Vậy là Chử Xá Tửu không những phụ trợ cho Đàm Phi phá cảnh lần hai thành công, hẳn là trong đó còn ẩn chứa huyền cơ, biến gã thành tu sĩ ‘thiên căn’. Đây đương nhiên là tính toán của Chử Đạo Thiên từ trước rồi, người thông minh chắc chắn sẽ hiểu.
Điểm quan trọng chính là gã phải đồng thời kết đan cùng lúc cho Nguyên Đan và Ma Đan, lần trước thất bại cũng chỉ vì bỏ quên khỏa ma đan, để rồi tâm ma chi phối quá mạnh mẽ khiến đột phá thất bại. Lời nói cuối cùng của Chử Đạo Thiên chính là một sự khai sáng, nếu ngộ tĩnh của gã không cao, hẳn là đã không nhìn ra huyền cơ trong đó.
Ân sủng mà Chử tiên nhân dành cho gã quả thật rất lớn, còn gã thì chưa biết vị đại năng cấp chín kia có dụng ý gì. Một lần đối đầu cùng Điền Khởi Nguyên, suýt mất mạng trong tay lão, gã không còn quá tin tưởng vào nhân sinh nữa. Chẳng có bữa cơm nào là miễn phí cả, cái gì cũng có giá của nó. Chỉ là cái giá phải trả cho Chử Đạo Thiên sẽ như thế nào mà thôi.
Tất nhiên, hoàn cảnh hiện tại chắc chắn chưa thể ảnh hưởng đến sinh mệnh của gã, tất cả mọi thứ đều diễn ra hết sức có lợi, gã bắt buộc phải tiếp nhận những ân sủng dành cho mình, muốn từ chối cũng không thể được. Bởi những sự việc này nó đến một cách rất tự nhiên, hệt như cuộc đời gã đang được sắp xếp từ trước vậy, có muốn đi chệch khỏi quỹ đạo cũng không thể.
Đàm vẫn duy trì trạng thái đả tọa hành công thêm một đoạn thời gian, gã cần củng cố tu vi cho vững chắc trước khi thực hiện một số dự định đã vẽ ra trong đầu. Hơn nữa, khi tiến cảnh Đại Linh Sư, có rất nhiều thần thông mới mở ra, lại còn những thuật pháp dành cho Đại Linh Sư trong những bộ công pháp mà gã đang nắm giữ.
Thuật pháp công kích chủ lực vẫn là ‘Đẩu Chuyển Tinh Di’, có uy lực công phá vô cùng mãnh liệt. Tinh Vân Đại Pháp công kích thần niệm phải lên đến cấp Đại Linh Sư mới chân chính là đòn sát thủ. Ngoài ra, Tinh Vân kết hợp với Nguyệt Mục Phá Huyễn đã trở thành Tinh Thần Mục, thứ pháp mục chuyên phá cấm chế rất hiệu quả. Hạn chế lớn nhất của công pháp Đấu Bích Tinh Di là chỉ dừng lại ở tu vi Đại Linh Sư, nếu muốn phát triển lên, chắc chắn Đàm Phi phải tốn rất nhiều công sức tìm tòi chỉnh lý.
‘Hồi Oa Thủy’ và ‘Bạo Phong Sậu Vũ’ tại Nguyên Nguyên Công, hai thứ này kết hợp liên hoàn cùng ‘Xuân Thụ Mộ Vân’ trong Ngọc Am Quyết cũng là một giải pháp áp chế địch nhân hiệu quả… Chưa kể đến bộ đao pháp Tinh Húc bá đạo, lại còn công pháp đặc biệt Nguyên Từ Thần Công với chiêu số mới cải biên ‘Ly Tử Thần Lôi’.
Huyết Ma Đồng Nhân không có thuật nào mạnh mẽ ở cảnh giới Đại Linh Sư, Phiên Thiên Bạch Cốt Trảo vẫn là thuật pháp chủ đạo. Tuy nhiên, với cảnh giới cao hơn, khi triển ra sẽ uy lực hơn và độ sát thương sẽ lớn hơn nhiều so với cảnh giới Thượng Linh Sư. Nhớ lại ngày đó, Lưu Hạo dù bị đánh tụt cảnh giới nhưng cũng gây rất nhiều đau khổ cho gã khi hắn thi triển thuật này.
