào cũng đẩy không ra.
Tôi đang ra sức đẩy thì Tề Dật Minh ngủ giường kế bên đột nhiên ho một tiếng làm tôi giật nảy mình, không dám nhúc nhích nữa mà để mặc Văn Tự giày vò đùi mình.
Dù sao các bạn cùng phòng khác đều đang ở đây, lỡ đánh thức bọn họ dậy thì toi đời, nhất định Văn Tự biết rõ điểm này nên mới dám làm càn như vậy, đúng là nham hiểm mà!
Tôi tức mà không làm gì được, chỉ biết đá nhẹ vào chăn tỏ ý phản đối.
193
Cứ thế Văn Tự hết hôn lại xoa đùi tôi, hơn nữa lực tay còn rất mạnh, hai đùi tôi đều bị hắn bóp ra dấu.
Tôi sợ phát ra tiếng nên một tay che miệng mình, còn tay kia thì...... che hạ bộ.
Bởi vì tôi cảm thấy chỗ đó sắp bị Văn Tự làm nổi lên phản ứng nên nhất định không thể để hắn phát hiện được.
Qua khoảng mười phút, hai đùi tôi đều bị Văn Tự làm đỏ ửng, tôi không nhịn được nữa nhỏ giọng thúc giục: "Cậu sờ đủ chưa, sờ xong thì mau xuống đi!"
Văn Tự không trả lời mà ngẩng khuôn mặt tuấn tú lên khỏi đùi tôi rồi nhìn chằm chằm vào chỗ tay tôi đang che lại, hắn thì thầm: "Cậu cứng rồi kìa, để tớ giúp cậu nhé."
"......" Đậu móa, làm sao hắn phát hiện được chứ, rõ ràng tôi che kín lắm mà.
Tôi quyết chối đến cùng, mạnh miệng nói: "Đâu, đâu có, cậu chỉ biết nói lung tung thôi!"
"Vậy cậu bỏ tay ra đi." Văn Tự khăng khăng nói.
Tôi: "......"
Thấy tôi không lên tiếng, Văn Tự đột nhiên cúi đầu hôn nhẹ bàn tay đang che hạ bộ của tôi, còn thè lưỡi liếm ngón tay tôi nữa.
Lần này thì hay rồi, tôi kích động rút tay về theo phản xạ có điều kiện, sau đó chỗ phồng lên dưới quần sịp của tôi nhanh chóng bị Văn Tự phát hiện.
Phắc, mất mặt chết được.
Tôi xấu hổ đưa tay che mắt mình rồi nhắm mắt làm ngơ, sao tôi lại cứng lên chứ? Chỉ mới bị sờ đùi thôi mà!
Không đợi tôi nghĩ thêm, giờ phút này có một bàn tay móc chim nhỏ của tôi ra khỏi quần sịp, trong nháy mắt tôi cảm thấy chim mình tiến vào một nơi nóng bỏng ẩm ướt.
Hả? Tình huống gì đây?
Tôi vội vã chống tay nhổm dậy nhìn xuống, sau đó thấy Văn Tự ngậm chim tôi trong miệng!
"?!"
194
Ký túc xá tĩnh mịch, các bạn cùng phòng khác đều ngủ say, chỉ có trên giường tôi thỉnh thoảng vang lên tiếng mút đầy mờ ám.
"Cậu...... Cậu làm gì thế? Bẩn lắm!" Hai tay tôi ôm đầu Văn Tự muốn đẩy hắn ra.
Tiếc là đẩy nửa chừng tôi chẳng còn chút sức lực nào nữa, toàn thân như nhũn ra.
Đáng chết nhất là...... tôi lại thấy sướng mê tơi, phắc, sao lại sảng khoái vậy chứ, đầu lưỡi Văn Tự đảo tới đảo lui, thỉnh thoảng liếm láp từng chỗ trên dương v*t khiến tôi không nhịn được níu tóc hắn, muốn hắn ngậm sâu hơn chút nữa.
Thôi kệ, nể tình hắn khẩu giao cho tôi thoải mái như vậy, tôi đành để hắn tiếp tục vậy.
Tôi đang híp mắt hưởng thụ thì chợt cảm thấy có ngón tay sờ soạng lỗ hậu của mình.
Tôi mở choàng mắt, đồng tử giãn rộng vì sốc.
Phắc......
Đây là đang làm gì? Đây là đang làm gì? Đây là đang làm gì?
Đầu óc tôi trống rỗng, vì chưa bao giờ trải qua điều này nên tôi chẳng biết làm sao cả.
Đúng lúc này tôi sực nhớ ra nội dung trên trang chủ của Văn Tự trước kia......
【Thật muốn trói em trên giường ký túc xá rồi liên tục chơi em khóc ngay trước mặt ba người kia.】
"......"
Không phải chứ, chẳng lẽ Văn Tự muốn chơi tôi ngay tại đây sao?!
195
Sau khi có ý nghĩ này, tôi vừa tức vừa thẹn, nhịn không được vặn vẹo nửa người dưới uốn éo mông để hất ngón tay đáng ghét kia ra.
Đáng tiếc là không sao hất được mà ngón tay kia vẫn nhét vào trong tôi.
Thế là tôi đành giơ chân lên đạp vai Văn Tự rồi thút thít nói: "Đừng mà...... tớ không muốn...... kỳ lắm......"
Văn Tự đang vùi đầu cày cấy nghe tôi phản kháng thì nhả chim tôi ra khỏi miệng, sau đó ngẩng đầu lên nhìn tôi với vẻ vô tội: "Sao thế?"
Màn hình điện thoại bên cạnh vẫn đang bật sáng, nhờ ánh sáng này tôi nhìn thấy bờ môi ẩm ướt của Văn Tự, mái tóc không còn gọn gàng như bình thường mà hơi rối, còn đôi mắt đẹp kia tràn đầy dục vọng.
Kết quả khi ánh mắt chúng tôi đang giao nhau, tôi không cẩn thận bắn lên mặt hắn.
Văn Tự bị bắn đầy mặt: "......"
Tôi: "......"
Ặc, cái này đâu thể trách tôi được, dù sao cũng tại hắn gây sự trước mà......
196
Tôi rút mấy tờ khăn giấy bên cạnh vỗ lên mặt Văn Tự, vốn định giúp hắn lau sạch nhưng vừa bắn xong cả người bủn rủn nên tôi lại rã rời nằm phịch xuống.
Tôi đang há miệng thở dốc thì đột nhiên cảm thấy hai mông bị banh ra, sau đó lỗ hậu có vật gì đó chui vào, tôi cứ tưởng ngón tay Văn Tự cọ qua cọ lại chỗ đó nên tức giận nhổm dậy nhìn xuống, ai ngờ chỉ thấy Văn Tự vùi đầu giữa chân tôi nhích tới nhích lui, còn hai tay hắn đang bóp hai bên mông tôi.
"......"
Vậy thứ đang liếm chỗ đó của tôi chính là đầu lưỡi Văn Tự sao?!
Sau khi có ý nghĩ này, tôi bắt đầu đẩy mạnh đầu hắn nhưng làm thế nào cũng không đẩy được, phắc.
Văn Tự ngẩng đầu lên giữa hai chân tôi, thản nhiên nói: "Chỗ này dính tinh dịch nên tớ liếm sạch cho cậu thôi mà."
Nói xong lý do chính đáng này, hắn lại tiếp tục vùi đầu cày cấy, lần này tôi có thể cảm nhận rõ ràng đầu lưỡi trơn ướt của hắn chậm rãi liếm láp chỗ đó.
"Biến thái...... Bẩn, bẩn chết...... Đừng liếm nữa......" Mắt tôi ướt nhòe như sắp khóc, tên Văn Tự này sao giống chó thế hả, chỗ nào cũng muốn liếm!
Nhưng Văn Tự không nghe lời tôi mà trái lại càng liếm hăng say hơn.
Tôi sợ mình đánh thức bạn cùng phòng nên đành phải tiếp tục bịt miệng.
Nhưng tôi càng nghĩ càng tức, sao có thể để Văn Tự tùy ý làm bậy được, thế là tôi đạp hắn một cú thật mạnh làm hắn văng sang bên cạnh, cũng may hắn kịp thời bám chặt lan can nên không ngã xuống giường Tề Dật Minh, nếu không gây ra động tĩnh lớn như vậy sẽ rất khó giải quyết.