Một số tiểu ma pháp phụ trợ cũng đáng để lưu tâm, trong đó có thuật ‘Khu Ma’. Đem ra so sánh đối chiếu cùng thuật ‘Trừ Ma’ trong Ngọc Am Quyết cũng có vài phần tương đồng, chỉ khác là một bên sử dụng linh lực, một đằng lại dùng đến ma lực.
Kể từ khi Đàm Phi kết thành Ma Đan, có thể coi là một tên ma nhân cấp ba, đám ma vật chẳng còn dám bén mảng đến gần khu vực này nữa. Gã không biết là do chúng kiêng kỵ hay đã coi gã như một dạng đồng loại cùng cấp, không đáng để dây dưa? Thế nhưng gã đã có an bài cho chúng, chỉ là chưa đến thời điểm thiết lập lại trật tự mà thôi.
Sau khi đã ổn định tu vi, Đàm Phi quay trở lại ốc đảo, gã còn rất nhiều việc phải làm tại đây. Hiện gã cần thêm thời gian để chế luyện lại một số pháp khí bị hư hỏng, cũng như pháp khí bị hủy trong trận chiến với Điền Khởi Nguyên.
Thửa ruộng canh tác Linh Mễ đã rộng ra gấp ba lần, những hạt linh mễ đang độ làm đòng, hạt nào hạt nấy đều bóng bẩy một màu xanh mướt. Vậy là sắp đến kỳ thu hoạch, hẳn là Linh Đan đã thay thế gã chăm sóc chu đáo cho ruộng Linh Mễ này. Lại còn có một căn nhà kho được dựng lên từ gỗ sồi đỏ, số tuổi cũng đã đến trên ngàn năm, Linh Đan này quả thật rất biết ‘chơi lớn’.
Kho thóc rộng rãi thoáng mát, bên trong có ba đống lớn hạt Linh mễ đã thu hoạch. Tất cả ba đống linh mễ đều được bảo hộ trong một tầng cấm chế mỏng, tránh tiếp xúc với không khí bên ngoài dẫn đến nảy mầm ngoài ý muốn. Đàm đi qua đi lại gật gù tấm tắc hoài, hóa ra nha đầu nghịch ngợm kia cũng có chút kiến thức nông gia, lại còn biết phân loại cả những hạt Linh Mễ mẩy nhất làm thóc giống.
Trước đây, thần niệm của Đàm Phi vốn dĩ đã cực kỳ mạnh mẽ so với tu sĩ thông thường. Hiện tại, sau khi tiến cảnh Đại Linh Sư, thần niệm của gã phải nói là rất khủng bố. Lại là trong quá trình tu luyện, gã không ngừng phục dụng Thanh Tâm Đan cực phẩm, đan dược phát triển bồi dưỡng thần niệm. Vậy nên, thần niệm lực của gã mặc dù mới tiến cảnh nhưng thực sự đã vượt trội so với nhiều tên tu sĩ cùng cấp rồi. Toàn bộ ốc đảo đều nằm trong tầm cảm ứng của gã, phát hiện ra Linh Đan đang chơi đùa cùng cổ thú Kim Việt, thế nhưng gã vẫn chưa thể xác định được tu vi của nàng, nhân vật này đúng là một cái đại ‘bí ẩn’ cần khám phá.
Một điểm quan trọng là ấu trùng Quỷ Kim Phong đã nở, và ong chúa đã bồi dưỡng ra một đám ấu trùng mới. Quỷ Kim Phong tuy có giá trị cao nhưng không thể so sánh cùng Nhuận Hỏa Trùng, vậy nên chúng sẽ là nguồn thực phẩm bổ dưỡng cho bầy kỳ trùng Nhuận Hỏa.
Đàm Phi lặng lẽ phi hành trở lại phong đình trên Quỳnh Viên Sơn, bầy Nhuận Hỏa Trùng đã được sự chỉ đạo từ ‘thượng tầng’, chúng nhao nhao lao vào cắn nuốt gần một nửa đàn ong mặt quỷ, cho đến khi con nào con nấy mang một cái bụng to kềnh mới chịu quay trở về túi linh thú, tuyệt nhiên không có đả động đến ong chúa và đám ấu trùng.