197
Thừa dịp Văn Tự chưa hoàn hồn, tôi vội vàng mặc quần rồi đuổi hắn xuống giường, sau đó chúng tôi nối đuôi nhau vào phòng vệ sinh rửa ráy.
Dù sao cũng hơn nửa đêm nên tôi không tiện tính sổ với Văn Tự mà phải dọn dẹp hậu quả trước đã.
Trong phòng vệ sinh, tôi xụ mặt với Văn Tự, còn phũ phàng cự tuyệt hắn năn nỉ rửa mông giùm tôi.
Tôi vừa cầm vòi sen định rửa phía dưới thì phát hiện Văn Tự nhìn mình chằm chằm bằng đôi mắt ướt sũng hết sức tội nghiệp, sau đó tôi nhìn xuống, khá lắm, dưới háng Văn Tự nhô lên một khối to, quần hắn sắp bị món đồ chơi khổng lồ kia làm rách toạc rồi.
Tôi mau chóng quay đầu đi, vờ như không thấy rồi tự mình rửa mông.
"Ninh Nhiên......" Văn Tự gọi tên tôi sau lưng.
"Giờ tớ đang giận nên không muốn nói chuyện với cậu." Tôi hậm hực nói.
"Thôi được, vậy tớ sẽ tự giải quyết." Văn Tự nói.
Mới đầu tôi cũng chẳng nghĩ gì, cho đến khi nghe phía sau vang lên một tiếng rên trầm thấp mới tò mò quay lại nhìn.
Sau đó bắt gặp Văn Tự nắm dương v*t thô to dưới hông vuốt ve lên xuống, tôi trợn tròn mắt, đệt, mặc dù từ lâu đã biết chim Văn Tự rất lớn nhưng lúc tôi thấy nó vẫn chưa cương lên, giờ nhìn càng dài càng to hơn rất nhiều!
Con chim bự chảng đáng sợ này dọa tôi hoảng hồn quay người lại, vội vã rửa mông rồi mặc quần sạch, thừa dịp Văn Tự chưa phát giác co cẳng chạy ra khỏi phòng vệ sinh.
Giặt xong ga giường và quần áo bẩn đem phơi, tôi rón rén leo lên giường, toàn bộ tâm trí đều bị chim Văn Tự chiếm cứ, có nhầm không đó, sao lại lớn vậy chứ.
Nghĩ ngợi một hồi tôi ngủ thiếp đi, cũng không biết Văn Tự làm bao lâu nữa.
198
Hôm sau ngủ dậy đánh răng rửa mặt xong, tôi múa bút thành văn viết bài luận 3000 chữ, từng chữ đều lên án hành vi bốc đồng của Văn Tự tối qua!
Viết xong tôi đập tờ giấy lên bàn học Văn Tự rồi nghiến răng nghiến lợi nói trước ánh mắt sững sờ của hắn: "Nhớ đọc đấy!"
Sau đó tôi quay đầu ra khỏi ký túc xá để lên lớp.
Đang học tiết đầu thì Văn Tự gửi cho tôi một tin nhắn WeChat.
【 Văn Tự 】: Nhiên Nhiên, tớ nghiêm túc đọc hết rồi, lát nữa cậu học xong tụi mình gặp nhau nói chuyện nhé.
199
Buổi sáng chỉ có một tiết, vừa tan học tôi đã thấy Văn Tự đứng đợi ở cửa lớp.
Phải nói là Văn Tự vô cùng nổi bật giữa đám đông, vừa cao ráo vừa khôi ngô tuấn tú, chỉ là bây giờ tôi nhìn anh chàng đẹp trai này kiểu gì cũng thấy ngứa mắt, cứ nhớ lại hành vi tối qua của hắn thì tôi lại tức đến nỗi...... mặt đỏ tim run, phắc.
Văn Tự dẫn tôi đến rừng cây mà chúng tôi hay thân mật, quanh đây không có ai nên rất tiện nói chuyện.
Sau một hồi im lặng, Văn Tự mở miệng nói: "Nhiên Nhiên, cậu giận à?"
"Ha ha, chứ cậu nghĩ sao?" Tôi nói mỉa.
"Sao thế? Sờ đùi là cậu đồng ý, cũng chính cậu nhắc tới trước mà, tớ chỉ nghe lời cậu thôi." Văn Tự lý lẽ.
Tôi đang định phản bác thì hắn lại nói tiếp: "Ngậm cái kia của cậu là vì tớ thấy cậu cứng lên, người yêu giúp nhau cũng là bình thường đúng không? Đâu giống như cậu, thấy tớ cứng rắn sắp nổ tung mà vẫn mặc kệ."
Văn Tự càng nói ngữ khí càng tủi thân ấm ức.
Chậc, trưng ra vẻ mặt oán phu này cho ai nhìn thế hả.
"Vậy! Vậy cậu liếm mông tớ làm gì?" Tôi hỏi, để xem lần này Văn Tự giải thích thế nào.
Văn Tự sửng sốt, sau đó kiên định nói: "Vì tớ muốn chịch cậu."
Tôi đỏ bừng mặt: "...... Vô sỉ!"
Nói xong câu này tôi định chuồn đi, ai ngờ bị Văn Tự túm tay đè vào gốc cây rồi cúi đầu kề tai tôi dụ dỗ: "Ninh Nhiên, chẳng lẽ cậu không muốn ân ái với tớ thật sao?"
Nghe hắn hỏi câu này, toàn thân tôi khẽ run, cảm giác kỳ quái xông lên đầu, suy nghĩ một lát, tôi kiên trì nói: "Tớ...... tớ không muốn...... ưm......"
Tôi còn chưa nói hết thì Văn Tự đã chồm tới cường bạo miệng tôi một trận.
Phắc, hôn môi cuồng ma thật đáng sợ mà.
200
Từ sau hôm đó tôi bắt đầu trở nên kỳ quái, ba ngày hai lần nảy sinh dục vọng, trước kia có bao giờ dồn dập vậy đâu.
Mỗi lần tôi đều trốn vào phòng vệ sinh tuốt lén, kết quả có lần bị Văn Tự bắt quả tang, tên này không nói hai lời vọt vào giúp tôi, mặc dù tôi rất xấu hổ nhưng phải thừa nhận hắn làm sướng hơn nhiều so với tôi tự làm.
Được tôi ngầm đồng ý, càng ngày Văn Tự càng chẳng kiêng kỵ gì.
201
Tối thứ Bảy hai tuần sau, tôi đến nhà Văn Tự thưởng thức bữa tối hắn nấu, phải nói tay nghề nấu ăn của tên này thật sự rất cao siêu, mỗi lần ăn đồ hắn nấu tôi đều cảm thấy có bạn trai tốt thật.
Hì hì.
Ăn uống no đủ, Văn Tự vào bếp rửa chén, còn tôi ngồi trên ghế salon trong phòng khách xem show giải trí.
Show này đang chơi trò thật hay thách, chờ Văn Tự rửa chén xong, tôi sực nhớ ra một chuyện nên hỏi hắn: "À phải, tớ quên chưa hỏi lần đó chơi mạo hiểm cậu cố ý sang ngồi bàn kế bên đúng không?"
Văn Tự thoáng sửng sốt rồi ngồi xuống cạnh tôi, khuôn mặt băng giá kia nghiêm túc nói: "Ừ, tớ cố ý đấy."
Chậc, tôi biết ngay mà.
Tôi cầm một cái bánh quy trên bàn trà, vừa ăn vừa nói: "Lúc đó bàn kế bên nhiều người như vậy, lỡ tớ không hôn cậu chẳng phải cậu sang đó vô ích rồi sao?"
Vì miệng đang nhai bánh nên tôi nói lúng búng.
"Cậu không có cơ hội hôn người khác đâu, trước tiên tớ sẽ bế cậu tới......" Văn Tự vừa nói vừa bế tôi lên, sau đó nhắm ngay miệng cắn bánh quy của tôi hôn một cái rồi nói tiếp, "Kế đến sẽ hôn cậu vậy nè."
"......" Tôi vội vàng vùng ra khỏi ngực hắn, "Thế thì lúc đó tớ sẽ đánh cậu một trận!"
"Cậu nỡ sao?" Văn Tự lại nhìn tôi bằng ánh mắt tủi thân kia.
"Tớ......" Tôi nghẹn lời, nhìn ánh mắt này của hắn thật sự không nỡ mạnh miệng nên đành phải mềm giọng, "Giờ thì tớ không nỡ, nhưng lúc đó khác mà......"