Cổ điểu Kim Việt cùng Lạc Hồ Điệp nhận ra chủ nhân thì nhao nhao chạy lại quấn lấy gã. Đặc biệt là Kim Sí Lạc Điểu, hiện nó đã lớn bằng một con công. Lớp lông vũ phủ kín khiến thân thể nó tựa như được đúc từ vàng ròng. Có lẽ bắt mắt nhất chính là chín chiếc lông đuôi đỏ thắm gần giống đuôi Phượng Hoàng, thoạt nhìn cực kỳ mỹ lệ. Chiếc mỏ khá dài, đôi mắt lớn với tròng mắt màu tử kim sâu thẳm. Lạc Điểu cứ chạy vòng quanh chân gã, dụi dụi cái cần cổ vào ống quyển Đàm Phi. Gã hiểu, hiện linh trí của nó chỉ như đứa trẻ lên ba, rồi sau này khi nó mạnh mẽ lên, sẽ không còn những hành động như thế này nữa.
Đàm Phi cúi xuống bế Kim Việt lên như một con gà, gã vuốt ve từ đầu xuống đến đuôi nó với bộ dạng sủng ái cưng chiều lắm. Kim Việt run run trên tay gã, huýt lên những tiếng lanh lảnh non nớt.
Linh Đan tiến đến bên gã, nhìn gã khắp lượt rồi cười giảo hoạt:
- Đại thúc đi hoang lâu quá, làm ta buồn muốn chết!
Đàm Phi bĩu môi:
- Hắc, bớt nịnh hót…! Ta đi hay ở cũng đâu có ảnh hưởng gì đến nha đầu ngươi. Đám hồ điệp và cổ điểu Kim Việt còn chơi chưa đủ sao? Nha đầu ngươi cần gì cứ nói, hà tất phải khách sáo.
Linh Đan lại cười híp mắt:
- Linh Mễ dưới kia ta đã thu hoạch được ba vụ, tất cả đều được bảo quản cực tốt. Thiết nghĩ đại thúc cũng nên ban thưởng cho Linh Đan cái gì đó đi thôi!
Đàm Phi muối phá lên cười lắm rồi, gã biết ý đồ của Linh Đan muốn gì, tiếc là Kim Việt kia gã cũng yêu thích vạn phần, không thể nhả ra cho tiểu hài nữ này được:
- Nha đầu! Ta biết ngươi vất vả vì ta, thế nhưng Kim Việt là của người khác gửi gắm, không thể trao tặng nó cho ngươi được. Chỉ có bầy Lạc Hồ Điệp kia làm quà, ngươi có muốn thu về?
Linh Đan trề môi lắc đầu:
- Ta chỉ cần Kim Việt!
Đàm thở dài xoa xoa đầu nàng:
- Thôi nào! Ta vẫn để nó chơi cùng ngươi, như thế là được chứ gì?
Trước thái độ cương quyết của Đàm Phi, rốt cuộc Linh Đan cũng phải gật đầu chấp nhận.
Sau đó, Đàm thu lại Ngọc Hân linh hỏa, bắt đầu công cuộc tu sửa Thụ Thiên Ấn, chế lại ngũ bảo trận nhãn Li Địa Diệm Quang. Băng tinh ngàn năm đã hết, không thể chế luyện ra Băng Tinh Vô Ảnh Đao, vì vậy mà gã tạm bằng lòng với việc chỉ sử dụng một chuôi còn lại. Tiêm Băng thu được từ đàn Hào Trư tại Băng Uyên vẫn còn khá nhiều, gã tiếp tục chế luyện thêm gần chục mũi nữa, bổ sung thêm vào đó chất kỳ độc Đông Thần.