"Ừ, khác chứ." Văn Tự gật đầu rồi nói thêm một câu, "Lúc đó cậu vẫn còn là bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm tiếng tăm lừng lẫy nhất thành phố A mà."
"Đệt, cậu lại nhắc chuyện này nữa rồi!" Tôi khó thở.
"Thôi không trêu cậu nữa, vậy lần trước cậu thấy lịch sử trên máy tính của tớ mới phát hiện tớ thích cậu đúng không?" Văn Tự hỏi.
Tôi trố mắt, không ngờ Văn Tự lại đột nhiên hỏi chuyện này, dù sao xem lén lịch sử hoạt động của người ta cũng chẳng có gì vinh dự nên tôi ngượng ngùng nói: "Ừ, nhưng cũng không phải tớ cố ý đâu, lúc đó tớ mượn máy cậu tìm tài liệu, sau đó trang web tự tắt, mở ra tìm lại mới thấy mà."
Văn Tự hỏi: "Lúc đó cậu có cảm giác gì?"
Tôi nói thẳng: "Đương nhiên là giật mình rồi! Cảm thấy cậu...... biến thái quá đi!"
Văn Tự: "......"
"Thật ra trước đó tớ đã nghi ngờ cậu là người hôn trộm tớ rồi, về sau thấy lịch sử kia mới biết chắc là cậu." Tôi vừa hồi tưởng vừa nói.
"Vậy khả năng tiếp nhận của cậu cũng mạnh ghê chứ, lập tức đóng vai bác sĩ tâm lý khai sáng cho tớ luôn." Văn Tự đưa tay véo nhẹ má tôi.
"...... Hứ, cậu cứ nhắc hoài à, không thèm để ý cậu nữa, tớ đi tắm đây!" Tôi thở phì phì đứng dậy đi vào phòng ngủ của hắn.
202
Từ khi tôi hẹn hò với Văn Tự, hắn mua cho tôi rất nhiều quần áo treo trong tủ nhà hắn, ngoại trừ đồ mặc hàng ngày còn có áo ngủ nữa, tôi biết mục đích của hắn là muốn giữ tôi qua đêm nhưng lần nào tắm xong tôi cũng về ký túc xá nên không để hắn đạt được mục đích.
Tôi lấy đồ chuẩn bị vào phòng tắm, đúng lúc này điện thoại hiện lên một tin nhắn, tôi nhìn lướt qua màn hình.
【 Con trai với nhau làm vậy nè, đừng có u mê quá nha, một trăm cách làm tiểu thụ sướng chết, bấm vào để biết thêm chi tiết......】
"......"
Là thế này, từ lần trước bị Văn Tự giày vò trong túc xá, tôi hơi tò mò rốt cuộc hai tên con trai làm tình thế nào, thế là lén lút lên mạng tìm hiểu.
Dựa theo lịch sử tìm kiếm của tôi, trình duyệt mới hiện ra nội dung này.
Mặc dù tôi cảm thấy giờ nên đi tắm trước nhưng vì quá tò mò nên vẫn bấm vào trang web kia.
Kết quả không xem thì thôi, xem xong suýt nữa đui mắt, đệt, nội dung thật sự dâm loạn vô cùng làm tôi ném di động sang một bên rồi vội vã chạy vào phòng tắm.
203
Trong lúc tắm tôi vẫn thấy mặt đỏ tai nóng, trong đầu chỉ nghĩ đến —— Ân ái quả thật sung sướng như tôi vừa thấy sao?
Ôm tâm tình vừa xấu hổ vừa hiếu kỳ tắm xong, tôi vừa ra khỏi phòng tắm thì thấy Văn Tự ngồi trên giường cầm điện thoại của tôi, nhìn tôi với vẻ hết sức nghiêm túc.
Trong lòng tôi giật thót, phắc, hắn cầm điện thoại của tôi làm gì chứ?
Tôi đang muốn hỏi tội Văn Tự thì hắn đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt, đồng thời bật sáng màn hình điện thoại của tôi, đương nhiên trên đó là trang web tôi vừa xem lúc nãy.
"......"
Lần này thì toang thật rồi.
Không đợi tôi kịp phản ứng, Văn Tự đã nói tiếp: "Ninh Nhiên, thay vì xem mấy thứ này chi bằng tụi mình tự thực hành đi."