Tài nguyên chế bảo trên người còn rất nhiều và đa dạng, vậy nên việc chế luyện lại ngũ bảo không gặp bất kỳ khó khăn nào. Văn Lang Cổ, Phục Ma Đỉnh, Cửu Thiên Lăng, Độc Huyền Cầm và Nghê Hồng Đăng phiên bản mới có uy lực mạnh mẽ hơn trước nhiều. Thứ nhất là nguyên liệu chế luyện có phẩm chất cao hơn, thứ nữa là tay nghề luyện bảo của Đàm đã hơn xưa một bậc, dù sao thì thần thông cũng như hỏa hầu của một ngã Đại Linh Sư cũng trên tài Thượng Linh Sư thấp kém.
Ngoài việc chế luyện lại vũ khí, Đàm vẫn chuyên tâm tu luyện ôn dưỡng để củng cố cảnh giới. Kim Hàn Trọng Thủy đã hết từ lâu, vì vậy mà việc tu luyện Toái Giáp Công, cường hóa đủ 108 huyệt đạo phải tạm đình chỉ. Rồi kể từ khi tiến cảnh Đại Linh Sư, Quang Điểm có biến chuyển rất lớn, qua đó nhu cầu cắn nuốt Không Gian Ánh Linh cũng tăng lên, mà thứ này đã hết từ khi mới tiến nhập vào Hồng Nguyệt Giới, vậy nên gã cũng cần chú ý thu thập những nguồn năng lượng mang thuộc tính không gian khi có cơ hội.
Vụ thu hoạch Linh Mễ thứ tư đã tới, Đàm Phi cùng Linh Đan hai người kiểm tra lại toàn bộ ruộng lúa, chọn khoảnh ruộng có lượng hạt Linh Mễ dày đặc nhất tuyển làm hạt giống. Đám khôi lỗi cấp một thu được từ tên đệ tử Phàm Nhân Tông được Đàm tế ra, công việc thu hoạch vì vậy mà thuận tiện, nhàn hạ vô cùng.
Chiều theo yêu cầu của Linh Đan, Đàm phi đã chuyển giao tặng nàng nhóm khôi lỗi cấp một đó, lại còn chu cấp cho nàng một lượng Tinh Thạch lớn để sử dụng.
Thời gian thấm thoát, bầy trùng Nhuận Hỏa sau hai lần cắn nuốt Quỷ Kim Phong đang có biểu hiện lạ, chúng càng trở nên hung dữ, hình dung thì gớm ghiếc với đầy những gai nhọn và hoa văn vằn vện. Đàm Phi buộc phải thả chúng ra ngoài tự nhiên, cả bầy tìm được một tán cây Cổ Dung (1) trên Quỳnh Viên Sơn làm nơi trú ngụ.
Rồi điều gã mong đợi cũng đến, Nhuận Hỏa Trùng bắt đầu rơi vào trạng thái ngủ say, từ miệng chúng nhả ra những sợi tơ đỏ thắm quấn lấy toàn bộ cơ thể. Đây đương nhiên là Hỏa Tinh Ti, một loại tài nguyên vô cùng quý hiếm tại Vân Lam. Và trên hết, Nhuận Hỏa Trùng do gã bồi dưỡng nhiều năm nay, rất có thể tiến giai thành Hỏa Hồ Điệp, kỳ trùng khủng bố thời thượng cổ.
Nói đến Hỏa Hồ Điệp, trong một số điển tịch có ghi chép lại, tuy không đồng nhất nhưng đều có một điểm chung, đó là sinh sản cực nhanh và có khả năng phóng hỏa vô cùng bá đạo. Đàm Phi thầm kêu may mắn, bởi xác suất để Nhuận Hỏa Trùng tiến hóa lên Hỏa Hồ Điệp là vô cùng thấp, vài ngàn đàn trùng Nhuận Hỏa may ra mới có một đàn có thể tiến hóa. Lại còn phụ thuộc vào trùng mẫu, và không gian sinh trưởng, rồi chế độ ăn uống… vân vân.
Không biết đám trùng Nhuận Hỏa sẽ nhả kén trong bao nhiêu lâu, thư tịch cổ cũng không có xác định thời gian phá kén của trùng này, Đàm Phi cũng chỉ có biết chờ đợi mà thôi. Gã còn một số việc cần làm bên ngoài ốc đảo, vậy là gã lại rời khỏi phong đình, biến mất trong màn đêm tăm tối quỷ dị tại đầm lầy hắc ám.